Chị là (Violetta) của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Chị là (Violetta) của em

Tên gốc: You're my (Violetta)

Tác giả: Hollaback1

Người dịch: NHÊ

Nguồn: AO3 (https://archiveofourown.org/works/18585055) (hiện tác giả đã xóa tác phẩm)

BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - TRANSLATED WITHOUT PERMISSION

Tóm tắt:

Cuối cùng thì Chaeyeon cũng quyết định thổ lộ tình cảm của mình với Sakura vào một đêm hè nóng nực.

❀❀❀

Cái nóng của đêm hè níu lấy làn da tôi. Và đột nhiên tôi nhận thấy cái lướt nhẹ tay Sakura trên tay mình.

Tôi hít vào một ngụm khí. "Bắt đầu thôi" tôi nghĩ.

Tôi lấy hết can đảm và nắm lấy tay Sakura. Chị quay lại để nhìn tôi, ánh trăng chiếu lên khuôn mặt thiên thần của chị. Đôi mắt chúng tôi gặp nhau.

Tôi kéo chị lại gần một chút,

một chút nữa,

một xíu nữa,

cho đến khi chị ngồi ngay trước mắt tôi đến độ mũi chúng tôi gần như chạm vào nhau. Tôi nhìn vào mắt chị, cố gắng đoán xem chị đang nghĩ gì. Chị trao cho tôi một cái nhìn bối rối. "Em đang làm gì thế?"

Chị hỏi với đôi mắt cún con. Và tôi thì dường như tan chảy vì điều đó. Vẻ đẹp, nụ cười và mọi thứ thuộc về chị đều quá đủ để khiến tôi chạy lên một ngọn núi nào đó và hét to cho cả thế giới biết tôi yêu chị biết nhường nào.

Tôi tra cho chị một nụ cười nhỏ,
"Em đang đưa ra một sáng kiến" Tôi trả lời đơn giản.
"Gì cơ?"

Bằng một chuyển động mau lẹ tôi nắm lấy bàn tay còn lại của chị và kéo chị lại gần, mũi chúng tôi gần như chạm vào nhau. Tôi tiến tới trao chị một nụ hôn, dừng lại một chút trước khi đôi môi chúng tôi chạm vào nhau và tiếp tục.

Ngay lập tức tôi cảm nhận được sự căng lên từ đôi môi mềm mại của chị. Và tôi lùi lại.

Tôi nhìn xuống đất, "Nếu chị muốn em nói một lời xin lỗi thì rất tiếc, em không thể làm thế vì em thực sự muốn như vậy."

Một khoảng im lặng ngưng lại ngay sau đó, và tôi ngay lập tức cảm thấy không khí lúng túng quanh chúng tôi như dịu xuống. Tôi nhìn Sakura và cố phán đoán phản ứng của chị. Trông chị có vẻ khá ngạc nhiên, và sau một khoảng thời gian thì khuôn mặt chị có phần dịu xuống, nếu bạn cũng thấy như vậy.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
"Em vừa hôn chị." Tôi xấu hổ trả lời.
"Ừ, chị biết nhưng tại sao? Tại sao em lại hôn chị?"

Tôi cười, một nụ cười bí mật, "Bởi mỗi khoảnh khắc em nhìn chị trái tim em như muốn vỡ tung ra. Mỗi giây phút ở bên chị em như quên hết mọi thứ xung quanh và chỉ chú ý đến một mình thôi. Em không thể ngăn mình ngừng nghĩ về chị và cảm giác của em về chị. Tin em đi em đã thử rồi.
Em chỉ nghĩ, chị biết tại sao không, em có tất cả mọi thứ để có thể mất đi."

Ban đầu chị chỉ cười thầm nhưng sau đó nó biến thành tiếng cười khúc khích. Sự tự tin của tôi bị dao động.
"Thật đơn giản rằng điều này sẽ chẳng đi đến đâu hết." Tôi thả tay chị ra và sẵn sàng bỏ đi.
"Đợi đã," Chị kéo tôi lại gần chị, "Chị không định cười đâu nhưng mà nó sướt mướt quá đi."
Tôi thở dài, "Em biết, nhưng đó là những cảm xúc trong em, và em không thể làm gì với chúng cả."
Sakura hướng tay tôi về phía bên sườn chị và vòng tay chị quanh cổ tôi.
"Đó là điều ngọt ngào nhất mà chị được nghe, chưa từng có ai nói thế với chị cả."

Chị ngả người về phía trước và hôn tôi dưới ánh trăng sáng rực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro