Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Ngồi lâu rồi chân cứ tê

Người ghép chữ: Duật Lam

Đoàn Úy Dân khoảng thời gian gần đây vô cùng vui vẻ, có thể nói là sự nghiệp rộng mở.

Sau khi "Người trong lòng" công chiếu thu hoạch hàng loạt giải thưởng, đạo diễn Đoàn chớp mắt thành danh.

Diễn viên chính Mộc Vũ được đề cử giải diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng đến tận khi lễ trao giải diễn ra, Đoàn Úy Dẫn cũng không liên hệ được với Mộc Vũ.

Ngày trao giải hôm ấy, Mộc Vũ vẫn vắng mặt như cũ, Đoàn Úy Dân thở dài, nghĩ thầm nếu như đoạt giải, bản thân mình lên nhận thay Mộc Vũ vậy.

Mộc Vũ thật sự đoạt giải rồi, lúc Đoàn Úy Dân vừa chuẩn bị đứng lên, đã có người nhanh hơn cậu ta bước lên sân khấu.

Sau khi nhìn rõ người ấy là ai, trong mắt mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.

Tần Hàn mặc vest đen, đi từ phía dưới lên sân khấu nhận giải thưởng.

Nhìn hắn gầy đi nhiều, sắc mặt hơi trắng, nhưng vẫn đẹp trai phong độ như cũ.

Tần Hàn ôm cúp trước ngực, nhẹ giọng nói: "Cậu ấy nói, kĩ thuật diễn của tôi quá tốt rồi," dứt lời, Tần Hàn mỉm cười, đó là một nụ cười khổ, trong mắt hắn là bi ai vô tận: "Thật ra không hề, cậu ấy mới diễn tốt, lần này cậu ấy diễn là cả một đời."

Lời phát biểu lúc nhận giải thưởng kiến Mộc Vũ lại lần nữa lên hot search.

Song vẫn chẳng có ai liên lạc được với Mộc Vũ.

Dường như cậu ấy đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Tần Hàn dọn đến căn nhà trong thành phố của Mộc Vũ, lúc dọn dẹp đồ dùng tìm được một chiếc chìa khóa.

Tần Hàn dùng nó mở một chiếc hòm lớn, trong hòm đựng đầy những hộp quà lớn nhỏ.

Tần Hàn mở từng hộp một, đó là những món quà từ một tuổi đến ba mươi hai tuổi, là quà tặng cho chính hắn.

Những món quà Mộc Vũ chưa kịp tặng.

Ngoài cửa sổ, trời lại đổ cơn mưa.

TRUYỆN HẾT

==============================================

Về vấn đề bản quyền: Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro