Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm rõ từ đầu để các tình iu khỏi rối =)) 

Kaveh và Alhaitham xưng hô: anh- tôi (sau này đổi lại)

Ngôi 3 Kaveh: anh.

Ngôi 3 Alhaitham: hắn.

OOC, OOC, OOC!!!

(Có xu hướng giống tổng tài bá đạo)

Phân chia cấp độ theo bậc: sắp xếp từ cấp cao nhất đến cấp thấp nhất S1, A2, M3, J4

Thiết lập: abo, ooc, quân sự.

Nói chung là bộ truyện bạn có thể bỏ não đi đọc thuần tuý giải trí, khi dịch có thể còn mắc nhiều lỗi vì mình đã bỏ việc dịch với edit khá lâu, nếu có bất kỳ chỗ nào sai sót xin hãy cmt báo mình nhé.

-------------------

Phòng hội nghị Quân khu Weiner——

"Thành viên tối cao của Quốc hội Liên bang Kaveh..." Alhaitham nhìn chằm chằm vào bức ảnh trong tay, khẽ nheo mắt. Người đàn ông đẹp trai trong ảnh có mái tóc vàng, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt, không biết là nụ cười xuất phát từ trái tim hay nụ cười giả tạo, nhưng đôi mắt mờ ảo trìu mến đó đẹp đến mức khiến người ta phải kinh ngạc. Chỉ một nụ cười đã khiến người khác khó rời xa người nọ. Một tấm ảnh chứng minh thư có thể bẫy được ai đó. Có phải do đây là omega cấp A2 không? Thực sự xứng đáng với cấp bậc này.

Alhaitham đặt bức ảnh lên bàn, ngón tay gõ gõ lên bàn, không khí u ám, xung quanh không có cửa sổ nhưng anh có thể cảm nhận được làn gió mát thổi vào quần áo.

"Đại tá nghĩ sao?" Một người đàn ông tóc ngắn có vết sẹo trên mặt nhẹ nhàng hỏi, ngồi đối diện Alhaitham.

Alhaitham nghiêng đầu, cong ngón tay chống đỡ thái dương, lười biếng nhắm mắt lại, từ đầu đến cuối không hề liếc nhìn người đàn ông đầy sẹo này: "Tôi không dám yêu cầu thành viên tối cao nhất của Quốc hội Liên bang."

Đại hội Liên bang là người phán quyết của Star Alliance (Vũ trụ các vì sao), tất cả các sự kiện lớn đều phải được mười hai thành viên của Đại hội biểu quyết, thành viên cao nhất có hai phiếu. Đương nhiên, Alhaitham không sợ điều này, ngay từ hai mươi năm trước, Quân khu Wenar đã không còn thuộc thẩm quyền của Quốc hội Liên bang và tách ra khỏi sự kiểm soát của Liên bang.

Người đàn ông có vết sẹo nở nụ cười tự mãn trên môi và nói: "Đại tá đừng lo lắng. Anh ta đã phạm sai lầm lớn. Hiện tại anh ta đã bị trục xuất khỏi Liên bang. Không có sự bảo vệ của Liên bang, anh ta giờ chỉ là một người vô danh." ."

"Vậy ông cho rằng tôi sẽ muốn một tội nhân sao?" Alhaitham chậm rãi mở mắt, ánh mắt cực kỳ nham hiểm, "Weiner đã không còn can dự đến tranh đấu của Liên Bang, các người muốn ai thống trị Liên Bang? Không có một chút nào..." liên quan gì đến tôi.

Người đàn ông mặt sẹo không chút sợ hãi đón nhận ánh mắt của hắn, nụ cười trên mặt không giảm đi một nửa, "Đại tá có địa vị cao quý, cho dù là thành viên Hội đồng tối cao cũng không xứng với ngài, nhưng chúng tôi đã phát hiện ra mối liên kết giữa anh ấy và bạn. Khả năng tương thích pheromone là hơn 95%, vì vậy tôi đã dành anh ấy cho ngài. Rất khó để một alpha cấp S1 có thể sống sót trong thời kỳ nhạy cảm nếu không có omega có độ tương thích cao ở bên cạnh."

Hóa ra đây là con bài để thương lượng của họ tiếc thay những kẻ này đã tìm nhầm người.

"Khi cha tôi còn sống, ông đã dạy tôi kiêng quan hệ tình dục, khiêu dâm, uống rượu và cờ bạc. Khi đến đàm phán với tôi, ông phải biết tôi là người như thế nào, đúng không?" Alhaitham đứng lên, cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn, ngón tay lướt qua mép bàn, đi về phía người đàn ông đầy sẹo, lưỡi dao ấn vào cằm anh ta, "Trước khi đến đây ông đã lập di chúc chưa?"

Người đàn ông đầy sẹo vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mũi dao sắc bén của Alhaitham chỉ cách mặt ông ta trong gang tấc nhưng gã không hề hoảng sợ.

"Đại tá, tôi chỉ là một người đưa tin, cho dù ngài có giết tôi thì cũng sẽ sớm có người đưa tin thứ hai. Nếu ngài không muốn, tôi buộc phải đưa anh ta đến Quân khu Heiner. Quân khu Heiner luôn ao ước anh ta, tôi không ngại đắc tội Quân Heiner đến hỏi ngài trước."

Người đàn ông mặt sẹo thở dài: "Đáng tiếc, gửi một mỹ nhân như vậy cho Hạ tiên sinh thì thật lãng phí."

"Ông còn dám nhắc đến hắn trước mặt tôi?" Vừa nghe đến tên hắn, con dao gọt trái cây trong tay Alhaitham đã cứa vào da của người đàn ông đầy sẹo, để lại vết máu tươi từ quai hàm đến cổ.

Người đàn ông có vết sẹo kể rằng ông Hạ là đại tá ở Quân khu Heiner, gã ta quanh năm nghiên cứu thí nghiệm trên cơ thể người, rất nhiều omega đã chết trong tay gã, trong đó có mẹ của Alhaitham. Tuy nhiên, Liên bang biết về thí nghiệm trên người nhưng lại phớt lờ họ.

Alhaitham mới nhậm chức, hiện tại còn chưa thể làm gì được hắn, nhưng sớm thôi sẽ có một ngày Heiner và Weiner sẽ đối đầu nhau, một núi không thể có hai hổ, Hiệp ước chỉ cần một đại tá ký.

"Chúng tôi chân thành hợp tác với ngài." Người đàn ông mặt sẹo nghiêng đầu, khóe môi nở nụ cười rất rõ ràng: "Đại tá, ngài biết không?"

"Tổng thống liên bang đã được thay thế cách đây không lâu."

——

Có một người đàn ông nằm trên giường trong căn phòng tối tăm, tay chân bị trói bằng dây thừng, mắt bị vải đen che kín, môi bị dán băng keo trong suốt, tư thế nằm nghiêng hoàn toàn thể hiện được đường cong cơ thể của anh ta .

Kaveh dần dần tỉnh dậy sau cơn hôn mê, nhận ra mình đã bị bắt cóc và vùng vẫy bằng cả tay và chân. Da cổ tay của anh đã bị mài rách, thậm chí anh còn không cởi nó được, xem ra anh không còn cách nào khác ngoài nằm yên chịu chết, đây không phải là điều tồi tệ nhất, điều tồi tệ nhất chính là anh phát tình ngay lúc này!

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, đôi ủng dài giẫm trên nền đất sạch sẽ, tiếng bước chân dần dần rõ ràng hơn. Nhịp tim của Kaveh cũng đập dồn dập theo từng tiếng bước chân ngày càng gần, anh không biết mình đang ở đâu và ai đã bắt cóc mình. Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng khá chắc chắn một điều là, chờ đợi Kaveh không phải là kết thúc đẹp gì...

Anh đã xúc phạm nhiều người khi vẫn còn là thành viên Quốc hội, và bây giờ... đây có lẽ là sự trả thù của bọn chúng.

Với một tiếng "cạch" vang lên, cánh cửa được mở ra.

Mặc dù mắt vẫn bị vải che phủ nhưng Kaveh vẫn có thể cảm nhận được ánh sáng từ ngoài cửa chiếu vào, người mở cửa dừng lại, đứng ở cửa nhìn thẳng vào Kaveh. Căn phòng tràn ngập mùi hương ngọt ngào, là pheromone, mùi rượu mạnh, quá mạnh...

Kaveh không thể nhìn thấy ánh mắt của hắn, thế nhưng anh vẫn cảm thấy rùng mình, Kaveh trong kỳ phát tình thấy khó thở, động dục mang đến cảm giác đau rát, đốt cháy từng mảng da và mồ hôi trên trán, tóc mái ướt đẫm. Miệng và lưỡi cực kỳ khô khốc, cơ thể không còn chút sức lực nào, chỉ có pheromone của alpha mới có thể xoa dịu trái tim bồn chồn của anh.

Không một alpha nào có thể chịu được sự cám dỗ như vậy, chứ đừng nói đến một omega với độ tương thích cao đang nằm trước mặt hắn.

Alhaitham chấp nhận thỏa thuận của Liên bang và người đàn ông trong phòng là phụ kiện đính kèm cho thỏa thuận của hắn ta. Trước khi đến căn phòng này, dù biết họ rất hợp nhau nhưng Alhaitham lại không hề có hứng thú với món phụ kiện này.

Chỉ khi thật sự đứng ở đây, hắn đã mất đi phần lớn lý trí, pheromone hương rượu mạnh đang cám dỗ bản năng của hắn, khiến hắn có cảm giác muốn chiếm hữu, đây chính là điểm đáng sợ của độ tương thích cao.

Alhaitham khẽ cau mày, hắn không thích cảm giác bị pheromone điều khiển. Alhaitham bật đèn trong phòng, đóng cửa lại và bước vào.

Omega trên giường cảm nhận được sự tiếp cận của hắn, cơ thể anh ta vặn vẹo chống cự, "Uh-huh!!!"

Alhaitham ngồi ở mép giường, bóc miếng băng dính trên miệng, kéo tấm màn che mắt ra, một chuỗi hành động giống như đang bóc mở gói quà..

Nhìn ngoài đời đẹp hơn nhiều so với trong ảnh, vì khóe mắt của omega chuyển sang màu đỏ trong kỳ phát tình trông càng sinh động hơn. Quả thực, như người ta nói, omega này rất, rất đẹp trai, ngay cả khi anh ấy nhìn xuống và nhìn ra chỗ khác, alpha cũng không thể không yêu anh ấy.

"Anh là ai?" Omega hỏi với giọng run run.

"Đại tá quân khu Weiner." Alhaitham nhướng mí mắt và dùng ngón tay nhéo cằm, khiến omega phải ngước nhìn mình. "Liên bang đã bỏ rơi anh. Từ hôm nay trở đi, anh là omega của tôi và tuân theo mọi mệnh lệnh của tôi." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro