Chap 23: Bình minh của cuộc sống loài người (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta nói rằng những ham muốn cơ bản của con người là ăn và ngủ.

À, tất nhiên, điều đó hoàn toàn vô lý. Khi tra cứu, không hề có cơ sở khoa học hay lý thuyết nào cho tuyên bố này cả.

Dù sao đi nữa, ở mức độ mà sự hiểu lầm như vậy có thể hình thành, thì sự thèm ăn là một yếu tố quan trọng đối với con người.

Vâng, điều đó quá rõ ràng vì nếu bạn không ăn, bạn sẽ chết đói.

Dù sao đi nữa, hành động ăn uống là một hành động thiết yếu phải được thực hiện để duy trì sự sống của một sinh vật sống, và do đó, đó là hành động mà sinh vật sống không thể bỏ qua.

Đối với những người nguyên thủy chỉ ăn thịt sống và hoa quả, điều gì sẽ xảy ra nếu họ được ăn thịt nướng ngon lành?

"Kkiig! Kkiig!"

"Kkyag! Kkyagk kyaag!"

Câu trả lời cho câu hỏi đó đang dần được hé lộ trong nhóm người này.

Vâng, sau khi ăn thịt nướng trên lửa lần đầu tiên, có lẽ họ sẽ tiếp tục nhảy múa quanh đống lửa như thế.

Tôi không chắc liệu điều đó có thể được coi là khiêu vũ hay không. Dù sao thì nó cũng giống nhau ở chỗ là thể hiện niềm vui.

Đôi tay họ liên tục nhảy múa quanh đống lửa trại, cầm những que thịt đang bốc hơi nóng hổi.

Thật vui khi thấy họ vui vẻ như vậy. Nhìn thấy điều này khiến tôi nghĩ rằng dạy họ cách nhóm lửa mặc dù khó khăn là điều tốt.

Vì vậy, hôm nay tôi đã chuẩn bị thêm một món quà nữa! Ta-da~!

Thoạt nhìn, nó chỉ là một tảng đá màu trắng! Nhưng tảng đá này không phải là một tảng đá bình thường!

Đó là...~!

À, tôi hơi phấn khích một chút. Đợi tôi bình tĩnh lại một lát nhé.

Trong khi đi khắp thế giới để kiểm tra tình hình chung và tìm kiếm dấu vết của tàu Erebus mất tích.

Tôi phát hiện ra một nơi từng là biển nhưng giờ đã là đất liền, và vì tò mò, tôi tìm thấy một tảng đá khá thú vị.

Một tảng đá màu trắng với ánh hồng nhạt, nhô lên từ vùng đất cằn cỗi nơi cỏ hầu như không mọc.

Có phải là một loại đá quý không? Trong khi điều tra, tôi thấy động vật ăn cỏ đi ngang qua và liếm đá vài lần.

Không gì khác chính là muối hột.

Hmm. Tôi tự hỏi liệu có thể như vậy không? Tôi hơi ngạc nhiên khi phát hiện ra nó thực sự tồn tại vì nơi này chắc chắn là biển cách đây hàng trăm năm nhưng bằng cách nào đó đã trở thành đất liền.

Tôi không chắc là đất dâng lên hay mực nước biển hạ xuống...

Có thể là do sự chuyển động của các linh hồn đất trong lòng đất khiến địa hình thay đổi. Vâng, điều gì tốt thì tốt.

Nhờ đó, tôi mới có thể có được món quà như vậy. Ờ thì, tôi có thể tạo ra nó bằng ma thuật, nhưng tôi muốn tặng thứ gì đó tự nhiên.

Có lẽ con người sẽ cố gắng tự tìm muối hột nếu tôi tặng họ thứ này? Tôi không thể tặng quà mãi được.

Tôi tiến về phía nhóm người đó với viên muối trắng trên tay.

"Mọi người có khỏe không ?"

"Kkiig? Kig! Kkiig!"

Nhìn thấy tôi, những người nguyên thủy bắt đầu nhảy nhót phấn khích. Họ vẫn nhớ tôi dạy họ cách nhóm lửa, thể hiện sự chào đón nồng nhiệt.

"Woo! Oooh!! Kyaa! Ooh!"

"Tôi ước gì mấy người có thể học được ngôn ngữ."

Tôi không biết phải mất bao lâu, nhưng tôi phải nghe những tiếng kêu và rên rỉ này trong bao lâu nữa. Hmm...

Chắc chắn là những người này sẽ không tạo ra ngôn ngữ riêng mà tôi không biết chứ?

"Kkiig! Kkiig! Kkiig!"

"À, cảm ơn bạn."

Khi tôi đến gần, một trong những người nguyên thủy đang quây quần bên lửa trại đưa cho tôi một miếng thịt họ đang nướng trên que, như thể để tự hào cho thấy họ sử dụng lửa rất giỏi.

Hmm. Thật đáng khen ngợi. Mặc dù họ có thể không có nhiều thức ăn cho bản thân.

Một người tốt bụng như vậy xứng đáng được tặng quà.

Tôi dùng ma thuật làm cho muối đá bay lên, lấy một ít bằng ngón cái và ngón trỏ, nghiền thành bột và rắc nhẹ lên thịt.

Không quá nhiều, chỉ một chút thôi, vì nó sẽ mặn. Chỉ một chút xíu thôi.

Muối trắng rắc nhẹ lên thịt sẽ nhanh chóng tan và thấm vào nước thịt.

Hmm. Tốt. Vậy là xong.

Lý tưởng nhất là tôi nên rắc nó lên trước khi nướng... Nhưng tôi không thể làm gì được!

Sau khi xem xét miếng thịt muối, tôi đưa lại cho người đã đưa nó cho tôi.

"Kkiig?"

"Thử ăn nó xem."

"Kii..."

Hmm. Tôi tự hỏi khi nào họ mới học được cách nói chuyện đúng đắn? Tôi muốn có một cuộc trò chuyện thực sự.

Hmm, không có cách nào giải quyết bằng ma thuật sao? Hmm… Ma thuật dịch thuật?

Không, vì bản thân nó không tồn tại, nên sẽ khó để gọi nó là một dạng ma thuật. Có lẽ nó sẽ là một ma thuật cho truyền đạt ý định của mình cho người khác?

Ồ, có lẽ đáng để nghiên cứu một chút.

"Kuuu..."

Người nguyên thủy nhận được miếng thịt rắc muối, kiểm tra nó rồi cắn một miếng.

"Eik?!"

Khuôn mặt cậu ta chuyển sang vẻ ngạc nhiên.

Hmm, mặc dù khuôn mặt cậu ấy được phủ đầy lông, tôi vẫn có thể thấy biểu cảm của cậu ấy. Thật hấp dẫn.

"Uk! Kyak! Ukyak!"

Cậu ta cầm miếng thịt rắc muối, bắt đầu nhảy nhót và xé thịt. Nhìn cậu ta ăn thịt một cách vui vẻ, những người nguyên thủy khác bắt đầu tụ tập xung quanh.

Những người nguyên thủy khác nhìn cậu ta đột nhiên vui mừng như thể cậu ta bị mất trí. Ờ, tôi cũng nghĩ rằng việc ai đó đột nhiên nhảy xung quanh bên cạnh tôi là điên rồ.

Tôi mỉm cười với những người nguyên thủy khác.

Tốt. Có vẻ như những người nguyên thủy này cũng thích thịt rắc muối. Có lẽ tôi nên giúp một tay.

Tôi dùng ma thuật để nâng một tảng đá gần đó, sau đó tôi lại dùng ma thuật để biến tảng đá thành một khối thịt lớn.

Sau đó, tôi dùng lưỡi dao chứa mana để cắt thịt thành từng lát có độ dày phù hợp, nghiền một phần muối hột thành bột và rắc đều lên toàn bộ miếng thịt.

Cuối cùng, một ngọn lửa ma thuật. Một ngọn lửa lớn bùng lên, nhanh chóng nấu chín thịt. Mùi thơm ngon và nước thịt chảy ra từ thịt khiến ngay cả tôi, người không cần ăn, cũng cảm thấy đói.

"Kyak! Ukyak!!"

"Kiek! Kieeek!"

Tiếng reo hò của những người nguyên thủy, những người vẫn chưa phát triển ngôn ngữ. Giữa tiếng reo hò của họ, tôi phân phát những miếng thịt có kích thước phù hợp cho những người nguyên thủy xung quanh.

Đây rồi. Đây chính là ý nghĩa của từ ngon, các bạn trẻ ạ.

Ồ, nhìn thấy họ vui vẻ như vậy khiến tôi cũng vui theo.

Vì vậy, thói quen của tôi là thỉnh thoảng đến thăm nhóm người đó để tặng họ nhiều món quà khác nhau.

- - - - - - - - - - - - - -

Màu sắc yêu thích của con người là gì?

Đỏ, xanh dương, xanh lá cây, v.v. Trong số rất nhiều màu sắc trên thế giới này, người ta nói rằng màu bạc là màu yêu thích của con người.

Có phải vì đó là màu của loại tiền tệ được sử dụng phổ biến nhất ở Đế chế là đồng bạc không?

Hay là vì biểu tượng của Đế chế, Vệ Long, có vảy bạc?

Theo Giáo sư Irene M. Pleione, một học giả tại Học viện Đế chế, sở thích của con người đối với bạc là một hiện tượng bản năng.

Giáo sư Irene: Sau khi thử nghiệm với hàng trăm trẻ em, khi được đưa cho hai món đồ chơi giống hệt nhau, một món sơn vàng và món kia sơn bạc, hầu hết trẻ em theo bản năng đều chọn món đồ chơi màu bạc. Điều này có nghĩa là ngay cả trẻ nhỏ, những đứa trẻ còn chưa được xã hội hóa, theo bản năng cũng thích màu bạc hơn.

Phóng viên: Chỉ có trẻ nhỏ mới có phản ứng này sao?

Giáo sư Irene: Không. Có một số khác biệt nhỏ tùy theo độ tuổi và chủng tộc, nhưng kết quả cho thấy hơn 80% mọi nhóm tuổi đều thích bạc.

Phóng viên: Theo anh thì tại sao lại như vậy?

Giáo sư Irene: Giới học thuật định nghĩa hiện tượng này là sở thích bản năng và đang nỗ lực xác định nguyên nhân. Một số người cho rằng sở thích là tiền xu bạc, vì tiền xu bạc là loại tiền tệ đại diện được sử dụng ngay cả trước khi Đế chế được thành lập. Tuy nhiên, điều này không giải thích được tại sao ngay cả trẻ nhỏ chưa được xã hội hóa cũng thích bạc.

Phóng viên: Bạc tiêu biểu nhất có lẽ là Vệ Long của Đế chế, nhưng liệu có phải là do Vệ Long này không?

Giáo sư Irene: Chắc chắn là có thể, nhưng tôi lười quá.... Oh xin lỗi, cậu có thể xóa phần này đi được không.

Phóng viên: Đã hiểu.

Giáo sư Irene: Tôi nghĩ rằng không có khả năng là Vệ Long đâu, nó là loài sống ẩn dật trong hang ổ và không tham gia vào các hoạt động bên ngoài, nó không thể là nguyên nhân gây ra hiện tượng này được .

Phóng viên: Vậy thì nguyên nhân có thể là gì?

Giáo sư Irene: Ở đây, tôi đã đưa ra một giả thuyết. Sở thích bản năng đối với bạc ở con người có thể là do sự tồn tại của bạc mang lại lợi ích to lớn cho tổ tiên của loài người.

Phóng viên: Cô đang nhắc đến Vệ Long phải không?

Giáo sư Irene: Không có khả năng nó sẽ bận tâm đến nhiệm vụ như vậy. À, cậu có thể chỉnh sửa phần này luôn được không .

Phóng viên: Đã hiểu. Nếu không phải là Vệ Long thì sao?

Giáo sư Irene: Tôi đã đưa ra giả thuyết rằng đó có thể là một sinh vật ngoài hành tinh từ bên ngoài thế giới này. Một người ngoài hành tinh có làn da bạc! Những người mà tôi đặt tên là Người ngoài hành tinh xám, những người đã tặng nhiều thứ cho tổ tiên của loài người...

Màu xu hướng năm nay là màu bạc! Nếu bạn muốn nhuộm tóc màu bạc lấp lánh như đồng xu bạc thì đây là sản phẩm dành cho bạn!!!

(Bài viết tiếp tục với nội dung quảng cáo thuốc nhuộm tóc.)

- Bài viết đăng trên tạp chí giải trí Empire.

Một học giả tại Học viện Đế chế có vẻ khá tức giận sau khi đọc bài viết này.
--------------------
Tui comeback bộ này r đây 😃😃😃
Cảm ơn bác @KitV67 đã nhắc tui.
Có lẽ tui sẽ tập trung vào bộ này trước. Hai bộ kia tui sẽ làm sau vậy:))) đến một người dùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro