Đinh mệnh trái ngang(mysweetlovelyday)full20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phụ giúp bà giúp việc dọn bàn và rửa chén bát xong, Băng phóng thật nhanh lên phòng ngủ.

Không cần gõ cửa, Băng tự nhiên mở cửa rồi đi thẳng vào trong.

_A…a…a…a !

Đứng gần giường, ông chồng của Băng đang thay quần áo, tuy rằng ông ta chỉ cởi trần, còn phía dưới vẫn mặc một chiếc quần short nhưng Băng vẫn đỏ bừng mặt, người hóa đá, tay bịt mắt, miệng hét lên thất thanh.

Ông ta vừa buồn cười, vừa tức giận.

Nhớ lại buổi tối hôm qua, rõ ràng Băng đã biến thành yêu nữ, sao đột nhiên hôm nay lại thẹn thùng và ngượng ngùng giống như một cô nương lần đầu tiên mới nhìn thấy con trai bỏ trần thế kia ?

Cô vợ này đúng là không thể nào hiểu nổi.

Buộc lại đai dây áo, ông ta bảo.

_Xong rồi. Cô không cần phải bịt mắt nữa.

Băng hé ra dần dần, khi biết chắc là ông ta đã mặc lại áo choàng tắm chỉnh tề, Băng hung hăng hét nhỏ.

_Từ lần sau mỗi lần thay quần áo, ông làm ơn đi vào phòng tắm thay cho tôi.

_Cô đang ra lệnh cho tôi đấy à ?

_Ông còn nói như thế được nữa sao ? Ông nên nhớ trong căn phòng này không chỉ có mình ông ngủ ở đây mà còn có cả tôi nữa.

Băng cười gian hỏi.

_Hay là ông cho tôi ngủ ở một phòng khác ?

Nhìn khuôn mặt sung sướng và thích thú của vợ khi hỏi xin một căn phòng khác trong biệt thự để ngủ, ông ta lạnh lùng không nói câu nào.

Ông ta không phủ nhận là mình muốn được ngủ cùng với Băng, thậm chí còn thích làm những chuyện mà ông ta không nên làm.

Nhưng cơ thể của ông ta không ngừng đòi hỏi nên lý trí của ông ta đành ngủ yên, đành để cho cơ thể muốn làm gì thì làm.

Mỗi lúc động chạm vào Băng, ý nghĩ của ông ta hoàn toàn trống rỗng, ông ta không nghĩ và không cảm nhận được gì ngoài hơi thở, nhịp đập trong trái tim Băng, cảm nhận được mùi hoa hồng quyến rũ, cảm nhận được làn da mịn màng và mềm mại của Băng.

Cảm nhận được nhịp đập gấp gáp trong trái tim mình, thấy được những cảm xúc mãnh liệt đang ồ ạt tràn vào cơ thể.

Ông ta có thể nghĩ được gì, làm được gì, khi chính mình đầu hàng chính mình.

Điều duy nhất mà ông ta có thể làm là tự an ủi bản thân rằng chẳng qua Băng là một cô gái bẩm sinh có sức hút đối với người khác quá lớn nên ông ta không thể cưỡng lại được, còn về tình yêu thì vĩnh viễn là không thể xảy ra.

Băng không chú ý đến ông ta, cũng không thèm cãi nhau với ông ta nữa.

Tiến đến tủ quần áo, lấy mấy cuốn sách trong va ly.

Đi đến chiếc bàn gần cửa sổ, Băng ngồi xuống.

Giở mấy trang sách đầu tiền, Băng bắt đầu đọc.

Lúc này, Băng coi ông chồng đang đứng ở giữa phòng kia là không khí, nên không thể lọt vào tầm mắt của mình.

Tối hôm nay, cả hai đều có công việc riêng nên không đi ngủ sớm.

Băng lo học bài, ông ta lấy laptop, lấy mấy hợp đồng kinh tế, ông ta cũng bắt đầu chìm vào thế giới công việc của riêng mình.

Hai tiếng sau, Băng đã đọc xong cuốn sách kinh tế, cũng làm xong mấy bài tập.

Vốn là một cô gái thông minh, nên mấy bài tập do thầy giáo giao cho này không thể làm khó được Băng.

Quay sang nhìn ông chồng, thấy ông chồng nhăn trái nhíu mày, tất cả tâm trí đều tập trung vào màn hình máy tính, Băng bỗng thấy lòng mình thật thanh thản và hạnh phúc.

Ngay lúc này, Băng thực sự rất cảm kích ông ta.

Tuy rằng vẫn không thể tha thứ cho hành động cưỡng ép và bắt buộc mình kết hôn với ông ta, nhưng từng ngày sống bên cạnh nhau đã cho Băng thấy ông ta không phải là một người xấu, mà ông ta rất tốt, cũng rất đáng yêu.

Nghĩ đến hành động dành ăn của ông ta ngày hôm nay, Băng cười nhẹ.

Đứng lên, không muốn làm phiền cảm hứng làm việc của ông ta, Băng rời khỏi phòng.

Đi xuống lầu, Băng lững thững đi vào nhà bếp.

Bây giờ đã hơn mười giờ đêm, nên bà giúp việc đã đi ngủ.

Nhớ ông ta rất thích uống cà phê, Băng quyết định sẽ pha cho ông ta một ly cà phê, đồng thời cũng pha cho mình một ly sinh tố trái cây

Lòng đã quyết, ý đã định, Băng bắt tay vào thực hiện.

Đầu tiên Băng pha cà phê cho ông ta.

Ly cà phê này, không phải chỉ cần cho bột cà phê vào là xong, mà Băng còn cho thêm sữa, và những loại thực phẩm khác.

Băng là một đầu bếp thiên tài và pha chế chuyên nghiệp nên thức ăn trên đời này chỉ cần Băng muốn làm, Băng sẽ biến tất cả thành một món ngon có một không hai.

Mười lăm phút sau, Băng bưng một ly cà phê có hương thơm nồng nàn quyến rũ và ly sinh tố trái cây ngọt ngon lên lầu.

Đặt ly cà phê quyến rũ và hấp dẫn trước mặt ông ta, Băng mời.

_Ông uống đi.

Ông ta giật mình nhình ly cà phê trước mặt, lại ngước mặt lên nhìn Băng.

Ông ta tập trung vào công việc quá nên không biết là cô vợ đã rời khỏi phòng ngủ từ lúc nào, nghe Băng lên tiếng và đặt ly cà phê có mùi thơm nồng nàn muốn say trước mặt mình ông ta mới hay.

_Uống đi, ông còn nhìn gì nữa ?

Biết tài vợ không chỉ nấu ăn ngon, mà còn có khả năng pha chế ra những loại đồ uống tuyệt hảo.

Ông ta sung sướng vội bưng cà phê lên miệng và nhấp một ngụm, mà không cần vợ nhắc đến lần thứ hai.

Cà phê vừa trôi xuống cổ họng, mặt ông ta bừng sáng, đầu óc tỉnh táo.

Mùi vị cà phê cho ông ta cảm giác muốn say, muốn tan chảy, cho ông ta cảm giác giống như lúc ông ta đang hôn Băng.

Mặt ông ta hơi đỏ khi nghĩ đến những chuyện không nên nghĩ khi uống cà phê, nhưng cảm giác này rất quen thuộc.

Cô vợ trẻ con, có nhiều tài này đang định hành hạ thể xác và tinh thần của ông ta đây mà.

Nếu tình trạng này mà cứ kéo dài, ông ta sẽ phải giữ Băng thật chặt, giữ mãi mà không chịu buông.

Mất đi cô vợ có khả năng nấu ăn ngon, pha chế đồ uống giỏi, cùng khả năng chiều và quyến rũ chồng thiên tài, ông ta biết tìm đâu ra một người giống như Băng.

Càng nghĩ, ông ta vừa sợ, vừa lo lắng, vừa phần khích.

Sợ vì mình đang dần yêu, đang muốn có Băng suốt cuộc đời, lo lắng vì nếu Băng phát hiện ra được sự thật, Băng sẽ hận mình và bỏ mình đi, phấn khích vì hàng ngày sẽ được thưởng thức tài nghệ của Băng.

Cảm giác hỗn độn mang lại cho ông ta những trải nghiệm ông ta chưa từng biết đến.Ông ta không biết nên cảm ơn chính mình, hay nên tự trách bản thân đây ?

Tuy lấy Băng vì mục đích muốn trả thù nhưng lại không ngờ được rằng, nhờ Băng, ông ta đã tìm lại được những thứ mà ông ta đã chôn vùi từ lâu.

_Uống được không ?

Băng tò mò hỏi.

Nhìn đôi mắt tròn xoe long lanh vui sướng của Băng, ông ta thành thật đáp.

_Rất ngon.

Băng cười toe toét.

_Nếu lần sau, ông muốn uống tiếp, chỉ cần ông nói một tiếng, tôi sẽ pha cho ông.

Ông ta luôn muốn biết tại sao một cô gái ông thích uống cà phê, cũng không am hiểu về rượu như Băng có thể pha được một ly cà phê và pha chế ra một ly rượu tuyệt hảo như thế.

Nhìn khuôn mặt đầy dấu hỏi chấm của chồng, Băng cười nhẹ.

_Ông đừng hiểu lầm, một người chỉ cần có cái tâm, có ước muốn và khát vọng sẽ làm được mọi việc. Tuy rằng tôi không thích uống cà phê, cũng không thể uống được rượu, nhưng đâu có nghĩa là tôi không thể pha được một ly cà phê và một ly rượu ngon.

Ông ta im lặng không đáp, ánh mắt ông ta nhìn Băng đầy trìu mến và thương yêu.

Lúc này ông ta muốn ôm và hôn Băng.

Băng dựa đầu vào vai ông ta.

Nhấp một ngụm sinh tố trái cây trong ly, Băng tò mò hỏi.

_Ông đang làm gì thế ?

_Nghiên cứu dự án mới của công ty.

_Tôi có thể xem qua một chút được không ?

Ông ta ngập ngừng không đáp.

Dự án lần này rất lớn, sự thành bại của một công ty đòi hỏi người lãnh đạo cũng như nhân viên trong công ty phải hết sức bảo mật những thông tin quan trọng.

Nếu thông tin này lộ ra ngoài và rơi vào tay đối thủ chẳng những hại công ty không thể kí kết được hợp đồng, mà có khi còn bị phá sản và dẫn đến sụp đổ.

Thấy ông ta im lặng ông đáp, hiểu ông ta cũng cảm thấy khó xử nên Băng không ép ông ta.

Suy nghĩ mấy giây, ông ta đưa cho Băng xem.

Ông ta không biết tại sao tự dưng mình lại tin tưởng Băng, tự dưng lại muốn Băng làm tri kỉ của mình, ông ta chỉ biết bằng vào tính cách ngây thơ, trong sáng và hồn nhiên của Băng, Băng sẽ không bao giờ bán đứng ông ta, huống hồ Băng còn là một người trọng nghĩa khí, hành động vì bạn quên mình của Băng, đã chứng minh cho ông ta thấy, Băng là một cô gái như thế nào.

Băng mỉm cười thật tươi, mặt háo hức giở từng trang ra đọc.

Băng say mê đọc và nghiên cứu đến nỗi, chỉ sau có hai giây nhìn vào hợp đồng trước mặt, Băng hoàn toàn quên mất ông chồng đang vừa thưởng thức ly cà phê thơm ngon vừa nhìn mình chăm chú ở bên cạnh.

Đọc xong, vẫn không ngẩng đầu lên nhìn ông ta, Băng hỏi.

_Ông muốn mua khu đất này để xây dựng khách sạn ?

_Đúng.

Ông ta bình thản trả lời.

Ông ta muốn biết Băng định nói gì.

_Cô có ý kiến gì sao ?

_Tôi cho rằng dự án lần này không khả thi.

Ly cà phê trên tay ông ta dừng lại trên môi, đang định uống thêm một ngụm nhưng nghe vợ nói, ông ta vội đặt ly cà phê xuống bàn.

Phải nói là lời nhận xét của Băng, khiến cho ông chấn động không ít.

Đường đường là công tử nhà họ Hoàng, là người có đầy đủ trí tuệ và dũng khí, một khi đã quyết định làm bất cứ việc gì, cũng đều tính toán hết tất cả các khả năng, rủi do và tình huống có thể xẩy ra.

Dự án lần này, ông ta đã phải mấy hơn một tháng nghiên cứu và cho người đi khảo sát thị trường, ông ta đã nắm chắc phần thằng trong tay.

Tại sao cô vợ trẻ con vừa mới xem xong, đã phán ngay một câu là không có khả thi ?

_Cô có thể giải thích rõ hơn được không ?

Ông ta mặc dù không phục và không muốn chấp nhận sự thật mình đang bị dao động, nhưng vẫn phải cố trấn tĩnh để hỏi Băng.

Mượn máy tính của ông ta, Băng đánh một địa chỉ của một trang web mà Băng đã đọc vào chiều nay.

Dùng chuột bôi đen một đoạn trên một trang tin tức, Băng chỉ cho ông ta xem.

_Ông đọc đi.

Ông ta vội làm theo lời Băng nói.

Sau khi đọc xong, ông ta chống hai tay xuống bàn, mười ngón đan xen vào nhau, mặt lạnh lùng, đầu óc ông ta cũng tỉnh trí được vài phần.

_Cô cho rằng chỉ vì vài tin tức này mà dự án lần này không có khả năng thành công ?

Băng vừa lắc đầu lại vừa gật đầu.

Ông ta phì cười.

_Rút cuộc, cô cho rằng kết quả sẽ như thế nào ?

_Tôi cho rằng dự án lần này không có khả thi.

_Chẳng phải cô đã nói rồi sao ? Cô phải giải thích rõ ràng, tôi mới hiểu được chứ ?

Băng nheo mắt nhìn ông ta.

_Ông tin là tôi có khả năng phán đoán hay sao ?

Ông ta nghiêm túc bảo Băng.

_Đối với tôi, ý kiến nào tôi cũng muốn nghe. Làm ăn kinh tế không phải là một trò chơi, chỉ cần cô nói đúng, phân tích hợp lý và chính xác, tại sao tôi lại không tiếp thu ?

Thái độ chân thành biết lắng nghe ý kiến và tôn trọng người khác của ông ta, khiến cho Băng càng thêm ngưỡng mộ ông ta.

Bây giờ Băng đã hiểu vì sao ông ta lại nhanh chóng thành công như thế.

Một người luôn biết lắng nghe, luôn muốn học hỏi kinh nghiệm và kiến thức của người khác như ông ông ta, làm sao ông ta không nhanh chóng đưa công ty của nhà họ Hoàng trở thành một tập đoàn lớn mạnh như hiện nay.

_Cô nói đi.

Ông ta giục Băng.

_Tôi nói dự án lần này của ông không có khả thi không phải là do lô đất mà ông muốn mua có vấn đề mà là do kiến trúc sư của khu đất này có vấn đề.

Ông ta kinh ngạc nhìn vợ không chớp mắt.

_Cô thấy vấn đề nằm ở chỗ nào ?

Băng lại đánh một địa chỉ của trang web.

Ông ta chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, thấy cô vợ đang tìm một trang web của nước ngoài, trang web này toàn tiếng Ý.

Càng ngày ông ta càng không hiểu cô vợ mình rút cuộc là ai ? Tại sao lại có nhiều tài năng như thế ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cõi