Chương 15. Là nó cố ý, nó đang giả điên giả ngốc đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái gì?" Sắc mặt Chiến Dục Hành dần trở nên khó coi.

Phượng Thanh Âm và Phượng Quân Trác đều bị dọa sợ chết khiếp, vừa đinh giải thích, đã bị Phượng Cửu Nhi chen lên nói trước: "Tỷ tỷ nói, muội đi sẽ không an toàn, chi bằng đem vị trí đó nhường cho tỷ ấy."

Biểu cảm của Phượng Cửu Nhi bây giờ, ro ràng không khác gì một đứa trẻ ngây thơ.

Phượng Thanh Âm lo lắng đến mức đổ mồ hôi, nhìn Chiến Dục Hành: "Thái tử điện hạ, ta......"

"Trong Đế Quốc học viện, trừ những người có xuất thân từ quan lớn quý tộc, còn có tiểu bối của hoàng gia ta, bản vương cũng từng là học sinh ở đó."

Sắc mặt Chiến Dục Hành lạnh như nước, tỏa ra khí tức lạnh băng khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.

"Thái tử điện hạ, ta...... ta không có ý đó, ta chỉ là......"

"Chỉ là muốn lừa gạt lấy vị trí đó từ trong tay Phượng Cửu Nhi, đúng không ? "

Chiến Dục Hành hừ lạnh, hất tay một cái : "Nếu để bản cung biết được ngươi lại bắt nạt Cửu Nhi, bản cung nhất định sẽ không tha cho ngươi !"

Hắn bỏ đi, lòng đầy lửa giận.

Phượng Quân Trác và Phượng Thanh Âm kinh hồn bặt vía, run rẩy sợ hãi cung nghiêng thái tử rời đi, hai chân mềm nhũn dường như sắp không thể đứng vững.

Đến khi không còn nhìn thấy xe ngựa của thái tử nữa, Phượng Thanh Âm mới quay đầu nhìn Phượng Cửu Nhi, đột nhiên giơ tay lao tới.

"Phượng Cửu Nhi, mày cố ý phải không ! Mày lại dám hại tao ! "

Nhưng cái tát này của ả lại bị Phượng Quân Trác cản lại.

"Ngươi đang làm gì vậy ?"Phượng Quân Trác tức giận.

Phượng Thanh Âm tức giận nghiến răng : "Cha, là nó cố ý, nó đang giả điên giả ngốc đó! "

Phượng Quân Trác nhìn Phượng Cửu Nhi, Phượng Cửu Nhi chỉ mở to đôi mắt ngấn nước long lanh, đón nhận ánh mắt của hắn.

Còn không phải là nha đầu Phượng Cửu Nhi ngốc đó sao ? Lấy đâu ra bộ dạng giả khùng giả điên cơ chứ !

"Cha, sao tỷ tỷ lại muốn đánh con ?" Phượng Cửu Nhi lầu bầu cái miệng nhỏ, "Con không chơi với hai người nữa, con muốn đi tìm ách nô. "

Nàng quay người rời đi, bước chân không biết nhanh tới mức nào.

"Cha, nó thật sự giả bộ đó !" Phượng Thanh Âm cuối cùng cũng không nhịn được mà bật khóc, "Cả ngày hôm nay, nó đều giả bộ như vậy ! "

Phượng Quân Trác lười quan tâm đến nàng ta, cũng quay người muốn rời đi.

Phượng Thanh Âm cố gắng đè ép tức giận trong lòng xuống, nhanh chân chạy theo sau.

Thay đổi sắc mặt tức giận vừa rồi, nàng ta khóc một cách thê lương : "Cha, con sai rồi, con không nên kích động, cha, người tha thức cho con đi. "

Phượng Quân Trác không nói lời nào, vẫn còn tức giận.

Phượng Thanh Âm lai nói : "Cha, con vẫn chưa hoàn toàn mất hết cơ hội, con vẫn còn hi vọng mà! "

"Phượng Cửu Nhi lớn lên xấu như vậy, hoàng gia chắc chắn cũng không muốn có một thái tử phi như thế, cha, người nói xem có phải không ?"

Bước chân của Phượng Quân Trác ngừng lại một chút, điểm này, Phượng Thanh Âm nói không sai.

Khuân mặt của Cửu Nhi đã bị hủy, hoàng gia sao có thể chấp nhận một thái tử phi đã bị hủy dung chứ ?

"Cha, người quên rằng Vinh hoàng hậu còn nợ con một ơn cứu mạng sao ? Thái tử là đứa con hiếu thảo, chỉ cần con gặp hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương nhất định sẽ nói tốt cho con trước mặt thái tử. "

Phượng Quân Trác trầm tư một lát, cuối cùng cũng bị thuyết phục.

Bộ dạng Phượng Cửu Nhi xấu xí, không thể nào làm thái tử phi được.

Nhưng, hoàng hậu lại thích Thanh Âm như vậy, Thanh Âm vẫn còn cơ hội làm thái tử phi.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng hắn cũng gật đầu : "Nhưng, mầy ngày này cũng không được chọc đến Cửu Nhi, tránh chọc giận đến người của Cửu vương phủ."

"Cha, thực ra lễ vật mà Cửu vương gia gửi đến, cũng chỉ là do thủ hạ của ngài ấy làm, còn về Cửu Nhi, con nghĩ Cửu vương gia cũng đã quên mất rồi. "

Phượng Thanh Âm kéo tay Phượng Quân Trác, nhẹ nhàng lắc qua lắc lại làm nũng.

"Cha, người quên thầy bói đã từng tính quẻ cho con, trên người con có quý khí hoàng tộc rồi sao ?"

"May mắn này của Cửu Nhi, nhất thời đắc ý chung quy vẫn khó làm thành việc lớn, nhưng con không như vậy, con chính là thái tử phi do trời định. "

Phượng Quân Trác cuối cùng cũng không còn tức giận nữa, ôn nhu xoa xoa đầu nàng ta : "Cha biết con có vận mệnh rất tốt, cha sẽ cân nhắc một chút, để con có thể tiến cung thỉnh an Vinh hoàng hậu "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro