7. Cầu hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Triển ở nhà thấy lo lắng không yên. Mặc dù đã được Mạc Đinh chỉ thị không được theo nhưng anh ta không thể bỏ mặc người anh em của mình được. Thấy Mạc Đinh đi quá lâu liền một mình chạy tới điểm hẹn .

Tiểu triển thân thủ đối với Hà Mạc Đinh gần như ngang hàng. Sự nhạy bén tính toán siêu việt thận trọng trong công việc luôn đứng đầu trong rất cả các bảo tiêu của hắn. Anh ta nhanh chóng loại bỏ dào cản bao vây bên ngoài tiến nhanh đến chỗ Mạc Đinh.

Mạc Đinh hắn ta tuy thân thủ bất phàm nhưng vì bị tấn công liên tục một lúc nhiều người khiến hắn ta đuối dần. Khi tiểu Triển tới thì hắn ta gần như kiệt sức bị đâm lén một vết đâm ở vai trái máu me đầy khắp nhưng ánh mắt vẫn không có chút biến sắc. Đòn đánh kết thúc chuẩn bị giáng xuống một nhát lên tim hắn thì tiểu Triển kịp lao tới quật ngã mấy tên còn lại kéo hắn ra. Hắn vẫn đủ sức đứng dậy nhưng trọng tâm đã không còn vững vừa đứng đã ngã. Tiểu triển triệt tiêu mấy tên tay sai ấy song đỡ hắn trở về.

Hắn vì mất máu quá nhiều nên trên đường về đã chìm vào hôn mê. Tiểu Triển cấp tốc gọi bác sĩ tới nhà chữa trị vết thương cho hắn, rất nhanh hắn đã được băng bó lại. Vết thương không nghiêm trọng chỉ là để lâu hắn mất máu quá nhiều nên mới ngất đi.

Tự Thạch thấy hắn trở về như vậy có chút run sợ bởi lẽ từ trước tới giờ cậu chưa gặp phải mấy cái hoàn cảnh chết tiệt như này. Thấy bác sĩ trở ra hết cậu mới giám vào thăm hắn. Thấy hắn nhắm mắt nằm yên lặng trên giường không một chút động tĩnh. Ngũ quan của hắn vẫn đẹp như thường ngày chỉ có da là tái nhợt đi thôi.
Đi tới đi lui cậu lẩm bẩm ' hắn ta sẽ không chết đấy chứ. Tình hình này có vẻ nguy à nha. Hắn chết rồi lấy gì mình ăn chứ lại phải về nhà sao. Mình không muốn. Không được. Không được đâu'
Suy nghĩ vớ vẩn của cậu làm cậu dừng bước tiến tới chỗ hắn cứ như điên mà lay mạnh " dậy...dậy đi tên biến thái. Ngươi không được chết dậy đi. Huhu. Ngươi chết ta phải làm dao đây"

" cậu lay nữa là tôi chết thật đấy ây za" hắn nheo mày có vẻ đau đớn gượng lên tiếng

Cậu tưng tửng vui mừng ôm lấy hắn " may quá anh còn sống ha ha. Sao không nói sớm chứ"

Hắn nằm im cho cậu ôm nhắm mắt cười một cái " cậu quan tâm tôi sao. Sợ mất tôi hả"

Vội buông hắn ra cậu xấu hổ thầm phát khùng ' khỉ gió mình mới làm gì vâi, mình mới nói cái khỉ khô gì vậy... Thiên aaaaa nhục quá nhục quá'
Đứng lùi lại một bước vênh mặt nhìn hắn " anh điên hả. Ai thèm quan tâm tới loại người như anh"

" còn chối sao"

Cậu ngượng đỏ mặt " tào lao. Tôi về phòng" bỏ mặc hắn cậu phi một mạch về phòng đóng cửa cái ' rầm' chùm chăn kín mít. Chết tiệt cậu thấy mình có chút biến sắc, không thể nào, cậu không phải như vậy Tim bắt đầu đập nhanh ' aaaaa hắn là tên biến thái mình ghét hắn đúng rồi mình chỉ ghét hắn thôi không có gì hết á không được nghĩ gì nữa không được. Đi ngủ aaaaa'

Thân thể Mạc Đinh khá tốt nên sau vài ngày được Tự Thạch chăm sóc đã hồi phục hoàn toàn. Nói vậy chứ Tự Thạch chỉ ngồi nhìn hắn trông chừng gọi bác sĩ với đỡ hắn ngồi dậy ăn uống thôi chứ còn lại người hầu làm hết trơn à.

Khi hắn bị thương tất cả mọi việc đều giao lại cho Tiểu Triển. Bây giờ khỏe lại hắn lại tiếp tục với công việc của mình. Ngoài tiểu Triển bây giờ hắn muốn Tự Thạch cùng hắn tiếp tục gây dựng sự nghiệp nên giao cho tiểu Triển giúp đỡ huấn luyện cậu. Tiểu Triển thấy Mạc Đinh quá tin tưởng tên Tự Thạch này nên có chút lo lắng. Bên ngoài vẫn giúp cậu ta huấn luyện nhưng bên trong vẫn cẩn trọng đề phòng.

Tự Thạch từ ngày đến công ti làm việc mới nhận ra mấy công việc này không quá khó đối với cậu. Ban đầu cậu thấy rất nhàm chán bảo cái gì cũng không biết dặn cái gì cũng không làm nhưng về sau lại cảm thấy như mình sinh ra để làm mấy công việc này vậy. Cậu tự thấy mình thông minh hết sức. (Má ơi ở đây có thanh niên ảo tưởng). Không nhờ sự chỉ dạy tận tình chu đáo của tiểu Triển thì cậu cái gì giờ này cũng chỉ có không biết mà thôi

Thực sự Mạc Đinh có con mắt nhìn người thật tài giỏi ban đầu cho dù tiểu Triển có ngăn cản anh về việc Tự Thạch cũng nhất định Tự Thạch sẽ làm được. Sau bao lâu bên cạnh Mạc Đinh cậu cũng dần có tình cảm với hắn nhưng cậu vẫn nhất quyết nhận định chỉ như tình cảm của tiểu Triển đối với hắn chỉ là anh em. đúng. là anh em thôi. Cuộc sống của hắn vẫn không thay đổi gì khác chỉ là có thêm cậu nên hắn bớt đi ra ngoài thường xuyên đi làm hơn cũng hay đưa cậu đi chơi. Khuôn mặt lạnh của hắn vẫn thế nhưng ở cùng cậu nó sẽ ấm áp hơn nhiều. Sau khi cậu đến làm việc cho hắn thì dường như thế lực của hắn càng ngày càng vững. Mối làm ăn, quan hệ bên ngoài ngày càng nhiều.

--------------------------------

" ông chủ hình như hôm nay đến Thiên Hướng tôi gặp cậu chủ "

" có thật không "

" đúng vậy mà cậu ấy còn đi cùng tên Hà Mạc Đinh nữa "

"Chết tiệt mau điều tra"

Tốc độ điều tra tia chớp thoáng cái đã nhanh chóng tìm được. Cận vệ của ông chủ Trác Bạch chạy vội báo cáo

" ông chủ. Hiện giờ đúng là cậu chủ đang ở cùng tên Mạc Đinh còn làm việc cho hắn nữa"

" nhanh. Bắt nó về đây. Ta điện mất mà"

" rõ"

-----------------------------------

Hôm nay Tự Trạch phải kí hợp đồng với đối tác bên CCA.
" việc này giao cho cậu. Nhanh rồi về nhé. Nhớ 8h phải có mặt " tiểu Triển đưa hợp đồng cho Tự Thạch dặn dò

" oki. Mà Mạc Đinh đâu"

" hôm nay anh ấy có việc. Hợp đồng này cũng không quan trọng lắm không cần thiết phải lôi anh ấy theo chứ" qua thời gian làm việc cùng nhau tiểu Triển cũng không còn ác cảm với Tự Thạch nữa. Anh cũng biết tình cảm của hai người họ thế nào. Mà vì Tự Thạch vẫn không chịu thừa nhận tình cảm nên hai người họ vẫn chưa được xem là người yêu của nhau. Nhưng lúc nào cũng quấn lấy nhau, đi đâu cũng đi chung kè kè với nhau làm tiểu Triển luôn bị cho ra rìa. Tội nghiệp bạn Triển

Hôm nay ngày đẹp Mạc Đinh định bí mật cầu hôn với Tự Thạch, hợp đồng hôm nay chỉ là cái cớ để Mạc Đinh có thời gian sắp xếp kĩ càng một chút. Ai lại nghĩ một tên lạnh lùng mặt đóng băng trước mọi người như hắn lại nghĩ ra cái trò sến sẩm này chứ. Thật chất hắn rất kém trong cái khoản này do được tiểu Triển mách bảo lên bác google search nên mới bày ra cái trò này. Ban đầu hắn đắn đo lắm luôn nhưng rồi vì hạnh phúc con em chúng ta nên đành quyết định vậy.

Căn phòng thường ngày hắn và Tự Thạch hay ở cùng nhau hôm nay khác lạ vô bờ bến. Khắp phòng được trang trí toàn màu hồng khắp nơi có đầy nến lung linh. Trên giường là một hình trái tim với toàn cánh hoa hồng đỏ. Không chỉ ở giường mà khắp mặt đất trong phòng tắm toàn là hoa. Trên bàn bày toàn những món Tự Thạch thích, còn có hai cái ly  cùng trai rượu quý giá mà hắn đã phải cho người sang mỹ săn lùng về. Hắn quyết định hôm nay phải có được cậu. Nhất định phải có được. Và đặc biệt đã lâu hắn không phát tiết hôm nay nhất định đè cậu, đè cho khỏi xuống giường được luôn. Não hắn không biết bây giờ chứa gì nữa một người tài giỏi như hắn chưa bao giờ mất đi ý thức trước mọi kẻ thù sao giờ đây nghĩ đến viễn cảnh được cùng Tự Thạch ... èm hèm... Lại mất hết lí trí thề này. Thật không đáng anh hùng hảo hán quá ha.

----------------+-+-----------

#Biyi: ăn được món ngon đâu có dễ vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro