Điều Ước Giáng Sinh 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mừng ngày chúa sinh ra đời...

Người người nắm tay vui cười... 

Khắp nơi trên thế giới, từ con người cho đến cảnh vật đang háo hức hòa mình vào bầu không khí lễ hội mùa đông, thành phố Tokyo sôi động cũng không ngoại lệ. Tất cả từ đường xá, cửa hàng, quảng trường các tụ điểm vui chơi, nơi hội họp đông người được trang hoàng lộng lẫy bởi những ánh đèn màu sắc rực rỡ, giai điệu tuyệt diệu không ngớt ngân vang. Tiếng người người nô nức, vui cười, chuyện trò rôm rả. Hôm nay đêm 24 tháng 12, đêm giáng sinh, đêm của niềm vui, an lành và hạnh phúc.  Khắp mọi nẻo đường, phố xá tấp nập người qua lại, các cặp tình nhân tay trong tay dạo bước, nàng khép nép bên chàng, hình ảnh ấm áp như giúp xua đi cái gió lạnh buốt thấm vào da thịt. Bầu trời đêm đầy sao, từ từ đỗ tuyết xuống tạo nên một quang cảnh đầy thơ mộng, rất mùa đông.

- Giáng sinh an lành. - Quản lý nói vọng theo khi Sasuke Uchiha bước ra khỏi xe. - Nghỉ ngơi thoải mái nhưng nhớ đừng gây ra bất kỳ điều gì ngu ngốc.

Sasuke không trả lời, đóng mạnh cửa xe.

Anh có thể cảm nhận được cái lạnh cắt da cắt thịt khi vừa mới bước chân xuống khỏi xe. Tuy nhiên nhờ chuẩn bị kỹ càng, anh đã mặc một cái áo lông cừu, khoác ngoài bộ âu phục xanh đen, giày da kín cổ chân, nên giúp giảm bớt được sự lạnh lẽo. Hít một hơi thật sâu, khí lạnh tràn vào đầy khoang phổi rồi từ từ nhả ra, vô cùng thoải mái mới rảo bước nhanh về phía trước. 

Vào thời điểm này. Nơi đây hoàn toàn đối lập với cái ấm áp ở Los Angeles, nơi cha mẹ anh đang sống. Ngay lúc này anh cảm nhận được một phần không khí của mùa lễ hội, mùa lễ mà anh phải trải qua với thời tiết này.

Sasuke Uchiha ghét mùa đông, ghét lễ hội giáng sinh. Tâm trạng anh luôn chùng xuống vào những ngày này. 

Vừa lúc anh leo hết bậc thềm đứng trước cửa thì chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời khỏi khu biệt thự nằm vùng ngoại ô thành phố Tokyo.

Lấy trong túi quần chìa khóa, anh chậm rãi tra vào ổ, bất ngờ có tiếng động lớn vang lên làm Sasuke giật thót người, vội vàng ngó nghiêng nhìn xung quanh. 

Không một bóng người lai vãng quanh khu vực riêng tư này. Ở đây cách xa thành phố tới mười bảy cây số. Dân cư thưa thớt, lâu lâu mới thấy một căn biệt thự riêng thuộc về gia đình nào đó.

Nhìn hồi lâu, không có gì hết.

Sasuke quay lại với cánh cửa, một âm thanh êm dịu, lối vào trong được mở rộng. Anh chưa kịp bước vào thì một lần nữa tiếng động hướng sự chú ý của anh. Nó càng lúc càng lớn, khiến Sasuke phải rời khỏi bậc thềm bước xuống dưới sân. Anh đảo mắt nhìn tứ phía, không phát hiện điều gì đáng ngờ. Cảm thấy kì lạ, cứ thế này tự mình hù mình mất thôi! Nghĩ vậy, Sasuke vội vã quay gót vào trong nhà cho rồi, bất chợt đôi mắt lạc đường nhìn lên mái nhà và anh lập tức hoảng hốt khi thấy có bóng đen đang di chuyển trên ấy.

Người, ma hay một con vật hoang dã?

- Ai đó? - Tiếng hét toáng làm bóng đen trên mái nhà giật mình, mất tập trung và rồi dẫn đến trượt chân. Mái nhà phủ kín tuyết nên khá trơn trượt. Bóng đen chật vật bám víu ngay mép kẻo ngã xuống đất.

- Là ai lên tiếng đi.

Sasuke dọi đèn led từ điện thoại di động của mình để nhìn cho rõ, ánh sáng vừa lia về phía mình bóng đen tức khắc biến mất. 

Lạ lùng Sasuke khuơ đèn sang trái rồi qua phải, chợt thở phào nhẹ nhõm khi thấy một chú mèo hoang, đôi mắt đỏ sáng rực trong màn đêm, càng làm cho nó trở nên huyền bí. 

Meo! 

Tiếng mèo kêu lên rồi nhảy xuống khỏi mái nhà, phút chốc hòa mình vào bóng đêm, không nhìn thấy nữa.

Lắc đầu vì tự dưng lo lắng lung tung, Sasuke nhanh chân bước vào trong. Việc đầu tiên là tắm rửa sạch sẽ, sau đó là kiếm chút gì bỏ dạ.

Vừa lau khô mái tóc đen ngắn, anh vừa ngâm nga giai điệu giáng sinh. Bất chợt một ý nghĩ xuất hiện trong tâm trí Sasuke. 

Chắc chắn lượng fan nữ đông đảo cuồng nhiệt mến mộ minh tinh màn ảnh Sasuke Oda sẽ thấy kỳ nghỉ Giáng sinh một mình trong căn nhà xưa nơi anh từng sống cùng gia đình là một điều vô cùng buồn tẻ vô vị, cô đơn và cần được an ủi, thay vào đó chắc họ nghĩ anh đang tận hưởng niềm vui bên người thân, bạn bè ở Los Angeles. Có khi đang thỏa mình bên những cô nàng bận bikini nóng bỏng trên một bãi biển đẹp nào đó.

Ý tưởng về việc đoàn tụ với gia đình vào dịp lễ như Giáng sinh không phải tồi tệ, nhưng phần còn lại khiến Sasuke cảm thấy không muốn tham gia. Kiểu gì cũng bị gặng hỏi về chuyện bạn gái, hẹn hò rồi kết hôn. 

Sasuke là một người đàn ông thành công trong công việc mình đã chọn, là một diễn viên được đông đảo người hâm mộ yêu quý, không chỉ vậy đời tư vô cùng kín đáo của anh cũng khiến không ít người tò mò, hiếu kỳ muốn tìm hiểu nhưng đến nay không có kết quả. ít khi người ta thấy anh đang trong một mối quan hệ với cô gái nào đó. Suốt ngày chỉ có công việc, công việc và công việc. Mỗi người đều có cuộc sống và bí mật riêng, anh cũng thế, nhưng thay vì chia sẻ rộng rãi như nhiều người trong giới showbiz thường làm để đổi lấy sự quan tâm của khán giả, Sasuke giấu kín, chỉ để cho bản thân mà thôi.

Sasuke vừa nhận kịch bản cho một bộ phim mới, một tên cướp phải lòng nữ cảnh sát, nếu không có gì thay đổi thì kết thúc mùa lễ giáng sinh bộ phim sẽ chính thức được bấm máy. Tất nhiên điều ấy phụ thuộc hoàn toàn vào đạo diễn. Dẹp mấy suy nghĩ về công việc, Sasuke tùy tiện nhún vai, vắt chiếc khăn trên vai rồi tản bộ đi ra phòng ngủ.

- Chết tiệt cô là ai thế hả?

Anh rít lên, đột ngột dừng lại ngay trước cửa phòng tắm, nhìn chằm chằm qua gian phòng, một người phụ nữ trẻ  đứng ngay cửa sổ và đang đóng cánh cửa được mở tung.

Không có gì nhầm lẫn, cô ta chắc chắn là một người phụ nữ. Mái tóc dài ngang lưng xanh đen, nhẹ nhàng gợn sóng buông xuống dọc những nét mảnh khảnh của cơ thể, đối lập với chiếc váy công chúa tuyết đỏ rực ôm sát cơ thể, có thắt lưng đen ở giữa hông. Cô ta mang đôi ủng màu tương tự và kèm mũ đội đầu, đỏ nốt.

Hóa trang à? Không mấy ngạc nhiên khi mấy ngày này trai gái lớn nhỏ thích ăn bận kiểu của ông già noel. 

Cùng lúc đó anh biết rằng, đáng nhẽ không nên có một người phụ nữ cao ráo và chân dài hay thế nào khác xuất hiện trong mấy dặm quanh đây, lại còn trong nhà anh vào đêm khuya.

Cô gái khẽ xoay người lại khi nghe thấy giọng nói khàn khàn đầy khiêu gợi và không thể nhầm lẫn ai khác của chàng diễn viên Sasuke Uchiha, cô cảm thấy khó thở khi chợt nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào thân hình khỏa thân của anh.

Sasuke Uchiha, 28 tuổi, ngôi sao điện ảnh được săn đón nhất trên đất nước Nhật Bản, đang đứng trước mặt cô với thân hình tuyệt mỹ và hoàn hảo. Bờ vai rộng với những cơ bắp rắn chắc. Và phía dưới… quên nó đi.

Bỗng dưng cổ họng cô trở nên khô khốc, môi và lưỡi cứng đờ, trong khi vẫn tiếp tục mở to mắt nhìn chằm chằm vào anh.

Dường như nhận ra được tình trạng của bản thân, một tay Sasuke bất chợt di chuyển kéo chiếc khăn tắm từ trên vai xuống quấn lại và thắt chặt quanh thắt lưng. Anh luôn thoải mái như thế khi ở một mình và chưa bao giờ tình huống chết tiệt như này xảy ra. Việc xuất hiện trước mặt ai khác, tất nhiên bạn bè thân thiết  khi khỏa thân hoàn toàn không phải hiếm đối với Sasuke, nhưng bị bất ngờ thế này thì là lần đầu tiên, lại còn với một cô gái. Nếu đang còn là trẻ vị thành niên hay tuổi mới lớn chắc chắn anh sẽ phản ứng dữ dội có khi thái quá, cuống cuồng tìm cách che chắn cơ thể. Nhưng không Sasuke đã qua cái tuổi ngượng ngùng, ngây thơ và chẳng biết tí gì về ba chuyện hiển nhiên của người trưởng thành. 

Và dường như với cô gái, chắc cũng không mấy xa lạ với tình huống nên chả việc gì phải làm quá lên như mấy cô gái hay e thẹn thường xuất hiện trên các bộ phim. 

Cô gái chớp mắt, như thể đang dần thức tỉnh khỏi bùa mê, rồi chuyển cái nhìn lên gương mặt điển trai. 

- Tôi hoàn toàn không biết làm sao cô có thể vào đây. - Anh sốt ruột thốt lên khi thấy cô gái vẫn đang chăm chú nhìn mình không chớp mắt. - Nhưng tôi thực sự khuyên cô nên nhanh chóng rời khỏi nơi này. - Anh nói tiếp với giọng điệu không chút kiên nhẫn mà mình thường dùng để đối đãi với fan hâm mộ cuồng nhiệt.

Đây là nơi ẩn náu bí mật của anh. Không ai trên đất nước này biết Sasuke đang ở đâu trong lễ giáng sinh, họ đều nghĩ anh đang ở Los Angeles cùng với gia đình. Chết tiệt thật, đáng ra điều bí mật này không được tiết lộ với công chúng. Quản lý của anh Naruto Sasaki làm việc kiểu gì thế không biết? Để cho fan cuồng tìm tới tận nơi. Sasuke ý thức được cần phải tránh xa những phụ nữ liều lĩnh đến nơi này vì muốn chia sẻ chiếc giường với anh hoặc muốn lợi dụng mối quan hệ với anh để tiến thân.

Và một điều Không còn phải nghi ngờ gì thêm, cô gái này vừa mới đột nhập trái phép vào nhà anh qua đường cửa sổ. 

Nói vậy tiếng động lúc trước có khi nào?

Làm quái nào mà cô gái này có thể qua mắt được hệ thống an ninh ở đây cơ chứ? Bất cứ ai lạ mặt chỉ cần xuất hiện bên ngoài ngôi nhà thôi cũng bị tiếng còi báo động dọa cho chạy mất dép, nói chi hiên ngang đứng sừng sững ngay trước mặt anh. Huống chi cô ta chỉ là một cô gái, không hơn không kém, Sasuke chắc chắn thế, cho dù cô ta trông cao ráo, bộ ngực đầy đặn, cặp mông đẫy đà và cạp môi trề gợi tình mềm mại, ẩm ướt. Trên gương mặt bầu bĩnh của cô ta đôi mắt trắng đầy mới lạ nhưng vô cùng cuốn hút, chìm trong hàng mi rậm rạp xăm màu, cùng chiếc mũi nhỏ nhắn hênh hếch, chiếc cằm nhọn bướng bỉnh. Và tất cả vẻ đẹp yêu mị của cô ta được tô điểm bởi mái tóc dài.

Sasuke biết rằng, nếu tại một thời điểm khác thì anh sẽ thấy vẻ đẹp của cô gái cuốn hút mình. Nhưng không phải khi cô ta xâm nhập trái phép vào nhà anh, mà còn vào tận phòng ngủ của anh nữa.

- Nếu cô không rời khỏi đây trong vòng 2 phút, thì tôi không còn cách nào khác phải dùng biện pháp mạnh để đưa cô ra khỏi đây.

Anh cảnh báo với vẻ khắc nghiệt rồi thọc tay vào mái tóc rối bù của mình một cách thiếu kiên nhẫn. Tính điềm đạm của anh giờ đã hoàn toàn bốc hơi thay vào đó là cơn giận dữ nóng nảy đối với sự xâm nhập bất hợp pháp của cô gái kia.

Đôi mắt trắng hiếm ai sở hữu, cô gái liếm môi lần nữa trước khi lên tiếng. 

- Anh là Sasuke, Sasuke Uchiha? - Giọng nhẹ nhàng dò xét.

Anh chau mày, bắn tia khó chịu cho cô gái. Thái độ ấy chắc chắn là câu trả lời tốt nhất rồi. 

- Xin chào, Vui lòng cho phép tôi được giải thích... Tôi là…

Cô gái sấn sá, tiến thêm chút nữa, muốn tự giới thiệu về bản thân.

- Cứ giữ lấy lời giải thích đó và cút ngay khỏi đây. - Anh cáu kỉnh cắt ngang, phớt lờ vẻ thất vọng, tổn thương trên khuôn mặt xinh đẹp đang đứng trước mặt mình. 

Thấy cô im lặng, cúi gằm mặt nhìn sàn, vẫn chưa chịu đi, anh bực bội gắt.

- Sao con chưa đi?

- Ít ra anh nên nghe tôi giải thích. - Cô gái ngẩng cao đầu, nhìn thẳng đôi mắt đen sâu thẳm của anh thách thức. - Đừng cư xử kiểu thiếu hiểu biết như thế. 

- Làm ơn! Tiếng thì thầm theo sau đó nhưng anh không nghe thấy.

Wow! Sasuke thật ấn tượng với cách cư xử không biết phải phép của cô gái. Đã đột nhập vào nhà người ta còn thái độ bắt bẻ chủ nhà.

Thôi được rồi nhìn biểu hiện giận dữ kiểu gồng mình ra vẻ cho người ta sợ của cô gái, anh quyết định hào phóng cho chút xíu thời gian lắng nghe, mà thực tình anh cũng muốn biết ai đã cử cô ta đến đây, mục đích là gì. Có khi gài bẫy, tạo scandal cho anh. Biết đâu trong lúc anh thiếu kiểm soát làm gì cô gái, cánh nhà báo chờ chực bên ngoài sẽ xông vào quay phim, chụp ảnh. Thế giới showbiz thiếu gì mấy vụ chơi bẩn kiểu vậy.

- Thôi được rồi tôi sẽ cho cô hai phút trình bày lý do. -  Anh càu nhàu ngờ vực. - Cô là ai? Đến đây vì mục đích gì, quan trọng là cô làm việc cho ai?

Sasuke tỏ thái độ thách thức, anh khoanh tay trước ngực.

- Tôi biết là nghe có vẻ khó tin, nhưng những gì tôi sắp nói đều là sự thật. 

Cô gái cẩn thận lựa chọn từ ngữ sao cho anh hiểu và dành ra vài giây để quan sát nét mặt anh thế nào. 

- Cô đang phí phạm cơ hội. - Anh thiếu kiên nhẫn nhắc nhở. - Nói hoặc im lặng và rời khỏi đây. 

- Xin chào, - Cuối cùng cô gái vào đúng trọng tâm, bất cần biết anh có tin hay không. - Tôi là santa thực tập sinh số 2020, vừa được bổ nhiệm tới công tác ở khu vực Tokyo. 

Nếu cô gái là một diễn viên hài chắc chắn anh sẽ phì cười với trò đùa ngu ngốc, nhàm chán này. Đáng tiếc không phải, trong đầu anh hiện tại chỉ hiện lên một khả năng duy nhất. Cô nàng này có vấn đề về thần kinh. 

- Thế mục đích của cô đến đây là gì thế, quý cô santa thực tập? - giọng Sasuke rõ ràng đang châm biếm.

Mặc kệ có tin hay không, cô gái tiếp tục bài phát biểu của mình.

- Chuyện là tôi đã làm thực tập sinh được bảy năm và sắp được đảm nhiệm vị trí santa chính thức. Nhưng trước đó tôi cần vượt qua bài kiểm tra. Đó là thực hiện điều ước cho một người không tin vào phép nhiệm mầu của giáng sinh, không thấy hạnh phúc và anh là chính là người ấy.

Sự im lặng làm chủ sau khi cô nàng tự nhận là santa kết thúc câu chuyện của mình. 

Không tin vào những phép màu? Người không hạnh phúc à? Anh ư? Kể ra cũng đúng thật. Chí ít anh cũng từng tin như thế, từng háo hức mong đợi đến giáng sinh, từng mù quáng tin rằng điều ước giáng sinh sẽ thành sự thật.  Thậm chí cho đến lúc ấy, anh vẫn tin những lời phù phiếm là có thật. Nhưng bây giờ Sasuke không còn trẻ con để tin rằng trên đời này có ông già noel, cứ mỗi lần giáng sinh đến lại mang theo túi quà to đùng phân phát cho mọi người. Hơn hết sẽ biến điều ước của mình thành sự thật. Và quả thật anh cũng không phải là người cảm nhận được sự hạnh phúc trọn vẹn. Anh có gia đình, sự nghiệp nhưng thiếu tình yêu. Thứ tình cảm đang dần phai màu trong trái tim anh. Sasuke cũng từng yêu say đắm, yêu điên cuồng nhưng sự việc xảy đến vào bảy năm trước khiến niềm tin vào tình yêu trong anh dần dần biến mất. 

Nếu thế là không hạnh phúc thì anh công nhận mình đúng như cô gái này nói.

Nhưng mà câu chuyện của anh và điều vớ vẩn vừa nghe thì liên quan gì nhau đâu?

Lố bịch quá đi thôi!

- Tốt rất ấn tượng với câu chuyện hay ho của cô. - Cuối cùng Sasuke lên tiếng sau phút hờ hững xem thường đối phương. Tất nhiên anh đời nào tin vào câu chuyện nhảm nhí hết sức ấy được. - Giờ thì cô có thể đi được rồi đó. 

Nói đoạn anh tử tế bước tới cửa, mở rộng nó và lịch thiệp mời quý cô xinh đẹp nhưng bị điên ra khỏi đây.

- Anh Sasuke Uchiha, - Cô gái bất lực nói. - Tôi không thể rời khỏi đây khi nhiệm vụ chưa hoàn thành. 

- Tìm ai đó thích thú với trò đùa của cô ấy. - Anh bình phẩm với giọng cười cợt. - Tôi đây không có tâm trạng. 

- Tôi không đùa. - Cô gái kêu lên. - Tôi hoàn toàn nghiêm túc với chuyện này. Xin hãy tin tôi. 

Rồi như nhớ ra điều gì đó cô gái hấp tấp cho tay vào túi, lục tìm đoạn quay lại anh nói nhanh.

- Tôi có thứ này cho anh. Đảm bảo khi xem xong anh sẽ... 

- Tôi cảnh cáo cô ra khỏi đây ngay lập tức. 

Một lần nữa anh cắt ngang lời, khiến cho sự khẩn trương kia bị đình trệ, cô gái nhìn chằm chằm sự nghiêm khắc trên khuôn mặt đanh lại kia vài giây, trước khi lắc đầu phản đối, chân theo đó di chuyển vào sâu trong phòng hơn, như né tránh sự gượng ép sắp sửa xảy ra. 

Hết chịu đựng được thêm, trước thái độ lì lợm, chống đối kia, Sasuke hằm hằm bước tới tóm ngay cổ tay cô gái kéo xồng xộc ra cửa. Anh thô bạo ném cô gái ra ngoài, bất cần quan tâm, day dứt  khi cô ta ngã nhào xuống sàn. Cánh cửa đóng sầm trước khi nàng Santa kịp choàng dậy ngăn cạn.

- Anh Uchiha làm ơn mở cửa. - Tiếng đập cửa ầm ĩ, giọng van nài cầu xin. - Tôi cần phải thực hiện xong nhiệm vụ. Xin hãy tin những gì tôi nói.

Có ma mới thèm tin. Anh lũm bủm. Áp lưng vào cửa, buông tiếng thở dài chán nản. 

Chết tiệt! Sasuke phải bịt hai tai ngăn tiếng động cô gái gây ra. Một lúc sau mọi thứ trở lại yên tĩnh. Sasuke tò mò mở cửa xem cô gái đã đi chưa.

Hành lang trống không. Vậy là đi rồi. Một kẻ điên, khốn thay cho ai bảo cô ta đến quấy phá sự tĩnh dưỡng của anh. Sasuke lầm bầm câu chửi rủa rồi quay vào trong kiếm bộ cánh tươm tất mới bước xuống nhà.

Đang đứng trên cầu thang anh đã nghe thấy tiếng động phát ra dưới bếp, Sasuke tức khắc chạy xuống, vô cùng ngỡ ngàng xen tức giận khi thấy cô gái lù lù trong bếp, tủ lạnh bị lục tung. 

- Cô đang làm cái quái gì ở đây chưa chịu đi? - Sasuke phẫn nộ quát tháo. - Sao cô dám tự tiện sử dụng đồ trong nhà khi chưa được sự cho phép của chủ nhà?

- Tôi vừa hạ cánh xuống đây và chưa có chút nào bỏ bụng. - Cô gái tỉnh bơ giải thích. - Vậy nên kiếm chút gì đó ăn. Tôi đã nấu mì, anh có muốn ăn không? 

Chỉ về tô mì trên bàn, cô gái hỏi hắn.

- Ra khỏi đây ngay lập tức. 

Mặc Sasuke đay nghiến, cay độc không ngừng mắng nhiếc. Cô gái vẫn vô tư ngồi xơi tô mì thơm phức, nóng hổi với vẻ thỏa mãn, hoàn toàn phớt lờ anh.

Anh nên làm gì đây hả trời? Bạo lực với một cô gái chưa bao giờ là phong cách của anh. To tiếng cũng rồi, ấy vậy mà sao chai lì đến thế? Phụ nữ thời nay thật đáng sợ.

 Cuối cùng anh quyết định để cho Santa dùng xong bữa ăn qua loa rồi sẽ đá bay cô nàng ra khỏi đây. Dù sao cánh cửa chính cũng ngay trước mắt anh.

Đáng tiếc một lần nữa ý định bất thành. Cô gái không biết ý tứ, chẳng thỏa mãn cho anh.

- Tôi mượn phòng tắm được không? - Cô gái xin xỏ sau khi xử lý xong cả hai tô mì. Mời không ăn, bỏ lãng phí nên đang cơn đói, cô gái thản nhiên ăn cho no nê. - Anh biết đấy, khắp người tôi ướt át và dính bẩn vì có màn hạ cánh không thể nào tệ hơn. Cũng may là rơi xuống đúng nhà này. Gặp phải nhà khác là mất công kiếm. 

Mặc anh ngơ ngác ra đó, không thoát được lời nào, chỉ biết trân trối trông theo cô gái thong thả đi vào phòng tắm dưới nhà.

Lát sau quay ra với tình trạng bán khỏa thân, chỉ mỗi cái khăn quấn người. Cảnh tượng suýt nữa khiến Sasuke mất tự chủ. Công nhận thân hình cô ta khá cuốn hút. 

Kế đến cô gái ngồi trên ghế, ung dung làm khô mái tóc xinh đẹp của mình. Từng cử chỉ như khiêu khích Sasuke. Phải rồi anh đứng đó nãy giờ chứng kiến toàn bộ hành động, lớn nhỏ, chi tiết, của cô gái, với toàn thân nóng bức, bứt rứt, nuốt nước bọt không ngừng và không tài nào kiểm soát được ánh nhìn thèm thuồng. 

Nhưng anh không phải loại người tùy tiện buông xõa bản thân. Sasuke luôn lý trí và tỉnh táo trước mọi cám dỗ, trừ khi người ấy là người anh yêu… còn không bất kỳ cô gái nào quyến rũ, xuất sắc cũng không có cơ hội ở trên giường của anh.

Cuối cùng chịu hết được, Sasuke quyết định kết thúc sự quấy rầy cho kì nghỉ của mình. 

- Tôi sẽ tống cổ cô ra khỏi đây. - Anh đanh giọng cho biết, lấy điện thoại gọi ngay cho bảo an. - Theo cách mà cô không hề mong muốn. Cô sẽ phải xấu hổ khi bị đá đít khỏi đây như một tên tội phạm. 

Bất chấp lời cảnh báo cô gái vẫn không chút phản ứng. Trước một người không thèm tin câu chuyện của mình, mà thực ra đừng nói là Sasuke, ai nghe xong cũng nghĩ cô bị điên. Vậy nên phương án lựa chọn khôn ngoan để đối phó, thuyết phục người ta tin mình  là chai mặt ăn vạ, ở lì ra đó rồi để người khác đến chứng minh mình nói là thật. 

Rất nhanh lực lượng tuần tra quanh khu vực đã có mặt. Khi nhận được thông báo, có chút  bán tín bán nghi vì hệ thống không hề có bất kỳ phản ứng nào cho thấy có sự xâm phạm trái phép. Hai viên sĩ quan, đồng phục chỉnh tề, dùi cui dắt ngang hông, súng ngắn bỏ bao bước xuống khỏi chiếc xe chuyên dụng chậm rãi tiến đến gõ cửa. 

Chỉ chờ có thế, Anh gấp gáp bước đến mở cửa.

- Xin chào anh Sasuke Uchiha, - Một đại diện lên tiếng. - Chúng tôi nhận được thông báo có người đột nhập trái phép. 

- Vào đi.

Sasuke nhường lối cho hai viên cảnh sát bước vào. 

- Cô ta ở đằng kia.- Anh cho biết, dẫn đường về phía ghế sofa.

- Người đâu? - Một trong hai hỏi Sasuke. Anh ta cùng đồng đội nhìn khắp không gian phòng khách nhưng không có ai hết. Họ nhìn nhau hỏi ý kiến người kia. Một sự im lặng đồng tình. - Chúng tôi không thấy ai.

Kỳ lạ cô ngồi chình ình ra đó. Sao lại không thấy? Tất nhiên duy nhất chỉ có anh nhìn thấy cô thôi. Santa không được phép lộ diện trước người khác trừ khi người đó là chủ nhân của điều ước mà mình phải thực hiện. 

 - Đùa? - Sasuke phải kêu lên, trong một khắc, anh nghĩ mấy người này thông đồng chơi khăm anh. Cô gái và cả hai tên tự xưng cảnh sát này là một giuộc. Họ lên kế hoạch để làm cái việc khốn nạn nào đó mà anh chưa biết. 

- Không có ai cả. - Cảnh sát nọ nhấn mạnh  ánh mắt nghiêm túc nhìn anh.

Sasuke nghiêng đầu vẻ không tin. Hết quay sang người kia lại quay về người vừa khẳng định. Điên thật! Cái chuyện quái quỷ như thế cũng xảy ra được à?

- Chúng tôi không thấy ai khác ở đây. - Viên sĩ quan mất kiên nhẫn nhắc nhở. - Ngoài anh, thưa anh Sasuke Uchiha  kính mến.

- Các anh mù hay sao không thấy, cô ta rõ ràng ngồi chình ình ra đó. - Sasuke chỉ tay vào cô bực bội cáu kỉnh. 

- Anh Sasuke Uchiha, chúng tôi có quyền khởi kiện anh vì lời xúc phạm vừa rồi. - Anh ta nóng mặt cảnh cáo. - Mong anh hãy thận trọng lời lẽ của mình. Một người của công chúng nên ăn nói đàng hoàng. 

- Nhưng rõ ràng cô ta... Anh quay lại và bắt gặp cô gái đang nhìn chăm chú mình với nụ cười rạng rỡ. 

- Ngoài anh ra, họ không thấy tôi đâu. - Cô gái chớp chớp đôi mắt độc đáo, vui vẻ cho anh biết. 

Không thể nào có chuyện đó. Sasuke không tin, khăng khăng hỏi thêm lần nữa. 

- Các anh thật không thấy cô ta? 

Vẻ sửng sốt thể hiện rõ qua nét mặt Sasuke. Trong khi Hai cảnh sát ngơ ngác  nhìn nhau, nghi ngờ anh có vấn đề, có khi nào anh đã dùng thuốc và sinh ra ảo giác?

- Không có ai ở trên chiếc ghế đó cả thưa anh Uchiha. - Viên cảnh sát nhấn nhá như muốn nổi cáu với sự dai dẳng từ anh.

- Không ư? 

- Không có gì hết. - Cảnh sát bực bội bước tới nắm lấy cái khăn trên người Santa mà anh ta nghĩ chỉ là một cái khăn bình thường được để trên sofa. - Ngoài trừ chiếc khăn này.

- Như thế là thô lô. - Cô gái phàn nàn cố giữ chặt chiếc không rời khỏi người mình.

Sasuke đông cứng cơ thể, cảm giác rùng rợn bắt đầu hoành hành bên trong.  Anh nhìn lại cô gái, sống lưng lạnh buốt  khi cô ấy mỉm cười ngọt ngào với anh lần nữa. 

Khoan đã nào. Chuyện này sao có thể? 

Trong khi anh bàng hoàng trước tình huống, hai cảnh sát ra hiệu cho nhau.

- Nếu không có gì nữa chúng tôi xin phép. Và mong anh hãy xem xét cẩn thận trước khi thông báo tin tức giả. - Một người lên tiếng. - Anh phải biết bất kỳ sự xâm nhập trái phép nào vào khu vực riêng tư này đều bị phát hiện. Nhưng nãy giờ không hề có tín hiệu nào cảnh báo sự trái phép. Xin anh hãy tin tưởng vào hệ thống bảo an.

-Chúng tôi tôn trọng anh, anh Uchiha nhưng làm ơn kiểm soát chính mình. - Người còn lại bổ sung. - Anh không muốn ngày mai cả nước hay tin đại minh tinh Sasuke Uchiha mắc chứng hoang tưởng, hay chơi thuốc quá liều, mất tự chủ làm ầm ĩ trong đêm giáng sinh.

Nói đoạn cả hai bước tới cửa. Mặc Sasuke như trời trồng không sao nhúc nhích. Trước khi biến mất khỏi nhà, hai cảnh sát có lời sau cùng. 

- Chúc buổi tối giáng sinh an lành. 

Cánh cửa khép kín, cả thế giới phút chốc quay cuồng trong mắt Sasuke. Khi anh lấy lại được tinh thần thì thêm phen hoảng hốt khi phải đối diện với người phụ nữ trẻ. Cô gái đã tiến tới sát mặt anh, khoảng cách chỉ vài cm là vô cùng nguy hiểm. 

Đôi chân mềm nhũn Sasuke mất thăng bằng ngồi bệt xuống sàn, anh kinh hãi nhìn cô gái trước khi lao đầu bỏ chạy tốc độ  khỏi nhà, nhưng rồi bị vấp té ngã sấp ra đó, bất tỉnh nhân sự.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro