Chương 25. Thương phong bại đức là gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn thị vệ mà mình mang đến, vậy mà lại bị đứa ngốc Phượng Cửu Nhi đe dọa, Phượng Thanh Âm tức giận đến cực độ!

"Ta kêu các ngươi ra tay! Ai dám không ra tay, sau này, ta nhất định sẽ bức chết kẻ đó ! "

Đừng nói gì đến ưu nhã đoan trang, bây giờ Phượng Thanh Âm, chỉ muốn mau chóng diệt trừ Phượng Cửu Nhi mà thôi.

Nó biết yêu thuật ! Không động một chút nào mà có thể đả thương thị vệ của ả, làm mặt ả bị thương !

Cũng không biết vì sao, Phượng Thanh Âm luôn có cảm giác, nếu bây giờ không giết chết Phượng Cửu Nhi, tương lai, ả nhất định sẽ hối hận !

"Lên cho ta! Giết hết bọn chúng!"

"Là ai muốn ở Phượng phủ của ta giết người ?" Đột nhiên, một giọng nói già nua truyền đến.

Mọi người trong lòng trấn động, đồng thời quay đầu lại nhìn về phía sau, vừa nhìn, tất cả đều đã bị dọa sợ hãi !

Thái lão gia ! Thái lão gia vậy mà lại tới đây !

Gia chủ chân chính của Phượng gia Phượng Chấn Hải, năm nay vừa tròn 60 tuổi, nhưng trông vẫn vô cùng rắn rỏi.

"Gia gia ! " Phượng Cửu Nhi thu hồi ánh mắt băng lãnh, mau chóng chạy về phía ông ta : "Gia gia, Thanh Âm tỷ tỷ muốn đánh chết con, gia gia, con rất sợ !"

"Cửu nhi, không được vô lễ ! " Phượng Quân Trác theo sau Phượng Chấn Hải lập tức quát ngừng lại.

Lão thái gia không chỉ có một đứa con trai là hắn, tuy hắn là con vợ cả, nhưng vào mấy năm nay, hai đệ đệ của hắn đông chinh tây chiến lập được đại công, chỉ có hắn không có chút tiếng tăm gì.

Phượng Quân Trác vô cùng lo lắng, hai đệ đệ có công lao quá lớn, sau này lão thái gia sẽ xem thường mình.

Lỡ như đem chấp trưởng lệnh của Phượng gia giao cho một trong hai đệ đệ, sau này trong Phượng gia hắn chắc chắn một chút địa vị cũng không có.

Xưa nay chấp trưởng lệnh luôn truyền cho con vợ cả, mà công lao của hắn trên triều đình, lại kém rất xa hai vị đệ đệ đó !

Phượng Chấn Hải nhiều năm chinh chiến bên ngoài, cho nên không mấy gần gũi với đám tiểu bối trong Phượng gia.

Nghe tiếng "Gia gia" mà Cửu Nhi gọi, thực sự khiến hắn có vài phần ngạc nhiên.

Bởi vì, đám tiểu bối của Phượng gia, tất cả đều gọi ông ta là "Tổ phụ", hoặc là "Tổ phụ đại nhân"

"Gia gia, con rất sợ." Phượng Cửu Nhi chạy tới trước mặt Phượng Quân Trác, kéo tay áo ông ta lắc qua lắc lại.

"Cửu Nhi không làm việc xấu, chỉ là nhìn thấy ách nô bị thương, mới đem thuốc đến bôi lên vết thương cho hắn, Thanh Âm tỷ tỷ nói gì mà cẩu nam nữ, muốn giết bọn con. "

"Gia gia, ách nô chảy rất nhiều máu, con rất sợ......"

"Đừng sợ, có gia gia đây, ai dám động vào con? "

Phượng Chấn Hải cừa nghe xong, ánh mắt lạnh lẽo lập tức hướng về phía Phượng Thanh Âm.

Ông ta trước giờ vẫn luôn không thích đứa cháu gái nuôi này, nói là cháu gái nuôi, nhưng, toàn bộ Phượng phủ có ai mà không biết, nàng ta chính là đứa con riêng.

Khi trước Phượng lão thái gia là đại tướng quân đi theo tiên đế mở mang lãnh thổ, hành sự luôn quang minh lỗi lạc, ghét nhất là loại vụng trộm này.

Ông ta trừng mắt nhìn Phượng Thanh Âm, tức giận quát: " Ngươi lại dám đưa thị vệ đến giết cháu gái của ta? Ngươi thật độc ác!"

Phượng Thanh Âm vừa nghe xong, cả người bị dọa cho sợ hãi, hai chân mềm nhũn, bụp một tiếng quỳ xuống.

"Tổ phụ đại nhân, con không có! Con......Con chỉ là sợ Cửu Nhi làm ra loại chuyện thương phong bại đức, con......"

"Gia gia, chuyện thương phong bại đức là gì?" Phượng Cửu Nhi bày ra vẻ mặt khó hiểu, đơn thuần khiến người ta thấy mà đau lòng!

Phượng Chấn Hải nhìn đôi mắt ngây thơ của nàng, trong lòng chợt dịu lại.

Ông ta nắm lấy tay Phượng Cửu Nhi, lại quét ánh mắt tức giận về phía Phượng Quân Trác: "Mẹ của Cửu Nhi, là con gái công thần! Bây giờ nó không còn nữa, ngươi lại mặc kệ con gái của nó bị người khác khi dễ như vậy sao?"

Phượng Quân Trác vừa nghe xong, thiếu chút nữa cũng quỳ xuống đất: "Phụ thân đại nhân, là con quản giáo không nghiêm, giờ con liền bắt Thanh Âm quay về, nghiêm khắc dạy dỗ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro