3. Bình giấm chua nhà họ Vương (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ thực Bạch Lộc trong lòng Phạm Thừa Thừa đơn thuần chỉ là một chị gái vui vẻ, không hơn không kém. Ấy vậy mà cái vị họ Vương nào đó lại không rõ nguồn cơ đến tìm, đồng thời dằn mặt anh không được có ý tứ gì với cô ấy.

Giải thích? Phạm Thừa Thừa mấy chữ trong sạch nói cũng chán rồi.

Bọn họ là ở đâu nhìn ra gian tình chứ? Là chị gái em trai đó mấy người ơi...

Phạm Thừa Thừa anh nhịn. Ngoài cái phi vụ "đánh ghen" chấn động này ra, anh bây giờ coi như đã nắm thóp của đôi uyên ương kia.

Hay lắm...hai người yêu đương kín đáo như vậy, căn bản nhìn không ra chút nào cả. Thật đáng để học hỏi mà!

Nắm được một chút tin tức này, mỗi ngày về sau đều có cớ mà làm chuyện xấu.

Tuyệt đối không được nghĩ ngợi lung tung!!! Anh đây là muốn trêu ghẹo bà chị của mình, bắt bà ấy ngày ngày hối lộ đồ ăn ngon cho anh.

.......

Ở một nơi khác cách đó không xa,

Bạch Lộc sau khi giải thích cặn kẽ liền thở hắt ra một hơi: "Chuyện chỉ có như vậy...anh hiểu không?"

"Anh biết rồi! Đều là anh hấp tấp, chưa rõ trái phải đã tự tiện gây phiền phức!"

Vương Hạc Đệ nói rồi lại nói: "Anh nhất định sẽ không làm như vậy nữa!"

"Lời anh nói, có ma mới tin đấy!", Bạch Lộc giận dỗi đáp lại.

Vương Hạc Đệ nhất định không chịu thua, liền nắm lấy tay cô năn nỉ.

"Anh xin lỗi mà! Nếu Phạm Thừa Thừa dám uy hiếp em, anh sẽ xử lí cậu ta!"

Cô rút tay mình ra khỏi anh tay, giọng nói có chút nhượng bộ.

"Lần sau đừng như vậy nữa! Anh cũng biết chuyện của chúng ta là không thể để người khác biết mà phải không? Anh muốn hỏi gì thì cứ hỏi em...em nhất định cho anh câu trả lời chính xác nhất. Em sẽ lại càng không giấu anh!"

"Được. Sau này đều nghe em." Vương Hạc Đệ tiến tới xoa đầu cô.

Chuyện này không trách anh được, một phần lỗi cũng nằm ở chỗ cô.

Chuyện cô hợp tác theo tuyến tình cảm với đồng nghiệp nam dường như không hiếm, mà cô lại không có thời gian đi giải thích cặn kẽ với anh. 

Cô trước đây cái gì cũng làm, bây giờ có anh rồi lại thấy hối hận. Cũng chỉ mong những hợp đồng tạo nhiệt kia sớm hết, cô muốn quay đầu lại, một mực nhìn về phía anh.

"Là em không tốt. Thiệt thòi cho anh rồi!", Bạch Lộc cúi đầu, nhỏ giọng bày tỏ.

Vương Hạc Đệ nhìn cô như vậy liền đau lòng, cô lại bắt đầu tự ti nữa rồi, chuyện này làm sao lại là cô không tốt được chứ?

Anh nhẹ nhàng đưa tay ra phía trước, ôm cô vào lòng, cằm tựa vào đỉnh đầu cô.

"Không phải lỗi của em, em như thế nào anh cũng đều chấp nhận!"

"Muốn trách thì cứ trách anh, là anh yêu em trước, là anh theo đuổi em trước...là anh bước vào cuộc sống của em trước...người thiệt thòi nhất là em, hiểu không?"

Tiếng thút thít truyền tới này một rõ, Bạch Lộc sau khi nghe xong liền không nhịn được mà rơi lệ.

Cô thật sự rất may mắn, may mắn nhất trên đời này. Có được một người yêu tâm lý tới như vậy thật là phúc phần của cô, phúc phần mà không phải ai cũng có được.

Tuy là tính cách của Vương Hạc Đệ có phần khác biệt so với cô, nhưng anh sẽ luôn là người dỗ dành cô mỗi lúc như này. Nếu không có anh, ngày đó cô đã không dám đối diện với tình cảm này, càng không có dũng khí trở thành bạn gái của anh.

"Tiểu cô nương mít ướt...em mà còn khóc nữa thì sẽ lem mất lớp trang điểm đó!"

Đúng vậy, cô phải nín khóc. Bằng không lát nữa lên hình sẽ không đẹp, sẽ bị người khác nhìn ra là bản thân đã khóc.

Cô phải thật kiên cường, thật mạnh mẽ! Chỉ có như vậy mới xứng đáng với anh.

.......

Sau khoảng thời gian nghỉ giải lao, mọi người đều quay lại vị trí tập trung đã định trước.

Lần lượt từng người lấy lại tinh thần, hoàn thành nhiệm vụ mà bản thân được giao phó.

Trùng hợp là Vương Hạc Đệ cùng Bạch Lộc lại về cùng một đội với Sa Dật. Nói thế nào nhỉ, không phải là bọn họ cố ý hối hộ tổ ekip chương trình đâu nhé!

Nhiệm vụ này có tên là mô tả từ vựng được cung cấp bằng cách tạo dáng cho người đoán. Sau đó, người này từ những manh mối này đoán là từ chính xác nhất.

Vương Hạc Đệ xung phong nhận nhiệm vụ đoán, còn Bạch Lộc và Sa Dật thì tạo dáng cho anh.

Cái loại trò chơi này muốn đụng chạm có đụng chạm, muốn tiếp xúc có tiếp xúc. Thật là không biết diễn đâu ra cái nét lạnh lùng, xa cách như kiểu đôi ta không yêu nhau.

Xem như là một thử thách thực thụ cho hai người họ.

Từ đầu tiên là "Biến diện Tứ Xuyên", Bạch Lộc đứng bên cạnh nhất thời không biết tạo dáng như nào, chỉ có thể không ngừng cầm tay anh múa may linh tinh. May là còn có Sa Dật, anh ấy nhanh trí nghĩ ra động tác mô tả.

Vương Hạc Đệ lúng túng một lúc cũng mường tượng đoán ra được từ khóa.

Từ thứ hai là "Marilyn Monroe", là tên của một nữ diễn viên nước Mĩ nổi tiếng.

"Có 5 từ!", Bạch Lộc gợi ý rồi vội vàng chạy qua phía đối diện tạo dáng cho anh. Cô nghĩ ra cái dáng vịn váy huyền thoại kia rồi bắt đầu hướng dẫn.

"Làm nóng cơ thể đúng không?!" Vương Hạc Đệ nhìn cái thế của mình rồi đoán mò.

Bạch Lộc bên cạnh liền đánh nhẹ anh một cái, giọng trách mách: "Không!!!"

Sa Dật góp lời: "Làm nóng cơ thể là 4 chữ mà!"

Thời gian trôi qua nhưng anh vẫn chưa đoán được thêm lần nào nữa, bọn họ lại bóng gió miêu tả cơn gió thổi qua váy của Marilyn Monroe.

Phạm Thừa Thừa bình thường "báo" chị gái là nhiều thì nay cũng phát huy năng lực "chỉ bài" của mình. Anh ngồi bên ngoài đưa 2 chân mình ra, tạo dáng khép đùi đúng điệu ám thị cho bọn họ.

Bạch Lộc nhìn xong liền nhận ra vấn đề, ngay lập tức hướng dẫn Vương Hạc Đệ chỉnh lại tư thế, thuận lợi đoán trúng từ khóa ban đầu.

Phạm Thừa Thừa đắc ý, là anh giúp đôi uyên ương này đấy nhá!

Bọn họ nhất định phải trả ơn cho anh, trả thật nhiều, thật nhiều.

Sung sướng còn chưa được lâu, đảo mắt một chút liền trúng ngay ánh mắt phán xét của ai kia.

Phạm Thừa Thừa rụt cổ lại, cúi đầu lẩm bẩm: "Bình giấm chua nhà họ Vương...anh thật sự là chuaaaaa quá mà!"

.........

P/S: Đăng trước 1 chương nhé mn, sáng mai sẽ edit lại chương tiếp theo rồi đăng cho mn nhé! Chúc mn cuối tuần vui vẻ nha.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro