Chương 25 - Người hiệp sĩ bị ma ám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ultramar

Tiếng bước chân của Lion vang lớn bất thường trên đoạn đường dốc của chiếc Stormbird.

Ngọn núi thật yên tĩnh, âm thanh duy nhất là tiếng rù rì của những chiếc máy bay phản lực và tiếng gió thở dài trên mặt đất đầy tuyết. Cơn bão đang mạnh lên, tuyết rơi dày hơn, nhuốm màu xám bẩn thỉu bởi tro bụi rơi cùng với nó. Trên đầu những đám mây gần như đen tuyền được chiếu sáng bởi ánh sáng màu cam, như thể ngọn núi Alma Mons đã trở thành một ngọn núi lửa vậy.

Không phải dung nham đã thắp sáng cơn bão. Mà là promethium bị đốt cháy, phosphex và phóng xạ đang biến màn đêm thành ánh chiều chạng vạng, phát sáng từ những vết thương hở trên núi do cuộc tấn công của Dreadwing. Tràn ngập những thứ ánh sáng khiến Gatepeak trông giống như một ngọn nến khổng lồ, đầu ngọn nến bị bao phủ bởi một màn sương mù nhiều màu.

Nhìn lại, Lion có thể thấy hàng rào cách đó nửa cây số, xa hơn nữa là sẽ xuống dốc. Redloss đứng trên nóc chiếc xe vận tải Spartan của mình, giơ rìu lên chào. Thêm nhiều xe tăng chặn đường cao tốc đi xuống chân đồi. Các đội tuần tra và các Speeders băng qua vùng hoang dã bị tàn phá giữa các chốt canh gác bọc thép.

Redloss đã nỗ lực rất nhiều để phong tỏa ngọn núi này, và Lion thậm chí còn chiêu mộ một số chiến binh không phải là Dreadwing đang đóng quân ở vùng biên giới Illyrium. Nó không có gì khác biệt. Nếu Curze muốn trốn thoát, hắn sẽ phải tìm lối ra. Chẳng phải Kẻ Ám Đêm đã có thể chạy trốn khỏi Invincible Reason mặc dù chiếc chiến hạm đã bị khóa ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu trong quỹ đạo chân không phía trên Macragge đó sao?

Dù Lion biết Curze có thể lọt qua lưới bất cứ lúc nào hắn muốn, vị Dark Angel cũng biết rằng kẻ thù của mình sẽ không làm vậy. Có lý do để khiến thủ lĩnh của Quân Đoàn Đầu Tiên bước ra một cách công khai trên đường cao tốc chính, thông báo rằng ông sẽ đến bằng chiếc Stormbird với một màn phô trương đã diễm ra với hàng ngàn Space Marine đang hết vang lên tên ông.

Ông muốn Curze biết rằng mình đang đến tìm hắn.

Một mình.

Dễ bị tổn thương.

Ít nhất là trong suy nghĩ của Curze. Đó là một thử thách. Nó giống với lời mời mà Curze đã đưa ra khi hắn đề nghị đàm phán trên Tsagualsa.

Vào thời điểm đó, Lion đã để cho một ảo tưởng xâm nhập vào suy nghĩ của mình - rằng Curze có thể còn cứu chữa được. Ngay cả khi Thramas đang bị tàn sát dưới bàn tay đẫm máu của Kẻ Ám Đêm, Lion vẫn coi Konrad là một người anh em ngỗ ngược như Horus. Chỉ đến khi nhìn vào đôi mắt kẻ thù, tay họ nắm lấy cổ tay nhau, ông mới biết những kẻ phản bội này đã bị lún sâu đến mức nào.

Không còn nhân tính ở Curze nữa, bất kể Sanguinius đang nghĩ gì. Hắn là một con thú điên loạn, không đáng có gì hơn ngoài cái chết. Việc hắn thách thức Hoàng đế, chống lại chính những người anh em của mình là do hắn lựa chọn.

Dù có chuyện gì đã xảy ra với Kẻ Ám Đêm, hắn vẫn luôn đưa ra lựa chọn. Lẽ ra hắn có thể chọn đối xử bình đẳng với Lion, đàm phán giải quyết cuộc chiến của họ để cứu sống hàng triệu người.

Hắn đã không làm vậy, và có một điều đã rõ ràng ngay từ lúc Lion nhìn vào đôi mắt hắn ta.

Konrad muốn ta chết. Hắn luôn muốn giết ta, vì một số người coi nhẹ, hoặc có lẽ vì mặc dù ta cũng đã chứng kiến bi kịch và bóng tối, nhưng ta đã lựa chọn việc trung thành. Ta có phải là điều mà hắn căm ghét ở bản thân hắn hay không?

Tốt thôi. Hãy ra đây gặp ta, nếu ngươi dám.

Lion tuyên bố như vậy khi quay lưng lại với các chiến binh của mình và bắt đầu đi tiếp, những mảnh vụn của con đường kêu lạo xạo dưới lớp tuyết dày. Nó vừa đơn giản vừa phức tạp. Đơn giản đến mức Lion đang tự hiến thân mình làm mồi nhử. Phức tạp vì Curze sẽ ra thấy cái bẫy trong giây lát.

Lion tuyên bố như vậy khi quay lưng lại với các chiến binh của mình và bắt đầu tiến lên, những mảnh vụn của con đường kêu lạo xạo dưới lớp tuyết dày. Nó vừa đơn giản vừa phức tạp. Đơn giản đến mức Lion đã tự hiến thân mình làm mồi nhử. Phức tạp ở chỗ, Curze sẽ nhìn thấy cái bẫy trong giây lát.

Câu hỏi đặt ra là liệu Kẻ Ám Đêm có dám nghĩ rằng hắn có thể giết được Lion hay không.

Ông rút thanh kiếm của mình ra, Thanh kiếm Lion. Nó lấp lánh trong thứ ánh sáng nhợt nhạt, một tạo phẩm từ sự khéo léo của người Terran có thể cắt xuyên qua bất kỳ bộ giáp nào. Ông đã lấy nó từ Redloss khi đối đầu với Curze trong lâu đài Macragge Civitas cùng với Guilliman. Ông sẽ giữ thanh kiếm này cho tới khi công việc được hoàn thành

Rời khỏi phần còn lại của đường cao tốc, Lion đi theo hướng đông bắc, hướng tới tàn tích vẫn đang bừng cháy của tiền đồn Illyrian đầu tiên cách đó hai kilomet. Ngọn lửa xanh bập bùng thắp sáng những thành lũy bằng đá và tàn tích nóng chảy của những tòa tháp bằng bê tông cốt thép. Gió thổi mạnh và dồn dập mang theo mùi hăng hắc của hơi phosphex.

Những sải chân dài đưa Lion nhanh chóng hướng tới mục tiêu của mình.

Từ sau cuộc đụng độ của cả hai ở Tsagualsa, vấn đề vẫn chưa được quyết định. Phần lớn phụ thuộc vào cách thức, địa điểm và thời gian chính xác của đòn tấn công. Có một cơ hội, mong manh nhưng có thể xảy ra, là Lion sẽ không nhìn thấy đòn tấn công có thể giết chết mình. Nếu điều kiện hoàn hảo, nếu do dự không đúng lúc, Curze có thể kết liễu Lion trong tích tắc.

Lion tập trung để cảm nhận mọi đòn tấn công, cảnh giác trước mọi nguy hiểm và phản ứng mà không cần suy nghĩ. Ông cũng sẵn sàng đánh cược mạng sống của mình với niềm tin rằng Curze không muốn giết mình một cách nhanh chóng. Đâu là niềm vui khi chiến thắng một kẻ thù đã chết? Sự biện minh, minh oan ở đâu khi không ai có thể nghe thấy lập luận của chính mình?

Lion nghĩ rằng chính điều này sẽ giúp mình được an toàn hơn là kỹ năng của chính mình. Với sự điên rồ của Curze thì hắn không đơn giản là tấn công rồi biến mất. Ông có lý để chứng minh điều đó

Điều đó đáng để mạo hiểm một tý. Vẫn còn tốt hơn khi của ba Quân đoàn bị ràng buộc với Macragge mãi trong khi Curze được lang thang tự do. Việc loại bỏ Kẻ Ám Đêm sẽ giải phóng Lion để hoàn thành vai trò Lãnh Chúa Hộ Quốc - chỉ huy không chỉ các Dark Angel mà còn của tất cả các lực lượng quân sự của Imperium.

Sanguinius sẽ là hoàng đế, Guilliman là kiến trúc sư của Imperium mới. Nhiếp Chính Hoàng Đế được hoan nghênh trước những lời khen ngợi và tâng bốc, gánh nặng trách nhiệm. Guilliman sẽ chỉ huy một đội quân gồm các quan chức, thượng nghị sĩ và nhà lập pháp. Lion sẽ là nguyên soái của lực lượng vũ trang của Imperium, một....mới... Ông lưỡng lự khi nghĩ đến một cấp bậc, nhưng không thể ngăn suy nghĩ của mình lại.

Một vị Warmaster mới.

Đó chính là phần thưởng mà ông nghĩ đến. Lời tiên tri về cái chết của Sanguinius sẽ không thành hiện thực khi Lion sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy. Triumvirate sẽ là trận chiến của vị tân Hoàng đế, sức mạnh đã mất và sự uy nghiêm của vị cứu tinh nhân loại sẽ được đổi mới. Ông sẽ chiến đấu với Horus, ông sẽ dẫn đầu các Quân đoàn - những chiến binh tăng cường tốt nhất dành riêng cho người được yêu quý nhất trong số các Primarch, được tuyển dụng, tổ chức, huấn luyện và trang bị bởi nhà hậu cần vĩ đại nhất trong thiên hà, được chỉ huy bởi vị nguyên soái tối cao của nó. Horus và đoàn tùy tùng rách rưới gồm những kẻ lạc loài và bất đồng chính kiến sẽ được biết thế nào là sức mạnh thực sự của Imperium.

Vinh quang như vậy đang chờ đợi, nếu ông có thể loại bỏ Imperium mới khỏi kẻ thù đầy rắc rối của nó. Một động lực vượt xa sự trả thù đơn giản đã thúc đẩy Lion tiến lên từng bước.

Đúng, một mục tiêu to lớn như vậy chắc chắn sẽ chứa một vài rủi ro.

Thành trì đổ nát đó giờ chỉ còn là một cái hố trên sườn núi. Vũ khí plasma và Void đã khoét thủng lớp phòng thủ trên bề mặt, giống như móng vuốt của một con gấu con cày nát mặt đất để tấn công lũ sâu bọ bên dưới. Những miệng hố vừa nhẵn vừa gồ ghề, đá nứt nẻ và đất cháy sém bởi phosphex bao quanh tòa lâu đài đổ nát.

Gần đến chỗ ẩn nấp mà Curze có thể tấn công, Lion di chuyển chậm lại, tập trung vào các giác quan của mình. Thị giác, âm thanh và khứu giác mang lại vô số cảm giác, không có cảm giác nào dễ chịu cả. Pháo đài bị lấp đầy bởi các xác chết, những người này đã phòng thủ bên ngoài khi những quả bom phóng xạ đầu tiên hạ cánh. Những cái xác hầu như còn nguyên vẹn, ngoại trừ những cái xác đã bị vỡ vụn do đống đổ nát rơi xuống. Da của họ bị bong tróc, mắt bị vỡ, động mạch và tĩnh mạch lộ ra ngoài. Dưới ánh mắt của Lion, những cái xác gần như lấp lánh ánh phóng xạ, một luồng khí độc như sương mù lãng đãng khắp khu tàn tích, gần nơi những quả bom phát nổ.

Các giác quan khác đang hoạt động hết công suất. Lion thích gọi đó là bản năng của mình, nhưng ông biết nó còn hơn thế nữa. Đó là cảm giác đã dẫn dắt ông băng qua những khu rừng ở Caliban, cảnh báo ông khi một trong những Quái thú khổng lồ hoặc một con nephilla ở gần đó. Đó là cảm giác ngứa ran mà ông cảm thấy khi ở gần các anh em của mình, cảm giác như bị xé rách da mà ông đã gặp phải khi lần đầu diện kiến Hoàng đế.

Đó là cách chắc chắn nhất để tìm ra Curze, kẻ đang bị nhiễm sự ô uế của warp. Trước đây ở các tầng dưới của Invincible Reason, nó rất khó nhận diện. Ở nơi hoang dã này, cách xa những tâm trí khác, sự hiện diện của Curze sẽ dễ dàng được tìm thấy hơn nhiều.

Đứng trên miệng hố tạo ra bởi plasma, Lion cúi mình, nhắm mắt lại. Ông nghiêng đầu, để môi trường thấm vào mình qua từng lỗ chân lông. Từng âm thanh nhỏ nhất, sắc thái mùi vị, cảm giác chết chóc đều tràn ngập bên trong ông.

Curze không có ở đây.

Ông không mong chờ sẽ có một cuộc đối đầu sớm như vậy. Kẻ Ám Đêm sẽ thích thú khi bị săn đuổi cũng như trở thành thợ săn.

Tuyết rơi càng ngày càng dày, gió lúc này đã gần như thành cơn cuồng phong. Đêm đến chỉ sau vài giờ nữa nhưng bóng tối đã bao trùm sườn núi Alma Mons. Curze sẽ theo dõi và chờ đợi.

Nếu hắn thấy buồn chán...

Vẫn còn quá sớm. Đây không phải là nơi thích hợp.

Lion đứng thẳng dậy và mở mắt. Đã đến lúc chuyển sang địa điểm phục kích tiếp theo.

Ông leo lên núi, di chuyển qua tàn tích tro tàn của rừng thông và dọc theo những hẻm núi dày đặc xác của các loài chim và động vật bị mắc kẹt ở ngoại vi của cuộc tấn công tàn khốc. Ở nhiều nơi còn có xác người - một số lẻ tẻ, số khác chết theo nhóm. Một số có vết thương sâu, một số có sẹo Plasma nhưng hầu hết đều là nạn nhân của tia phóng xạ. Họ đã cố gắng chạy trốn.

Có phải một số người trong số họ vô tội? Có vẻ là không, mặc dù ngay cả khi không muốn, mặc dù mọi người trên Gatepeak đều đang ủng hộ những kẻ bất đồng chính kiến ​​bằng cách này hay cách khác. Như Lion đã nói với Guilliman, sự tuân thủ có cái giá của nó và không phải lúc nào kẻ có tội cũng phải trả giá. Guilliman đã tiêu diệt quân đội Illirium và sau đó đồng ý các điều khoản hòa bình với những người cai trị họ. Giống như vị Hoàng đế trước mình, Lion không có khả năng biết được mình sẽ trả cái giá đắt như thế nào, Ông chỉ quan tâm phần thưởng sẽ đạt được. Hàng tỷ - hàng nghìn tỷ sinh mạng đang phụ thuộc vào sức mạnh của Imperium Secundus. Thật là viển vông khi giả vờ rằng chỉ vài cá nhân là quan trọng trước những con số áp đảo như vậy.

Các hang ổ khác của người Illyrian cũng trống rỗng như hang ổ đầu tiên. Thỉnh thoảng ông nghĩ mình bắt được tiếng vọng về sự hiện diện của Curze, giống như tiếng bước chân của một con sói đang tìm kiếm một con mồi lớn hơn.

Kẻ Ám Đêm chắc chắn đã kiểm tra các hoạt động của Dreadwing. Liệu hắn ta có hy vọng học được điều gì đó về Lion từ các cuộc kiểm tra như vậy không, hay đó chỉ đơn giản là sự tò mò hoặc rất có thể là sự mê hoặc ngang ngược?

Làn khói u ám đã chuyển sang chạng vạng và tuyết và tro vẫn cứ rơi. Ở đây, ở các sườn núi phía trên, thiệt hại ít nghiêm trọng hơn. Ở độ cao hơn 8 kilomet so với mực nước biển, không con người không được tăng cường nào có thể sống lâu nếu không có thiết bị bảo hộ hoặc trong môi trường kín. Ngay cả đối với người Illyrian, nổi tiếng với khả năng chống chọi với độ cao, cũng không thể sống trên những sườn dốc cao nhất của Alma Mons.

Chạng vạng nhường chỗ cho ánh hoàng hôn, hầu như không được chú ý, rồi màn đêm buông xuống và bóng tối bao trùm ngọn núi. Ánh sáng xuyên qua những đám mây và khói phản chiếu từ tro và tuyết rơi liên tục là quá đủ để giúp Lion nâng cao tầm nhìn. Giống như giác quan tự động của những đứa em trai của mình, ông ta có thể nhìn xa hơn tầm nhìn của người bình thường.

Đám mây tro phát sáng với bức xạ dư thừa, sự kết hợp nhiệt từ tên lửa plasma và promethium, cùng các bước sóng nguy hiểm hơn được giải phóng bởi lựu đạn phóng xạ và bom của các đơn vị Destroyer. Nó không có màu sắc mà ông có thể mô tả cho một người phàm hiểu được, nhưng trong tâm trí ông, mặt đất và bầu trời lấp lánh ánh bạc và vàng, những đốm than hồng nhiễm phosphex lấp lánh ánh hồng ngọc lấp lánh. Đá, xác chết, lưỡi kiếm Lion, tất cả đều tỏa sáng rực rỡ với nhiều thứ ánh sáng khác nhau

Ông quay trở lại vùng đất tử thần, biết chính xác mình sẽ đi đâu và điều gì sẽ xảy ra khi ông đến được đó. Tim ông bắt đầu đập nhanh khi dự đoán cuộc đối đầu mà mình biết đang đến rất nhanh.

Đó là một ngôi đền cổ, vị trí của nó ẩn sâu trong nơi từng là một rừng thông rộng lớn. Cây cối giờ đây đã hóa đá vì bị ảnh hưởng bởi vụ nổ từ các thứ vũ khí khủng khiếp của Dreadwing. Khi đến gần, Lion đưa tay ra, những ngón tay trong chiếc găng tay ôm lấy một cành cây dày như bắp đùi của một người đàn ông. Nó dễ dàng vỡ vụn trong tay ông, bắn những mũi kim đá xuống mặt đất.

Những cây đá nhường chỗ cho một vòng tròn gồm những cây cột rộng đỡ mái vòm cao khoảng bốn mét. Những cây cột thoạt nhìn có vẻ được sắp xếp một cách bừa bãi, không có kiến trúc sư sáng suốt nào lại xây dựng như vậy, không chừa lại một lối đi rõ ràng vào trung tâm. Bên trong tất cả chỉ là bóng tối, chỉ có ánh sáng xung quanh của bức xạ nền đang chiếu sáng các bậc thang đồng tâm dẫn xuống giống như một đại hí trường khổng lồ.

Các Dark Angel đã phát hiện ra ngôi đền vào đêm hôm trước. Những người Illyrian đã cố gắng bảo vệ nó, nhưng so với pháo đài được đào sâu vào lòng núi thì nó không thể phòng thủ được. Họ đã chết để bảo vệ ngôi đền trần tục của mình, chiến đấu đến chết còn hơn là bỏ rơi ngôi đền này. Thi thể của họ chất thành năm lớp sâu ở những nơi mà họ đã lao mình vào Dreadwing và chết thảm.

Bộ giáp của Lion vang lên một tiếng chuông nhẹ bên tai phải của ông.

Một giây nữa là đến lúc nửa đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro