fin.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i.

mày thế nào?, hoseok mở miệng tần ngần, huých nhẹ khuỷu tay thằng bé năm tư, khi hai đứa đặt chân lên tháp bắc và nó đã sớm cảm thấy mỏi nhừ và tê rần; nếu nó không ướm hỏi, có lẽ thằng bé sẽ chẳng có cơ hội thốt ra điều gì đang gắng che đậy hết.

ổn, ổn vừa đủ.

hoseok cười khẽ,

lại nói dối rồi.

con cú hedwig sà đậu trên bả vai jimin, nó dùng cả hai bàn tay bắc cái thư bằng giấy da, đưa cho thằng trai học năm thứ năm bên cạnh.

của yoongi,

hoseok không kiềm được hồi hộp chảy râm ran trong huyết quản.

ii.

jeongguk vờ quẹo trái hành lang để tránh con yêu tinh peeves nghịch ngợm vừa lao vọt qua, giấu gọn tấm bản đồ đạo tặc trong vạt áo chùng, lầm bầm nhỏ xíu đọc câu thần chú cho những đường nối chằng chịt hiện lên.

cái chấm li ti đỏ đậm đề tên 'park jimin' đang di chuyển đến chỗ nó đứng.

"lại đây," nó rủ rỉ hai tiếng bé tẹo, lôi thằng trai năm tư xềnh xệch vào hốc tường trống sau bức tượng phù thủy chột mắt.

"mày làm anh hết hồn," jimin hất đầu ngó mảnh bản đồ cuộn tròn jeongguk giữ khư khư từ nãy, phủi bụi dính ở vành khăn choàng cổ mới cứng màu rượu chát, "ngon nghẻ thế, chưa bị thầy giám thị filch nguyền chết à?"

thằng bé năm ba thoáng lườm, dúi thẳng đống đồ ăn đầy ú ụ đựng bằng miếng vải thô to oành, giọng thì thầm,

"anh yoongi hiện trốn trong khe núi cuối làng hogsmeade."

iii.

taehyung còn nhớ mùa giáng sinh đầu tiên ở hogwarts, một mùa nghỉ lễ không về thăm nhà, bởi,

về làm gì, đằng nào thì cũng cô đơn như vậy thôi, thằng dudley vẫn béo và không lý gì sau năm học tốt đẹp đầy hào hứng của nhóc tì họ kim mà nó lại có thể lăn trên mặt đất bằng hai chân; úi chà, kế hoạch giảm cân triển vọng quá thể. taehyung tự nhiên buồn cười cái khung cảnh vừa tưởng tượng ra, thấy lòng vui hơn chút đỉnh.

ê, sau lưng vẳng tiếng gọi giật ít thiện cảm, nó quay đầu tìm kiếm, phát hiện nhóc con đầu húi cua lọt thỏm trong bộ áo chùng sấn tới, nhanh nhẹn ném cho taehyung vài ba viên sô cô la ếch nhái. ăn luôn đi không nó chạy biến bây giờ, thằng trai giục.

taehyung cố cắn nát con nhái chết tiệt, cảm giác lưỡi mình phải đuổi theo thứ gì trơn tuột nhớp nháp. eo, chẳng ngon.

thằng kia bảo, tao là jeongguk, ừ màu xanh, ừ nhà slytherin.

tao biết mày là gryffindor, hân hạnh làm quen.

vì tao khoái mày.

hoseok đã cười như điên để nhạo vào mũi nó khi mùa xuân thứ hai đem thứ nắng vàng ấm áp xua đi bầu không gian khô quánh ảm đạm của ngày đông rét buốt tận chân răng, rằng, cái gì mà, nó và jeongguk mới chính thức hẹn hò.

đồ con rùa, anh trai đáng ghét khoác cái áo chùng cầu thủ quidditch đính huy hiệu hình con sư tử to đùng trong tay ôm cái chổi nimbus đời mới nhứt nhì định vắt chân cưỡi qua, ngạo nghễ bảo.

taehyung khinh bỉ đẩy gọng kính ngự trên sống mũi, bĩu môi đầy bực dọc, miệng lầm bầm đọc câu thần chú cho cây chổi vừa được chăm sóc kỳ cọ sáng loáng hất hoseok ngã rớt nghe tiếng 'bịch' và âm thanh rên rỉ 'úi chao' thảm thiết tội nghiệp cùng lúc vang lên, trả đũa anh ta.

ai bảo nhà gryffindor là không được quyền chơi xấu nào?

iv.

"bồ không thấy tội lỗi nếu nhờ mình giúp con trai của phạm nhân ngục azkaban tiếp sức cho cha nó đào tường tẩu thoát chứ?" thằng nhóc mười lăm tuổi cao ráo tóc hung hung nâu vàng dè dặt chỉnh lại cặp táp đeo vai, vờ sửa sợi chỉ thò ra từ hình thêu con quạ nhà ravenclaw.

"cha đỡ đầu, namjoon," hoseok thở dài ngao ngán rồi ngáp liền tù tì ba lượt, giơ đũa phép hô thần chú triệu tập tấm bản đồ lâu đài hogwarts, kéo tên bạn thân cao nghều sát gần thì thầm to nhỏ, "và, yoongi máu thuần hẳn hoi."

ừ thì, cả hai chúng tôi đang mưu toan chuyện không tốt đấy.

"ở đây có một con đường thuận lợi thông ra ngoài."

namjoon nhất định thề, nụ cười nhếch mép của thằng mắm kia không hề trong sáng tẹo nào hết.

v.

yoongi gặp lại cậu trai có vành môi linh động vẽ nên cái cười tỏa sáng đẹp đẽ và tuyệt vời hơn bất kỳ vầng mặt trời khác anh có khả năng biến ra bằng đầu đũa, tại góc khuất tiệm kẹo công tước mật, sau khi trông thấy cậu ta hất tung nắp hầm hơi quá mạnh tay để chui ra.

"chào," hoseok mừng rỡ tiến đến túm lấy bả vai gầy gầy của anh lắc liên tục như kiểu muốn yoongi tèo luôn chỗ ấy mà không cần chờ vài viên giám ngục tặng cho nụ hôn ngọt ngào rước đi vậy. giọng cậu nhóc vẻ xúc động hơn mức cần thiết, rối rít kiểm tra khắp người yoongi xem có chỗ nào xây xát không.

anh thoáng giật mình vì đột nhiên phát hiện đi cùng với nhóc con phiền toái này là một vị khách lạ.

namjoon bối rối né tránh ánh nhìn dò xét kỳ quái yoongi ban tặng cho mình, nhìn xuống mũi giày, cố gắng phớt lờ hoseok đang phấn chấn lên hẳn do thoát khỏi những ngày vừa qua không mấy vui vẻ vùi đầu vô sách vở chuẩn bị cho kỳ thi pháp thuật thường đẳng.

đây là lần cuối cùng của năm học thứ năm ở hogwarts tụi nó lén hẹn gặp nhau tại ngôi làng hogsmeade mỗi bận có dịp; mặc dù cơ hội chạm trán trên trường khá nhiều; phần lớn thời gian ấy dành để lườm nguýt nhau.

namjoon không thể định nghĩa nổi tình yêu đánh vần như nào, khi cả thằng đần hoseok và ông anh ngu ngốc min yoongi lại tỏ tình với nhau trong hoàn cảnh này.

nói chung là cha đỡ đầu kim seokjin đã chạy thoát thấm thoắt đâu ra đấy rồi ngay tức khắc tên bạn thân trời đánh trả ơn nó bằng màn đôi lứa mùi mẫn cùng bạn trai trước con mắt lồi tướng nó ném cho hắn.

vi.

mùa dạ vũ đáng nhớ năm học thứ bảy tại hogwarts đã trôi qua êm ái, kết thúc là nụ hôn mượt như nhung đọng lại trên vầng trán hoseok.

thứ nó mong chờ nhất buổi tối hôm ấy, từ yoongi.

jimin đã tìm được người sẽ bước cùng cả cuộc đời, ít ra thằng bé khăng khăng cho rằng thế; taehyung nhanh trí mau gọn rủ jeongguk đi đâu đó vào cuối tuần cho một buổi hẹn hò lãng mạn với chổi thần mượn của hoseok; namjoon được em gái hoa khôi năm tư nổi tiếng mời ly bia bơ đầu tiên trong đời.

sau này chúng ta ra sao?,

câu hỏi của yoongi dành cho nó lửng lơ giữa tầng không trong vắt, trên cán cây chổi nimbus 2001 năm nào mà hoseok đã chơi trận quidditch lần nó mới học năm thứ ba, hoseok bỗng dưng nín thinh.

là những buổi chiều bên anh, đếm từng chú hạc giấy nơi căn gác bé tí tiệm phù thủy wỷ woái, hóa phép ra kẹo bông gòn và sô cô la ếch nhái cùng mấy mẩu giấy bọc chơi khăm ông bộ trưởng bộ pháp thuật.

là ngày hè không còn buồn chán với thì giờ vô ích 'trói giò' với namjoon ở thư viện trường, dò thần chú rồi hô biến thành búp bê tượng sáp có khuôn mặt yoongi nhăn nhó chống cằm hoặc ngủ gật mỗi lúc phổ biến công tác năm học mới cho lực lượng huynh trưởng đằng đối diện, phía bàn nhà slytherin.

là các buổi tập quidditch có yoongi trùm áo tàng hình cổ vũ cậu tầm thủ xinh trai nhà gryffindor, bận nào rời khỏi khán đài cũng để lại bình bia bơ thó ở quán ba cây chổi lén mang đến tặng riêng tên nhóc đeo trên môi nụ cười mướt mồ hôi.

luôn là anh, người em thương nhất thế gian này.

fin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro