Chương 596: Hoàng thúc, tha mạng(16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit - beta: Axianbuxian12

Quả nhiên là đồ ma quỷ một lời không hợp thì muốn lấy mạng chó của Trẫm!

Đường Hoan không nhịn được chửi thầm.

Hai chú cháu một trước một sau tiến vào Ngự Hoa Viên.

Đám oanh oanh yến yến thật sự đều không hẹn mà cùng gắn chặt ánh mắt lên người Phượng Dạ trước tiên.

Dù sao đây cũng là hiện tượng rất bình thường, Nhiếp Chính Vương cầm quyền thiên hạ, bên người lại không có thiếp thất thông phòng, có nữ nhân nào không muốn trở thành người phụ nữ đầu tiên của hắn?

Chẳng qua người thông minh một chút, biết Nhiếp Chính Vương không phải là người mình có thể khống chế được, thế là nhanh chóng dời ánh mắt khỏi người Phượng Dạ, ngược lại liếc mắt đưa tình nhìn sang Đường Hoan.

Người ngu dốt một chút, thì vẫn nhìn Phượng Dạ không chớp mắt, hận không thể dán mắt lên trên người hắn.

"Người này, người này còn có người kia, còn có mấy người kia nữa, tất cả đều đuổi ra khỏi cung cho Trẫm."

Đường Hoan lạnh lùng nhìn những người cứ dán mắt trên người Phượng Dạ, sau khi nhìn hồi lâu, cuối cùng bắt đầu bắt bẻ, nói.

"Cũng không nhìn xem bản thân là loại người gì, Hoàng thúc của Trẫm là người các người có thể mơ ước sao? Ngu xuẩn! Hoàng thúc ghét nhất chính là bị người khác nhìn chằm chằm như nhìn khỉ!"

Đám nữ nhân kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị người kéo xuống, cho dù là tiếng gào thét rung trời, cũng không thể làm Đường Hoan thu hồi mệnh lệnh.

Đường Hoan không thèm quản nhiều như vậy, dù sao việc cấp bách bây giờ là tận lực đuổi người đi!

Nếu cô không hành động, cô dám đảm bảo đến cuối cùng, Phượng Dạ sẽ lấy lí do cô thích tất cả, rồi giữ toàn bộ đám nữ nhân này trong cung! Bởi vì...... hắn sẽ không giúp cô chọn người, dù sao đó cũng là chuyện phải hao tâm tổn sức, còn không bằng trực tiếp giữ toàn bộ lại.

Nếu giữ toàn bộ lại, Đường Hoan sẽ bị hố chết!

Khóe miệng Phượng Dạ hơi giật giật.

Gan Tiểu Hoàng đế đúng là càng ngày càng lớn, tự ra quyết định, lại còn cố tình kéo hắn xuống nước!

Nhưng cũng coi như lý do vật nhỏ này tìm khá thông minh, hắn quả thật không thích ánh mắt của đám nữ nhân này!

Bởi vì là lần đầu tiên đương kim Bệ hạ tuyển phi, hơn nữa đương kim Bệ hạ còn nhỏ, nếu có thể được chọn, cũng có nghĩa là cùng lớn lên với Bệ hạ. Tình cảm thanh mai trúc mã, sau này cho dù trong cung có thêm nhiều nữ nhân, cũng không thể dao động!

Cho nên văn võ bá quan, đại thần trong triều, dốc hết sức lực muốn đưa con gái của mình vào trong cung.

Tuy rằng vừa rồi Đường Hoan đã đuổi đi rất nhiều, nhưng đám oanh oanh yến yến còn lại, cũng đủ làm người đau đầu!

Đường Hoan ngồi ở ghế cao không nhúc nhích.

Ngồi bên cạnh là Nhiếp Chính Vương Phượng Dạ.

Những thiên kim các tiểu thư cao quý, ngày thường rụt rè kia, thay phiên biểu diễn tài nghệ ở trước mặt bọn họ.

Người thì xướng vài khúc nhạc, kẻ thì thể hiện chút thơ từ ca phú của mình, rồi kẻ thì khoe khoang chút tài vẽ, xong lại có người nói một chút hiểu biết của bản thân về thế cục triều đình.

Đường Hoan quả thực sắp xem đến mất kiên nhẫn.

Phượng Dạ lại xem một cách từ tốn, chốc chốc lại nói với Đường Hoan một tiếng:

"Vi thần cảm thấy người này rất tốt, Bệ hạ cảm thấy sao?"

"Vậy eo nàng ta có tốt không?" Đường Hoan xem đến cuối tinh thần đã bắt đầu mơ màng, thuận miệng hỏi lại.

Phượng Dạ: "......"

Sau khi Đường Hoan ý thức được mình nói gì, sợ tới mức đổ một thân mồ hôi lạnh, nhanh chóng lấy lại tinh thần, "Khụ...... Hoàng thúc, vừa nãy Trẫm có hơi thất thần."

Hai chữ "rất tốt" không ngừng nhảy nhót quanh tai Đường Hoan.

Đường Hoan ngồi dưới cái nắng chói chang của mùa hè, cả người vốn đã như đứng đống lửa như ngồi đống than, lại thêm Phượng Dạ đứng nói chuyện không đau eo[1], hận không thể giúp cô giữ hết đám nữ nhân này lại làm phi tử......

______
Chuyên mục giải nghĩa
[1] Đứng nói chuyện không đau eo: là tục ngữ của Trung Quốc.
1. Chỉ những người không đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà còn nói ba hoa khoác lác.
2. Chỉ người được lợi từ người khác mà còn khoe mẽ.
3. Chỉ một người không hiểu tình huống thực tế, chỉ biết nói đạo lý, rời xa thực tế, cũng chỉ kiểu người
tiêu chuẩn yêu cầu với bản thân thì cao mà năng lực thực tế thì thấp. (Theo baidu)
=>Tác giả dùng lớp nghĩa thứ 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro