Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dục vọng ập đến làm Bạch Lộc không ngừng nghênh eo về phía trước, đáng tiếc Vương Hạc Đệ tối nay như thế nào cũng không chịu chiều theo ý nàng mà chỉ cọ xát, khiêu khích, bức nàng nói ra lời chàng muốn.

"Thích..."

Khi nghe Bạch Lộc thốt ra chữ thích, trong lòng Vương Hạc Đệ chấn động, còn kích thích hơn là chiếm được cơ thể của nàng, cơ thể chàng căng chặt, dục vọng giữa hai chân cứng rắn, chàng tiếp tục truy vấn nói: "Thật sự thích ta? Hửm?"

Nàng cam tâm tình nguyện nằm ở dưới thân chàng, còn giả sao? Bạch Lộc bị buộc hỏi đến đỏ ửng khuôn mặt nhỏ, cái miệng nhỏ mím chặt còn dính nước.

Vương Hạc Đệ thấy thế, hưng phấn mà run rẩy cả người, chàng lập tức ngăn chặn miệng nhỏ của Bạch Lộc, mơ hồ nói: "Ta rất vui...!Rất hạnh phúc...!Ta sẽ đối xử tốt với nàng...!Lộc Lộc...!Hãy giao toàn bộ cho ta..." Dứt lời, Vương Hạc Đệ động thân, cắm côn th*t vừa to vừa nóng vào trong tiểu huyệt của Bạch Lộc phun ra d*m thủy.

"Ưm...!A..." Đột nhiên cắm vào, làm Bạch Lộc căng thẳng thân mình, mà Vương Hạc Đệ săn sóc ôm chặt nàng, còn đưa tay xuống hạ thân của nàng, vuốt ve hoa hạch nhô lên giữa hai chân, chàng dán ở bên tai nàng nói nhỏ: "Sao nàng lại mẫn cảm như vậy, hoa hạch đã cứng như thế? Bên trong hoa huy*t rất ướt, sâu trong miệng nhỏ đang cắn chặt gậy to của ta."

Lúc này Bạch Lộc không nói được gì, nàng dường như sắp biến thành một vũng nước, mềm mại nằm ở trong lồng ngực to rộng của chàng, trong miệng khẽ rên rỉ yêu kiều.

Giờ phút này, Vương Hạc Đệ đặc biệt muốn nhìn Bạch Lộc vì chàng mà động tình, chàng xoay người nàng lại đối mặt với mình, lưng dựa vào thành thùng, sau đó nâng eo và mông lên, mở ra cặp chân dài gác ở trên mép thùng.
Dưới làn nước ấm nồng đậm hơi nước, nơi thân mật giao nhau của hai người không chút che đậy trước mắt Vương Hạc Đệ, vật thô to của chàng cắm vào trong thân thể nàng, chỗ trơn bóng của nàng mềm mại một mảng, mà lông mu dày của chàng bồng bềnh ở trong nước, một người thuần khiết, một người tà ác, tương phản mạnh mẽ làm cho hốc mắt của Vương Hạc Đệ đỏ lên.

Vương Hạc Đệ hít sâu một hơi sau đó thẳng lưng cắm vào chỗ sâu nhất của Bạch Lộc! Tiến quân thần tốc làm cho Bạch Lộc thất thanh thét chói tai, ngón tay mảnh khảnh bấu chặt bên cạnh thùng gỗ, "A...!Sâu quá..."

Hoa kính hẹp dài bị căng đến tràn đầy, miệng tử cung cũng bị mở ra, côn th*t tỏa nhiệt giống như một thanh kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ, không ngừng đâm vào cơ thể của Bạch Lộc.

Nàng vừa đau vừa sướng, cuối cùng cúi đầu bật khóc, kèm theo những tiếng rên rỉ khó nhịn, một tiếng lại một tiếng, như là xuân dược mạnh nhất, kích thích dục vọng nguyên thủy nhất của Vương Hạc Đệ

Chàng cúi đầu hôn lên nước mắt trên mặt nàng, trong miệng dỗ dành, nhưng dưới thân càng ra vào mãnh liệt...!Rút ra...!Lại tiến vào...!

Nước trong thùng dao động kịch liệt, Vương Hạc Đệ biến hóa thành các loại tư thế khác nhau không ngừng muốn Bạch Lộc, nhìn nàng bởi vì chính mình thần hồn điên đảo, cho đến khi xuất ra tinh dịch trắng đục của mình.

Sau khi làm chuyện đó, Bạch Lộc sớm bị làm đến ngất đi, Vương Hạc Đệ bế nàng lên, giống như đối đãi với bảo bối trân quý nhất của thế gian đặt nàng lên giường, chàng cúi đầu nhìn nàng, trong ánh mắt có chút điên cuồng mê muội, chàng lẩm bẩm tự nói, đối mặt với Bạch Lộc nói, lại như nói với mình, "Lộc Lộc...!Vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi ta...".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro