Chương 1027: Cha cậu đến rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 1027: Cha cậu đến rồi

(Chú ý: Đây chỉ là bản chém gió bởi một người tên Lãnh Mạc CDSHT mà ra, không phải nguyên tác của Lý Tiếu Tà)

- Thật sao? Tốt, em đáp ứng anh.

Nghe được mình cũng có thể biến thành một dị năng giả, tiểu quốc Vương vui vẻ ngay, không hề nghĩ ngợi đáp ứng luôn, có điều vừa cao hứng vài giây, liền phục hồi tinh thần lại.

- Anh rể, hình như anh vừa nói là được nói cho chị em biết?

Tiểu quốc Vương chợt nhớ tới điều Hướng Nhật vừa yêu cầu, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một loại khả năng, sau đó nghiêm túc nói với Hướng Nhật.

- Anh rể, có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với chị em không? Trên thế giới này em chỉ có một người thân duy nhất, nếu như anh dám có lỗi với chị ấy, em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh đâu.

Nói xong, liền gắt gao nhìn chằm chằm Hướng Nhật.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của tiểu quốc Vương trước mặt, Hướng Nhật cười khổ sờ sờ mũi. Nói thật, bản thân lợi dụng Teru đệ đệ đến tranh đoạt nữ nhân với người khác, thật là có lỗi với Teru, có điều những lời này Hướng Nhật không ngu mà nói ra. Vì vậy Hướng Nhật nhìn tiểu quốc Vương, vừa cười vừa nói:

- Không có chuyện ấy đâu, chuyện này không liên quan gì đến Teru cả, yên tâm đi.

Được Hướng Nhật bảo đảm, tiểu quốc Vương rốt cục yên lòng, liền hỏi.

- Anh rể, vậy anh cần em làm cái gì vậy? Em phải nói trước, em tuy rằng là quốc vương, nhưng chỉ là quốc vương của một tiểu quốc thôi, chuyện tình lớn quá, có thể em không làm được đâu đấy.

- Yên tâm đi, chuyện này đối với chú chắc chỉ ngang với ăn một bữa sáng thôi.

Nhìn tiểu quốc vương đang khẩn trương, Hướng Nhật vội vã giải thích, còn nói thêm.

- Chú biết Richard Punk không?

- Đương nhiên biết, làm sao vậy?

- Chú biết những gì về hắn, kể qua cho anh một chút.

- Ah, được.

Tiểu quốc Vương nghe được Hướng Nhật muốn tìm hiểu Richard • Punk, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó vội vàng hướng lão nhân phía sau nói.

- Ông Anthony, ông giúp tôi đem tư liệu điều cha về Punk gia tộc và Richard Punk đến đây.

- Vâng, thưa quốc vương bệ hạ

Nghe được lời phân phó của tiểu quốc Vương, lão nhân vội vã lên tiếng trả lời, sau đó đi về phía thư phòng lầu hai. Sau một lát, lão nhân ôm một cái laptop đi xuống, nhẹ nhàng để trước mặt tiểu quốc Vương, tiểu quốc Vương sau khi mở một vài file dữ liệu trên laptop, nói với Hướng Nhật.

- Gia tộc Punk, là một ông trùm thực phẩm nước Mỹ. Tuy rằng vẫn còn kém tam đại gia tộc, nhưng ở nước Mỹ và các quốc gia lân cận, có đến một phần ba doanh nghiệp thực phẩm nằm trong tay gia tộc này. Tuy không tham dự vào chính trị, nhưng doanh nghiệp này vẫn được chính phủ bật đèn xanh. Bọn họ có thể là gia tộc phụ thuộc vào một trong ba đại gia tộc kia. Nói cách khác, phía sau bọn họ, có thể chính là một trong ba đại gia tộc, thực lực không thể khinh thường.

Nói tới chỗ này, tiểu quốc Vương nhìn thoáng qua Hướng Nhật, thấy Hướng Nhật không có điều gì muốn hỏi, lại tiếp tục nói.

- Anh cả Andrey Punk, hữu dũng hữu mưu, ở trên thương trường mỗi khi bày mưu tính kế, nhiều lần đều mang đến lợi ích cực kỳ lớn cho gia tộc, được cha hắn nhìn trúng, dự định sẽ là người thừa kế gia tộc. Richard Punk, là nhị công tử của gia tộc Punk. So với đại công tử Andrey Punk mà nói, là một kẻ nhát gan, vô học thức, không học vấn không nghề nghiệp, là một phế vật điển hình, một con ký sinh trùng trong gia tộc. Thế nhưng thái độ làm người thì nhỏ mọn, có thù tất báo, hơn nữa thủ đoạn làm việc độc ác, bất kể hậu quả. Mỗi lần đều là đại ca của hắn đến giải quyết hậu quả cho hắn, có người nói tháng tới đây hắn sẽ đính hôn ...

- Được rồi, anh đã biết..

Tiểu quốc Vương lời còn chưa nói hết, đã bị Hướng Nhật cắt đứt. Nhìn thấy tiểu quốc Vương lúc nói chuyện bị người khác cắt đứt, lão nhân phía sau tiểu quốc Vương nhíu nhíu mày. Nhưng thấy tiểu quốc Vương cũng không tỏ ra bất kỳ biểu hiện giận hờn gì, cho nên cũng không có lên tiếng.

Nghe xong tư liệu của tiểu quốc Vương, Hướng Nhật cúi đầu trầm tư một chút, hỏi.

- Richard rất nghe lời đại ca của hắn hả?

- Đương nhiên, Andrey đầu tiên với tư cách là người thừa kế gia tộc, Richard là không thể trêu chọc được, thứ nhì, Richard mỗi lần gặp chuyện, đều là đại ca của hắn đến giải quyết hậu quả, hắn đương nhiên phải nghe lời đại ca của hắn nói.

- Tốt lắm, chú sắp xếp một chút, anh muốn gặp mặt Andrey Punk này, tốt nhất là ngày mai, có được không?

- Không thành vấn đề.

Được tiểu quốc Vương nhận lời, Hướng Nhật đứng dậy cáo từ, ly khai khu biệt thự. Vốn tiểu quốc Vương còn muốn phái xe đi tiễn hắn, nhưng được Hướng Nhật nhã nhặn từ chối. Đùa chứ, nếu để cho tiểu quốc Vương biết mình đang ở trong nhà một nữ nhân khác, còn không bị nữ hoàng biết sao, đến lúc đó sự tình bại lộ, người khác không nói, Monica kia liên quan vào thì mình cũng mệt.

Trở lại khu nhà ở, đã qua nửa đêm, trong căn hộ tối đen như mực. Hướng Nhật lặng lẽ hướng phòng ngủ Monica sờ soạng, nhẹ nhàng vặn nắm đấm cửa, phát hiện cửa phòng dĩ nhiên không bị khóa trong. Hướng Nhật ở ngoài phòng ngủ cẩn thận lau chùi hết tất cả dấu vết gây nguy hiểm trên cơ thể mình, rón ra rón rén tiến vào phòng ngủ. Trong phòng ngủ cũng tối đen như mực, nhưng điều này đối với Hướng Nhật mà nói căn bản không phải vấn đề. Chỉ thấy Monica trên giường đang đắp một cái chăn hơi mỏng, Hướng Nhật rón ra rón rén giật cái chăn ra, nhìn Monica đang mặc chiếc ảo ngủ mỏng như cánh ve, càng tôn lên những đường cong lả lướt trên cơ thể, khiến hạ thân Hướng Nhật trở nên nóng hừng hực. Hướng Nhật theo bắp chân Monica sờ soạng lên phía trên, mò tới bắp đùi, cảm thấy Monica hô hấp càng ngày càng gấp, Hướng Nhật đoán ngay rằng nàng đang giả vờ ngủ. Biết Monica không có cự tuyệt, Hướng Nhật không chút do dự ôm chặt lấy nàng, hôn lên đôi môi mềm mại ấy. . . . (Lãnh Mạc: chỗ này bỏ đi đi hai vạn chữ)

Sáng sớm hôm sau, Hướng Nhật vẫn còn ôm Monica ngủ say, di động trong túi quần vang lên. Hướng Nhật tiếp điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm tiểu quốc Vương.

- Anh rể, sự tình đã sắp xếp xong xuôi, em đã hẹn trưa nay gặp mặt tại khách sạn The Magnificent, anh có muốn người tới đón anh không.

- Không cần, đến lúc đó anh tự mình tới.

Cúp điện thoại, Hướng Nhật đang định làm một ít việc có ý nghĩa, điện thoại lần thứ hai vang lên. Hướng Nhật phát hiện ra đây là điện thoại trong nhà gọi tới. Vì vậy Hướng Nhật đi về phía toilet, tới toilet rồi, Hướng Nhật mới ấn nghe, trong loa truyền đến thanh âm Hướng mẫu.

- Ranh con, cha cậu sáng ngày mai sẽ đến.

Chương 1028: Nữ nhân của tôi

(Chú ý: Mấy chương này là của tác giả Lãnh Mạc CDSHT mà viết ra, không phải của Lý Tiếu Tà.)

Giữa trưa, trước của khách sạn The Magnificent, một chiếc Rolls-Royce Phantom màu bạc xen lẫn mấy chiếc Mercesdes-Benz chậm rãi ngừng lại. Thấy tình thế như vậy, người giữ cửa vội vàng chạy tới, vừa muốn mở cửa xe, đã bị một người mặc âu phục đen cản lại, chỉ thấy từ trên những chiếc Mercesdes-Benz có rất nhiều người mặc âu phục đen xuống xe, vây quanh Rolls-Royce bảo vệ. Sau đó, có một người mặc âu phục mở cửa xe.

Chứng kiến sự phô trương thanh thế kiểu này, không ít người cảm thấy hiếu kỳ, muốn nhìn xem là vị đại nhân vật nào xuất hiện, vì vậy có rất nhiều người ngoảnh đầu lại quan sát.

Cửa xe mở ra, chỉ thấy một người ăn mặc một bộ âu phục trắng mang giày da bước xuống. Ngay sau đó, là một khuôn mặt anh tuấn đẹp trai xuất hiện, lại phối hợp với bộ âu phục màu trắng, trong nháy mắt liền khiến rất nhiều nữ nhân vây xem. Người thanh niên mỉm cười xuống xe, nhưng không hướng vào khách sạn, mà đứng nguyên tại chỗ chờ. Nghĩ đến bên trong xe còn một người, có thể làm cho nam nhân anh tuấn chờ đợi, nhất định không phải người bình thường. Lần này, chỉ thấy bên trong đi ra có một người mặc đồ bình thường, giày thể thao, mắt kính đen bình thường, bỏ đi kiểu tóc, một thân trang phục bình thường, toàn thân trên dưới đều là hàng vỉa hè, cùng với nam tử vừa nãy so sánh, đây quả thực là một tên cặn bã, rất nhiều người lộ ra thần sắc thất vọng. Không sai, hai người này chính là tiểu quốc vương và Hướng Nhật.

Nhìn cả người Hướng Nhận mặc toàn đồ vỉa hè, tiểu quốc vương bưng trán nói rằng:

- Anh rể, anh không thể thay đổi bộ quần áo khác sao? Anh không có tiền à? Không thì em cho anh một bộ... Mặc như vậy đi gặp khách, có vẻ keo kiệt quá.

Nhìn biểu tình bối rối của tiểu quốc vương, Hướng Nhật sờ sờ mũi, nở nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Anh không có tiền? Khách sạn như vậy, anh cho dù mua mười cái cũng thấm vào đâu.

- Vậy tại sao...

Nghe được Hướng Nhật trả lời, tiểu quốc vương lại càng không hiểu nổi, kẻ có tiền sẽ không ăn mặc như thế này, thế nhưng anh rể không có khả năng lừa gạt ta, bằng một thân bản lĩnh của anh, muốn kiếm tiền còn không phải rất dễ dàng sao? Tiểu quốc vương nghĩ như vậy, nhưng không có nói ra.

- Mặc như vậy rất thoải mái, hơn nữa hắn chỉ là một công tử của nhị lưu gia tộc, còn không xứng cho ta nể mặt, được rồi, vào đi thôi...

Nói xong, Hướng Nhật liền đi vào khách sạn.

Thấy Hướng Nhật biểu hiện không sao cả, tiểu quốc vương đành chịu thở dài, đi theo.

Trong khách sạn, Hướng Nhật cùng tiểu quốc vương được dẫn đến phòng khách sạn cấp cao nhất. Trong phòng, sớm đã có người chờ, chỉ thấy trên bàn có một người đang ngồi, tóc vàng mắt xanh, một thân âu phục màu đen ngồi chính giữa, mặc dù không đẹp trai như tiểu quốc vương, nhưng cũng tạm coi như là đẹp trai, chắc hắn là Andrey Punk, gia chủ gia tộc Punk đời tiếp theo, hai người đứng phía sau Punk, một nam một nữ, tướng mạo cũng rất bình thường, nhưng trên người mang theo một cỗ sát khí, Hướng Nhật liếc mắt nhìn lại, là hai dị năng giả cấp bốn, Hướng Nhật cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì, đi theo tiểu quốc vương.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL

Thấy tiểu quốc vương đến, Andrey vội vã đứng dậy, chạy ra đón chào, ôm thân mật tiểu quốc vương một cái, sau đó nói.

- Bệ hạ Neo thân mến, có thể nhìn thấy ngài, thật là vinh hạnh của ta.

- Không cần khách khí, Andrey tiên sinh, lần này ngươi đáp ứng lời mời của ta đến đây, ta hết sức vui vẻ.

- Quốc vương bệ hạ nói quá lời rồi, mời ngồi.

Thấy tiểu quốc vương nể tình như thế, Andrey cũng vui vẻ thập phần, liên tục bắt chuyện với tiểu quốc vương, về phần Hướng Nhật đứng phía sau tiểu quốc vương, Andrey không thèm nhìn đến, cũng khó trách, ai bảo Hướng Nhật 'hạ thấp mình' như vậy.

Nghe thấy Andrey nói, tiểu quốc vương cũng không có ngồi xuống, mà xoay người nhìn Hướng Nhật nói rằng.

- Anh rể, vị này là Antdey Punk tiên sinh, con trưởng của gia chủ gia tộc Punk đương thời.

Sau đó quay đầu nói với Andrey.

- Andrey tiên sinh, đây là anh rể ta, họ Hướng.

Thấy tình cảnh này, Andrey thập phần giật mình, người nam nhân này lại là anh rể tiểu quốc vương, giật mình qua đi, thần sắc nhiệt tình trên mặt biến hóa, nói với Hướng Nhật.

- Hướng tiên sinh, thật vui khi gặp được anh, hai người mời ngồi.

Thấy ba người đã ngồi xuống, đầu tiên Hướng Nhật mở miệng.

- Andrey tiên sinh, thật vui khi gặp được anh, lần này gặp mặt, là tôi bảo Neo sắp xếp, tôi tìm anh có một số việc

- Ah? Không biết Hướng tiên sinh có chuyện gì cần tại hạ cống hiến sức lực?

Biết được lần này gặp mặt là Hướng Nhật sắp xếp, Andrey sắc mặc thập phần cổ quái, chính mình chưa từng gặp nam tử phương đông này, càng chưa nói tới hợp tác, hắn tìm mình làm gì?

- Andrey tiên sinh, có phải tháng sau em của anh kết hôn, cô dâu tên là Monica hả?

- Đúng vậy, tin tức hiện nay em của tôi sắp kết hôn đã truyền ra, đến lúc đó hoan nghênh Hướng tiên sinh đến dự tiệc.

- Không cần, tôi lần này tìm anh chính là vì chuyện này, tôi muốn anh hủy bỏ hôn lễ này đi.

- Cái gì?

Nghe được lời Hướng Nhật, sắc mặt Andrey trong nháy mắt trở nên âm trầm

- Ngươi nói cái gì cơ?

- Tôi muốn anh hủy bỏ hôn lễ này đi!

Thấy biểu tình Andrey, Hướng Nhật thần sắc không đổi nói lại lần thứ hai.

- Dựa vào cái gì?

- Dựa vào việc Monica là nữ nhân của tôi.

Chương 1029: Thủ đoạn một cước

- Dựa vào việc Monica là nữ nhân của tôi. . .

Lời này vừa nói ra, ngay cả tiểu quốc vương ngồi bên cạnh Hướng Nhật cũng cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Hướng Nhật cũng phát sinh biến hóa, mặc dù có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, thế nhưng, tiểu quốc vương biết bây giờ không phải thời điểm chất vấn Hướng Nhật, vì vậy liền quay đầu, tiếp tục xem tình thế phát triển.

Nghe được câu này, Andrey cảm thấy tức giận, ngoại trừ cha hắn ra, cho tới bây giờ cũng không ai dám nói chuyện như thế với hắn. Người này phải chết, nhưng Andrey hiểu, thời điểm hiện tại không thể giết tên trước mắt dám mạo phạm hắn được.

Đầu tiên, vị trí và hoàn cảnh ở đây không cho phép hắn làm như thế, coi như thực lực gia tộc hắn hùng hậu, nhưng không có nghĩa có thể là hắn có thể quang minh chính đại giết người. Thứ hai, nếu như hiện tại cùng người nam nhân trước mắt trở mặt, chính là cùng Neo trở mặt, đây mới là vấn đề mấu chốt.

- Bệ hạ, thật ngại quá, công ty của tôi còn có một số chuyện cần phải xử lý, tôi xin phép cáo từ trước, có cơ hội chúng ta sẽ hẹn gặp sau.

Nói xong, hắn không thèm nhìn về phía Hướng Nhật, mang theo một nam một nữ phía sau ra ngoài.

- Tao đã cho phép mày rời đi chưa?

Thấy Andrey sắp đi, Hướng Nhật cũng không thèm ngẩng đầu, nhàn nhạt nói.

- Oắt con, mày không nên khinh người quá đáng.

Nghe được câu nói đấy của Hướng Nhật..., lửa giận trong lòng Andrey nháy mắt bị đốt lên tới cực điểm, cơn tức giận nãy giờ bùng phát ra ngoài. Hắn xoay người nhìn về phía Hướng Nhật quát:

- Mày thực sự cho rằng tao không dám giết mày sao? Nếu như không phải Neo bệ hạ đang ở đây, mày bây giờ đã là một cỗ thi thể rồi, tao. .

- Câm miệng!

Nhìn Andrey trước mắt nổi giận, Hướng Nhật khẽ nhíu mày, cắt đứt lời Andrey nói. Lấy tay phẩy phẩy trước mặt vài cái, nhàn nhạt nói:

- Mày có biết miệng mày rất thối không hả, nếu như mày còn dám quay về phía tao rống them 1 câu nữa, tao sẽ biến mày thành một cỗ thi thể, ngay tại chỗ này.

Lúc này đây, Hướng Nhật rất mất hứng, mặc dù hắn rất thích giả trư ăn thịt hổ. Thế nhưng, lần này hắn tới để đàm phán, nhất định phải lên giọng, phải áp chế bọn họ ngay từ đầu.

Trong suy nghĩ của Andrey, người nam nhân trước mắt này lại lặp đi lặp lại sự khiêu khích trắng trợn ngay trước mặt hắn, nếu như hắn không giáo huấn thằng oắt con trước mặt này một chút, hắn cũng không phải là Andrey Punk nữa rồi.

Andrey quay đầu đối với tiểu quốc vương nói:

- Bệ hạ, vị bằng hữu kia của người căn bản là không hiểu cách tôn trọng người khác là như thế nào, xem ra, ta cần giúp người dạy dỗ hắn một chút.

Hắn cũng không them nhìn biểu hiện của tiểu quốc vương, trực tiếp nói

Mặc dù hắn không muốn đắc tội với tiểu quốc vương, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn sợ một tiểu quốc vương của một quốc gia nho nhỏ này. Thằng oắt con àny, phải dùng mọi giá nào cũng phải làm cho hắn cảm thấy hối hận, hối hận vì dám can đảm khiêu khích hắn, hối hận vì được sống trên cõi đời này.

- Sam, ta muốn người nam nhân trước mắt này thấy được thủ đoạn 'một cước'.

Nói xong, quay lại ngồi lên ghế, chờ hướng Nhật cầu xin tha thứ.

Nghe được Andrey lên tiếng, nam tử phía sau Andrey đi về phía Hướng Nhật. Khi còn cách Hướng Nhật còn một mét liền ngừng lại, nhìn Hướng Nhật đang ngồi dưới ghế, nói.

- Nghe cho rõ này thằng nhãi con, tao khuyên mày nên dập đầu xin lỗi thiếu gia nhà tao đi, nếu như mà để tao đến, mày nhất định sẽ phải hối hận.

- À?

Nghe được lời này, Hướng Nhật từ trên ghế đứng lên, nhìn nam nhân tướng mạo bình thường trước mắt mình, vừa cười vừa nói.

- Tao rất muốn biết cái gì gọi là hối hận.

Nói xong, liền khoanh hai tay lại với nhau, vẻ mặt đùa giỡn nhìn hắn.

Nghe được lời Hướng Nhật nói, nam tử vẻ mặt vô cùng phận nộ, tên cặn bã trước mắt mình này, lại dám khiêu khích chính mình, chính mình nếu muốn một tay cũng có thể bóp chết hắn.

Vốn thân thể Hướng Nhật gầy yếu, hơn nữa lại mới khôi phục tuổi thanh xuân, nhìn tuổi cũng không lớn, cho nên người bình thường nhìn thấy, Hướng Nhật thực sự không có lực sát thương gì cả. Trong mắt nam tử hôm nay, Hướng Nhật càng trở lên nhỏ bé không khác gì con kiến, cho nên đối với Hướng Nhật, hắn căn bản không có ý định dùng dị năng, trực tiếp vung quyền vọt tới.

Nhìn nam tử trước mắt xông lại, Hướng Nhật xem thường cười, khi nắm tay nam tử sắp đánh vào mặt chính mình, Hướng Nhật đầu cũng không thèm ngẩng, trong nháy mắt đá một cước, trực tiếp đem nam tử đá bay ra ngoài, té xuống bên chân Andrey. Nam tử này mặc dù là dị năng giả, thế nhưng thân thể hắn không biến thái bằng Hướng Nhật, hơn nữa tiến tới đánh Hướng Nhật mà không phòng bị, bị Hướng Nhật dùng một cước đá văng đi, nam tử này một lúc lâu rồi mà cũng không thể đứng dậy được.

Thấy Sam một chiêu còn chưa kịp tung ra, đã bị Hướng Nhật một cước đạp bay, Andrey càng thêm phẫn nộ, thế nhưng nữ tử phía sau Andrey chứng kiến Sam bị đạp bay, không có nghĩ rằng Hướng Nhật lại có thể có khả năng là một dị năng giả, chỉ cho rằng Hướng Nhật lực lượng lớn một chút, hơn nữa Sam cũng không dùng dị năng, cộng thêm cả việc Hướng Nhật xuất thủ quá đột ngột, cho nên Sam mới bị đạp bay.

- Sophie, ngươi và Sam cùng tiến lên, không được thủ hạ lưu tình, ta muốn thằng oắt con này hối hận vì đã sinh ra trên cõi đời này.

Andrey ra lệnh cho nữ tử phía sau.

Nghe được mệnh lệnh từ Andrey, Sophie tiến lên đỡ Sam dậy, hai người từng bước đi về phía Hướng Nhật. Cùng lúc này trong long bàn tay của cả hai, cũng bắt đầu phát sinh sự biến hóa.

Trong tay Sam, bỗng nhiên xuất hiện một hỏa cầu, hỏa cầu này lại còn là màu tím. Vừa nhìn, cũng biết nhiệt độ của nó cực kỳ khủng bố. Mà trong tay Sophie, cũng xuất hiện một cái cung tạo thành từ những tia điện, luồng điện này bị Sophie kéo căng, vốn chỉ có cái cung không, trong nháy mắt xuất hiện một mũi tên điện lưu thẳng tắp, rung động rè rè như một tia sét.

Thấy một màn như vậy, Hướng Nhật một chút phản ứng cũng không có, vẫn khoanh tay, nhìn hai người.

Đến mức này rồi, vậy mà thanh niên trước mắt này vẫn không có một chút nào hoang mang rối loạn, vẻ mặt đùa giỡn lại càng đậm hơn. Sắc mặt Sophie trở nên ngưng trọng, nhưng Sam lại cho rằng người thanh niên trước mắt, là bị động tác của hai người làm cho sợ đến mức ngu người, vì vậy hắn dương dương đắc ý nói.

- Oắt con, tới thế giới bên kia rồi, từ từ mà sám hối.

Nói xong, liền đem hỏa cầu trong tay nhắm phía Hướng Nhật ném tới, mà cung tiễn trên tay Sophie, phóng ra một mũi tên nhanh như thiểm điện bắn về phía trước.

Vốn là, hai người cùng Andrey đều cho rằng Hướng Nhật không thể nghi ngờ là phải chết, thế nhưng không nghĩ tới lôi tiễn trong quá trình bắn về phía Hướng Nhật, giống như gặp phải một bức tường vô hình, trong nháy mắt biến mất. Mà hỏa cầu của Sam, hiện giờ lại đang bay lơ lửng trước mặt Hướng Nhật.

Nhìn hỏa cầu trước mắt, Hướng Nhật chậm rãi vươn ngón cái và ngón trỏ, cầm lấy hỏa cầu, thản nhiên nhìn một nam một nữ trước mắt, nhẹ nhàng nói:

- Xong rồi đấy hả? Tới phiên ta nhé.

Nói xong, chỉ thấy hai ngón tay Hướng Nhất nhẹ nhàng dùng lực, hỏa cầu bị hắn trong nháy mắt bóp vỡ mà biến mất. Cùng với thời điểm hỏa cầu biến mất, trong nháy mắt, Hướng Nhật xuất hiện bên cạnh một nam một nữ, hai tay bóp cổ hai người, đem hai người nhấc lên, sau đó đi về phía Andrey đang ngồi nhàn nhạt hỏi:

- Có phải mày vừa nói muốn dùng thủ đoạn 'một cước' với tao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro