76. Lễ trao giải - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biểu hiện của Bạch Lộc năm nay trên các phương diện truyền hình và điện ảnh đều xuất sắc, cộng thêm tin tức với Vương Hạc Đệ - cô trở thành đối tượng được các lễ trao giải nhiệt liệt mời chào.

Tinh lực có hạn lại có mấy sự kiện trùng nhau, dĩ nhiên cô không thể tham dự từng cái một, vì vậy liền giao cho Kevin chọn giúp, mình và Vương Hạc Đệ có cơ hội nghỉ ngơi trông con.

Trong nháy mắt, người bạn nhỏ Vương Điềm Điềm đã chạy khắp nơi, nói chuyện cũng ngày càng lưu loát.

Cô bé là một đứa bé biết nghe lời, lúc cha mẹ bận rộn thì tự mình chơi ở nhà.

Chờ khi Bạch Lộc và Vương Hạc Đệ trở lại, lại lập tức dính lên, muốn ba ôm một cái, muốn mẹ hôn hôn.

Con gái khôn khéo, Bạch Lộc nhìn mà không khỏi vừa yêu vừa đau lòng.

Cô thương lượng với Vương Hạc Đệ: "Một mình Điềm Điềm có phải quá cô đơn không? Anh nói chúng ta có nên sinh thêm đứa nữa không?"

Lúc cô mang thai vì được chiếu cố tốt, sau khi sinh khôi phục cũng nhanh, trừ lúc bú sữa hơi đau, những thời điểm khác không thấy khổ nhiều.

"Để xem tình hình đi", anh nghe vậy ôm cô vào ngực, nhẹ giọng nói: " "Xuân Hiểu" đang có phản ứng rất tốt, đã có mấy đạo diễn gửi lời mời cho em."

Làm mẹ, cô còn thời gian, nhưng mà thời kì vàng son của nữ diễn viên là không thể chờ nổi.

Cô bây giờ bất luận là trạng thái hay là nhân khí đều là thời kỳ cao nhất, chỉ cần bắt được cơ hội, trong vòng mấy năm có thể cầm về một cúp ảnh hậu cúp cũng không phải không thể.

Anh hiểu rõ cô, lời nói trên mạng có ảnh hưởng tới cô, cô không hy vọng mọi người nói cô không xứng với anh.

Đã như vậy, anh sẽ ở sau lưng lót đường cho cô, để cho cô đạt được mong muốn.

Bạch Lộc vốn chỉ là suy nghĩ nhất thời, nghe Vương Hạc Đệ nói lời này, quả nhiên lập tức đời sự chú ý, vội hỏi: "Thật không? Có ai ạ?"

"Tối nay chắc họ sẽ có người tham gia, buổi tối anh sẽ giới thiệu cho em."

Buổi tối, bọn họ sẽ tham dự lễ trao giải Kim Phượng.

Nói tới lễ trao giải này, cùng với Vương Hạc Đệ, Bạch Lộc không thể nào không rõ.

Năm đó, anh chính là dựa vào "Cô Thành" đoạt được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, một bước thành danh.

Cùng lúc đó, cũng ở đêm đó, Bạch Lộc nói chia tay với anh, từ đó hai người bắt đầu chia li kéo dài.

Tối nay Bạch Lộc được đề cử là nữ diễn viên mới xuất sắc, mà Vương Hạc Đệ chính là đạo diễn mới.

Hai người, cộng lại đã được hai mươi năm lăn lộn, tối nay là lần đầu lấy thân phận người mới tham gia buổi lễ long trọng.

Trên thảm đỏ, Vương Hạc Đệ nắm tay Bạch Lộc, cùng đi ra sân.

Khi Vương Hạc Đệ mới vừa xuất hiện, Khi giang gặp mới vừa xuất hiện vây xem hai bên cùng thét lên chói tai.

Chỉ thấy anh trước nay đều mặc độc một màu đen và màu xám tro làm chủ đạo, tối nay lại phá lệ mà mặc một bộ âu phục màu trắng.

Đàn ông hơn ba mươi tuổi, anh tuấn cao ngất, lúc cười tròng mắt như chứa sao trời, biết là anh đã có chủ, nhưng vẫn làm cho người ta phải nhìn chằm chằm.

Tiếng thét chói tai còn chưa kết thúc, mọi người lập tức thấy khuỷu tay anh đang dắt một cô gái.

Cả người cũng mặc lễ phục màu trắng, không tay, chiết eo, tà váy thật dài, vẽ ra đường cong tinh tế của cô gái.

Một đôi bích nhân!

Đây là xúc động trong lòng mỗi người ở đây.

Trên đường thu hút vô số máy ảnh, khi kết thúc thảm đỏ, ở nơi ký tên cuối thảm đỏ, Bạch Lộc - mỉm cười lịch sự trả lời các câu hỏi khác nhau của người dẫn chương trình. Bất cứ khi nào gặp khó khăn, nam diễn viên gạo cội kiêm đạo diễn mới bên cạnh sẽ không đợi chần chờ sẽ lập tức ra tay bảo vệ vợ yêu nhà mình.

Người dẫn chương trình: "Hai vị kết hôn cũng một thời gian rồi, có nhắc đến chuyện có em bé chưa?"

Bạch Lộc: "Chuyện này.."

Vương Hạc Đệ: "Khi có tin tốt chúng tôi sẽ chia sẻ với mọi người."

Người dẫn chương trình: "Hôm nay cô Bạch mặc đẹp như vậy, là định chuẩn bị lên sân khấu nhận giải sao?"

Bạch Lộc: "Nếu có thể, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh."

Vương Hạc Đệ: "Với tư cách đạo diễn của "Xuân Hiểu", em ấy là nữ chính xuất sắc nhất trong lòng tôi."

Người dẫn chương trình "..."

Bạch Lộc: "..."

Quần chúng vây xem: "..."

Ngày lễ tình nhân vẫn chưa đến mà anh đã bắt đầu ngược cẩu à?

Thảm đỏ kết thúc, mọi người lục đục tiến vào sân khấu.

Bạch Lộc vừa đi vào, đầu tiên tìm chỗ ngồi ở mấy hàng sau.

Tìm một vòng mà không tìm được, nhân viên phụ trách cười chúm chím đi lên nói với cô: "Cô Bạch, chỗ ngồi của cô ở hàng thứ nhất."

Bạch Lộc không dám tin, nhưng vẫn đi theo về phía đó.

Đến hàng thứ nhất, vị trí chính giữa bên phải, chỗ ngồi thật sự có dán tên cô.

Hai chữ "Bạch Lộc" đơn giản, cứ như vậy xấp hàng cạnh tên ""Vương Hạc Đệ", nhìn hết sức không chân thật.

Cô thấp thỏm ngồi xuống, không bao lâu sau Vương Hạc Đệ cũng nhanh chóng đi tới.

Anh vừa ngồi xuống đã cực kì tự nhiên mà vuốt ve tay cô.

"Có lạnh hay không?"

"Cũng ổn." Bạch Lộc lắc đầu một cái, nhỏ giọng hỏi: "Anh nói xem chỗ ngồi của em bị nhầm phải không?"

"Không nhầm. Anh là đạo diễn, em là người mới xuất sắc, cũng là nhân vật nữ chính trong phim của anh, chúng ta hẳn phải ngồi chung một chỗ.

💜•💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro