Chương 41. Luật săn đầu tiên (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hầu tước Helson nghĩ.

'Quả thật, ngài không ngần ngại.'

Hầu tước Hellson nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên sau một thời gian dài ông liên lạc với nhà thờ Lửa Thanh tẩy.

"Giám mục-nim?"

'Rất vui được gặp ngài, Hầu tước Helson.'

Trên màn hình của thiết bị liên lạc video là Giám mục của Nhà thờ Lửa Thanh tẩy.

'...anh ấy được nhà thờ nuôi dưỡng sao?'

Vị giám mục lắc đầu với một nụ cười nhân từ trước những lời của Helson.

'Nếu ngài nhìn vào ngài ấy, ngài sẽ thấy câu trả lời.'

Hầu tước Helson nhắm mắt lại một lúc.

Một sa mạc cát trắng nơi mọi thứ đã được thanh lọc.

Bầu trời xanh và thế giới không có bóng tối có thể được nhìn thấy qua thiết bị liên lạc video được đặt trong vòng tay của Ian.

Và Người thanh lọc vĩ đại đứng ở trung tâm.

"Tôi đến vì thế giới này gọi tôi."

Người thanh lọc vĩ đại đã nói những lời đó.

Hầu tước Helson đã bị thuyết phục.

'Người thanh lọc vĩ đại chắc chắn sẽ đến thủ đô và phá hủy toàn bộ dinh thự của Gia tộc Fayance.'

Ngài ấy không phải là kiểu người nói rằng ngài ấy sẽ phá hủy mọi thứ và làm điều đó một cách có chừng mực.

Không, ngài ấy sẽ không. Rốt cuộc người này có thể không phải là con người.

Ngài ấy còn hơn thế nữa.

"Nhưng tôi lo lắng về một điều."

Hầu tước Helson nói.

"Tôi không chắc mình có thể đánh lừa con mắt tinh tường của Công tước Fayance hay không."

Cale đã đoán được mối quan tâm của Hầu tước là gì.

"Có phải vì những xác chết mất tích và sa mạc trắng không?"

"Đúng."

Helson đợi câu trả lời của Cale người sau trả lời ngay lập tức, như thể ngài ta không cần một phút để suy nghĩ về điều đó.

"Cứ nói là không biết đi."

"...Gì?"

Helson nhìn Cale với vẻ mặt hơi trống rỗng.

Mặt khác, Cale nở một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Có một vụ nổ lớn. Khi 'bạn' đến đó, mọi thứ đã biến mất. 'Bạn' chỉ cần làm theo điều đó. 'Bạn' không thể biết mọi thứ. Họ có thể làm gì với nó?"

"...vâng."

"Thành thật mà nói, ông sẽ không nghĩ rằng Công tước Fayance sẽ tạo ra một cảnh như vậy."

"Đúng vậy."

Mặc dù ông nói rằng ông không có khả năng dễ dàng đánh lừa Công tước Fayance, nhưng Helson vẫn sẵn sàng đồng ý vì ông thấy lập luận của Cale là đúng.

"Nhưng người ấy đã làm. Công tước Fayance sẽ cố gắng tìm ra ai đã làm điều đó. Người ấy sẽ tự mình đưa ra đủ loại phỏng đoán."

"Chà."

"Ông có nghĩ rằng một trong những phỏng đoán của ông ta sẽ liên quan đến chúng tôi?"

"...Không."

Người lọc vĩ đại.

Thậm chí,ai có thể đoán rằng có một sự tồn tại như vậy?

Hầu hết người dân Quận 9 đều không biết chi tiết về sự kiện này. Họ chỉ nhìn thấy vụ nổ màu đỏ mà không nhìn thấy chính xác chuyện gì đã xảy ra.

Rốt cuộc thực tế quá ngoài sức tưởng tượng.

"Hầu tước, ta khẳng định ông nhất định sẽ bảo vệ quận 9."

"Hừm."

Helson cần che giấu mọi thứ khi Công tước Reddock đến.

Để họ sống sót cho đến khi Cale hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Giọng nói của Cale theo sau.

"Đến lúc đó, tin tức sẽ truyền đến Công tước."

"Ah."

Helson đã có thể hình dung ra tình hình.

"Công tước sẽ trở về thẳng thủ đô vì dinh thự của ông ta cũng bị tấn công."

"Tôi thấy."

"Có lẽ ông ta không thể từ bỏ cuộc điều tra ở đây nên có lẽ ông ta sẽ để lại một vài người để điều tra-"

Khóe miệng của Helson nhếch lên.

"Mánh khóe thế là đủ rồi."

"Vâng"

Cale và Hầu tước Helson mỉm cười với nhau.
Và trái tim của thành viên giáo phái 'máu' đã đảo lộn khi xem cảnh đó.
'Anh ta làm cái 'quái quỉ' gì cơ?'

( Thanh niên hoang mang nãy giờ=)))

Thành viên giáo phái 'máu' đã từ bỏ ý định chạy trốn ở một mức độ nào đó.
"Này, anh sẽ đến Đồng bằng Trung tâm phải không? Chúng ta hãy từ bỏ ý nghĩ trốn thoát, phải không?"

Anh đã rất giật mình trước những gì Cale đã nói đến nỗi anh gần như bất tỉnh. Anh không thể tin rằng ai đó biết về họ mặc dù họ không phải là thợ săn.

Nhưng vấn đề không kết thúc ở đó.
'Thật ra, ta không cần bất kỳ thông tin nào từ anh.
Vì chúng ta sẽ về chung một nhà, anh sẽ không phải lo lắng về việc đặt chân lên vùng đất của mình và chết ngay giữa đó.'

Thật là một ý nghĩa gây sốc, không giống như nụ cười dịu dàng và cách giao tiếp bình tĩnh của anh ta.

Có ai khác có thể du hành xuyên không gian ngoài Rồng và Kiếm sư không? Có thể cho một người không phải là một thợ săn?

Có vẻ như anh ta đã không cần phải trả giá cho "nghiệp chướng".

'Có phải anh ta thực sự được Thần gửi đến?'

Không.

Thành viên giáo phái 'máu' lắc đầu.
Chỉ có một vị thần mà anh ấy nên tin và tôn thờ.

"Quỷ máu."

Một con người sắp thành thần.
Anh ta sẽ hoàn thành mục tiêu của học thuyết.

Dòng suy nghĩ của thành viên giáo phái 'máu' tự ý dừng lại.

"Choi Han."

"Vâng, Cale-nim."

Choi Han di chuyển bàn tay của mình. Thành viên của giáo phái máu đã ngất xỉu trong khi tìm kiếm người đứng đầu giáo phái 'máu'.

'Chết tiệt! Tại sao họ cứ làm tôi ngất xỉu?'

Không ai chú ý đến ý kiến ​​của thành viên giáo phái 'máu' khi anh ta ngất đi.


* * *

"Ta sẽ phải yêu cầu cô ấy ở lại đây."

"Có được không?"

Đôi mắt của Cale hướng về Eruhaben. Con rồng già nở một nụ cười kỳ lạ trên miệng. Nó trông hơi xoắn.

"...Ta muốn nhìn kỹ hơn khuôn mặt của Công tước Fayance."

Ông ấy đang tức giận.

Cale nhận ra rằng sự tức giận của con rồng cổ đại chỉ trở nên sâu sắc hơn là biến mất sau một thời gian.

Đôi mắt của Cale tự nhiên hướng về một nơi.

Một người phụ nữ tóc đen. Appe vẫn ngồi yên trên chiếc ghế ở một bên phòng ngủ. Tất nhiên, đôi mắt của cô ấy đang bận rộn di chuyển.

"Không có thiết bị theo dõi."

Cale ngạc nhiên trước lời nói của Eruhaben.

Fayance sẽ cố gắng giữ Rồng Appe trong tay của họ bằng cách nào đó.

Có một chút ngạc nhiên là họ không gắn thiết bị theo dõi trên cơ thể của Appe.

"Có thật không?"

"... Đã có nhưng nó không còn ở đó nữa."

À.

Eruhaben dường như đã phá hủy nó.
"Loại ma thuật đen ẩn bên trong thiết bị theo dõi Nó dễ dàng biến mất khi chạm vào."

'.....Tôi nghĩ ngài chỉ đơn giản là biến nó thành cát bụi.'

Cale chỉ gật đầu vì đó là một điều tốt. Tuy nhiên, trán cậu hơi méo mó bởi những từ sau.

"...nhưng cô ta nói có một lời nguyền."

Đôi mắt của Cale hướng về Appe.

Cô ấy không nhìn về phía họ mặc dù cô ấy chắc chắn đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Cale và Eruhaben. Đôi mắt cô ấy vẫn chuyển động bận rộn.

"Một lời nguyền?"

"Đúng vậy. Khoảnh khắc cô nghe thấy giọng nói của gia đình Fayance, giọng nói trở nên mê hoặc và đau đớn không thể theo kịp."

"Có phải chính cô ấy đã nói tất cả những điều đó không?"

"Ừ. Đó là lý do tại sao cô ấy nói rằng cô ấy thậm chí không thèm nghĩ đến việc bỏ trốn."

Ánh mắt của Eruhaben và Cale chạm nhau.

"Cô ấy nói rằng bất cứ nơi nào cô đi trên thế giới, những người thợ săn sẽ theo cô ấy."

Ông ấy nói điều đó trong khi trông có vẻ không hài lòng.

Sinh ra từ mana chết, Rồng Appe biết sự tồn tại của thợ săn.

Eruhaben thở dài và nói.

"...con rồng thuộc về Fayance, Hoho. Chính xác khi nói rằng gia tộc máu đen là trung tâm của cuộc săn ."

Như thể cậu cần nghe nó trực tiếp từ Appe, Cale cân nhắc một lúc trước khi tiếp cận cô.

Đôi mắt cô ấy tập trung vào Cale lần đầu tiên kể từ khi Cale bước vào phòng.

Trên thực tế, đôi mắt của Cale phản chiếu một thứ khác ngoài Appe.

'Tôi có thể để chúng như thế này không?'

Mới một lúc trước, một số sinh vật đã che mắt Appe.

Đó là những đứa trẻ trung bình chín tuổi.

Raon, On và Hong lang thang quanh Appe mà không có lý do. Đặc biệt, Raon chạm vào đầu áo choàng dài của Appe trong khi lẩm bẩm.

"Ta cũng là hắc long."

Nhóc ấy đang bắt chước giọng điệu của Hong.

liếc nhìn.

Mặc dù phép thuật của nhóc là một bí mật, nhưng nhóc con không thể ngăn mình nhìn Appe một cách dữ dội.

"Ta rất mạnh."

"Tôi cũng rất mạnh."

Hong đi theo Raon.

"Tất cả chúng ta đều mạnh mẽ. Chúng ta có thể cứu tất cả."

Raon tiếp tục lời nói một lần nữa. On lẻn đến chỗ Cale và thở dài rất nhẹ.
Nhìn vào Hong và Raon, tiếng thở dài và lời nói của Eruhaben lẫn lộn khi ông nói:

"Đã như vậy từ lâu rồi."

Hừm.

Cale chỉ đơn giản đáp lại bằng một tiếng thở dài.

Mắt cậu hướng về Appe. Rồng Appe được sinh ra từ mana chết.

Cale đối mặt với Appe và hỏi câu hỏi đầu tiên.

"...Cô bao nhiêu tuổi?"

Biểu cảm của Eruhaben bị bóp méo, chỉ có điều Cale không hề hay biết. Và đôi mắt của Eruhaben mở to trước câu trả lời của Appe.

"Tôi... Năm nay 99 tuổi."

Eruhaben đã phản ứng.

"Quá trẻ."

Trán ông cau lại.

"...Ta không thể tin rằng cô thậm chí còn chưa đến một trăm tuổi."

Cale nhìn đi chỗ khác và giật mình. Bụi vàng đang bốc lên xung quanh Eruhaben. Ông ấy dường như rất tức giận với những người thợ săn.

"Hãy nhìn đi chỗ khác."

Đầu tiên, Cale quay sang Appe và hỏi.

" Cô vẫn có thể nghe thấy giọng nói của Công tước chứ?"

Nếu cô ấy 99 tuổi, cậu vẫn cần thể hiện sự tôn trọng bằng cách nào đó.

"......."

Appe gật đầu.
Thoạt nhìn, cô ấy có vẻ không hợp tác, nhưng Cale nhận thấy rằng cô ấy không có í như vậy.

"Um..."

Rồng 99 tuổi đang ngoe nguẩy ngón tay.

Cậu không biết tại sao, nhưng cô ấy trông khá rụt rè khi làm điều đó.

Nó khác xa với ấn tượng sang trọng đầu tiên về cô mà cậu thấy ở phòng tiệc. Chà, con người thật của Appe có lẽ chỉ vừa mới được tiết lộ.

"Đó là mức độ thoải mái của cô ấy bây giờ."

Appe cứ liếc nhìn những đứa trẻ trung bình chín tuổi. Đôi khi, cô ấy liếc nhìn Eruhaben-nim, nhưng tất nhiên, cô ấy nhìn Raon lâu nhất.

Khi Cale không nói gì nữa, sự chú ý của cô chuyển sang cậu.

"...Vâng."

Câu trả lời của cô ấy hơi muộn và ngắn.

Tuy nhiên, cô cảm thấy như gật đầu là không đủ.

- Cale, cậu có thấy điều đó không? Làm thế nào một con rồng có thể cho thấy một cái nhìn rụt rè như vậy!

Những tên thợ săn khốn kiếp này đã làm cái quái gì vậy?

Eruhaben nói ra sự thất vọng trong tâm trí Cale khi ông không thể nói ra điều đó bằng miệng. Vì tức giận, ông ấy thậm chí còn chèn vào một từ thô tục.

"Ha ha."

Cale chỉ cười nhẹ và nói nhỏ với Appe.

"Tôi nghe nói rằng thủ lĩnh của

Fayance sẽ đến đây vào ngày mai."

"........"

Appe tiếp tục ngọ nguậy những ngón tay của mình, nhưng vẻ mặt của cô ấy rất bình tĩnh.

- Cậu đang rất quyết tâm để làm điều đó.

Eruhaben nói với sự ngưỡng mộ.

- Nhân loại! Trước khi thợ săn chạm vào Appe nhút nhát, hãy đánh bại ông ta!

Raon đề nghị rất táo bạo.

'Haa. Những con rồng hung ác này.'

Cale cứ để hai con rồng nói tùy thích.

Đây là lần đầu tiên cậu nghe Eruhaben nói những lời như vậy.

Cale mỉm cười.

- Nhân loại! Appe đứng về phía chúng ta! Đừng cười như thế với một Appe nhút nhát!

Một lần nữa, lời nói của Raon chen vào và phá vỡ nụ cười của cậu.

"Appe-nim."

"..........."

Appe nhìn về phía Cale.

Cale nhẹ nhàng hỏi.

"Cô có muốn đến thủ đô vào ngày mai và phá hủy lâu đài của Fayance trong khi công tước không ở đây không?"

Trưởng nhóm Sui Khan, On và Hong hướng sự chú ý của họ về phía Appe. Không ai biết về cấu trúc của lâu đài tốt hơn cô ấy.

".........."

Đôi mắt của Appe rung lên.

"...Cậu định phá hủy nó à?"

Cô hỏi, ngọ nguậy ngón tay.

Cale mở miệng để trả lời, nhưng những đứa trẻ trung bình chín tuổi đã nhanh hơn.

Không, chính xác thì Raon và Hong là những người phản ứng ngay lập tức.

"Yay! Nhân loại, ta cũng sẽ đến! Ta sẽ phá hủy mọi thứ!"

"Tôi tự hỏi liệu chúng ta có thể ăn cắp thứ gì đó từ đó không?"

Cale trả lời đơn giản trong khi nhìn họ, đôi mắt của một đứa trẻ chín tuổi bình thường đang lấp lánh.

"Hãy làm cả hai."

Vào lúc đó, cậu thấy má Appe hơi ửng hồng.

"...Nghe vui đó."

Khi Appe trả lời, vẫy vẫy ngón tay, Cale lùi lại một bước mà không nhận ra điều đó.

'Cái này là cái gì?'

Dường như có một sự điên rồ kỳ lạ. Đôi má ửng hồng chợt biến đâu mất.
Đôi mắt của Appe lấp lánh. Thay vì rụt rè, dường như có sự giận dữ và điên cuồng từ con rồng này.

Cale cảm thấy ớn lạnh không rõ sau gáy. Sau đó, cậu nghe thấy một tiếng cười trầm thấp.

"Ha ha ha."

Đôi mắt cậu hướng về chiếc giường nơi cậu nhìn thấy Sui Khan. Trưởng nhóm đang cười trong khi ăn trái cây.
Và anh ấy nói.

"Chúng ta đủ mạnh."

Eruhaben và Mary.

Ngoại trừ hai người này, những người còn lại trong nhóm sẽ đến thủ đô vào sáng hôm sau.

Một con rồng thay thế Eruhaben.
Mục đích của họ là phá hủy lâu đài của Gia tộc Fayance.


* * *

Tại thủ đô Đế quốc.

Nhóm của Cale đã đến ngôi đền của căn cứ bí mật của Lửa thanh tẩy, cụ thể là đền thờ.

Trước khi phá hủy dinh thự, cần có thông tin và sự chuẩn bị cần thiết.

Cale đã gặp Giáo hoàng ngay khi cậu dịch chuyển tức thời.

Giáo hoàng đã rơm rớm nước mắt khi nhìn thấy Cale.

"Tôi rất vinh dự được nhìn thấy huyền thoại!"

Mẹ kiếp.

Cale đột nhiên cảm thấy nổi da gà trên cánh tay.


___________________________>

Tiếp tục ở chương tiếp theo...=>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro