Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Bị chơi điên cuồng trên xe ngựa, lỗ đít chứa đầy tinh dịch. Giáo chủ cầu xin phu quân giúp mình móc ra.

Cách ngày tám đại môn phái vây đánh Ma giáo đã qua hơn hai tháng, giang hồ nghe đồn ngày Ma giáo bị vây đánh máu chảy thành sông, giáo chủ Ma giáo Bách Lí Hàn nhảy xuống huyền nhai trước mắt bao người, đến nay chưa biết sống chết. Hiện giờ Ma giáo đã sụp đổ, nhưng đến nay ma đầu Bách Lí Hàn chết không thấy xác, cho nên trên giang hồ đã phát lệnh truy sát đặc cấp, toàn giang hồ tìm kiếm bóng dáng Bách Lí Hàn, nhìn thấy liền giết không tha, thậm chí cũng tìm kiếm dư nghiệt khác của Ma giáo, một khi phát hiện đều là giết chết không luận tội.

Tóm lại nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, hai tháng trên giang hồ huyết vũ tinh phong, nhưng võ công của Bách Lí Hàn ở nông phu gia cũng khôi phục được kha khá rồi, hắn một lòng muốn tìm lại người Ma giáo, muốn gầy dựng Ma giáo lại lần nữa.

Thái độ của Chu Uý Kì với hắn vẫn luôn duy trì như vậy, mặc kệ hắn Muốn làm cái gì đều theo hắn.

Vì thế, hai người bước lên hành trình mới, chỉ có điều khiến Bách Lí Hàn ảo não lại thẹn thùng, phẫn nộ chính là, Chu Uý Kì luôn lấy cớ giấu giếm tai mắt, luôn khiến hắn ra vẻ nữ tử, sau đó hai người bọn họ ra vẻ phu thê.

Bách Lí Hàn cũng biết trước khi gầy dựng lại Ma giáo không thể bại lộ thân phận, nhưng hắn cũng không phải người sợ phiền phức, chỉ là...mỗi lần Chu Uý Kì vừa đấm vừa xoa cuối cùng cũng ỡm ờ theo ý muốn của Chu Uý Kì.

Như hiện tại, hai người bọn họ là một đôi phu thê tân hôn, ngồi ở trong xe ngựa đang chuẩn bị vào thành, nhưng trên đường Chu Uý Kì cũng không yên phận.

Theo xe ngựa xóc nảy kẽo kẹt kẽo kẹt, trong xe ngựa cũng đang lắc lư, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ câu hồn đoạt phách.

Chu Uý Kì áo mũ chỉnh tề ăn bận giống như một công tử phú quý, chỉ lộ ra hạ thân, mà trên đùi anh, lúc này có một "nữ tử" hồng trang đang ngồi.

Nữ tử hồng trang xinh đẹp lại có vài phần yêu diễm, tóc dài đen nhánh theo hồng bào rũ đến dưới eo, mà khiến cho người khác kinh diễm không có gì hơn gương mặt này, vốn dĩ chính là tuyệt thế dung nhan khó phân nam nữ, sau khi trang điểm, thật sự có thể nói là điên đảo chúng sinh.

Vốn dĩ có một đôi mắt đào hoa mê người, hiện tại khoé mắt được vẽ lên đuôi mắt hồng đào, vô cớ tăng thêm vài phần yêu mị, giữa mày được điểm lên một đoá hồng mai, lại có vài phần tiên khí không thể khinh nhờn, còn có một đôi môi đỏ mỏng mà yêu mị.

"Nữ tử" giống như yêu mỹ nhân, đại khái thế gian này không ai có thể chống đỡ nổi dụ hoặc của hắn.

Đặc biệt là giờ khắc này, trường bào của mỹ nhân mở rộng ra, da thịt trắng nõn dưới lớp hồng trang làm nên có vẻ càng mê người hơn, xuống chút nữa, hai chân mỹ nhân tách ra ngồi ở trên đùi Chu Uý Kì, mà nhục huyệt dưới mông bị côn thịt đứng thẳng của Chu Uý Kì căng ra hoàn toàn.

"A~ ưm...a ưm..." Tiếng thở dốc theo xe ngựa xóc nảy thỉnh thoảng bị bật ra từ trong miệng của mỹ nhân, rất nhanh lại sẽ bị mỹ nhân gắt gao chặn ở trong miệng: "A~ Ưm..."

Mà mỗi một lần xe ngựa xóc nảy đều cùng với côn thịt cắm vào thật sâu trong huyệt của hắn, hoặc là khuấy, hoặc là quét qua điểm mẫn cảm kia.

Khoái cảm kịch liệt lập tức làm nhục bích mỹ nhân co rút lại, đôi tay bất giác khoác lấy cổ Chu Uý Kì, cằm vô thức giương lên, cắn chặt môi, thân thể run rẩy, vì thế ngực càng lộ ra thêm.

"Muốn tới hô...nơi đó..."

"Phu nhân thoải mái không?" Chu Uý Kì vừa theo xe ngựa xóc nảy đỉnh động vòng eo, vừa tiến lại gần liếm láo xương quai xanh, hầu kết của Bách Lí Hàn, hoặc là cắn cắn hai điểm đứng thẳng trước ngực.

"Ưm thoải mái...a ưm chậm một chút..."

Đầu vú nam nhân vốn là rất nhỏ, cho dù gắng gượng lên cũng không lớn bao nhiêu, nhưng đại khái là bị anh liếm láp rất lâu rồi, hai viên thịt trước ngực Bách Lí Hàn vậy mà thần kì to hơn hai phần, thậm chí ngực bằng phẳng của hắn dường như cũng sớn một chút, vì thế Chu Uý Kì dùng hết sức lực một lần nữa cắn lên.

"A ha..." Bách Lí Hàn lập tức đau đến kêu ra tiếng, nhưng càng đau càng kích thích, khoái cảm cũng càng mãnh liệt.

Xe ngựa rất lớn, bọn họ cũng rất ẩn nhẫn, nhưng mã phu đánh xe vẫn thỉnh thoảng nghe được động tĩnh bên trong, từ đầu mặt già của ông còn đỏ lên, than thở người trẻ tuổi hiện tại thật là sinh long hoạt hổ, nhưng dần dần nghe nhiều ông cũng thành quen.

Nhưng mặc kệ bao nhiêu lần, nghe thấy âm thanh như vậy ông vẫn nhịn không được mặt đỏ tai hồng, thân thể nóng lên, thật sự là âm thanh của vị phu nhân trẻ tuổi này quá mất hồn, hơn nữa phu nhân thật sự là quá đẹp, ха phu cũng cảm thấy nếu không phải mình già như này, chỉ e là nhìn một cái cũng bị câu hồn.

"A ưm..." Chu Uý Kì ôm eo hắn, một một cái đỉnh động đều phối hợp bánh xe lăn, thao vừa sâu vừa không đến mức làm tư thế của Bách Lí Hàn khó chịu, vì thế tiếng ưm ưm a a a luôn là không khống chế được bật ra từ trong miệng Bách Lí Hàn.

"Phu quân a...a ưm..." Trải qua hai tháng nhiều lần huấn luyện, Bách Lí Hàn hiện tại đã có thể rất tự nhiên gọi phu quân, thậm chí bởi vì Chu Uý Kì trầm mê với giả làm phu thê, ngay cả ngày thường Chu Uý Kì cũng bảo hẳn Gọi mình là phu quân, Bách Lí Hàn từ đầu sống chết không muốn đến sau lại ỡm ờ, đến bây giờ cũng đã quen.

"Phu quân a ưm...nơi đó a a a um muốn tới...a ưm tới rồi..." Cả người Bách Lí Hàn đột nhiên run rẩy bổ nhào vào trong lòng Chu Uý Kì, ngay sau đó thân thể run rẩy một trận, đặc biệt hậu huyệt không khống chế được mà co rút lai.

Chu Uý Kì dùng sức đỉnh một cái cắm côn thịt vào thật sâu, lúc này, người trong lòng trực tiếp bổ nhào lên người Chu Uý Kì mềm thành một vũng bùn, không Muốn động đậy, đáng tiếc, phu quân hắn sao có thể dễ dàng thoả mãn như vậy.

Cho nên rất nhanh, hắn liền cảm nhận được thứ cứng rắn nóng bỏng trong tiểu huyệt lại căng to vài phần, dường như muốn phá nát nhục bích của hắn.

"Hỗn trướng, ngươi đủ chưa!" Bách Lí Hàn ngẩng đầu căm tức nhìn.

"Phu nhân, vi phu chỉ vừa mới bắt đầu thôi." Chu Uý Kì cười ôm eo phu nhân, lại cắm vào thật sâu lần nữa, nhưng lần này Chu Uý Kì lật người Bách Lí Hàn lại, để hắn ngồi đưa lưng về phía mình.

Vì thế Bách Lí Hàn mở rộng hai chân ra ngồi ở trên đùi Chu Uý Kì, chỉ là lần này mông hắn khảm ở phần hông của Chu Uý Kì, rãnh mông hoàn toàn kẹp một cây côn thịt vừa thô vừa lớn, đôi tay hắn bị Chu Uý Kì giữ chặt, cho nên sẽ không bị ngã xuống, nhưng mỗi lần Chu Uý Kì cắm vào, hắn vẫn không khống chế được mà ngả về đằng trước. Lúc này hễ có người xốc rèm cửa lên là có thể hoàn toàn nhìn thấy một giáo chủ Ma giáo yêu mị lại dâm đãng.

Mã phu ngồi ở trước xe nghe thấy bên trong lại vang lên tiếng mà lắc đầu, tuổi trẻ thật tốt, nhưng cho dù là lúc ông còn trẻ, cũng chưa từng nghe qua nam tử hung mãnh như vậy, vị công tử trong xe này không chỉ tuấn tú lịch sự, năng lực ở phương diện này cũng thật kinh người.

"A ha ưm...mau a a a ưm phu quân a...a a a um nơi đó a a a a ưm..."

"Vi phu thao phu nhân sướng không?"

"A a a ưm sướng...a a sướng chết mất a...a"

"Phu nhân..."

"Phu quân a a a a thao ta sướng quá a...ưm ưm ưm chịu không nổi a phu quân... không được a a a a"

"A tê quá a ưm...sắp tới ưm...a"

"Phu nhân, chúng ta cùng nhau." Chu Uý Kì ôm hắn đặt cằm ở bên tai hắn thấp giọng nói.

Vừa vặn vào lúc này, hình như bánh xe ngựa nghiên qua một cục đá, toàn bộ xe ngựa lập tức bị xóc đến bắn lên.

Vì thế người ngồi ở trên đùi Chu Uý Kì cũng lập tức bị bắn lên, côn thịt tức khắc từ lỗ nhỏ rút ra một đoạn dài, sau đó không đợi Bách Lí Hàn phản ứng lại, phụt một tiếng thật mạnh mà ngồi trở về.

Côn thịt trực tiếp cắm đến cùng, Bách Lí Hàn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều sắp bị đỉnh đến lệch vị trí, côn thịt của Chu Uý Kì giống như có thể đâm xuyên hắn vậy.

Hắn không khống chế được a một tiếng, đồng thời khoái cảm thật lớn từ hậu huyệt lan tràn đến tâm trí, trong đầu Bách Lí Hàn tạm thời trống rỗng.

Sau đó đúng lúc này, hắn lại bắn ra lần nữa, Chu Uý Kì đã dùng khăn tiếp được.

Đồng thời, Chu Uý Kì cuối cùng cũng bắn toàn bộ vào trong cơ thể Bách Lí Hàn, thân thể Bách Lí Hàn run rẩy mềm ở trong lòng Chu Uý Kì, thân thể còn đang ở trong dư vị cao trào chưa lấy lại tinh thần, nhưng lỗ nhỏ vào lúc Chu Uý Kì bắn tinh không khống chế được mà co rút lại.

Thở dốc thô nặng, rên rỉ mất hồn thực cốt, âm thanh khiến người suy nghĩ miên man...cuối cùng dần dần bị tiếng bánh xe lộc cộc lộc cộc bao trùm.

Mã phu biết, đây là đã kết thúc, vì thế ông nhịn không được thanh giọng nhắc nhở: "Công tử, phu nhân, còn nửa canh giờ là đến."

Không có được lời đáp lại, trong xe, Bách Lí Hàn còn ngồi ở trong lòng Chu Uý Kì thở dốc, sau một lúc lâu Chu Uý Kì Mới ôm hắn rút côn thịt ra.

Lập tức, lỗ nhỏ bị thao đến hơi mở không khống chế được chảy ra thứ gì đó, sắc mặt Bách Lí Hàn biến đổi, tức khắc kẹp chặt mông, co rút hậu huyệt, muốn ngăn cản thứ bên trong chảy ra, chủ yếu là rớt ở trên y phục thì quá xấu hổ.

Chu Uý Kì cười khẽ: "Hiện tại phu nhân mới biết cảm thấy thẹn, vừa rồi kêu lớn tiếng như vậy, đại thúc xa phu đều nghe được."

"Hừ, còn không phải đều tại ngươi!" Bách Lí Hàn nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó lại cáu giận nói: "Ngươi nhanh lau cho ta."

Lúc này hắn dùng sức kẹp chặt mông, hai cánh mông thịt đều tê dại, nhưng vẫn cảm giác không kẹp được, sắp chảy ra rồi, nhưng tên hỗn trướng này còn nhìn hắn chê cười.

"Phu nhân cầu xin ta đi." Chu Uý Kì nói.

"Chu Uý Kì! Hô...nhanh lên, sắp ra rồi." Bách Lí Hàn tức giận: "ưm..."

Chu Uý Kì vẫn thờ ơ, chỉ cười tủm tỉm nhìn hắn, bộ dạng Bách Lí Hàn không cầu anh liền không giúp hắn lau.

"A~ ưm...phu quân~" Bách Lí Hàn chỉ có thể chịu thua: "Phu quân, xin ngươi giúp ta..."

Quả nhiên, một tiếng phu quân của hắn khiến cả người Chu Uý Kì đều ngứa, kéo phu nhân qua để hắn ghé vào trên đùi mình, lúc này mới cầm khăn lau khô cho hắn.

Mà trong quá trình lau sạch này, khó tránh khỏi lại là một hồi cọ xát ái muội, Chu Uý Kì thâm nhập ngón tay vào tiểu huyệt ướt át rót đầy tinh dịch của anh, moi đào ra, sau đó dùng khăn mềm tẩm ướt lau khô, lặp lại nhiều lần như thế, Bách Lí Hàn đương nhiên bị anh giày vò đến khó nhịn lại bất đắc dĩ.

"A~ đừng...đừng động nữa, ưm..." Hắn thật là chịu không nổi.

Cũng may Chu Uý Kì chỉ là lau cho hắn, sau đó để hắn dùng sức bài xuất tinh dịch trong tiểu huyệt ra, lặp lại như thế rất nhiều lần, cuối cùng xem như là lau sạch sẽ, mà lúc này, nơi bọn họ muốn đến cũng sắp đến rồi.

Nhưng ở trước cửa thành, bọn họ bị một đám người môn phái giang hồ chặn lại, bọn chúng muốn tra xe, hiện giờ toàn bộ giang hồ đều đang tìm Bách Lí Hàn, cho nên không cần nghĩ cũng biết bọn chúng đang tìm Bách Lí Hàn.

Bách Lí Hàn vốn dĩ giận từ trong lòng, muốn giết người, lại bị Chu Uý Kì ngăn cản, bảo hắn đừng vội manh động, vì thế để cho bọn chúng tra.

Trong nháy mắt xốc màn xe lên, Bách Lí Hàn y phục không chỉnh tề nghiêng người dựa vào trong lòng Chu Uý Kì, tuy rằng hắn đưa lưng về phía những người Gọi là nhân sĩ chính phái kia, nhưng tóc dài rủ xuống đất, vai ngọc nửa lộ, da thịt trắng nõn cùng với sườn mặt chỉ lộ ra một chút kia đã khiến mấy đại nam nhân huyết khí phương cương nhìn đến ngây người.

Vẫn là Chu Uý Kì tức giận nhắc nhở: "Mấy vị nhìn đủ rồi chứ!" Chu Uý Kì quát lạnh một tiếng, ngay sau đó kéo y phục của phu nhân che khuất vai ngọc, gắt gao ôm vào trong ngực.

"Bản công tử đưa tân hôn phu nhân vào thành giải sầu mà thôi, mấy vị còn muốn tra nữa sao?"

Tuy rằng không nhìn thấy mặt vị phu nhân này, nhưng đây là tân hôn phu nhân của người ta, vài người vốn dĩ ngượng ngùng căn bản không dám nhìn nữa, huống chi giáo chủ Ma giáo yêu nghiệt như thế nào cũng là một nam nhân.

Vì thế, bọn họ cứ như vậy vào thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro