Chương 30 - Một thanh kiếm gãy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ultramar

Có một truyền thuyết lan truyền khắp Macragge cho rằng nơi đây từng tổ chức các môn thể thao đẫm máu dành cho các vị Vua Chiến binh Macragge cổ xưa, nhưng các nghiên cứu của Guilliman không cho thấy gì hơn ngoài các cuộc thi hùng biện.

Ông tự hỏi liệu hôm nay liệu những huyền thoại đẫm máu đó có trở lại thành hiện thực hay không.

Các đồ đạc của phiên tòa được làm từ những cây núi sẫm màu, gần như đen như than. Một số thay đổi đã được thực hiện để phù hợp với sự thăng thiên của Imperial Triumvirate. Chiếc bàn dài nơi năm vị trưởng tư pháp từng ngồi đã được dỡ bỏ, thay vào đó là những chiếc ghế và bàn làm việc phù hợp với vóc dáng của các vị Primarch.

Phía trước những vị thẩm phán tối thượng này được sắp xếp hàng chục chiếc ghế và bàn nhỏ hơn, theo thông lệ, các Tetrarch và các vị pháp quan dân sự của họ sẽ lắng nghe những lời kháng cáo được đưa ra trước họ đối với những vụ án đã được các quan tòa của tòa án bên ngoài thông qua.

Do đó, nguyên đơn và bị đơn trong quá trình tranh chấp thông thường sẽ tiến hành từ cổng ở cuối phía nam của legata collegius, đưa vụ việc ra trước một thẩm phán có sẵn. Khi nhận được phán quyết thì chỉ được phép đưa ra bằng chứng trong một ngày - các bên sẽ đồng ý với phán quyết tóm tắt hoặc đưa vụ việc của họ ra trước pháp quan dân sự. Phí bào chữa cho các nhóm tòa án được sắp xếp sao cho ngày càng cao hơn để có nguy cơ hủy hoại tài chính đối với nhiều người, chỉ những ai thực sự tin rằng họ đã bị phán xét sai mới đưa vụ việc của họ đến với các chánh án.

Sanguinius vẫn chưa tới, và Guilliman đang ngồi một mình. Các khán đài đã chật cứng, nhiều sân thượng chứa đầy các Space Marines từ các Quân đoàn có mặt trên Macragge-màu đen của các chiến binh của Lion, những White Scars mặc áo giáp nhạt, vệt đỏ của các Blood Angels, màu đen và bạc của Iron Hand và đội quân Sói mang màu xám xanh của Fenris. Màu xanh coban của quân đoàn XIII có ở khắp mọi nơi, không phải của các Space Marine, mà là đến từ những thường dân tới quan sát việc xử án.

Legata collegius thường có bầu không khí thoải mái, khi các sinh viên luật và người dân đến xem đến xem quá trình tố tụng như thể họ đang xem giải trí trên một kênh dân sự. Hôm nay khán giả chỉ nói thì thầm. Năm đại đội Cảnh vệ Praecental đã được điều động với nhiệm vụ trục xuất những kẻ gây rối và say rượu. Vé vào cổng đã được phát hành theo hình thức quay xổ số, quả thực đây là một sự kiện mang tầm lịch sử. Đã có yêu cầu về các dịch vụ phục vụ ăn uống xung quanh khán đài nhưng Guilliman gạt đi khi nghĩ mọi chuyện đang đi quá xa. Phiên toà này không phải là một trò tiêu khiển thú vị.

Trong hoàn cảnh bình thường, legata collegius là nơi xét xử các vụ án dân sự, nhưng Lion đã biến nó thành một tòa án quân sự. Thậm chí điều đó còn chưa thỏa đáng đối với vụ án sắp được tổ chức.

Đó là bản chất của luật Macragge - mười hai Đạo luật của Legatus Tabulae bất khả xâm phạm đến mức Guilliman đã không dám thay đổi chúng ngay cả trong những cuộc cải cách sâu rộng nhất của ông ta - các vị Primarch không thể khởi kiện Konrad Curze cũng như không thể ngồi làm thẩm phán cho hắn ta.

Vậy nên bên phải ngai vàng, các sĩ quan cấp cao của ba Quân đoàn đã được tập hợp. Họ vừa là nguyên đơn vừa là nhân chứng, những người sống sót sau tội ác của Curze để lên tiếng thay mặt cho những người đã chết. Bệ của luật sư bào chữa trống rỗng. Curze đã phải đích thân tự biện hộ những lời buộc tội. Ngay cả những luật sư hay gây điều tiếng nhất của legata collegius cũng không dám tự gây phiền hà cho mình khi đứng ra biện hộ cho Kẻ Ám Đêm.

Tiếng trò chuyện rì rầm im bặt khi Sanguinius bước vào mà không phô trương. Ngài bước qua đấu trường, đôi cánh của Ngài tạo thành những vệt dài trên cát trắng. Bộ giáp của Ngài lấp lánh trong thứ ánh sáng nhân tạo, những phần trang trí mạ vàng rực sáng như thể được chiếu sáng từ bên trong. Mái tóc vàng xõa xuống vai. Cằm của Ngài ngẩng cao, đôi mắt sắc bén quét qua đám đông khi ngồi xuống.

Quả là phong thái của một vị hoàng đế, Guilliman nghĩ.

Sự huyên náo lại tiếp tục và Sanguinius nghiêng người về phía Guilliman.

"Liệu có đúng không khi chúng ta làm việc này một cách công khai, người anh em?" Nhiếp chính hoàng đế hỏi.

Guilliman trả lời: "Công lý không ai thấy thì không phải là công lý. Đó là cơ sở của mười hai Đạo luật, lý do để legata collegius được mở ra cho tất cả mọi người."

"Ta đang lo lắng rằng chúng ta đang phát sóng công khai những vấn đề mà lẽ ra không nên được phép tự do lan truyền."

Guilliman ngạc nhiên trước cách lựa chọn từ ngữ cũng như ý nghĩa của những gì được nói, ông ngước nhìn anh trai mình.

"Sao thế? Chúng ta không ở phe chính nghĩa à?"

Sanguinius lắc đầu. "Không phải lý lẽ của chúng ta khiến anh lo lắng. Người anh em loạn trí của chúng ta đã tìm kiếm sự chú ý cho mục đích của mình. Hắn ta đòi quyền được minh oan. Nếu hắn ta là một ngọn lửa hủy diệt, tại sao chúng ta còn lại phải cấp cho hắn lượng oxy mà hắn cần?"

"Những lời thì thầm nào sẽ được truyền đến những nơi xa hơn nếu không có lời khai nhận? Người dân đã chứng kiến ​​lửa và cái chết được đem đến Illyrium, và giờ họ phải biết lý do của nó."

"Đây có thể là kế hoạch của Curze. Mục đích của hắn là tìm được sự đồng cảm ở Illyrium, lời nói của hắn sẽ được chuyển đến năm trăm thế giới. Hắn có thể lan rộng sự căm thù của mình."

"Chúng ta không thể đứng trên luật pháp. Suy nghĩ như vậy là hợp pháp hóa hành vi phá hoại xã hội của những kẻ như Curze. Hắn có quyền được biện hộ cho mình, hoàn toàn theo quy trình pháp lý của chúng ta. Hắn có quyền lên tiếng. Nếu chúng ta phủ nhận điều đó với hắn, thì hắn cũng có mọi quyền phủ nhận giá trị của nó. Người ta phải tôn trọng luật pháp, hoặc không còn luật pháp nào được tôn trọng, anh trai ạ."

Sanguinius mỉm cười, mặc dù biểu cảm đó bị nhuốm màu bởi ánh mắt buồn bã.

"Cậu thực sự tin điều đó sao, Roboute?" Blood Angel nhìn đi nơi khác, thái độ nghiêm khắc của ngài quay trở lại. "Cậu nghĩ tin tức nào khác sẽ được lan truyền? Những lời dối trá nào của Horus và Lorgar, những điều sai sự thực nào sẽ thốt ra từ môi miệng hắn mà chúng ta không thể bác bỏ?"

"Đó là trách nhiệm của chúng ta để chống lại hắn và đưa ra sự thật. Chúng ta nên có niềm tin rằng lẽ phải tạo nên sức mạnh. Và với niềm tin đó đến cùng, chúng ta sẽ dám thực hiện nghĩa vụ của mình như chúng ta đã hiểu."

"Cậu quá dựa dẫm vào niềm tin rồi, em trai ạ."

Guilliman xem xét những quan điểm của hoàng đế nhiếp chính. Sự thật là họ đã hạn chế những thông tin sai lệch do Lorgar và các đặc vụ của hắn lan truyền. Sự thật đứng về phía họ, nhưng Curze có cách để gây ra sự bất mãn. Hắn ta biết cách tìm ra những vết nứt trong quyết tâm của một người đàn ông và làm suy yếu chúng hơn nữa. Kẻ Ám Đêm và Quân đoàn của hắn ta luôn sử dụng chiến thuật "khủng bố", nhưng chiến lược của Curze còn nhiều hơn là sự đe dọa đơn thuần. Hắn nuôi dưỡng sự chia rẽ giữa các kẻ thù của mình, giống như cách Sanguinius tạo nên sự đoàn kết với các đồng minh của mình.

"Tôi không đứng trên luật pháp," Lãnh Chúa Giám Quốc thừa nhận. "Anh là Hoàng Đế Nhiếp Chính, còn tôi là luật pháp, và là người thực hiện ý chí của anh."

Lời thú nhận này không làm Sanguinius hài lòng. Ngài cúi đầu, đưa ngón tay lên trán một lúc.

"Cậu sẽ làm điều này vì ta chứ, người anh em? Nếu cậu từ bỏ những nguyên tắc của mình theo ý muốn của ta, điều gì sẽ ngăn cản ta trở thành một tên bạo chúa?"

"Trái tim của anh, thưa Hoàng Đế"

Guilliman chưa bao giờ nói bất cứ điều gì chân thật hơn và Ngài cảm thấy thương cho anh trai mình vào lúc này, biết rằng chính sự miễn cưỡng lãnh đạo là lý do lớn nhất để Sanguinius trở thành người lãnh đạo.

"Chúng ta là Tam Đầu Chế, nhưng anh là Hoàng đế tương lai. Lion và tôi đã đồng ý với sự thật này. Chỉ có một người có thể lên làm lãnh đạo, nếu không thì sẽ không có sự đồng thuận nào trong bất cứ điều gì. "

Sanguinius ngẩng đầu lên và nhìn quanh đấu trường. Trong vài giây, Guilliman nghĩ rằng vị Nhiếp Chính Hoàng Đế có thể làm như ông ta nói và tuyên bố Curze không đủ tiêu chuẩn để xét xử. Liệu Guilliman có thể thuận theo được không, những nguyên tắc của mình đã bị đảo lộn? Đó có phải là cái giá Ngài phải trả để Imperium Secundus thành công?

"Mang tù nhân vào đây," Sanguinius thông báo, giọng Ngài vang vọng khắp khán đài.

Hệ thống vox vang đến chiếc lồng tạm giam được xây dựng bên dưới legata collegius, lời thông báo của Sanguinius làm Lion và Curze cùng ngẩng đầu lên. Dark Angel vẫn chưa rời khỏi nơi giam cầm, nhưng Curze phá vỡ sự im lặng bằng một nụ cười giễu cợt.

"Cái Rạp xiếc này đã bắt đầu rồi đấy. Thêm một lần nữa."

Lion tra chiếc cùm trói tay Curze vào một sợi dây xích quanh eo. Kẻ tù tội mặc một chiếc áo da màu đen, mái tóc trắng buộc lại phía sau. Những ngón tay của hắn ta có những móng tay nứt nẻ, đôi chân xương xẩu cũng vậy. Không có bộ giáp khiến hắn ta có vẻ lùn hơn rất nhiều, mặc dù vẫn khỏe hơn kẻ bắt giữ mình. Da của Curze xanh xao như cá nơi biển sâu, những đường gân xanh nổi bật trên nền da trắng. Những vết sẹo hằn trên phần lớn cơ thể, một số đã cũ đến mức đã thành những vệt hồng, một số khác mới hơn nhiều, giống như những vết thẹo đã đóng vảy nơi thanh kiếm Lion đâm vào và cắt ngang cổ họng hắn.

Đôi chân trần vỗ trên nền đá, sống lưng được chữa lành được hỗ trợ bởi các vòng và nẹp xoắn, Curze không kháng cự khi Lion đẩy hắn ra khỏi chiếc lồng được gia cố về phía các bậc thang dẫn lên mái vòm mở của legata collegius. Một mình, vị primarch của Dark Angel dẫn Kẻ Ám Đêm bước vào thứ ánh sáng rực rỡ, đám đông hàng ngàn người im lặng khi đối tượng gây ra quá nhiều nỗi kinh hoàng và sợ hãi xuất hiện từ lối đi tối tăm. Curze nhìn quanh, vẻ mặt thản nhiên. Đôi môi nhếch lên một nụ cười khinh bỉ khi Lion đưa hắn băng qua bãi cát trắng và đặt hắn trước Guilliman và Sanguinius.

"Nếu ngươi dám rời khỏi chỗ này, ta sẽ giết ngươi," Lion cảnh báo trước khi đi đến ghế của mình.

"Xin chào những người anh em," Curze nói, chuyển ánh mắt từ Lion sang Guilliman trước khi nhìn Sanguinius. "Tất cả vẫn còn sống và khỏe mạnh"

Sanguinius đứng dậy.

"Konrad Curze, ngươi đã được đưa đến trước Triumvirate Imperialis để trả lời về những tội ác và hành động tàn bạo chống lại Imperium và những bề tôi của nó. Bản tường trình đầy đủ về những lời buộc tội sẽ được đưa ra vào thời điểm thích hợp, nhưng đủ để nói rằng ngươi đã gây ra chiến tranh và dàn dựng một chiến dịch khủng bố và giết người. Luật Macragge cho thấy ngươi có tội, nhưng ngươi có muốn đưa ra lời mở đầu bào chữa nào không?"

Curze nhìn xuống chiếc còng của mình và lắc nhẹ chúng, môi dưới bĩu ra. Hắn thở dài và quay lại nhìn Sanguinius, đầu hơi nghiêng.

"Một lần nữa, ta chỉ làm những gì ta sinh ra để làm, anh trai à. Những gì tất cả chúng ta sinh ra để làm."

Lion nghiêng người về phía trước, dán mắt vào tên primarch vặn vẹo.

"Ngươi đã có thời gian để xem xét các bằng chứng chống lại mình . Ngươi có thoải mái thừa nhận những tội ác được đưa ra trước tòa án này không?"

"Nội dung các sự việc được thảo luận không có sai sót. Ta chỉ khẳng định rằng những gì ta đã làm không phải là tội ác."

Một tiếng thì thầm giận dữ nổ ra giữa các sân thượng và khán đài, phần lớn là từ các Space Marines có mặt. Lion liếc nhìn những chiến binh legionaries đang sẵn sàng đưa ra lời khai.

"Có rất nhiều người không đồng ý."

Curze nheo mắt lại. Vẻ mặt của hắn sáng lên sau một lúc.

"Chỉ huy Azkaellon! Ta phải thừa nhận rằng ngươi không được trang bị vũ khí tốt như cái lần chúng ta gặp nhau!"

"Đồ rác rưởi!" chiến binh Blood Angel gầm lên, đứng dậy rời khỏi vị trí. Những người đồng đội đã phải khống chế hắn ta, Holguin và Gorod ra khỏi vị trí để trấn an vị Space Marine đang bị thương. Curze cười lớn. Một số người trong đám đông hét lên những lời đe dọa và buộc tội.

"Ngươi có phủ định thẩm quyền của tòa án này không?" Guilliman hỏi. "Ngươi có phủ định quyền phán xét của bọn ta không?"

"Quyền của các ngươi?" Curze lắc đầu và liếm môi. Hắn cố gắng ra hiệu về phía Lion nhưng chiếc cùm đã ngăn cản. "Ta chỉ muốn phủ định quyền của kẻ đã đưa ta đến đây."

Lion lắc đầu khi Guilliman nhìn mình. Lion đã mong đợi Curze sẽ phản kháng vào một lúc nào đó, giờ hắn ta đang làm như vậy trước lượng lớn khán giả.

"Ngươi có khiếu nại cụ thể nào không?" Guilliman tiếp tục. "Tòa án này không phải là nơi để nói bóng gió."

"Ta e rằng mình không thể trích dẫn văn bản và dòng chữ nào từ luật Macragge, nhưng ta chắc chắn rằng việc một kẻ tội phạm như ta lại bị xét xử bởi một tên tội phạm khác là vượt quá giới hạn của pháp luật."

"Ngươi buộc tội ta vi phạm pháp luật?"

Lion đã tự thề với lòng mình rằng sẽ không nghe thêm một lời nhận xét gai góc nào của Curze nữa. Ông ta giữ giọng điệu điềm tĩnh, thái độ điềm tĩnh, noi gương phong cách lịch lãm của Guilliman.

"Ta hoạt động với toàn quyền hành của hoàng đế nhiếp chính và Triumvirate Imperialis. Hành động của ta được thành lập dựa trên cơ sở của Legatus Militant, mang đến cho ta mọi sự mở rộng của luật pháp."

"Đồ đạo đức giả!" Curze nhổ nước bọt. "Ngươi còn giết các công dân của 500 thế giới nhiều hơn ta rất nhiều!"

"Các quy tắc chiến tranh cho phép xảy ra thương vong ngẫu nhiên trong hành động quân sự," Lion kiên nhẫn nói. "Thương vong thì rất đáng tiếc, nhưng không phạm pháp."

Kẻ Ám Đêm chuyển lời kháng cáo của mình sang Guilliman.

"Người anh em ơi... Ta rất ngạc nhiên khi thấy cậu im lặng ủng hộ tên sát nhân này. Cậu đã giao quyền lực của mình cho một kẻ hoang tưởng và tự hỏi điều đó đã sai ở đâu. Cậu không nghĩ điều gì sẽ xảy ra khi thả con sư tử ra khỏi cái lồng sắt của nó hay sao?"

"Ta không có bị xét xử ở đây!" Lion gầm lên khi biết rằng Curze đang tìm cách phá hoại sự gắn kết của Tam hùng.

"Nhưng hắn ta nên bị như vậy!" Curze gầm gừ đáp lại, vẫn nhìn Guilliman.

Thủ lĩnh của Ultramarines cau mày và liếc nhìn Sanguinius để xin sự hướng dẫn. Hoàng đế mở lòng bàn tay về phía Curze.

"Ngươi chưa đưa ra yêu cầu nào được luật pháp ủng hộ. Ta hỏi lại, ngươi có muốn đưa ra lời buộc tội rõ ràng nào trước khi chúng ta tiến hành không?"

"Hãy hỏi người anh em cao quý Caliban của chúng ta xem chuyện gì đã xảy ra ở Alma Mons. Hãy hỏi hắn ta về phosphex và promethium, plasma và bom phóng xạ. Điều đó có quá đáng không? Tại sao hắn ta không sử dụng đòn tấn công bằng tên lửa và ngư lôi để phá vỡ các thành trì của Gatepeak ? Hắn ta muốn tìm cách gây ra càng nhiều đau đớn và khốn khổ lâu dài càng tốt."

"Không phải vậy," Guilliman lên tiếng. Lion giật mình nhận ra điều mà vị Lãnh Chúa Giám Quốc sắp nói và đứng dậy khỏi ghế để ngăn ông ta lại, nhưng đã quá muộn.

"Hoàng Đế Nhiếp Chính đã cấm Lãnh Chúa Hộ Quốc bắn phá từ quỹ đạo."

"Hỡi các anh em, ta phải nhắc nhở các anh em rằng con rắn độc này sẽ làm tất cả những gì có thể để khiến chúng ta chống lại nhau." Lion rút kiếm và bước về phía Curze,. "Hắn ta đang câu giờ nhằm cố gắng tránh né tội lỗi rõ ràng của mình."

"Thu lưỡi kiếm của anh lại!" Sanguinius cũng đứng dậy. "Sẽ không có cuộc hành quyết nào ở đây."

"Không có cuộc tấn công nào từ quỹ đạo sao?" Curze cười khúc khích, ánh mắt ranh mãnh dán chặt vào Lion. "Vụ buộc tội này thật oan uổng. Chẳng phải sườn núi của Gatepeak đã bị xé toạc từ trên trời sao? Ta đã tận mắt chứng kiến ​​cơn thịnh nộ của Lion bộc phát từ trên cao."

"Bọn ta không thấy cuộc tấn công nào như vậy cả" Guilliman nói, nhưng giọng nói của ông ấy có vẻ không chắc chắn.

"Một mưu mẹo thông minh." Curze thực sự ấn tượng, Lion nhận ra điều đó. "Thả các Kén thả quân như những trái bom. Các gunship bắn xuống như tên lửa. Các thanh công phá chiến hạm biến thành ngư lôi. Tất cả niềm vui của một cuộc tấn công theo quỹ đạo, không có gì sai khi thừa nhận hắn ta đã phá vỡ lời thề của mình!"

Guilliman trông như thể bị đánh cho một đấm, máu chảy ra từ mặt. Lion lúc đầu thấy bối rối, sau đó là đau khổ, sau đó nhanh chóng trở thành giận dữ. Guilliman đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng khi mới nãy còn tái nhợt.

"Anh đã nói dối chúng tôi!" Ngài gầm lên. "Anh không có ý muốn giữ lời thề."

"Người anh em, hãy bình tĩnh," Lion nói. "Hãy nhớ xem chúng ta đang ở đâu."

Có nhiều tiếng hét chết tiệt khác vang vọng khắp đấu trường. Guilliman tiến về phía Lion, chỉ một ngón tay để buộc tội.

"Anh không có ý định tôn trọng mệnh lệnh của hoàng đế của chúng ta!"

"Không phải vậy," Lion nói. "Ta rút quân theo lệnh của cậu. Lúc đó cậu đã trói tay ta bằng sự dao động của mình."

"Phải, bị trói tay," Curze cười khúc khích, khua chiếc còng để nó kêu leng keng. "Không ai có thể gây ra bất kỳ thiệt hại nào khi bị trói tay, phải không?"

"Câm miệng!" Lion giơ lưỡi kiếm về phía Curze. Một nhát đâm sẽ kết thúc những lời dối trá và thao túng của hắn ta. Dark Angel đưa tay còn lại ra để kêu gọi Sanguinius. "Đó là một quyết định nhất thời, không phải là một sự suy tính trước. Có bao nhiêu chiến binh của chúng ta sẽ chết trong một cuộc tấn công vô nghĩa?"

"Bỏ kiếm xuống đi anh trai." Sanguinius không lên tiếng, nhưng lời nói của Ngài ấy đã cắt ngang sự hỗn loạn đang gia tăng trên đấu trường. Đôi cánh của Ngài dang rộng, sự hiện diện to lớn của Ngài đột nhiên tràn ngập đấu trường, thống trị nó bằng sức mạnh ý chí tuyệt đối. Trong vài giây, dường như có một luồng ánh sáng vàng đang phát ra từ Blood Angel.

Lion do dự, bị kích động bởi sự hiểu biết, chế giễu của Curze. Chỉ cần một đòn là đủ. Lion quay lại nhìn Sanguinius, thấy cả sự uy nghiêm và tính nhân văn ở người anh em của mình.

Tay Lion buông thõng xuống. "Tuân lệnh, thưa bệ hạ."

"Đáng lẽ anh nên đến gặp chúng tôi, anh trai," Sanguinius nói. "Đáng lẽ anh nên tin tưởng chúng tôi, tin vào phán đoán của chúng tôi."

"Không còn thời gian cho chuyện đó nữa. Việc chỉ huy luôn cấp bách và không khoan nhượng." Lion nói, nhưng ông biết những lời của mình nghe có vẻ yếu ớt.

"Không có lý do nào để bào chữa!" Guilliman bây giờ cũng hướng lời nói của mình tới Sanguinius. "Một sắc lệnh trực tiếp đã không được tuân theo. Vị Lãnh Chúa Hộ Quốc phải thi hành ý muốn của hoàng đế nhiếp chính, và Lãnh Chúa Hộ Quốc không có quyền định nghĩa nó."

"Có lẽ nhiệm vụ đó sẽ được giao cho Lãnh Chúa Giám Quốc chăng?" Lion đáp lại. "Chỉ có một chỗ để điều khiển chiếc máy cày thôi đúng không ?"

"Đúng, Roboute, còn tham vọng của cậu thì sao?" Curze chọc ngoáy vào. "Sợ bị cạnh tranh sao ?"

"Coi chừng cái lưỡi của ngươi!" Guilliman gầm lên. "Công lý vẫn đang chờ đợi ngươi."

Curze nói với một tiếng thở dài buồn bã:

"Công lý đã săn lùng ta kể từ ngày ta mở mắt nhìn Nostramo bị màn đêm che phủ. "Nhưng không ai trong số các cậu có đủ can đảm để san bằng nó. Các ngươi buộc ta phải đợi cho đến khi lưỡi kiếm của sát thủ đó tấn công. Tất cả các ngươi đều là những kẻ hèn nhát, nói về niềm tin nhưng không thể hiện ra ngoài. Người cầm thanh kiếm để mang lại sự yên bình cho ta vẫn chưa được sinh ra."

"Ngươi sẽ không được nói gì nữa cả," Sanguinius chỉ tay cảnh cáo vào Curze. Blood Angel nhìn Lion trong vài giây. Đôi cánh của Ngài cuộn lại. "Thanh kiếm không thể tự thoát khỏi bàn tay sử dụng nó. Chúng ta không thể để lưỡi kiếm thống trị mình, bởi những lưỡi kiếm là những kẻ nhẫn tâm."

Sanguinius quay đi, đặt tay lên tay ngai của mình như thể đang mệt mỏi, hành động đó như một sự phán xét đáng nguyền rủa mà không cần phải nói bằng lời.

"Đưa cho tôi lưỡi kiếm của anh, người anh em." Guilliman nói nhỏ nhưng lời nói của Ngài dường như sấm sét trong sự yên tĩnh của đấu trường. Ông ấy đến gần Lion với bàn tay đang xòe rộng.

Nhìn lại Sanguinius, Lion tin chắc rằng mình không có sự hỗ trợ nào.. Curze vẫn còn trong tầm tay. Chỉ cần một đòn là có thể cắt đứt đầu hắn ta một cách chính xác. Có lẽ cảm nhận được suy nghĩ của Lion, Guilliman liền ra tay. Lion chỉ mãi tập trung vào Kẻ Ám Đêm, nên đã không kịp phản ứng cho đến khi Thanh kiếm Lion bị giật lấy và đã nằm trong nắm tay của Guilliman .

Lion quay lại, định lấy lại vũ khí của mình, nhưng đã bị đông cứng trước ánh mắt giận dữ lạnh lùng của Guilliman. Quai hàm giật giật, Guilliman cầm lấy thanh kiếm của Lion bằng cả hai tay và chấn mạnh nó xuống ngang đầu gối. Lion nhìn lưỡi kiếm tách ra, vỡ thành hai mảnh lấp lánh dưới ánh nắng nhân tạo khi chúng rơi xuống giữa những ngón tay đang xòe rộng của Guilliman. Chúng rơi xuống bãi cát trắng dưới chân Lion.

"Thanh kiếm này cũng như lời thề của anh," Guilliman gầm gừ, nghiến răng. "Điều này đã trở thành vinh dự của anh, hiệp sĩ Caliban." Guilliman bước qua Lion và tóm lấy Curze. Kẻ Ám Đêm cho phép mình bị dẫn đi, mỉm cười đáp lại với vị chỉ huy đang chịu sự hổ thẹn.

Lion chậm rãi cúi xuống, đưa tay chạm vào hai mảnh thanh kiếm gãy. Ngài nhặt chúng lên, nỗi buồn chuyển thành giận dữ.

"Đồ yếu đuối!" Lion gầm lên, ném những mảnh vỡ về phía lưng Guilliman. "Thiên hà này không thể bị chinh phục bởi sự đạo đức giả, em trai ạ. Và nó sẽ không cứu cậu thoát khỏi Horus!"

"Hãy đi đi," Lion nghe Sanguinius nói mà không quay đầu lại.

Ngay lập tức, Lion hối hận vì lời nói của mình. Ngài bước tới một bước nhưng bị lời nói tiếp theo của hoàng đế ngăn lại.

"Rời khỏi đây đi, người anh em. Chế độ Triumvirate đã kết thúc. Anh không được chào đón ở Imperium Secundus."

Lion định cãi lại nhưng không còn gì để nói nữa. Ông rời khỏi legata collegius mà không hề ngoảnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro