27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

Advertisements

[DPKTH] Chương 27: Giải độc

Posted by Tuyết Lạc

Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc và để lại lời nhắn, không ngờ lại có thể gặp lại những cái tên thân quen, ta thực sự rất hạnh phúc T_T

.

.

.

Đệ nhị thập thất chương

Giải độc

– Tuyết Lạc –

Thiên Phong còn chưa kịp hồi thần, đã thấy nước tràn vào trong khoang miệng, cả người bị thuỷ ý bao vây. Sợ hãi ập tới khiến cậu quên mất dùng chút khinh công là có thể, chỉ biết theo bản năng mà vùng vẫy, lại càng lúc càng chìm.

Nhanh chóng nhận rõ thiếu niên kia hẳn là không biết bơi, những ánh mắt vây xem đều hiện lên chút lo lắng, A Tuấn đương nhiên càng gấp đến cuống lên, chỉ là hắn cũng giống như mọi người ở đây, đều không ai dám vọng động. Bởi vì nam nhân kia vẫn còn đang đứng đó.

Nhìn bóng dáng nhỏ bé giờ chỉ còn lại cánh tay quờ quạng trên mặt nước, Bạch Hổ nhíu mày, dường như gặp phải thứ gì đáng khinh miệt mà khẽ hừ một tiếng. Đúng vậy, kẻ yếu ớt thế này tuyệt đối không thể là người kia. Người kia rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn hắn, tuyệt không thể xuất hiện ở đây mà chịu chết như thế này. Những hình ảnh ban nãy vừa ập tới trong đầu không gì ngoài ảo giác, trước mắt hắn, chỉ là một tên yếu đuối vô dụng, thứ tồn tại mà kẻ tôn thờ triết lý nhược nhục cường thực như hắn chán ghét nhất mà thôi.

Đương giương cặp mắt tàn khốc nhìn cánh tay kia cũng mệt mỏi dần chìm xuống lòng hồ, Bạch Hổ bên tai chợt cảm nhận có một luồng khí áp mạnh mẽ đột ngột lao vút tới, bất quá mục tiêu không phải là hắn, mà là vật thể nhỏ bé đang sắp mất hút dưới làn nước lạnh.

Chỉ thấy chủ nhân của ngọc thủ bị cơn gió xoáy vừa ập đến này nhấc bổng lên khỏi mặt nước, ngay sau đó liền rơi vào vòng bao bọc dịu dàng của một chiếc áo choàng đen.

“Giáo chủ!!”

Hơi thở cùng khí tức cường hãn quá mức quen thuộc, Bạch Hổ lập tức quỳ xuống, kéo theo đám hạ nhân cũng run rẩy dập đầu.

Không để ý đến tràng diện kiến của tôi tớ xung quanh, Âu Dương Tà xoay người trên mặt hồ cuộn sóng, cảm giác thời gian ở khoảnh khắc này dường như ngưng lại, toàn bộ tâm thần đều chăm chú nhìn vào thiếu niên đang nằm gọn trong lòng.

Lớp dịch dung vốn được đắp nặn tỉ mỉ vì gặp nước giờ đã trôi đi, hiển lộ dưới ánh mắt si mê của nam nhân là dung mạo tuyệt mỹ. Bất quá giờ phút này chủ nhân của nó lại không thể như mọi khi, đối hắn nở nụ cười câu hồn đoạt phách, đôi mắt long lanh trong suốt tiếu ý nghịch ngợm cũng nhắm nghiền, lưu lại cho hắn chỉ còn hàng mi ướt sương, không biết là nước của thuỷ hồ hay vì chịu uỷ khuất mà bất giác rơi lệ, tuy là như vậy đẹp đẽ tinh khiết, lại chọc đau mắt hắn.

Bảo bối của hắn là như vậy sáng ngời, là như vậy chỉ nên được nhận đến trân trọng yêu thương, lại bị người ta hại cho suýt nịch thuỷ, lúc này chỉ có thể yếu ớt tựa vào trong lòng hắn.

Nghĩ đến đây, đáy mắt nhu tình của Âu Dương Tà chợt thay thế bởi phẫn nộ. Phất y bào, ẵm theo thiếu niên đạp nước phi trở về nơi đám người Bạch Hổ vẫn đang quỳ gối. Lũ hạ nhân càng là sợ hãi, run rẩy dựa sát vào nhau, bởi cái nhiệt độ âm hàn này khiến bọn họ tinh tường nhận thức được, Giáo chủ đang rất giận dữ.

“Thánh tử?! Sao lại ra thế này?” Chu Tước theo chân Âu Dương Tà cũng vừa lúc đuổi đến, bắt gặp cảnh tượng chính là Thánh tử mang hơi thở yếu ớt mà nằm trong lòng Giáo chủ, lại thấy Bạch Hổ ở bên cạnh, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra, vội vàng quỳ xuống. Vốn được giao nhiệm vụ trông coi và chăm sóc Thánh tử, tội của nàng cũng không nhẹ.

Âu Dương Tà nhìn đám thủ hạ trước mặt, ánh mắt băng hàn, sát ý toả ra tưởng như có thể khiến cả hồ sen lập tức héo rũ.

“Chu Tước, ngươi tự đến Hình phòng lãnh phạt. Còn Bạch Hổ, bắt hắn nhốt vào địa lao ngày ngày nhận hết tra tấn trong đó, cho đến khi ta bảo ngừng mới thôi!”

“Dạ!” Lập tức cùng Chu Tước lĩnh mệnh, Bạch Hổ nãy giờ vẫn chỉ cúi đầu, che khuất loé lên trong mắt hắn một tia nghi hoặc cùng không cam.

Khi tất cả đám hạ nhân đều co rúm trong bầu không khí đáng sợ, chỉ có A Tuấn khẽ len lén ngẩng lên, thế nên cũng chỉ có hắn, mới kịp nhìn thấy dung mạo thật của thiếu niên được gọi là ‘Thánh tử’ trước khi bị Giáo chủ mang đi mất. Cho dù là đang mê man, lại chật vật một thân ướt sũng, vẫn là như thế tuyệt mỹ đến rung động…

***

“Ư…” Chậm rãi run lên hàng mi, Thiên Phong dần bị không khí ấm áp dập dềnh xung quanh nhẹ nhàng lay tỉnh. Khẽ chớp chớp cặp mắt mơ màng, còn nhớ trước khi lâm vào hôn mê, cậu rõ ràng mình là bị rơi xuống hồ nước lạnh, đâu phải dục trì tràn ngập nhiệt khí như thế này?

Muốn nâng thủ lên dụi dụi, Thiên Phong lại phát giác cả hai tay mình dường như bị thứ gì đó chế trụ không hề tự do. Ngơ ngác nhìn qua, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé của cậu đang nằm gọn trong lòng bàn tay của ai đó, mười ngón đan nhau, tư thế cũng nương theo cánh tay to lớn ấy, tuỳ ý gác lên hai bên thành bể. Còn cậu, chính toàn thân xích loã mà tựa lưng vào một bờ ngực rộng lớn.

“Sư phụ…?” Khẽ nghiêng đầu hướng về nơi phát ra hơi thở ấm nóng mà quen thuộc đang không ngừng phả qua vành tai, Thiên Phong nâng đôi mắt vẫn tràn ngập vây ý, ngước nhìn lên gương mặt anh tuấn của người vẫn đang cô gọn cậu trong lòng. “Người đã trở về lúc nào…” Lại còn đột nhiên xuất hiện ở đây cùng cậu cộng dũng… Cộng dũng?

“Đã tỉnh?” Mở ra cặp mắt dưỡng thần, Âu Dương Tà cúi đầu nhìn xuống tiểu thiên hạ, khẽ cười thấy bé con vẻ như đã nhận ra tràng cảnh này là cỡ nào liêu nhân, buồn ngủ toàn bộ thối lui mà đỏ bừng mặt, khẽ cựa quậy muốn giãy ra khỏi tình thế xấu hổ này. Hắn liền miệng mang tiếu ý, siết lại những ngón tay đương thẹn thùng sắp trốn thoát, dịu dàng đặt lên trán cậu một nụ hôn trấn an.

“Phong Nhi ngoan, đừng cử động.”

“Sư phụ…” Thiên Phong nâng nhãn đồng đã hơi phiếm thuỷ khí lên cầu xin nhìn nam nhân. Tuy cậu với sư phụ từ lâu đã rất thân thiết, cũng không ít lần cùng tắm, nhưng tất cả đều là chuyện hồi cậu còn nhỏ. Chín năm trôi qua rồi, giờ cậu cũng đã lớn, cũng biết thế nào là xấu hổ a.

Dường như hiểu rõ bé con là đang quẫn bách cái gì, Âu Dương Tà khẽ mỉm cười trêu chọc:

“Không cần suy nghĩ, ta là đang giải độc cho con.”

“A? Giải độc?” Cậu khi nào thì trúng độc nha?

“Ừm, Phong Nhi còn nhớ ‘viên kẹo’ mà con đã lỡ nuốt chín năm trước không? Bên trong nó chính chứa một loại kỳ độc. (Xin coi lại chương 22) Sư phụ mất bao năm tra tìm, mới biết giải dược của nó là Bàn Long thảo. Chỉ cần ngâm mình trong nước thuốc của nó kết hợp với điều tức nội lực là chất độc có thể thoát ra. Dục trì này chính đã được đổ đầy dược thảo đó, sư phụ đương nhiên là đang trợ giúp Phong Nhi giải độc.”

Chuyện đúng là như vậy, bất quá hắn đã bỏ qua một chi tiết nhỏ, đó là loại cỏ quý hiếm này lại chỉ có ở Thánh Y sơn trang. Mấy hôm nay hắn ra ngoài cũng là vì chuyện này. (Xin coi lại chương 25) Âu Dương Tà không dám nói cho Thiên Phong biết, dục trì mà bảo bối đang ngâm mình trị liệu, chính nhiễm máu của toàn bộ sơn trang đã bị hắn huyết tẩy.

“Thực vậy sao?” Không ngờ cậu năm đó lại gây ra hoạ lớn như vậy. Bất quá sao cậu không có cảm giác là mình đã trúng độc nhỉ? Cũng may chưa xảy ra vấn đề gì, nếu không chắc chắn sẽ hại ca ca và sư phụ lo lắng.

Nghe Âu Dương Tà nói vậy, Thiên Phong cũng không cựa quậy nữa, còn thật sự ở trong lòng hắn ngồi ngoan. Lúc này cậu mới cảm giác được từ nơi hai người mười ngón đang chặt chẽ tương giao, quả thực có một dòng chảy ấm áp đang từ bàn tay của sư phụ truyền vào trong cơ thể. Biết đây là sư phụ đang dùng nội lực của chính mình giúp cậu ép độc, Thiên Phong chậm rãi nhắm mắt, tin tưởng giao ra toàn bộ thân xác mà tựa lên bờ vai rộng lớn ở phía sau.

Bất quá chỉ qua một lúc, Thiên Phong liền thấy cả người nóng dần, lại bắt đầu khó chịu mà vặn vẹo. Cho dù là trên da thịt hay trong cơ thể, đều bị nhiệt ý hừng hực thiêu đốt, huân đến đầu óc cậu cũng trở nên vựng hồ. Mở ra cặp mắt giờ đã tràn ngập sương mù, Thiên Phong theo bản năng hướng sư phụ cầu cứu.

“Phong Nhi, nóng sao?” Khẽ đặt một nụ hôn lên thái dương đã ướt đẫm mồ hôi của thiếu niên, cảm nhận nhiệt độ tăng cao từ thân thể cậu truyền đến, Âu Dương Tà nghĩ, xem ra đã đến lúc rồi.

Bàn tay vốn đang giúp đồ nhi độ khí chẳng biết từ lúc nào đã rời ra, men theo ngọc thủ trẵng nõn chuyển sang vuốt ve thân thể nóng cháy của cậu. Ý thức dần lâm vào mơ hồ lại khiến xúc giác trở nên đặc biệt linh mẫn, Thiên Phong phản xạ hơi hơi co rụt, lại bởi dòng điện man mát từ bàn tay thô ráp kia đem đến, dịu dàng mơn trớn trên da thịt gây cho từng đợt khoái cảm, khiến cậu nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ thoả mãn. Đến khi bàn tay ấy xuống dần xuống dần, chạm đến nơi ấy, cậu mới giật mình khẽ run, mê mang nhìn lên nam tử, nghi hoặc kêu một tiếng ‘sư phụ’.

“Không cần sợ hãi. Cảm thấy khó chịu vì lúc này dược hiệu hẳn đã ngấm vào người con. Sau đây phải tìm cách đem chất độc tiết ra bên ngoài. Giải phóng tinh nguyên, chính là trong đó một cách.”

“A?”

Thiên Phong ngây ngốc còn chưa kịp tiêu hoá hết những lời này, ngọc hành tinh xảo đã bị nắm lấy, toàn bộ nghi vấn đương định bật thốt ra liền được thay thể băng một tiếng ngâm yếu ớt.

Đã mười sáu tuổi, cậu đương nhiên biết sư phụ đây là đang làm gì, thế nên càng là xấu hổ không thôi, bất quá cảm giác nóng bức đang bao phủ toàn thân cùng nơi đó bị cao siêu đùa nghịch khiến cậu hoàn toàn mất đi khả năng phản kháng, chỉ có thể nhắm lại đôi mắt ướt sũng, ngả vào lòng nam nhân không ngừng thở dốc, đem nhiệt khí đầy ngọt hương kia phả lên hắn da thịt.

Vừa phải chịu đựng ngọn lửa trong người, vừa phải nghênh đón dục hoả mới chớm, hai luồng song trọng công kích khiến thân thể cậu gần như nổ tung. Mồ hôi không ngừng tiết ra, men theo đường nét tinh xảo trên gò má phiếm hồng, tiếp tục trượt xuống cái cổ trắng nõn, rồi đến xương quai xanh. Tất cả đều mỹ lệ như vậy mà diễn ra trong vòng tay của nam nhân, cũng toàn bộ thu hết vào mắt hắn.

“Sư… Sư phụ…”

“Ừm?” Âu Dương Tà tựa như lơ đãng mà ứng lại một câu, đôi mắt thâm sâu vẫn lặng lẽ dõi theo từng biểu lộ câu nhân của thiên hạ trong lòng. Chỉ thấy thiếu niên nãy giờ còn rúc đầu vào ngực hắn chậm rãi ngẩng lên, mở ra cặp mắt thấm đẫm lệ ngân trong suốt, đôi môi anh đào hướng hắn khẽ hé ra hợp lại, tựa như muốn cầu xin cái gì, lại vì một cái siết nhẹ của hắn mà đem tất cả lời muốn nói vỡ vụn thành những tiếng rên khe khẽ.

Thấu hiểu mà hôn lên mi tâm đang thống khổ cau lại của thiếu niên, Âu Dương Tà bạc thần từ từ rời xuống, đột nhiên mà lại đương nhiên, hàm trụ cánh môi vừa hé mở, nuốt lấy chiếc lưỡi hồng hồng vẫn đang gắng thấp thoáng chuyển động, là vẫn muốn cất giọng cầu xin hắn buông tha? Hay là khát khao càng nhiều yêu thương lấp đầy? Hắn chỉ biết, bản thân mình cũng sắp bị dục hoả thiêu cháy.

Quằn quại trong nhiệt ý khôn cùng, Thiên Phong theo bản năng muốn tìm mọi cách để giải toả, cho dù là há miệng thở dốc, hay quay sang cầu cứu sự trợ giúp của nam nhân, lại bỗng nhiên bị hai phiến mềm mại ngăn lại, càng là thổi vào trong cậu một luồng hơi nóng cuồng quét khắp cơ thể.

Linh xà điêu luyện xâm nhập vào khoang miệng, truy đuổi, cuốn lấy đầu lưỡi non nớt của thiếu niên, điên cuồng hấp duẫn mùi hương thơm ngọt, trả về cho cậu là khí tức dâm mỹ ướt át, lại tràn ngập mùi vị của nam nhân. Phải đến khi cảm giác người trong lòng đã không thở nổi nữa, hắn mới lưu luyến rời đi bờ môi sưng đỏ, tà tà cười:

“Sư phụ đã quên, còn chưa dạy đồ nhi phải dùng cái mũi để hô hấp.”

Nhãn đồng ngây thơ vừa bị nụ hôn của nam nhân bức ứa lệ, lại có một tia khó phát giác động tình, chớp cũng ko dám chớp, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào gương mặt thân thuộc đang gần sát trong gang tấc.

“Sư ph… Hmm…”

Thừa cơ Thiên Phong lần nữa hé miệng, Âu Dương Tà lại nhanh chóng đưa đầu lưỡi tiến vào, nuốt trọn thanh âm nhu mềm dẫn người tâm ngứa. Hai tay càng là không rảnh, kết hợp khiêu khích thân thể thiếu niên. Một tay vẫn cao thấp nhu lộng ngọc hành, một tay từ đằng sau ôm lấy, đem thiếu niên khoá vào trong ngực. Đầu tiên là vuốt ve đôi bờ vai mảnh khảnh, sau mới chậm rãi rời xuống, đùa nghịch hai khoả anh đào đáng yêu, không ngừng âu yếm thân thể mà bấy lâu hắn khao khát, cho dù đã trưởng thành, vẫn là như thuở bé đem đến xúc cảm non mịn, chỉ cần chạm vào một chút, đều có thể khiến nam nhân phải điên cuồng.

Thiên Phong dù biết thế nào là tự an ủi, nhưng ở phương diện này thậm chí vẫn còn là một soả nhi, nào có bao giờ nhận đến cao siêu đùa bỡn như vậy. Bởi thế cậu vừa là sợ hãi, vừa là đắm chìm trong thứ xúc cảm kỳ lạ khiến bản thân hoàn toàn không biết phải làm sao. Hai tay theo bản năng khẽ nắm lấy đôi bàn tay to lớn đang vuốt ve cơ thể mình, nửa như kháng cự, nửa như khát cầu càng nhiều an ủi.

“A…” Trong khoảnh khắc, Thiên Phong có cảm giác như cả linh hồn lẫn dòng nước trong thân thể đều bị nam nhân hút ra, chỉ thấy trong đầu xẹt qua một đường sáng trắng, sau đó, tất cả đều là trống rỗng.

Thiên Phong cả người vô lực, lập tức hư thoát mà ngả trở về lồng ngực rộng lớn phía sau, khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, từng ngụm từng thở.

Vươn tay nâng lên gương mặt trắng nõn đã phiếm sắc hồng tình dục, Âu Dương Tà lại vẻ như chưa hề có ý định buông tha cho thiếu niên, cúi đầu xuống tiếp tục nhấm nháp.

Đáng thương Thiên Phong bị gây sức ép đến giờ đã không còn chút sức lực, chỉ có thể phát ra thanh âm nỉ non trong vô thức, tùy ý để đôi môi tham lam kia cướp đoạt từng ngụm khí mỏng manh, cứ như vậy, từ từ mà chìm vào giấc ngủ.

Lặng ngắm thuỵ nhan mang theo nét đẹp thiên chân của thiếu niên, Âu Dương Tà nhịn không được cười khổ, khẽ búng búng chóp mũi đáng yêu kia bắt nó nhận trừng phạt thay chủ nhân vô trách nhiệm. Bất quá, ngày hôm nay đối với Phong Nhi quả là rất mệt rồi, lần này liền rộng rãi mà tha cho bé đi, dù sao hắn cũng không vội, chẳng phải buổi lễ thành thân hắn chuẩn bị cho hai người đã sắp tới rồi?

Nghĩ đến đây, đáy mắt đang ngắm nhìn thiếu niên trong lòng đột nhiên càng trở nên sâu thẳm. Phong nhi, nhanh thôi, em sẽ vĩnh viễn thuộc về ta.


………………………………………………………..

.

Advertisements

[Tiểu tiểu phiên ngoại]

Rất lâu sau này (Sẽ xuất hiện ở bộ 8, bộ 9 gì đó)

Trong một khu rừng nhỏ trải đầy hoa nằm sau vách núi, cảnh đẹp tĩnh lặng chợt bị phá vỡ bởi âm thanh vang vọng của một cường tráng nam nhân.

“Phong nhi, Phong nhi, em ở đâu vậy?”

Lo lắng nhìn quanh, lại bắt gặp bên dòng suối phía xa thấp thoáng có bóng dáng mình đang kiếm tìm, nam nhân vui mừng khẽ kêu một tiếng ‘Phong nhi’, liền lập tức chạy tới.

Dần hiện rõ trong tầm mắt, là một thiếu niên đang ngồi trên mỏm đá, mái tóc dài xinh đẹp hoà cùng bạch y tha thướt phủ tại phía sau, ống quần kéo cao để lộ cặp chân non mịn tinh xảo, lúc này chính tuỳ ý thả vào trong suối, mặc cho dòng nước ôm ấp vỗ về.

“Phong nhi…”

Dường như đang thả hồn đi đâu đó, thiếu niên nghe thấy tiếng gọi liền vô thức ngoảnh đầu.

“Hổ ca…”

Nam nhân thoáng có chút ngẩn ngơ, nhìn dung mạo tuyệt mỹ của thiếu niên cứ như vậy hiển lộ giữa dòng suối lấp lánh ánh bạc, đôi chân trắng ngần bởi vì khúc xạ dưới ánh mặt trời, càng trở nên phát sáng đến không thể nhìn rõ. Trong khoảnh khắc, nam nhân thật sự lâm vào ảo giác tưởng được nhìn đến mỹ nhân ngư, chỉ là đáng tiếc, mỹ nhân ngư này…

“Phong nhi, đã quên em không biết bơi? Ra đây chơi nhỡ bị ngã xuống nước thì biết làm sao bây giờ?” Nam nhân giọng điệu vờ như trách móc lại không giấu được sủng nịch, nhanh chóng đi đến, cúi xuống dịu dàng đem ‘mỹ nhân ngư không biết bơi’ kia ẵm lên, đặt cậu ngồi trên một gối của mình, tay trái hộ lấy eo nhỏ, tay phải lanh lẹ lấy khăn ra lau chân cho cậu, bộ dáng chuyên chú cẩn thận tựa như một người sưu tầm đồ cổ đang nâng niu những báu vật của mình, thứ động tác mà không ai nghĩ rằng bàn tay thô kệch kia có thể làm ra đến.

“Huynh còn nhớ?” Thiếu niên dường như bị chọc đến điểm yếu, thẹn quá thành giận giả bộ hậm hực. “Hừ, vậy mà chẳng biết ai mới lần đầu gặp mặt đã quẳng người ta xuống nước, hại người ta suýt chết đuối đây?” Nhớ lại hồi ấy càng là thấy nam nhân đáng ghét, thiếu niên ý xấu tính giãy ra khỏi tay hắn, mới nhớ hai chân hiện tại không thể động, chỉ đành phụng phịu quay mặt sang một bên, vờ không thèm để ý đến hắn nữa.

“Ta… Xin lỗi, Phong nhi… Khi đó là ta không đúng…” Nam nhân tưởng thiếu niên giận thật, lập tức cuống quít lên, cũng nhớ lại lỗi lầm trước kia, không khỏi áy náy cúi đầu. “Hay Phong nhi liền trừng phạt ta đi! Muốn đánh chửi ta thế nào cũng được!” Nếu có thể gặp lại chính mình ngày đó, hắn cũng hận không thể tương cho tên ngu ngốc kia mấy quyền.

“Thôi thôi, đánh huynh chỉ tổ làm đau tay ta.” Nhìn vẻ mặt ăn năn lại tràn đầy nghiêm túc của hùng tráng nam nhân, thiếu niên rốt cục không thể giả bộ nữa mà khúc khích bật cười. “Được rồi, phạt huynh phải ẵm ta từ đây trở về nhà, thế nào?” Hai tay quàng lấy cổ nam nhân, thiếu niên hơi nghiêng đầu đối hắn nghịch ngợm nháy mắt, vạt áo trắng khẽ bồng bềnh trong gió, tựa như một đám bạch vân vừa sa xuống phàm trần.

“Này chỉ là chuyện nhỏ!” Nam nhân cầu còn không được, lập tức mỉm cười sung sướng, không hề cố sức bế lên thiếu niên mà sải bước chạy đi.

Rèn luyện một thân cường kiện cơ bắp, tu luyện một thân võ nghệ cao thâm, mục đích là để làm gì? Trải qua bao sóng gió thăng trầm, hắn rốt cục cũng hiểu được, định nghĩa ‘kẻ mạnh’ mà bản thân luôn tìm kiếm bấy lâu, chính là ngươi có thể bảo vệ được người mình yêu, đáp ứng được hết thảy những gì mà người ấy yêu cầu, vậy là đủ. Còn lại, chỉ mong ái nhân trong lòng có thể cứ vĩnh viễn yếu ớt như vậy, nhu nhược như vậy mà dựa dẫm vào hắn, thật là tốt biết bao…

Cặp tình nhân hạnh phúc cứ như thế không kiêng nể gì mà bắn tim tứ phía, tung tăng cùng nhau trở về nhà. Còn chiếc xe lăn buồn thiu bị vứt chỏng chơ ở đâu đó, chính thức lựa chọn bị hoàn toàn lãng quên.


……………………………………………………………..

Tiểu Bạch: Hổ ca cùng Phong nhi khởi đầu chính là một đôi hoan hỉ oan gia, thế nên để đến được cái cảnh trên kia chắc còn xa vời lắm.

Lâu rồi không được coi H, viết chương này thật không có cảm xúc gì cả, chẳng biết có gây được cho mọi người tí kích thích nào ko, ta chính là đã cố gắng hết sức. OTZ

Advertisements

.

.

.

Advertisements

Share this:

TwitterFacebook

Liên quan

[Cuồng Lỗ Ngạo Khí Trang Chủ] Chương 1In "Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ"

[DPKTH] Chương 35: Người hầu của Đại tướng quânIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 26: Bạch Hổ hộ phápIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

12/03/201534 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

Lương Linh trong 12/03/2015 lúc 19:56

Oa!!!!! Có chương mới thật nhanh nha. Yêu nàng chết mất <3 <3 <3
Khổ thân Bạch Hổ con đường tình cảm của a với Phong nhi còn xa vời lắm *chấm chấm nước mắt*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 20:06

anh cu phai tu tu ma xep hang ( ̄▽ ̄)b

Phản hồi

anso571997 trong 12/03/2015 lúc 20:02

Chương này hot ghê!!!! ^^

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 20:08

dang mua dong lanh nen mun tang cac nang bat chao nong ( 〃▽〃)

Phản hồi

~~Tiểu Xà~~ trong 12/03/2015 lúc 21:00

ôi… *xịt máu mũi* chương này thiệt hot a~~//(/^/./^/)//

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 21:09

lam ti van dong cho am nguoi \(^o^)/

Phản hồi

~~Tiểu Xà~~ trong 12/03/2015 lúc 21:10

XD~

crimsonbara trong 12/03/2015 lúc 21:21

Chương mới có nhanh thật, hạnh phúc quá đi thôi. Nàng viết hay lắm, *xịt máu mũi* quá hotttttttttttttttttttttt luôn.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 21:49

thanks nang (T.T) ta se co gang luyen viet h

Phản hồi

ashura trong 12/03/2015 lúc 21:39

*đập bàn* Trá hình!!! này rõ ràng là trá hình!!!! *phang màn hình* cháo gì mà toàn hành thôi thế kia, ko có miếng lòng dồi lào cả sao?????!!!!!!!! *nhảy vô hấp diêm chủ nhà cho bõ tức*
…*xong việc phủi đít tiêu sái bỏ đi*
=)))))))))))))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 21:55

vi tieu cuc hoa bi a do cha dap hien ko tien tieu hoa nen chac thang nay deu phai hup chao thoi (T.T)

Phản hồi

anhcung1292 trong 12/03/2015 lúc 22:43

chưa cần đến H chỉ cần có đoạn xưng hô em – tôi hay em – ta là mình cứ bấn loạn cả lên ^^~

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/03/2015 lúc 22:52

thuc ra ta cung thik xung ho nay lam ( 〃▽〃)

Phản hồi

anhcung1292 trong 12/03/2015 lúc 23:05

* đập tay* :”>

skyofwinter trong 13/03/2015 lúc 17:22

í hị hị hi5~~~ H a~~
cái tên wen thuộc có gồm mụi hok ta *long lanh*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 13/03/2015 lúc 18:44

duong nhien rau (o^-‘)b !

Phản hồi

chesnutautumn trong 14/03/2015 lúc 13:22

☉_☉ chủ nhà ơi ráng viết tiếp nha…. :3 Cắm lều hóng ở đây lâu rùi ah @3@~ Cố lên nhé chủ nhà (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 14/03/2015 lúc 17:09

Thanks nàng ta sẽ cố gắng post đều :)

Phản hồi

ashura trong 14/03/2015 lúc 19:22

ko tiện tiêu hoá ms kinh =)))))))
thôi cố gắng cố gắng *bẹo má*
*sờ soạng* hơm có H ta dê nàng để giải tỏa vậy :”>

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 14/03/2015 lúc 19:45

tren nguoi ta cung ko co thit de an dau (T.T)

Phản hồi

Yukariko trong 15/03/2015 lúc 20:16

Xin lỗi nàng vì mình toàn đọc chùa mấy năm nayyy : thấy nàng tiếp tục lúc đó mình đúng kiêu hạnh phúc =)) ọ chúc nàng càng ngày viết càng lên tay và nhiều người ủng hộ nhaa
Su phụ lớn dồi mà sung mãn quá nhaaa :>

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 15/03/2015 lúc 20:33

thanks nàng đã ủng hộ T.T

Phản hồi

mituknowmax0511 trong 15/03/2015 lúc 22:02

*chùi máu mũi*
xem lại … bộ 8 hoặc 9 gì đó
*phun máu ngất tiếp*………

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 16/03/2015 lúc 06:01

Ta sẽ cố gắng lết tới dc bộ 8 bộ 9 j đó T.T

Phản hồi

bangtuyet2512 trong 25/03/2015 lúc 21:12

Bây giờ nàng mới ra gần hết quyển 2, mà cái đoạn tiểu tiểu phiên ngoại nào đó lại nằm tuốt quyển 8,9. Nàng muốn ta sống sao??? TvT

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 26/03/2015 lúc 10:22

mỗi quyển có mười mấy chương thui hà, chắc nhanh thâu TvT

Phản hồi

bangtuyet2512 trong 26/03/2015 lúc 19:58

TvT

namcungvuan trong 11/04/2015 lúc 17:18

a nào cũng kiểu bá đạo dư này, thật là khổ cho Phong nhi mà *chấm nước mắt* T^T

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2015 lúc 11:18

phong nhi kho nhung ta lai thay suongl :)))

Phản hồi

Táo trong 14/08/2015 lúc 10:18

Cảnh H chi tiết chút nữa đi chủ nhà :)))) ♡ tks chủ nhà kk

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 14/08/2015 lúc 11:27

Chương này vẫn chưa có h mà ^^

Phản hồi

tdntd trong 31/08/2015 lúc 20:14

Nàng không đc ngược Phong Nhi của ta a~~~~~~~ ta không đồng ý a~~~~~~
*liếc mắt*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 31/08/2015 lúc 22:59

yên tâm nàng ta là mẹ ruột hem phải mẹ kế mà hí hí

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG BA 2015HBTNSBC« Th12 Th4 » 12345678910111213141516171819202122232425262728293031 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,089 hits

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie