Chương 1, phần 2: Cuộc sống mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Mở mắt ra, tôi thấy mình thật sự đang nằm trên 1 cao nguyên. Ngay gần đó, có 1 ngôi nhà cô quạnh. Tiến lại gần thì thấy có 1 tờ giấy như thế này được dán trên cửa nhà:
   "Mặc dù đã gắn bó với căn nhà này suốt một thời gian dài, nhưng tôi quyết định sẽ chuyển tới sống ở thành phố cùng vợ chồng con trai. Tôi xin tặng lại ngôi nhà này cho ai cần nó. Cửa mở đấy."
  Mặc dù ko phải tiếng Nhật, nhưng ko hiểu sao tôi vẫn có thể đọc được.
   "Người này khá là hào phóng đấy chứ? Tôi thật may mắn. Mà ko, ko phải vậy, đúng hơn là nhờ có cô gái như thiên thần kia đã cho tôi tái sinh ở 1 như thế này."
   Nhắc đến việc tái sinh, tò mò ko biết khuôn mặt mới của mình như thế nào nên tôi đi vào ngôi nhà đó tìm 1 cái gương.
   "Đúng là tôi đang ở tuổi 17. Khuôn mặt trông ko tệ, nhưng vì mang nét phương Tây nên chưa quen lắm."
   Tôi có mái tóc vàng ánh kim sáng rực, dài tới hông và đôi mắt màu ngọc lam lấp lánh. Ko rõ quy chuẩn về cái
đẹp ở thế giới này ra sao nhưng tôi nghĩ rằng tôi cũng khá ưa nhìn. Ngoại hình hiện tại của tôi giống như q nữ sinh trung học phổ thông. Về trang phục, ko phải là bộ quần áo trắng toát cho người chết, bộ cánh tôi đang khoác trên mình bây giờ giống bộ đồ của những cô gái trong các câu chuyện viên tưởng. Trên đầu là chiếc mũ màu đen có chóp nhọn mà ngay từ xa đã nhìn thấy. Nhìn thế nào cũng ra là 1 phù thủy.
   "Ổn rồi, từ hôm nay đây sẽ là nhà mình. Nhà của Azusa!"
   Tôi đã đến 1 thế giới khác, tên Azusa của tôi nên được viết bằng chứ Katakana thì hợp hơn dùng Kanji chăng? Tôi có cảm giác rằng điều đó sẽ làm thay đổi tâm trạng của tôi. Được, từ nay tôi sẽ dúng cái tên Azusa được viết bằng Katakana.
   Cạnh ngôi nhà có 1 cánh đồng, có thể trồng cây và thu hoạch rau ở đó, tôi nghĩ rằng đây là nơi khá thích hợp cho cuộc sống tự cung tự cấp. Trong bộ quần áo tôi mặc khi tái sing có 15 đồng vàng nên chắc tôi có thể mua những thứ thiết yếu nhất. Tiếp đó, bên hông, tôi thấy có dắt sẵn 1 con dao nhỏ, chắc hẳn nó là thứ cần thiết cho cuộc sống thân gái dặm trường. Tôi nhìn thấy phía dưới chân đồi có 1 thành phố nhỏ, mà không phải, 1 ngôi làng thì đúng hơn. 

   "Ok! Thử đi lang thang tớ đó mua sắm xem sao?"

   Tôi cung muốn biết thêm về vùng đất này.

   Trên đường đi tới ngôi làng đó, tôi bị 1 vật mềm mềm, nhũn nhũn giống như thạch rau câu chặn đường.

   "A! Ra là slime sao?"

   Có lẽ vì ngoại hình của nó nên tôi không cảm thấy sợ hãi chút nào. Cảm giác như một con mèo xuất hiện trước mắt tôi vậy. Mặc dù vậy, nó vẫn là 1 con quái vật, và rõ ràng nó đang có ý định tấn công tôi. Nếu là mèo thì khi thấy người đã tỏ ra sợ hãi và giữ khoảng cách, thế nhưng, con quái vật này thì ngược lại. Vì vậy, tôi rút dao ra, nếu là slime thì nhất định nó phải bị tiêu diệt, tôi sẽ tấn công nó. Tôi dùng dao đâm con quái vật có hình dạng giống thạch rau câu này.

   Bụp!

   Một cảm giác kì lạ truyền vào cơ thể tôi.

   "Được không ta?"

   Tôi đâm trúng nó, nên tôi nghĩ là nó đã bị thương. Tôi tấn công thêm một lần nữa.

   Bụppp!!

   Có cảm giác hiệu quả hơn lúc trước. Con slime có vẽ giận dữ và lao vào tôi. Tôi lùi lại một bước và chẳng cảm thấy chút đau đớn nào. Biết mình vẫn an toàn nên tôi tiếp tục tấn công, tôi ra đòn thẳng tay.

   "Chết này!"

   Một đòn chí mạng, con slime đó biến thành những viên ngọc nhỏ. Nếu giết quái vật trong game thì sẽ được tiền, còn đây là gì nhỉ? Dù nói là sống kiểu tự cung tự cấp nhưng tiền cũng rất cần đểmua những thứ nhu yếu phẩm cho cuộc sống, cho nên tôi nhặt lên ko do dự. Tôi chạm trán và giết slime thêm 2 lần nữa trước khi đến được ngôi làng. Có khá là nhiều slime đấy chứ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro