Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Phần 10)

Dịch Zhihu| TỊNH ĐẾ HOA HỒNG - Nguyệt Vi Tiểu Thố

Bản dịch chỉ được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95 và trang fb Trầm Ngư Lạc Nhạn. Vui lòng không tự ý mang đi nơi khác.

*****

"Năm kia, khi anh vừa mới tiếp quản Lục Thị, nhà họ Lục có mấy lần hợp tác xuyên biên giới đều xảy ra vấn đề."

Anh biết, 70% hoạt động kinh doanh của Lục Thị là thương mại xuyên biên giới.

"Lúc đó, chuyện này vô cùng xôn xao, trên thương trường có nhiều điều tiếng bất lợi chống lại Lục Thị, còn cả nghi ngờ về năng lực của anh... Vài người kỳ cựu trong ban giám đốc bắt đầu công kích anh, yêu cầu sa thải nhân sự quản lý cấp cao của công ty. Anh đã điều tra rất lâu, phát hiện có người của Lữ Thị nhúng tay. "

"Lữ Thị?" Tôi sửng sốt, "Tại sao phải làm vậy?"

"Có hai lý do, một là Lữ Thị vốn dĩ luôn muốn chia sẻ miếng bánh lớn là thương mại xuyên biên giới. Các tài nguyên và nguồn khách hàng tốt nhất luôn nằm chắc trong tay Lục Thị. Hai là sức khỏe của Lữ Ninh ngày càng giảm sút, trước khi Lữ Phong lên thay, ông ta muốn dùng chuyện này để thương lượng điều kiện với Lục Thị.

"Khi đó, anh mới tiếp quản Lục Thị, quả thật là do anh sơ suất nên Lữ Ninh mới có thể lợi dụng sơ hở. Sau này hai bên thương lượng, Lữ Thị đưa ra đề nghị hợp tác và liên hôn giữa hai nhà. Thực tế là hy vọng chiếm được một nửa thị trường của Lục Thị. "

"Vậy, anh và chị gái em..."

"Cô ấy không muốn, còn anh lại muốn chắc?" Anh lắc đầu và ôm tôi vào lòng, "Nhưng anh không còn cách nào khác, thủ đoạn của Lữ Thị không sạch sẽ. Nếu lúc đó anh không tích cực phối hợp liên hôn, Lữ Thị ở giữa gây rối sẽ làm công ty tổn thất lớn. Công ty mà bố dày công gầy dựng không thể bị phá hủy trong tay anh được."

"Lữ Thị hành động luôn không có điểm mấu chốt. Nhiều năm trước, khi Lữ Thị phải đối mặt với nguy cơ phá sản, một người bạn thân của bố đã bị Lữ Ninh lợi dụng để chuyển nợ dưới danh nghĩa hợp tác. Cuối cùng khiến gia đình tan nát. Chuyện này vẫn luôn là cái gai trong tim bố, còn lần này mục đích của ông ta là nhằm vào Lục Thị, muốn nhân lúc anh vừa tiếp quản công ty để gây rối. Anh chỉ có thể xoa dịu bọn họ trước, để bọn họ lấy được ngon ngọt, sau đó mới từ từ phản kích. "

"Vậy nên năm ngoái anh mới giúp Lữ Phong một vài dự án?"

"Đúng vậy," anh gật đầu, "Giống như tư liệu em tìm được ở công ty, trong vài lần hợp tác đó, hầu như đều là Lữ Thị được lợi. Nhưng trong quá trình hợp tác, anh cũng có được thứ mình muốn, biết được một số bí mật tài chính của Lữ Thị. Lữ Phong quá tự phụ, quá gấp gáp, muốn chiếm thị trường của Lục Thị để chứng tỏ bản thân. Điều này khiến cậu ta dễ bị nắm thóp."

"Một năm đó, anh đã làm phong phú thêm bản đồ kinh doanh của Lục Thị, cũng lên kế hoạch tương ứng trong ngành ăn uống và giải trí để phân tán rủi ro. Như vậy, dù không thắng trong phần tranh giành thị trường thương mại xuyên biên giới, Lục Thị vẫn có những ngành khác hỗ trợ, sẽ không bao giờ sụp đổ. "

Hóa ra là như vậy. Vì thế, năm ngoái anh đã bắt đầu thành lập chuỗi cửa hàng đồ ngọt "Thanh Triệt".

"Lữ Thanh Thanh thực ra cũng là nạn nhân của cuộc giao dịch này", anh thở dài. "Anh có thể thấy sự thiếu kiên nhẫn và qua loa của cô ấy mỗi lần hẹn hò. Anh cũng phát hiện cô ấy có một người bạn trai yêu đến chết đi sống lại từ thời đại học. Vì vậy suy nghĩ ban đầu của anh là đính hôn trước để xoa dịu Lữ Thị và tốt nhất nên giải quyết xong xuôi chuyện này trước khi kết hôn ".

"Vậy thì tại sao anh lại cưới em?" Tôi không hiểu.

Anh im lặng, "Bởi vì anh đã thích em".

Anh cười nói: "Nếu lúc đầu anh đối xử tốt với Lữ Thanh Thanh là vì không thể không phối hợp diễn với cô ấy, thì bắt đầu từ sau ngày 26 tháng 3 năm 2020, anh đã biến giả thành thật, đã yêu em, khiến bản thân đắm chìm trong đó. Đây là điều mà trước đây anh không bao giờ ngờ tới. "

"Anh muốn cưới em về nhà, như vậy cho dù có chuyện gì xảy ra với Lữ Thị, em vẫn sẽ là bà Lục, sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều. Nếu nhà họ Lữ lại muốn lợi dụng em, anh cũng có thể bảo vệ em. Nhưng anh cũng rất mâu thuẫn..."

Anh lắc đầu cười khổ," Không biết nếu cuối cùng Lữ Thị xảy ra chuyện, em biết anh đứng sau tất cả thì sẽ nghĩ như thế nào? Dù sao những người đó cũng là cha mẹ, người thân của em. Liệu em có hận anh, liệu mối quan hệ của chúng ta có bị chấm dứt tại đây hay không? "

Anh xoa đầu tôi, "Thậm chí anh còn từng nghĩ, hay là thôi vậy, cứ cho bọn họ một nửa thị trường là được. Sự nghiệp quan trọng đến thế sao? Hình như cũng không hẳn. Nhưng vợ thì chỉ có một. Chỉ cần anh và em, hai chúng ta tốt đẹp là được."

"Mỗi đêm nhìn khuôn mặt ngủ say của em, anh đều có chút sợ hãi. Anh không thể nói với em, cũng không dám nói cho em."

"Có phải rất giống một kẻ ngốc?" Anh nhìn tôi và mỉm cười.

Tôi chưa bao giờ biết về những điều này.

"Vì vậy, khi Lữ Thanh Thanh đưa anh đến huyện An để gặp em, anh đã rất tức giận, nhưng cũng thấy may mắn", anh cười khổ, "May mắn vì vợ anh không phải Lữ Thanh Thanh, bởi vì nếu như vậy, em sẽ không vì chuyện của Lữ Thị mà hận anh ... "

Một khoảng lặng kéo dài.

"Vợ à," anh quay lại nhìn tôi, hỏi nhẹ: "Nghe xong những lời này, em có muốn rời đi không?"

Tôi ngẩng đầu, ôm lấy cổ anh, khóe mắt đau nhức, "Tại sao phải rời đi? Em sẽ không bao giờ đi nữa."

Anh mỉm cười, ôm chặt lấy tôi, nhưng lại giơ tay lên một cách đáng thương.

"Nhưng em thật sự rất nhẫn tâm," anh thở dài, giơ ngón tay còn dán urgo ra trách móc, "Đau dạ dày, uống cà phê cũng vô ích, cứ phải ép anh tự cắt tay chảy máu mới chịu thừa nhận, đúng không?"

Còn tính nợ cũ nữa.

Tôi lau khóe mắt, nhảy ra khỏi vòng tay anh, đi lấy một cái urgo mới ở trong túi xách.

Vết thương trên đầu ngón tay anh gần như đã lành, tôi nhìn anh, nói nhỏ: "Đồ ngốc."

"Ừ." Anh áp trán vào trán tôi và cười, "Chính là kẻ ngốc."

Bản dịch chỉ được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95 và trang fb Trầm Ngư Lạc Nhạn. Vui lòng không tự ý mang đi nơi khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro