34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

Advertisements

[DPKTH] Chương 34: Thân phận bại lộ?

Posted by Tuyết Lạc

Bạch: Vừa đi học vừa đi làm bận quá, đến comment cũng chưa có thời gian trả lời được hết, sr mọi người T.T Chương này ta chính là nhân những lúc rảnh rang khi ngồi trên xe bus, tích cóp từng ngày mà viết đó.

.

.

.

Đệ tam thập tứ chương

Thân phận bại lộ?

– Tuyết Lạc –

Lý Ngự từ lúc nghe thấy khẩu khí tự tin của thiếu niên đã bắt đầu chú ý, lại chứng kiến một loạt hành động của cậu, liền cũng nghi hoặc tiến đến nhìn xem, xem xong vẻ mặt lập tức không giấu nổi kinh hãi.

Thế cục hắn đặt ra, cứ như vậy đã bị một quân cờ nho nhỏ trên tay thiếu niên dễ dàng phá giải.

Nhíu mày nhìn lên kẻ tự xưng nô tài trước mặt, Lý Ngự không thể tin tên nhóc vô danh này có thể lật ngược được ma trận mà ông đã dày công sáng chế.

Vươn tay tới hộp gỗ, cầm lấy một quân, Lý Ngự lập tức đi tiếp một nước cờ.

Đáp lại mục quang thăm dò cùng chút thách thức của Lý Ngự, Thiên Phong trên mặt vẫn duy trì nụ cười ưu nhã không hề thay đổi, hiển nhiên hiểu rõ ý tứ của Thái phó. Đã vậy cung kính không bằng tuân lệnh, thiếu niên tiến đến đối diện với lão giả, tựa như trước kia hầu Thái phó cậu chơi cờ.

Mọi người thấy Kỳ tiên đột nhiên động thủ, liền không nén được tò mò mà lại gần ngó xem. Bất quá nhìn trên bàn một đống đen đen trắng trắng, bọn họ cũng không hiểu cái gì, chỉ biết Kỳ tiên mày ngày càng nhíu chặt, còn thiếu niên trước mặt ông từ đầu tới cuối vẫn giữ trên môi tiếu ý bình thản, xinh đẹp mà thanh nhã tựa như những cánh đào đang bay.

Thiên Phong dẫu kỳ nghệ chính là học từ Lý Ngự, thế nhưng trời sinh thiên tư thông minh, trò sớm đã giỏi hơn thầy, chỉ là luôn mang tư tưởng tôn sư trọng đạo, nên cậu mỗi lần đều khéo léo nhường Thái phó đắc thủ.

Có điều hôm nay cậu là mang danh nghĩa của Xa Viêm tiếp nhận ván cờ này, đương nhiên không thể để ‘chủ tử’ mất hết mặt mũi. Bất quá cậu cũng không ngu ngốc đến mức đánh thắng, để ca ca cùng Tịch quốc chịu thiệt, phải dẫn quân đi giúp không công cho người ta. Bởi vậy, phương án tốt nhất chỉ có thể là…

“Hoà!”

Lý Ngự kinh hãi nhìn bàn cờ trước mặt, cặp mắt không thể tin lại nhìn lên thiếu niên lần nữa, tựa như không phải đang nhìn một tiểu tiểu tuỳ tùng, mà là chân chính hạ thế kỳ tiên.

Người ngoài nhìn vào, có thể thấy là bọn họ đánh hòa, là ngang tài ngang sức, nhưng chỉ có hắn mới rõ ràng biết được, kỳ nghệ của người này là cỡ nào cao siêu.

Không phải thiếu niên vất vả lắm mới cùng ông cầm hoà, mà là vì cậu không muốn thắng, nên mới dẫn dắt ông đánh hoà mà thôi!

Một kẻ kỳ nghệ phải cao siêu tới cỡ nào, mới có thể nhìn trước được trăm bước đi ngàn nước cờ của đối phương, dẫn đối phương phải đánh theo ý mình chứ?

Thiếu niên này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Vốn rất ủng hộ đạo lý Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Lý Ngự đối với kết quả của trận đấu này cũng không hề cảm thấy khó qua. Trải qua khiếp sợ sau, ông cũng rất nhanh trấn tĩnh lại, trí não phục hồi sự linh mẫn và óc quan sát sắc bén, ánh mắt nhìn thiếu niên từ khó tin chuyển sang nghiền ngẫm, híp mắt vuốt râu thật sâu đánh giá người này.

“Lý Đại nhân, trận cờ này đã hoà, vậy vấn đề trên có thể tạm thời để sau, từ từ suy xét được không?” Thiên Phong cũng không hề kiêu căng, vẫn giữ thái độ thành kính hướng Lý Ngự chắp tay mỉm cười hữu lễ hỏi.

“Nếu đã hoà, vậy coi như chuyện Khương quốc mượn binh chưa từng xảy ra đi!” Không đợi Lý Ngự kịp trả lời, Xa Viêm đã lên tiếng bá đạo giành lời trước, nói xong cũng lập tức hướng về phía thượng vị:

“Chỉ cần Hoàng Thượng cung cấp thuốc thang lương thảo đầy đủ, thần nhất định có thể dẫn quân đánh lui Mạc quốc!”

“Ngươi…” Có lẽ trong triều đình chỉ có nam nhân này mới có thể thay Hoàng đế lớn tiếng tự quyết định như vậy.

“Thôi được, vậy trẫm sẽ ân chuẩn, cho khanh ngày mai lập tức lên đường, đến biên ải thay thế Khương Liệt nắm giữ binh quyền đối phó với Mạc quốc.”

Chống lại cặp mắt hổ dữ kia, long uy của Hoàng đế cũng phải co rúm lại, không còn cách nào đành kìm nén căm giận đưa ra thánh chỉ. Quả thực hiện giờ ngoài việc cho Xa Viêm xung trận cứu vãn tình thế ra, hắn cũng không còn con đường nào khác.

“Tạ Hoàng Thượng. Vậy vi thần xin phép cáo lui trước, trở về chuẩn bị ngày mai lập tức khởi hành.”

“Sắc trời đã muộn, ái khanh liền nghỉ lại trong Nghinh Lâm điện đi.” Đó vốn là nơi chuyên dùng để tiếp đãi khách quý từ nước khác đến, nhưng thỉnh thoảng vẫn cho bá quan trọ lại mỗi khi có việc lỡ dở.

“Như vậy… theo ý của Hoàng Thượng.” Xa Viêm không quan tâm lắm, chỉ mong sớm thoát khỏi nơi hoa hoa lá lá này, dứt lời liền xoay người rời đi.

Thiên Phong nãy giờ tuy ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng sau lưng sớm đã bị ánh mắt kia của Thái phó soi đến toát mồ hôi lạnh, nghe thấy câu này của Xa Viêm liền như được đặc xá, vội vàng hướng Lý Ngự nói một câu ‘đã mạo phạm’ liền tính chạy trốn theo chân ‘chủ tử’, ai ngờ vừa thở phào quay lưng, lại bị Lý Ngự bắt lấy.

“Vị thiếu niên này, xin hãy dừng bước.”

“Lý… Lý đại nhân?” Thiên Phong trong lòng giật thót, chỉ dám hơi hơi ngoảnh đầu, giọng nói khẽ run hỏi, chẳng lẽ Thái phó đã phát hiện ra điều gì rồi sao?

“Thất lễ, nhưng… có thể cho lão hủ xem qua bàn tay cậu một chút được không?” Lý Ngự vuốt chòm râu, cặp mắt hồ ly bán híp, không bỏ sót từng phản ứng nhỏ của thiếu niên trước mặt.

“Tay… của ta?” Thiên Phong giơ lên bàn tay nghi hoặc hỏi, bất quá chưa để Lý Ngự kịp chớp thời cơ nhìn kỹ, ngọc thủ xinh đẹp kia đã bị một bàn tay to khác hoàn toàn bao lấy, bá đạo che khuất mọi tầm mắt mà kéo cậu giấu sau một bờ vai rộng.

“Lý đại nhân, kết quả đã rõ, những chuyện khác không còn gì để nói. Chúng ta xin phép được cáo từ.” Bất ngờ làm ra động tác khiến chính thiếu niên cũng phải ngơ ngác, Xa Viêm liền cứ như vậy không coi ai ra gì mà mạnh mẽ kéo cậu đi, bỏ lại Lý Ngự vẫn dõi theo Thiên Phong vẻ mặt nghiền ngẫm.

Kỳ tiên có một thói quen, đó là khi chơi cờ, điều ông chú ý nhất không chỉ là thế cờ mà còn là tư thái và bàn tay của đối thủ. Vừa nãy dù chỉ kịp nhìn thoáng qua một chút, nhưng ông chắc chắn không thể đoán nhầm.

Nhớ lại ngọc thủ tinh xảo kia mỗi khi hạ cờ đều xinh đẹp tựa như phiêu hoa lạc thủy, Lý Ngự trong đầu liền lập tức liên tưởng đến một người, kẻ duy nhất trên thế gian này vượt trên ông càng xứng với hai chữ Kỳ tiên, cũng là kẻ duy nhất từ trước tới nay có thể đem ông đả bại, chính là người học trò mà ông tâm đắc nhất: Thiên Vương Tiểu Vương gia Tịch quốc – Tịch Thiên Phong!

***

Lôi xềnh xệch Thiên Phong rời khỏi thịnh yến, vừa khuất tầm mắt của mọi người Xa Viêm liền mạnh quẳng tay cậu ra, khiến thiếu niên nhỏ loạng choạng suýt ngã. Chưa để cậu kịp hiểu ra sao, nam nhân đã không kiên nhẫn cất giọng:

“Ngươi! Mau giao ra thuốc giải, rồi nhanh cút đi đi.”

Ra là vì này a? Xoa xoa cổ tay đã bị nam nhân bóp hằn, Thiên Phong bĩu bĩu môi, không nhanh không chậm lấy ra một viên thuốc, vẻ mặt ghét bỏ mà nhét vào tay hắn.

Giao dịch hoàn thành, đáng lẽ nên lập tức rời đi, chỉ là không hiểu sao Xa Viêm lúc này đột nhiên có đôi chút do dự.

Nhìn thiếu niên, ngập ngừng muốn nói gì đó, thế nhưng hắn cuối cùng vẫn chỉ thốt ra được một tiếng hừ lạnh, quyết định buông tha mà dứt khoát quay lưng.

Quả nhiên ‘cảm ơn’ câu này đối với chủ tử thật khó a. Trương Lâm thấy vậy chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, đành hướng Thánh tử cúi chào một cái, cũng liền theo gót chủ tử.

Nhìn bóng lưng kiêu căng của nam nhân nhanh chóng đã mất hút, Thiên Phong trong lòng âm thầm phỉ nhổ. Không phải ta nắm tay ngươi, ngươi bất mãn cái gì? Chính ta mới là người bị trắng trợn ăn đậu hũ có được hay không?

Bất quá cũng may nhờ có hắn giải vây, cậu mới thoát được trảo thủ của Lý Ngự. Nhưng xem biểu hiện của Thái phó, có lẽ ông cũng đã nhìn ra cái gì, nơi này quả thực không tiện ở lâu nữa.

***

Đến căn phòng vốn được chuẩn bị cho cậu ở Nghinh Lâm điện, Thiên Phong nhìn ngó một chút liền… thu gom một số món đồ quý giá.

Cũng không thể trách cậu a, lần trước ở Mạc quốc khi chia tay Lôi Kình, Thiên Phong vốn không kịp cầm theo lộ phí đã gửi ở chỗ hắn, lúc rời đi Ám Nguyệt giáo cũng vì quá vội vàng mà quên béng vấn đề này, giờ giao ước giữa cậu với Xa Viêm đã kết thúc, ngày mai cậu và hắn chính là đường ai nấy đi, không tính kế sinh nhai là không được!

Vác bao tải lớn trên vai, Tiểu vương gia của chúng ta giống như ăn trộm (quả thực chính là ăn trộm) rón rén mở cửa, phát hiện không có người, cười ranh một cái liền nhón chân bước ra. Bất quá, đương vừa khép cửa lại, xung quanh cậu đột nhiên xuất hiện mấy cái bóng đen, lập tức đã đem cậu vây lấy.

“Các người là ai?” Nhãn quang lập tức trở nên sắc bén, không hề giống chú chuột con trộm được miếng bánh như vừa rồi.

Trái ngược với bộ dáng lăm lăm tưởng như muốn lấy mạng cậu, đám ‘thích khách’ đột nhiên nhất tề quỳ xuống:

“Tham kiến Tiểu vương gia!”

“Các ngươi…” Thiên Phong trợn to mắt, kinh ngạc nhìn đám hắc y nhân đang phủ phục quanh mình.

“Tiểu Vương gia, chúng thuộc hạ là vâng lệnh Hoàng Thượng đến ‘đón’ Người hồi cung.” Nghe có vẻ như vậy nhẹ nhàng, nhưng một chữ ‘đón’ này nhấn được rất nặng, thực tế chính là ‘bắt’ không phải sao.

Thiên Phong méo miệng, cậu biết thân phận của mình có lẽ đã bị Thái phó phát giác, lại chẳng ngờ tác phong của đám ảnh vệ dưới chân ca ca cậu lại nhanh nhẹn đến thế. Trong lòng cảm thấy lạnh lẽo sợ run, bất quá Thiên Phong ngoài mặt vẫn mạnh miệng nói:

“Bản Vương đã biết, các ngươi quay trở nói với ca ca, bảo huynh ấy không cần lo lắng, ở đây ta còn chút việc, làm xong sẽ lập tức hồi cung, không cần ai đến đón cả.”

“Tiểu Vương gia thứ lỗi, Hoàng Thượng đã có lệnh, lần này bằng mọi giá phải đưa người trở về.” Thấy Thiên Phong vác bao đồ toan bước đi, đám ảnh vệ liền lập tức đứng lên chặn lại, khẩu khí tuy vẫn cung kính nhưng hiển nhiên hành động không hề nhường thiếu niên chút đường lui.

“Hỗn xược! Dám chặn đường của Bản Vương?” Thiên Phong lên giọng giả bộ nghiêm khắc. “Các ngươi là muốn dùng vũ lực?”

“Tiểu Vương gia xin đắc tội.” Vừa thấy Thiên Phong có ý động thủ, đám ảnh vệ như đã có chuẩn bị trước, liền nhất tề xông lên.

Đám người này quả không hổ danh là thập đại ảnh vệ mà ca ca đã dày công huấn luyện, võ công đều thuộc hàng thượng thừa, khiến Thiên Phong sau một lúc cũng phải quăng bao đồ kia mà nghiêm túc tiếp chiêu.

Tuy nếu dùng đến toàn bộ thực lực, Thiên Phong có thể đem bọn họ dễ dàng đánh bay, nhưng trong thâm tâm cậu vẫn không muốn gây thương tích gì. Dù sao bọn họ cũng là vâng lệnh ca ca mà đến, không có lỗi gì cả.

Vận khí kình đẩy lùi tất cả, phương án duy nhất cậu có thể nghĩ ra hiện giờ chỉ có chạy mà thôi.

“Đuổi theo!” Nhận ra ý đồ của Tiểu Vương gia, đám hắc y liền vội vàng đứng lên truy đuổi.

Thiên Phong đạp khinh công nhảy lên mái nhà, bất quá vì nơi này là hoàng cung nhà người ta nên cũng không dám chạy loạn, đành đến căn phòng duy nhất mà cậu biết.

“Thánh tử?” Trương Lâm vốn đang giúp chủ nhân chuẩn bị hành trang cho ngày mai, lại đột nhiên thấy có người mở cửa xông vào. Kinh ngạc nhận ra kẻ xâm nhập, bất quá không để hắn kịp cất tiếng hỏi, thiếu niên đã lập tức bịt lấy miệng hắn, đồng thời thổi tắt ngọn nến trên bàn, ra hiệu cho hắn im lặng, bản thân thì vểnh tai hướng bên ngoài nghe nghe.

Xa Viêm đang ngồi trên giường, hiển nhiên thấy nghi hoặc trước sự xuất hiện của kẻ mình vô cùng ghét, nghĩ không biết tên tiểu quỷ này lại muốn giở trò gì, hắn nhíu mày tính mở miệng, chỉ là từ “Ngươi…” vừa mới bật thốt ra, thiếu niên dường như bị sợ hãi, vội vàng buông Trương Lâm, lại quay sang bất ngờ ôm lấy hắn, ngón tay đặt lên bờ môi hắn, nhẹ giọng “Suỵt!”

Khoảng cách ấy gần gũi đến mức Xa Viêm có thể ngửi thấy mùi hương thơm ngát toả ra từ chu thần của đối phương, khiến hắn bất tri bất giác đúng là hoàn toàn câm nín.

Rất nhanh, trên khung cửa sổ liền vụt qua mấy cái bóng. Ngoại trừ Trương Lâm, đôi tai linh mẫn của kẻ học võ như Thiên Phong và Xa Viêm đều rõ ràng nghe thấy tiếng truyền âm của mấy cao thủ đang đậu trên mái nhà.

“Tìm được chưa?”

“Chưa.”

“Tiếp tục!”

Phải chờ đến khi xung quanh lại chìm vào yên tĩnh, không còn khí tức của bọn họ tồn tại, Thiên Phong mới nhẹ nhàng thở ra.

Vừa rồi thật là nguy hiểm chết, Thiên Phong vỗ vỗ ngực, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt không kiên nhẫn của nam nhân, mới ngại ngùng buông ra hắn.

“Thực xin lỗi, còn có, cám ơn các ngươi.”

Xa Viêm không nói lời nào, chính là thấy thiếu niên vừa rời đi liền nâng tay mạnh phủi áo, cứ như vừa bị con côn trùng gì đó bám vào, ghê tởm chết.

Nhìn thiếu niên cũng đáp lại hắn bằng một cái bĩu môi khinh thường, Xa Viêm sau nửa ngày rốt cục nhịn không được nói ra nghi hoặc:

“Ngươi có địch nhân?” Hơn nữa còn không phải là hạng tầm thường, tên thư sinh yếu ớt này có bản lĩnh gì có thể trêu chọc được đến những kẻ võ công cao cường như thế?

“Ài, chuyện kể ra rất dài a.” Thiên Phong chẳng biết trả lời thế nào, đành lấp liếm bằng một câu muôn thuở.

Xa Viêm vốn không hề có ý muốn quan tâm đến đời tư của người khác, nghe vậy chỉ hừ lạnh không hỏi thêm nữa, chỉ biết liên quan đến tên nhóc này chắc đều không phải thứ gì hay ho.

Thiên Phong cũng không thèm để ý đến hắn, nhìn cái bọc trong tay Trương Lâm, trong đầu chợt loé lên cái gì, liền nhảy tới hỏi:

“Các ngươi ngày mai chính là lên đường ra sa trường?’

“Dạ bẩm Thánh tử, đúng là như vậy.”

“Có thể cho ta đi cùng được không?” Thiên Phong cảm giác bây giờ chắc chỉ có chạy tới nơi đó mới có thể thoát khỏi bàn tay Như Lai của ca ca.

“Hả? Chuyện này…” Trương Lâm không nghĩ tới thiếu niên muốn theo bọn họ theo tới tận biên ải, bất quá Thánh tử dù có yêu cầu gì hắn cũng không thể từ chối, chỉ là… bối rối nhìn sang chủ tử, hắn cũng không phải người có thể quyết định a.


……………………………………………………………………………….

.

Advertisements

.

.

Advertisements

Share this:

TwitterFacebook

Liên quan

[DPKTH] Chương 57: Nhà của đệ là Tử Cấm ThànhIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[MTVNDVT] Chương 45: Bí ẩn sau cặp kínhIn "Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh"

[MTVNDVT] Chương 20: Hình dạng thật sự của vũ khí cấp thầnIn "Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh"

19/04/201533 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

anso571997 trong 19/04/2015 lúc 22:48

Phải chẳng ẻm sắp về bên caca??

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/04/2015 lúc 22:51

uk chơi thêm được tí nữa là em phải ề với ca ca rầu =)))

Phản hồi

Advertisements

pokemon4 trong 19/04/2015 lúc 23:47

Câu nói muôn thuở: Chap mới a ~~. Nửa đêm lên trang nhà nàng thấy chap mới, vừa hét lên vừa cảm thán ta đúng là con cú đêm ╮(╯_╰)╭

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 04:57

ta cung la cu dem ne (^_^)

Phản hồi

crimsonbara trong 20/04/2015 lúc 01:37

Không biết bao giờ hổ ca mới nhận ra mặt thật của em đây.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 04:58

chac cung hoi lau ^^

Phản hồi

crimsonbara trong 20/04/2015 lúc 01:42

Bây giờ bảo em đụng vào thấy ghê tởm nhưng sau này chắc là ngày đêm chực chờ để chạm vào em nha.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 04:58

chuan rui :)))

Phản hồi

Linh Cún Tiểu Iu trong 20/04/2015 lúc 07:49

Tiếp đi tiếp đi đến đoạn hay lém lun chủ nhà ứi

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 07:52

ta se co gang (>.<)

Phản hồi

Bunny1909 trong 20/04/2015 lúc 10:43

Lại có chương mới rùi ^o^

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 10:47

ta phai hung huc viet ca tuan do (T.T)

Phản hồi

Hoàng Vương Ngân Nguyệt trong 20/04/2015 lúc 12:26

thật đág ui~~~ lạc lạc vất vả quá~~~

để ta xoa vai~~~đấm lưng cho nek~~~

*bay vào* xoa…..xoa….

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 19:43

thanks nafng (T-T)

Kuroyukihina trong 20/04/2015 lúc 15:35

Sắp có huynh đệ ah ԅ(¯﹃¯ԅ)

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 19:44

gi thi gi em y cung ko thoat khoi tay ca ca dau (^_^)

Phản hồi

hjklumissuo trong 20/04/2015 lúc 19:17

Từ hồi đến giờ cứ tưởng dừng rồi chứ, lâu quá… Ko bít nói gì hơn cố lên tỷ nhá ^^… Yêu nhiều…<3 <3 <3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 19:44

cam on em van con ung ho (^_^)

Phản hồi

Vân Trần trong 20/04/2015 lúc 20:15

quá ngắn viết dài hơn đi nag dao ta đang mài cho sắc đây ka kak

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 20/04/2015 lúc 22:07

vik dai tung nay ta da ton 1 tuan rui do… (T.T)

Phản hồi

mituknowmax0511 trong 21/04/2015 lúc 21:11

mong nàng như nắng hạn mong mưa

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 22/04/2015 lúc 23:11

ôm ôm TT^TT

Phản hồi

namcungvuan trong 27/04/2015 lúc 10:25

huhuhu T_T đợi chờ là nghề rồi :((

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 27/04/2015 lúc 10:35

Trưa nay ta sẽ lại ngồi vik trên xe bus…

Phản hồi

namcungvuan trong 28/04/2015 lúc 10:40

Cứ phải lên xe bus mới có cảm hứng hở :)) chúc bạn kỳ nghỉ vui vẻ nhá

Tuyết Lạc trong 28/04/2015 lúc 11:24

co moi luc ngoi tren xe bus la ranh thui (T-T)
ngay nghi ta van phai di lam huhu

eunmin_kyuhyuk trong 27/04/2015 lúc 14:57

Ta hóg chương mới

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 27/04/2015 lúc 17:04

sap co rui (T-T)

Phản hồi

eunmin_kyuhyuk trong 27/04/2015 lúc 17:24

*lót dép*

sieunhanmacquansipdo98 trong 29/04/2015 lúc 16:19

quá đã ^^
thanks chủ nhà đã cho ra lò chương mới
hí hí :*

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 29/04/2015 lúc 18:19

thanks nang da ung ho ^^

Phản hồi

anso571997 trong 05/05/2015 lúc 00:05

nàng ơi ta nhớ Phong nhi quá a~~~

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG TƯ 2015HBTNSBC« Th3 Th5 » 123456789101112131415161718192021222324252627282930 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,134 hits

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie