Chương 1453: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (Hết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh


Chương 89 (1453) - Hết:

"Không, không phải như thế này!"

Ô Linh Linh ôm đầu la to, trong mắt đầy vẻ hoảng loạn, cả người đều sắp suy sụp rồi. Không phải như vậy, mọi thứ không phải như vậy.

Nhưng không ai để ý ả, chỉ cho rằng ả không thể chấp nhận kết cục này.

Những người xung quanh cũng khá tò mò, vừa nãy Ô Linh Linh còn mang dáng vẻ sống chết sao cũng được, sao đột nhiên lại nhìn được thần sắc khác lạ từ mắt ả chứ.

Giống như ả là bị oan vậy, tâm tư của ả này đúng là thay đổi rất nhanh.

Nhớ lại Ô Linh Linh có thể tự tay đâm chết người ả thích, họ không thấy kỳ lạ nữa.

Ô Linh Linh muốn giãy dụa, nhưng ả căn bản không thể giãy dụa. Ả hét lớn, "Không phải vậy, tôi không có..." Trong đầu ả đột ngột hiện lên cảnh tượng mình tự tay đâm chết Lục Cảnh, ả đột ngột tắt tiếng, cũng không có cách nào la lên câu ả không giết người.

Ả không giết người ư?

Trong đầu ả mãi mãi đều không quên được cảnh ả tự tay đâm chết Lục Cảnh.

Không, đây không phải ả, sao ả sẽ giết Lục Cảnh chứ.

Còn có, mọi thứ ở đây đều khác với mọi thứ ả trải qua, cuộc đời của ả không nên thế này.

Cuộc đời của ả nên lóa mắt rực rỡ.

Lục Cảnh của ả là người thừa kế nhà họ Lục, là nhân vật mà vô số đàn ông ngước nhìn, người đàn ông mà vô số phụ nữ muốn gả.

Mà Ô Linh Linh ả, cũng là một người toàn tài, vào năm lên cấp 3 kia, ả nên có biến hóa long trời lở đất.

Người trở nên đẹp hơn, thành tích tốt hơn, từ một ả côn đồ vốn không được người thích gì thành học sinh xuất sắc người gặp người ưa.

Vì sao, ký ức của ả không giống chứ?

Ô Linh Linh ngồi trong tù, nghĩ rất lâu, cuối cùng đã hiểu rõ.

Ả trừng lớn mắt, nhìn ánh sáng rực rỡ từ bên ngoài chiếu vào, nhỏ giọng nói, "Là chị ta!"

Là ai?

Đương nhiên là Đường Quả, mọi thứ đều phải nói từ Đường Quả.

Ở thế giới này, Đường Quả không nghe điện thoại của ả, tự nhiên không liên quan với bọn lưu manh.

Ngược lại là ả, vì không khiến bọn lưu manh hài lòng nên bị buộc dây dưa với chúng, còn bị chụp ảnh, mới tạo thành mọi bi kịch này.

Đường Quả là trùng sinh!!

Đúng, chị ta nhất định là trùng sinh.

Ánh mắt Ô Linh Linh trở nên dữ tợn, cắn chặt môi, vì sao Đường Quả có thể trùng sinh đến lúc đầu, mà ả chỉ có thể trùng sinh đến lúc này chứ?

Vì sao, rõ ràng Đường Quả biết bọn lưu manh kia không phải người, còn chọn khoanh tay đứng nhìn.

Quả nhiên, Đường Quả là một kẻ giả nhân giả nghĩa, đời trước rơi vào kết cục kia, đó là đáng đời. Đời trước, ả đúng là không nên đối xử với bố Đường mẹ Đường tốt như thế, Đường Quả chính là đồ vô ơn.

[Ký chủ, vui không?] Hệ thống cười hì hì hỏi, [Thật không ngờ đến, thế giới này thú vị thế, vậy mà làm Ô Linh Linh trùng sinh đến lúc này, haha.]

Không cần biết ký chủ vui không, dù sao nó rất vui.

Đường Quả nhìn gương mặt lộ vẻ dữ tợn của Ô Linh Linh, cái ánh mắt đầy ý thù hận kia không kém hơn Ô Linh Linh không có ký ức trước kia chút nào.

"Vui."

Rất vui.

Sau đó, Ô Linh Linh còn xin gặp mặt Đường Quả.

Đường Quả đi, hai người bốn mắt nhìn nhau, Ô Linh Linh đột nhiên phát rồ hỏi, "Là chị, có phải không? Chị cố ý, đúng không?"

Nụ cười trong trẻo trên mặt của Đường Quả đột nhiên biến thành gian ác, giọng nói như nguyền rủa truyền vào trong tai Ô Linh Linh, "Đúng nha, tôi cố ý đó, cô có thể làm gì tôi? Chịu đựng đi, Ô Linh Linh."

Có sự che chắn của hệ thống, lời Đường Quả nói căn bản sẽ không bị giám sát.

Cô vui vẻ rời đi, căn bản không quan tâm đến Ô Linh Linh đang la hét, nhe nanh múa vuốt ở đằng sau.

"Vì sao vui vậy?" Ở bên ngoài nhà giam, Kiều Các sớm đã bị nụ cười xấu xa chưa biến mất trên mặt Đường Quả làm cho chết mê chết mệt, anh dùng sức nắm tay cô.

Đường Quả kiễng chân, khẽ nói bên tai anh, "Ô Linh Linh này là Ô Linh Linh kia."

Kiều Các ngẩn ra, sau đó cũng cười lên.

Khó trách, cô vui như thế.

"Quả Quả, đời sau anh cũng sẽ thật ngoan, em chắc chắn sẽ tìm được anh, đúng không?"

"Ừm."

=====

Thế giới 19 đã kết thúc rồi nè, cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng nhóm mình nha~~

Có bạn nào muốn chia sẻ gì, hay muốn góp ý gì với cách dịch của mình hông nè??

Ngày mai sẽ là một thế giới mới nà, mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ chúng mình nhá ^_^

- Minh Nguyệt

=====

[NHÁ HÀNG THẾ GIỚI 20: CÔNG CHÚA ĐIỆN HẠ]

"Quốc sư, ban đầu lúc mới gặp Ngài, tốt xấu gì Ngài cũng là một vị thế ngoại cao nhân không nhuốm bụi trần, sao mới qua mười mấy năm, Ngài trở nên ăn nói ngọt xớt, không nghiêm túc thế này rồi?"

"Có lẽ nào là cao nhân rơi vào trần thế, cũng là bị hồng trần thế tục làm vấy bẩn rồi chăng?"

"Hồng trần không làm loạn được ta, chỉ mình Điện hạ là có thể."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro