Phần II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khánh Dương cũng không thể đáp lại tình cảm của Hoàng vì tình yêu gượng ép sẽ chỉ khiến anh ấy đau khổ hơn nữa. Từ trước đến nay anh ấy đã làm quá nhiều thứ vì cậu rồi... Dương cầu xin Michelle hãy cứ để cậu chết, như vậy Minh Hoàng sẽ sớm quên đi. Nhưng nữ quỷ với bộ váy trắng lại không muốn ra đi tay không dễ dàng như thế...

"Có vẻ như ngài đã coi thường tình yêu của anh ta quá, cũng như đánh giá thấp khả năng chốt đơn của tôi..." Một lần nữa Michelle phải sử dụng đến năng lực đặc biệt của mình: "Chúng ta thử kiểm tra xem mấu chốt có phải tại Dũng, chàng trai mà ngài yêu đến chết đi sống lại có vấn đề gì không nhé?"

Khánh Dương chưa kịp hiểu chuyện gì thì khung cảnh xung quanh đã dịch chuyển đến ngày mà cậu nghe tin Việt Dũng chuẩn bị kết hôn tại nhà của anh ta. Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác ập đến, thì ra người con trai mà cậu yêu không hề có ý định phản bội. Dũng chỉ đồng ý gặp mặt cô gái mà mẹ anh sắp xếp và vốn dĩ anh sẽ từ chối ngay từ đầu. Nhưng vì chia cắt hai người nên mẹ Dũng đã cắt ghép chỉnh sửa đoạn ghi âm đó khiến cho Dương hiểu nhầm.

Quay về đám tang của cậu, Việt Dũng lúc này chỉ bày ra gương mặt đau khổ xanh xao không thể nói lên lời, mặc xác bỏ ngoài tai những lời chửi rủa của Hoàng. Đúng như ý muốn của Michelle, Khánh Dương lúc này đã bắt đầu xao động. Là do cậu đã quá dại dột vội vàng, không chịu lắng nghe Dũng! Bây giờ cậu muốn được sống tiếp, đến bên cạnh người mình yêu...

Đợi đến khi đám tang kết thúc, thể xác cũ của Dương đã được chôn dưới nền đất lạnh còn mọi người đã ra về. Chỉ còn một mình Minh Hoàng vẫn đang ngồi khóc trước mộ của cậu, bỗng dưng nghe thấy một giọng nữ vang lên từ phía sau lưng:

"Ngài Đặng Minh Hoàng, có người muốn được gặp ngài!"

"Bây giờ tôi không có tâm trạng gì cả, cút hết đi..."

"Tôi là một quý cô lịch thiệp không giống những người kia, ngài mà bất lịch sự như vậy tôi sẽ tức giận và đào cả mộ anh ta lên đấy!"

Nếu nói rằng Khánh Dương đang đứng ở đây chưa chắc Minh Hoàng đã tin, Michelle đã có suy nghĩ kỳ lạ như vậy nên cô mới đi chọc điên kẻ khác. Quả nhiên sắc mặt Hoàng lúc quay lại chẳng khác nào muốn đi giết người! Nhưng đến khi nhìn thấy dáng người nhỏ đứng bên cạnh cô gái màu trắng kỳ lạ kia giống y hệt với người bạn đã mất, anh mới lắp bắp ngập ngừng vì không thể tin vào mắt mình...

"Dương... Anh không nằm mơ đúng chứ? Em... làm cách nào lại...?" 

"Vâng... Em đã quay trở về rồi."

***

Khánh Dương tỉnh dậy sau giấc mộng dài, ánh nắng buổi sớm len qua khe cửa sổ, nằm bên cạnh cậu là Việt Dũng vẫn còn say nồng trong những cơn mơ. Dương đã thấy mình tự sát và gặp một cô gái kỳ lạ... Ngoài ra không nhớ được gì nữa, có một bài báo khoa học nào đó từng nói rằng chúng ta chỉ có thể nhớ lại khoảng mười phần trăm những gì xảy ra trong giấc mơ. 

Vả lai cậu không có thời gian nghĩ nhiều, tiếng chuông đồng hồ báo thức đến giờ chuẩn bị đi làm vang lên.

Đến công ty, cậu gặp lại Minh Hoàng. Hình như trong giấc mơ đêm qua cũng có mặt anh, cậu không chắc chắn lắm...

"Dương này, tớ có cảm giác rất lạ!" Một cô gái cùng văn phòng thì thầm với cậu trong khi nhìn chằm chằm về phía Minh Hoàng: "Cậu là bạn thân của anh ta, nói tớ nghe xem có phải... Anh ấy có vong hay duyên âm đi theo hay không?"

"Lại lắm chuyện rồi cái bà Yến này, lo mà làm việc đi ở đấy huyên thuyên tuyên truyền mê tín dị đoan nữa!" Người trưởng phòng bất chợt bước đến nhắc nhở, cô bạn tên Yến kia vội hoảng sợ quay về vị trí làm việc của mình.

Dựa theo những hiểu biết của Dương, Minh Hoàng đúng thật chưa từng có một mối tình nào dù cho anh được nhiều những cô gái xếp hàng dài vì muốn theo đuổi. Khánh Dương cho rằng chỉ bởi vì tình yêu của anh chưa đến. Nhưng cậu sẽ không bao giờ biết được liệu Minh Hoàng có một người con gái nào mà anh yêu thật nhiều hay không...

***

"Chỉ cần khiến cậu ấy hạnh phúc, bất cứ cái giá nào tôi cũng trả... Kể cả tính mạng của tôi!"

Michelle chống hai tay lên bàn nhìn về phía vị khách quý nóng vội trước mặt. Đương nhiên Minh Hoàng muốn Khánh Dương có được dịch vụ tốt nhất để ở bên cạnh người cậu yêu thật lòng. Với tình yêu thương ngốc nghếch vô bờ bến như Minh Hoàng dành cho Khánh Dương, có người sẽ nghĩ là ngu xuẩn, cũng có những kẻ cho rằng nó đáng được trân trọng. Nhưng đối với người làm thực thể, chỉ cần cái gì mang đến lợi ích thì cô mới suy xét, những vấn đề còn lại chẳng đáng quan tâm.

"Tôi không có quyền lấy đi tính mạng của một ai hết. Tuy nhiên, tôi lại rất thích linh hồn mãnh liệt đang ẩn bên trong thể xác của ngài." Michelle khẽ nhấc cằm Minh Hoàng nhìn qua nhìn lại giống như kiểm tra một món đồ hàng mới: "Hãy trao cho tôi quyền tự do linh hồn của ngài sau khi chết! Việc ngài lên thiên đường hay xuống địa ngục, có được siêu sinh đầu thai hay không... đều do tôi quyết định. Ngài thấy thế nào?"

"Cô nói là muốn sau khi tôi chết, linh hồn của tôi sẽ thuộc về cô?" Minh Hoàng nhướng mày hỏi lại một lần cho chắc chắn.

"Vâng, dù sao nếu ngài không đồng ý mà ngài Dương muốn sử dụng dịch vụ của chúng tôi, thì sau khi chết ngài Dương vẫn phải trả cho tôi bằng linh hồn của chính mình. Đó là thứ duy nhất ngài ấy có mà đáng giá với tôi..." Michelle giải thích thật kỹ: "Đương nhiên tôi sẽ cho các ngài được quyền lựa chọn, tôi không bắt ép ai cả!"

Minh Hoàng không chần chờ thêm mà lập tức đồng ý bán linh hồn mình, đổi lấy là tình yêu và cuộc sống hạnh phúc cho Khánh Dương và Việt Dũng. Michelle tỏ ra vô cùng bất ngờ, cô tưởng rằng dù yêu Dương đến đâu thì Hoàng cũng chẳng thể nào đánh đổi cả linh hồn của mình chỉ vì hạnh phúc của cậu. Nhưng, đó mới thực sự là điều mà cô muốn!

"Vậy thì giao kèo giữa chúng ta chính thức bắt đầu. Trong cuộc sống thì anh cứ làm những gì mình muốn, xây dựng sự nghiệp, kết hôn sinh con thế nào tôi cũng sẽ không xen vào. Đương nhiên, tôi muốn anh độc thân hơn..." Michelle bèn nở nụ cười bí hiểm.

Thỉnh thoảng, không chỉ đồng nghiệp mà những người hàng xóm của Minh Hoàng cũng truyền tai nhau rằng, họ nhìn thấy một cô gái kỳ lạ toàn thân một màu trắng đi đi lại lại trong nhà anh. Có lần một tên trộm vặt trong xóm đột nhập vào đó định ăn cắp, kết quả hắn không những không lấy được gì mà còn kể lại, mình bị "một con ma nữ màu trắng sau tấm gương" doạ cho chết khiếp. Nhưng vấn đề khiến mọi người thấy khó hiểu nhất, là chủ nhân của ngôi nhà đến nay vẫn sống yên ổn tại đó. 

Họ cho rằng có lẽ đây là một con ma tốt chỉ đang muốn bảo vệ gia chủ, nhưng cũng có thể đó là vong âm nữ vì yêu mà đi theo anh. Nếu Minh Hoàng kết hôn và hai vợ chồng cùng chung sống tại đó, thế nào cũng xảy ra chuyện... Nhưng dù cho câu chuyện thực sự là như thế nào, họ sẽ không bao giờ được biết. 

Và rồi, vào một buổi tối như thường lệ...

"Chết tiệt, đã nói bao nhiêu lần là đừng có xuất hiện bất ngờ trong gương, khi tôi đang cạo râu cơ mà!" 

Michelle điềm tĩnh nhảy từ trong tấm gương nhà tắm ra bên ngoài, ngay trước mắt là một người đang cởi trần nhưng gương mặt cô vẫn không thể hiện một chút cảm xúc. Cũng may lúc này trên cơ thể Minh Hoàng vẫn còn chiếc khăn tắm che đi những nơi cần thiết, lại nghĩ, Michelle không thừa nhận mình là ma quỷ nhưng sự đeo bám phiền phức của cô ta chẳng khác âm hồn mấy. 

"Tôi đặt nhiều gương trong nhà như vậy, sao cứ nhất thiết phải đột nhập phòng tắm của đàn ông thế?" 

"Đâu phải không gian nào có gương kết nối tôi cũng đi bừa bãi được đâu, phải tìm xem linh hồn của anh ở nơi nào tôi mới có thể đến." Lúc Minh Hoàng ra ngoài, Michelle đã điềm tĩnh ngồi uống trà ở phòng khách. Bây giờ trong căn nhà này, cô ta tự nhiên như thể mình mới là chủ nhân của nơi đây: "Dù sao tôi cũng là một quý cô duyên dáng và lịch sự!" 

Minh Hoàng chỉ đành chép miệng, đi vào bếp tìm ấm nước sôi để rót thêm cho vị khách không mời mà đến này. Bấy giờ Michelle mới để ý trên mặt bàn có một tấm thiệp mời cưới của Khánh Dương và Việt Dũng. Câu hỏi hiện lên đầu tiên trong đầu cô không phải hai người họ đã làm thế nào để vượt qua lời dị nghị của xã hội rồi có đám cưới này, mà là tại sao cấp trên bắt buộc cô phải xoá ký ức của Khánh Dương? Đáng ra dịch vụ thay đổi cơ thể đã nhận được một đánh giá tốt từ khách hàng... 

Có lẽ mọi chuyện cô sẽ đi hỏi cho ra lẽ sau, vì lúc này ông chủ của căn nhà đang muốn nói chuyện với "con quỷ nữ" này: 

"Tại sao cô không tự tạo ra một cơ thể, rồi lấy giấy phép mà sống ở thế giới này của chúng tôi luôn? Việc dịch chuyển qua gương, thực sự là rất rất rất phiền phức với tôi đấy!" Nhớ lại lần đầu tiên Michelle đến nhà mình bằng cách này, Minh Hoàng đã không khỏi sợ hãi tột độ. 

"Nếu vậy tôi sống dưới thân phận cô vợ nhỏ của anh có được hay không?" Michelle vừa nhấp một ngụm trà, lại vừa khẽ nháy mắt: "Anh muốn người ta đồn tôi là ma quỷ, hay là bạn gái của một người thích đàn ông?"

Câu hỏi của cô khiến anh cảm thấy có gì đó chạnh lòng nhưng không giải thích được, thực ra Minh Hoàng chưa từng yêu một ai ngoài Khánh Dương nên anh cũng không biết rõ xu hướng tính dục của mình. Trái lại, Michelle tiếp tục ăn bánh và uống trà như thể mình chẳng gây nên tội lỗi nào hết. Một lần nữa, cô giải thích rằng mình không quan tâm đến những lựa chọn cuộc sống hiện tại của Minh Hoàng. Điều duy nhất khiến cô ở đây lúc này chỉ là vì linh hồn anh. 

"Vậy, thế giới bên kia là một nơi như thế nào? Và sau khi tôi chết, cô sẽ làm gì với tôi?"

"Sao anh lại hỏi khó tôi như vậy chứ? Xem nào, gần giống với thiên đàng và địa ngục mà nhân loại hay nói đến. Nếu anh làm nhiều việc tử tế thì sẽ được đến một nơi tốt đẹp và ngược lại..." Bàn tay trái của Michelle đang cầm tách trà, trong khi bàn tay phải đặt lên cằm vuốt nhẹ như đang suy nghĩ một bài toán khó: "Bây giờ tôi vẫn chưa biết mình sẽ làm gì với anh, nhưng những người ở thế giới trên cao như chúng tôi đều đã sống đến trăm - nghìn năm nên đều rất chán. Có lẽ, tôi sẽ chơi đùa cùng với anh?" 

Có thể, cô sẽ mang anh đến nơi làm việc của cô, rồi bắt anh phải trở thành cấp dưới để xoá hết nợ. 

Cũng có khi cô đưa anh đi gặp cấp trên của mình, họ sẽ thay cô quyết định số phận của anh. 

Hay là cô cùng anh đến một thế giới khác, làm loạn đủ mọi thứ ở đó, cả hai trải qua những giây phút căng thẳng tột độ, vào sinh ra tử... Nghĩ đến thôi cũng khiến Michelle phấn khích. 

Khi cô nhâm nhi xong tách trà, Minh Hoàng đã ngủ gục trên ghế sofa. Michelle đi vào phòng ngủ tìm chiếc chăn mỏng đắp lên người anh. Chuông đồng hồ quả quýt một lần nữa vang lên báo hiệu cô phải quay trở lại nơi làm việc. Michelle nhìn về phía anh với chút tiếc nuối vì trêu chọc "con nợ" của mình còn chưa đã. Nhưng sau cùng cô vẫn quay lưng rời đi: 

 "Thôi thì chuyện tương lai, cứ để sau rồi tính đi nhỉ. Tôi sẽ còn quay lại, hãy luôn ghi nhớ rằng linh hồn anh đã thuộc về tôi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro