dinhmenh2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi va phải hắn khi vừa bước xuống cầu thang, hình như hắn đang vội thì phải nên đi chẳng nhìn ai cả...

hừ hừ, tôi ngã 1 cái chỏng vọng xuống nền. Tức muốn điên lên được, tôi định sẽ nói với hắn là tại sao mà

đi bất cẩn quá dzậy... hic nhưng mà đây là nhà người ta mà còn tôi là khách thì có quyền gì chứ oaoa. Tôi

bất chợt đứng sững người khi ánh mắt hắn nhìn tôi lúc đở tôi dzậy, cái ánh mắt to đẹp và long lanh ấy

cộng với cái mùi hương nhẹ trên người hắn làm cho tôi đê mê đến khó tả, tôi cứ ước là thời gian cứ đứng

yên lại cho tôi típ tục cảm nhận những gì thuộc về hắn (@@). Rồi bất chợt hắn mỡ miệng ra nói chuyện

làm cho hồn tui đã trở về với hiện tại trong lúc nó đang bay ở đâu trên mây ấy:

- Cho Phong xin lỗi Tuấn nha, tại vội quá nên Phong ko có để ý. Tuấn... có bị gì ko? - giọng hắn nhẹ nhàng

và quyến rũ quá, tôi như người mất hồn trong cái khoảnh khắc ấy nhưng chợt bừng tĩnh và trả lời hắn:

- À Tuấn ko bị sao hết Phong cứ yên tâm đi ( hừ hừ thiệt ra là cái mông như muốn ê lên đấy chứ (^^~)

ngã 1 cú mạnh mà) - tôi cười và nói thêm :

- Thôi Phong cứ làm gì thì làm đi, Tuấn chỉ định xuống dưới nhà uống nước thôi àh

- Vậy thôi cho Phong xin lỗi nhé! Chúc ngủ ngon - hắn nói rồi vội vã đi vào phòng của hắn - Àh thì ra là

phòng tôi và phòng hắn đối diện nhau - tôi phủi phủi tay rồi xuống nước và trở lại phòng. Tôi nằm nhớ lại

cái cảm giác ban nãy mà cười thầm - trời ơi có phải tôi đang suy nghĩ vẫn vơ quá ko vậy nè - Tôi thiếp đi

lúc nào ko biết, chắc có lẽ cả ngày dài mệt mõi nên tôi mới ngủ 1 giấc ngon lành thế này

Đúng 6h sáng tôi chợt giật mình thức giấc... ui cái giường mới êm ấm làm sao, tôi muốn nằm đây mà

nướng 1 giấc nữa cho đã, dù sao tôi cũng chưa có vào học mà. Hôm nay là ngày chủ nhật mát mẻ, những

tia sáng nhỏ chiếu vào căn phòng tôi làm cho nó thêm ấm cúng. Chợt tôi nghe như có tiếng gọi:

- Tuấn ơi! Dậy ăn sáng cùng ba má nhé - thì ra là Phong đang kêu tôi ở phía ngoài. Tôi bước ra ngoài mở

cửa và nói hắn cứ xuống trước rồi tui sẽ xuống liềnTôi làm vệ sinh cá nhân xong rồi cũng xuống dưới nhà.

Thì ra hôm nay là chủ nhật nên cô chú ở nhà chung vui với gia đình. Tôi chào cô chú và cô chú cũng vậy,

riêng tên Phong thì đã ngồi trên bàn rồi. Tôi nhìn hắn và mĩm cười... sáng sớm nhìn mặt hắn cứ như là

thiên thần vừa tỉnh giấc ấy trông đẹp đến lạ thường...

Tôi cùng cô chú và hắn ăn sáng vui vẽ và cô nói với hắn:

- Phong nè! Lát nữa chở Tuấn ra ngoài cho em nó biết đó biết đây với lại mua thêm những thứ cần thiết

cho em nó nha con.

- Dạ con biết rồi mẹ - giọng hắn nhẹ nhàng và trả lời

- Thôi 2 đứa lên thay đồ rồi đi đi để đây má dọn là được rồi - tôi xin phép cô chú lên phòng rồi chọn 1 bộ

đồ để đi ra ngoài với hắn . Hắn cũng đã thay đồ xong và 2 đứa chúng tôi đi xuống nhà, hắn lấy xe và bắt

đầu chở tôi đi. Ngồi sau xe mà tôi cứ bị quyến rũ bởi mùi nước hoa crital quyện vào trong mủi, tay tôi như

muốn ôm hắn thật chặt để được gần cái mùi hương ấy hơn nhưng mà đôi tay tôi ko cho phép... ôi thật là

tiếc biết bao, đúng là cái tật ham hố, mám trai quá... Đi dạo đã được 1 lúc nhưng tôi cũng ko biết nói gì

với hắn cả, hắn cũng ít nói... thế là tôi đành phải ngồi sau im lặng mà để hắn đưa đi đâu thì đưa. 1 lúc sau

đột nhiên hắn dừng xe trước 1 cái shop thời trang và dẫn tôi vào trong. Hắn nói: " Tuấn cứ lựa 1 bộ cho

thật đẹp, hôm nay Phong tặng Tuấn xem như quà gặp mặt nhé!". Lúc này tôi cũng chẳng biết làm gì hơn

trước lòng thành của hắn. Tôi cũng đang lưỡng lự để chọn thì hắn rút ra 1 bộ đồ rồi hắn đưa cho tôi

- " Bộ này đẹp nè Tuấn, Tuấn lấy bộ đồ này nha". Tôi cũng ko biết sao đành gật đầu... hắn cũng chọn

cho mình 1 bộ...

Đi mấy vòng để mua mấy thứ lặt vặt xong chúng tôi bắt đầu trở về nhà. Hắn hỏi tôi :

- " năm nay Tuấn thi trường nào vậy???"

- " à năm nay Tuấn thi trường đại học âm nhạc đó Phong"

- "Vậy à! Phong cũng đang học thêm 1 khóa ngoài của trường đó. Cũng được gần 1 năm rồi, nếu có gì

khó thì cứ hỏi Phong rồi Phong chỉ cho"

- "Được vậy thì tốt quá, cảm ơn Phong nhiều nha"

Thế là tôi và hắn đã bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn. Tôi cứ tưởng trong cái ánh mắt lạnh nhạt đó

thì chẳng biết nói gì chứ ( -.- ). Nói chuyện rôm rả được 1 lúc thì đã về đến nhà. Tui vào trước rồi hắn dắt

xe vào sau tôi.

Kể từ ngày hôm đó tôi và hắn cũng nói chuyện nhiều hơn và hắn thường chỉ tôi đàn và hát rất tận tình.

Tôi thường qua bên phòng hắn để trò chuyện và tôi biết được hắn có cái tính thật dễ thương.

Tưởng đâu cuộc sống trong những ngày tháng ấy cứ êm ả trôi qua như dòng nước nhưng mà chuyện gì

đến thì cũng đến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện