Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Trên xe lửa, Cố tổng bị trừng phạt bằng trứng rung, chút xíu nữa bị người lạ phát hiện kích thích bắn tinh, trải nghiệm đặc thù chưa từng có

"Chỉ cần anh ngoan ngoãn, tôi liền đưa anh về." Chu Uý Kì nói như vậy với Cố Khuynh Châu, giọng nói dịu dàng lại tràn đầy mê hoặc.

Cho nên đến buổi tối ngày hôm sau bọn họ từ trên du thuyền xuống, trực tiếp đến trạm xe, trong đầu Cố Khuynh Châu đều vang lên câu nói này, y hoàn toàn không dám tin Chu Uý Kì sẽ đưa y về, nhưng bọn họ quả là đã lên xe lửa về thành phố A rồi.

Đây là lần đầu tiên Cố Khuynh Châu ngồi xe lửa, nhưng đây cũng là nguyên nhân Chu Uý Kì đưa y ngồi xe lửa.

Bởi vì y chưa từng ngồi, cho nên đưa y đi trải nghiệm một chút cuộc sống của người bình thường, đương nhiên, Chu Uý Kì vẫn có mục đích khác, nơi như xe lửa, đặc biệt là giường nằm rất thú vị đó.

Chu Uý Kì đặc biệt đặt vé giường nằm giữa đêm, hai người ở cùng một cách gian đều là giường dưới, sau khi người giường trên đã ngủ rồi, đèn cũng tắt, rất mau trong bóng đêm chỉ còn lại tiếng tu tu thỉnh thoảng phát ra của xe lửa, cùng với tiếng ngáy hết đợt này đến đợt khác không biết phát ra từ đâu, Cố Khuynh Châu tâm trạng phức tạp nằm đó, nếu như không phải trong lỗ đít y lúc này đang nhét thứ không nên có, y chắc chắn sẽ vì lần đầu tiên ở nơi như vậy mà sinh ra một chút cảm khái, đáng tiếc thứ đồ trong lỗ đít kia đã giày vò y nửa đêm rồi, quả thật lấy đi quá nhiều tinh lực và lực chú ý của y.

Cuối cùng, trong một mảng bóng tối, Chu Uý Kì nửa nằm ở đối diện rốt cuộc ngồi dậy nhìn qua phía y.

Không gian vốn dĩ nhỏ hẹp, cộng thêm thân thể cao lớn của Chu Uý Kì, Cố Khuynh Châu cũng là một người đàn ông một mét tám, vì thế không gian giường dưới có vẻ càng thêm chật hẹp, Cố Khuynh Châu vẫn luôn không dám ngủ, trong lỗ đít bị Chu Uý Kì nhét thứ kia y cũng không ngủ nổi, Chu Uý Kì nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh y, sau đó ghé lại bên tai.

"Loại trải nghiệm này có phải rất mới mẻ không?"

Hơi thở nóng rực rõ ràng phả ở giữa cổ y, trong nháy mắt cảm nhận được hơi thở của Chu Uý Kì, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy cả người run rẩy, loại cảm giác tê dại đó vậy mà đã khắc sâu vào xương cốt đến bước này rồi, y không biết Chu Uý Kì nói đến trải nghiệm là y lần đầu tiên ngồi xe lửa hay là...trứng rung trong lỗ đít của y.

Dưới tầm mắt của mọi người, đường đường tổng tài Cố thị, vậy mà ở dưới lớp quần Tây bó chặt kẹp hai viên trứng rung, một đường xuyên qua du thuyền trên nghìn người, sau đó là mấy vạn người ở trạm xe lửa, đến khi tiến vào giường nằm đến bây giờ, hai thứ đồ chơi kia vẫn luôn ở trong cơ thể y, mà công tắc điều khiển lại luôn ở trong tay Chu Uý Kì.

Nếu như là trải nghiệm đáng chết này, y không cảm thấy mới mẻ chút nào, chỉ cảm thấy xấu hổ, khó coi, hận không thể để tên khốn nạn Chu Uý Kì cũng trải nghiệm một chút loại giày vò nhục nhã này.

Chu Uý Kì nói xong hai tay từ đằng sau vòng lên eo của y, cơ thể của Cố Khuynh Châu bây giờ rất mẫn cảm, chỉ cần hắn vừa chạm vào thì cả người bất giác mềm nhũn, cộng thêm lỗ đít y kẹp lâu như vậy vốn dĩ có chút không chịu nổi, cho nên Chu Uý Kì vừa động vào như thế, Cố Khuynh Châu lại trực tiếp mềm ở trong lòng hắn, hai người đều là tứ chi thon dài, ở trong không gian nhỏ hẹp này vốn dĩ không vươn ra được, hơn nữa xung quanh đều là người, Cố Khuynh Châu vẫn không dám phát ra tiếng chỉ có thể tận lực kìm xuống.

"Tôi đến kiểm tra một chút." Chu Uý Kì ở bên tai y tình sắc thấp giọng nói, đã mở ra quần của y, sau đó một bàn tay trượt vào theo rãnh mông.

"Hư~" Cố Khuynh Châu phát ra một tiếng rên rỉ khó nhịn, sau đó nghĩ đến hoàn cảnh của mình vội vàng cắn chặt răng, đồng thời không cầm lòng được nên mông của Cố Khuynh Châu hơi hơi nâng lên, có chút khó nhịn cắn răng, lại mang theo vài phần cầu xin nói: "Lấy ra ngoài~"

"Lấy cái gì?" Chu Uý Kì cố ý giả vờ không nghe thấy, ngón tay ở miệng lỗ đít ướt át của y đảo quanh, giống như nhẹ nhàng khiêu khích ấn nếp uốn ở lỗ đít, nơi đó vừa ướt vừa mềm, rất ướt át, đến quần lót cũng bị dâm dịch bên trong chảy ra thấm ướt một mảng nhỏ.

"Hô ưm~đừng~" Cố Khuynh Châu căng chặt cơ thể đè thấp giọng cầu xin.

"Chỗ đó của anh rất ướt nha" Chu Uý Kì lại cắn vành tai của y tiếp tục khiêu khích: "Ướt như vậy, quần lót cũng ướt rồi, anh nói xem vừa nãy có bị ai nhìn thấy không?"

"Không~" Cố Khuynh Châu thấp giọng lắc đầu.

"Thật xấu hổ mà, đường đường là tổng tài của Cố thị lại dâm như vậy, kẹp trứng rung ngồi xe lửa, còn làm ướt quần nữa, thật xấu hổ nha~"

"Không phải hư~" Cố Khuynh Châu cắn chặt răng cố gắng phủ nhận, nhưng trong lòng lại phảng phất thừa nhận lời của Chu Uý Kì, y chính là dâm đãng chính là không cần mặt mũi, mặt mũi của nhà họ Cố sớm đã bị y vứt hết rồi: "Tôi không có~"

"Còn nói không có~" Chu Uý Kì nói xong ngón tay hơi dùng sức cắm vào, có thể nói là trượt vào, dễ như trở bàn tay, bên trong thậm chí có lực hút đang hút lấy ngón tay của hắn, hơn nữa vừa tiến vào đã bị chất lỏng dính ướt bên trong bao bọc lấy: "Nghe thấy chưa? Tiếng nước này."

Chu Uý Kì nói xong động động ngón tay, Cố Khuynh Châu lập tức a~ một tiếng bịt miệng vào, có lẽ nghe thấy, hoặc là vốn dĩ không nghe thấy, nhưng Cố Khuynh Châu có thể cảm nhận rõ ràng trơn ướt và trống rỗng ở đó, y bây giờ lại vô cùng khát khao bị cắm đầy hoàn toàn, giữa cắm rút của ngón tay Chu Uý Kì, phảng phất thật sự đang xuyên qua nước sướng dâm đãng, cho nên trong mơ hồ Cố Khuynh Châu đã nghe thấy âm thanh xấu hổ kia, ngay ở trong đầu y.

Y không nhịn nổi căng chặt cơ thể, ngón tay Chu Uý Kì cắm rút càng ác liệt hơn, cho nên, trứng rung vốn dĩ luôn kẹp trong lỗ đít bị ngón tay của Chu Uý Kì đẩy vào mấy phần, mỗi lần lúc ngón tay cắm sâu vào lại đẩy vào bên trong một chút.

"Ồ, vẫn ở bên trong..." Chu Uý Kì đè thấp giọng nói ở bên tai Cố Khuynh Châu, mang theo hơi thở nóng rực, từng tiếng từng chữ phảng phất như đang nện ở trong đầu Cố Khuynh Châu, khiến cơ thể y bất giác run rẩy.

"Đừng hư~đừng không a ha...xin cậu tôi...hưm ưm~" Cố Khuynh Châu cố gắng cắn chặt răng, nhưng từng đợt tê dại ở lỗ đít vẫn giày vò y, ngón tay của Chu Uý Kì giống như mang theo ma lực, khiến y không kiềm chế nổi dưới đụng chạm của anh mà từng lần run rẩy mất khống chế.

"Cố tổng không thành thật nha" Chu Uý Kì cười khẽ bên tai y: "Trong miệng nói không cần, nhưng cơ thể lại rất thành thật, anh xem, đã ướt thành như vậy rồi."

Chu Uý Kì nói xong rút ngón tay ra để sát đến trước mắt Cố Khuynh Châu, dựa vào ánh sáng ngẫu nhiên loé qua ngoài cửa sổ, Cố Khuynh Châu nhìn thấy trên đầu ngón tay thon dài của Chu Uý Kì dính dịch thể óng ánh, đó là thứ trong lỗ đít y tự phân bố ra, mà như này khiến y vừa xấu hổ vừa khó xử.

Cố Khuynh Châu quay mặt sang một bên, hai người đàn ông dựa ở trên cái giường nhỏ hẹp, Chu Uý Kì thậm chí đến lưng cũng không thẳng được, vì thế hắn dứt khoát duỗi chân ra cả người dựa trên vách xe đầu giường, Cố Khuynh Châu thì ngồi ở giữa hai chân hắn, lưng dựa vào trong lòng hắn, như vậy Chu Uý Kì có thể ôm y tiện hơn, còn có thể tiện nắm lấy phía trước của y, và thuận theo rãnh mông luồn vào lỗ đít y.

"Cảm nhận được chưa?" Chu Uý Kì ghé đến bên tai y thấp giọng nói: "Nó bây giờ rất muốn địt anh đó, muốn địt vào trong lỗ nhỏ ướt át của anh."

Lúc này Cố Khuynh Châu ngồi ở trong lòng hắn, mông vừa vặn ở vị trí căng phồng trên háng hắn, chỗ đó một bọc cứng ngắc Cố Khuynh Châu làm sao có thể không cảm nhận được, hơn nữa lỗ đít y trống rỗng khó nhịn, vừa cảm nhận được liền tự động phân bố chất lỏng, lúc này càng là từng dòng suy nghĩ đáng sợ muốn bị địt nhảy ra từ trong đầu, nhưng y quả thật là không nói ra được lời như vậy.

"Xin cậu lấy ra ngoài~" Cố Khuynh Châu cuối cùng khó nhịn mà cầu xin, y đã kẹp rất lâu rồi, bây giờ là thật sự khó chịu.

Không ngờ Chu Uý Kì lại trêu chọc y lần nữa: "Anh thích như vậy, tôi làm sao có thể lấy ra chứ?" Chu Uý Kì nói xong đột nhiên ấn xuống công tắc, trứng rung này là không dây, điều khiển vẫn luôn ở trong túi hắn, mặc dù là mức thấp nhất, nhưng trong cơ thể đột nhiên chấn động vẫn khiến Cố Khuynh Châu lập tức căng chặt cơ thể, trong miệng không kiềm chế nổi phát ra một tiếng rên khẽ.

"Ưm~đừng a a ha~"

Hai cái trứng rung ở trong lỗ đít hơi hơi chấn động phảng phất như chấn động cả thành ruột, cho nên từng đợt tê dại từ đằng sau truyền đến, khoái cảm đó dường như khiến y buột miệng rên rỉ ra tiếng, nhưng y vẫn luôn duy trì lý trí, ở đây khắp nơi đều là người, không cẩn thận sẽ làm cho người khác tỉnh lại, sau đó bị phát hiện.

"Nhỏ tiếng chút nha" Chu Uý Kì ở bên tai y ác liệt cười khẽ: "Nếu không sẽ bị người khác nghe thấy đó."

Lúc Chu Uý Kì nói lời này, người đàn ông trung niên ở giường giữa đối diện bọn họ đột nhiên lật người, vốn dĩ người quay lưng lại với bọn họ lại đổi thành đối mặt với bọn họ rồi, Cố Khuynh Châu lập tức căng chặt cơ thể, cộng thêm từng đợt kích thích ở lỗ đít thiếu chút nữa khiến y bắn ra, nhưng rất nhanh, người đàn ông trung niên phát ra tiếng ngáy, giống như chưa tỉnh vẫn đang ngủ.

"Hư ưm~đừng ưm...dừng lại dừng lại...a~" Cố Khuynh Châu khó nhọc căng chặt cơ thể, nhỏ giọng cầu xin, đáng tiếc y nên sớm biết, người đàn ông đằng sau y rõ ràng chính là một ác ma.

"Đừng dừng phải không?" Chu Uý Kì cười khẽ, lập tức tăng một nấc.

Chấn động nhẹ nhàng vừa rồi lập tức trở nên mãnh liệt, Cố Khuynh Châu thậm chí giống như nghe thấy được âm thanh brừ brừ kia, vách thịt bị ma sát tốc độ nhanh kích thích, y liền căng chặt người hơn, mông cũng bất giác nâng cao lên vốn dĩ không dám ngồi ở trên người Chu Uý Kì, hai tay chỉ có thể bắt lấy cánh tay của Chu Uý Kì.

"A ưm~ a ưm~" Kích thích cường liệt khiến y không tự chủ được phát ra tiếng, sau đó lại đè ép ở cổ họng không dám kêu ra: "Không, không được rồi a ha...dừng lại hư ưm~"

Cố Khuynh Châu liều mạng nhịn xuống khoái cảm ở lỗ đít, khoái cảm mãnh liệt khiến y bất giác co chặt người, hai cái đùi banh đến thẳng tắp lại cuốn khúc, ngón chân bất giác cuộn tròn lên lại buông ra, từng đợt khoái cảm sắp nuốt chửng y, nhưng y vẫn không thể không duy trì lý trí, không thể phát ra tiếng.

Đây rốt cuộc là ma quỷ gì mới có thể giày vò y như vậy? Cố Khuynh Châu gắt gao nắm lấy cánh tay của Chu Uý Kì: "A ưm~xin cậu ư ưm không được rồi a a ưm~"

"Nhỏ tiếng nha~" Chu Uý Kì lại không buông y ra, sau đó, hắn lại tăng một nấc lớn.

"A!" Chấn động bỗng nhiên tăng lên khiến Cố Khuynh Châu không kiềm chế nổi buột miệng, lập tức hét ra tiếng, sau đó cảm giác xấu hổ lại khiến y nhanh chóng cắn chặt răng, nhưng từng đợt khoái cảm vẫn không nhịn nổi: "A hư hư hư~ha ưm~dừng a hư~đừng a a không~"

Chắc là một tiếng vừa rồi của y quả thật là hét quá lớn, người giường trên đột nhiên khó chịu lật người ngay sau đó hướng về phía dưới nói thầm một câu: "Muộn như vậy rồi mà làm gì đó, có còn để người ta ngủ hay không?"

Trong nháy mắt, cảm giác xấu hổ và căng thẳng vô hạn kèm theo từng đợt khoái cảm ở lỗ đít trực tiếp khiến Cố Khuynh Châu tiết ra: "Ư~"

Ngay lúc đó Cố Khuynh Châu cũng sắp khóc rồi, đây là chuyện gì vậy? Khốn nạn khốn nạn khốn nạn! Y rốt cuộc đã làm sai cái gì mà phải chịu những điều này.

"A ưm~" Sau đó trứng rung trong lỗ đít vẫn đang chấn động, đại khái là nhìn thấy Cố Khuynh Châu đã khó xử đến khóc rồi, Chu Uý Kì cuối cùng cũng tốt bụng tắt đi, đến khi giường trên yên tĩnh lại lần nữa, Chu Uý Kì ôm Cố Khuynh Châu ghé đến bên tai y, vươn đầu lưỡi từng chút liếm khoé mắt có chút ướt át, sau đó lại theo chóp mũi đi xuống, lập tức ngậm lấy môi lưỡi của y.

"Ưm~" Cố Khuynh Châu bị hôn một cái cũng hơi ngây ra, nhưng ngay sau đó lưỡi dài của Chu Uý Kì liền cạy mở răng của hắn luồn vào, Cố Khuynh Châu không hề đề phòng bị hắn cướp đi hô hấp.

Chu Uý Kì cường thế mút vào, đầu lưỡi ở trong khoang miệng y đảo loạn, giống như cường đạo không bỏ qua bất kì ngóc ngách nào, xuyên qua lưỡi y càn quét mỗi một cái răng, sau đó câu lấy lưỡi y cùng nhau quấy, nụ hôn của Chu Uý Kì vừa ôn nhu vừa bá đạo, giống như muốn nuốt cả người Cố Khuynh Châu vào.

Nụ hôn này cũng là nụ hôn ôn nhu nhất, tinh tế nhất của Chu Uý Kì từ trước đến nay, cũng là nụ hôn kéo dài nhất.

Cố Khuynh Châu không kìm lòng được liền trầm mê vào, cho dù y đã thượng rất nhiều người, nhưng đây là lần đầu tiên y cảm nhận được một nụ hôn có thể kéo dài như vậy, khiến người ta say sưa như vậy, y giống như sắp chìm vào bên trong không ra được.

Loại cảm giác ngạt thở đó khiến y tạm thời quên hết tất cả nhục nhã và tức giận, hận thù, đau khổ, toàn bộ đều tạm thời biến mất rồi, sau đó trong đầu y toàn là nụ hôn kéo dài này, đều là hơi thở của Chu Uý Kì, đến khi Chu Uý Kì buông y ra.

Trong bóng tối Chu Uý Kì nhìn Cố Khuynh Châu mềm nhũn ở trong lòng liếm liếm khoé miệng: "Cố tổng thật là mỹ vị, anh nói xem tôi làm sao có thể không thích đây?"

Cố Khuynh Châu sửng sốt nhìn Chu Uý Kì, đến khi ngón tay của Chu Uý Kì cắm vào trong lỗ nhỏ y lần nữa, nóng rực, ướt át, hơn nữa lỗ nhỏ trống rỗng đến muốn bị địt.

"Ha~" Cố Khuynh Châu cắn răng lần nữa, lại cảm nhận được ngón tay thon dài của Chu Uý Kì ở trong lỗ đít moi móc vài cái, sau đó y liền nghe thấy Chu Uý Kì thấp giọng bên tai y nói: "Dùng sức, đẩy bọn nó ra ngoài."

Cố Khuynh Châu rất mau đã hiểu ra được ý của Chu Uý Kì, lập tức đỏ mặt tía tai, đây là cách nói quỷ quái gì vậy, đẩy ra ngoài.

Nhưng thứ đó quả thật là đang ở trong cơ thể y, ở nơi rất sâu.

"Ngoan~" Chu Uý Kì an ủi.

Cuối cùng Cố Khuynh Châu nhịn xuống xấu hổ, lỗ đít hơi hơi dùng sức, vách thịt co rút dùng lực chen ra ngoài, loại cảm giác xấu hổ đó khiến trong đầu y vang lên brừ brừ, sau đó càng khiến y run rẩy hơn là trong lỗ đít cảm giác rõ ràng trứng rung bị đẩy từng chút ra khỏi tràng đạo, đến khi miệng lỗ đít truyền đến một cảm giác căng trướng.

"Sắp ra rồi." Chu Uý Kì nói.

"Ưm~" Cố Khuynh Châu cắn răng bỗng nhiên dùng sức, cuối cùng, một viên trứng rung bị chen ra từ lỗ đít, loại cảm giác thoải mái nói không nên lời đó khiến y xấu hổ, Chu Uý Kì thì vươn tay đón lấy, tiếp theo là viên thứ hai, cách thức tương tự, đến khi hai ngón tay của Chu Uý Kì tiến vào trong lỗ đít y lấy ra ngoài.

Cố Khuynh Châu xấu hổ đến cuộn tròn ngón chân, y đường đường là tổng tài Cố thị rốt cuộc đã làm ra những gì rồi, đây còn là y sao?

Nhưng càng đáng sợ hơn là, sau khi lỗ đít đẩy trứng rung ra lại truyền đến một cảm giác trống rỗng, loại cảm giác đó cường liệt đến nỗi khiến anh cầm lòng không đậu mà vặn vẹo cơ thể, mông bất giác cọ cọ lên cặc bự cứng rắn trên háng Chu Uý Kì, cho dù cách một lớp vải, kích thước doạ người kia cũng khiến cơ thể y không nhịn được run rẩy.

"Muốn?" Giọng nói từ tính của Chu Uý Kì ở bên tai y thấp giọng mê hoặc.

"Không~" Cố Khuynh Châu vội vàng lắc đầu, không được, ở đây nhiều người như vậy, Chu Uý Kì lớn như thế, sau khi hắn địt vào sợ rằng y lại không khống chế được giọng, không được, quá nhục nhã rồi.

Nhưng cơ thể lại không chịu khống chế, lỗ đít càng ngày càng ngứa ngáy khó nhịn.

Chu Uý Kì cười khẽ một tiếng, ôm Cố Khuynh Châu cọ cọ trên háng mình, sau đó cưỡng chế kéo tay của y ấn ở bên trên, lại thấp giọng nói: "Cảm nhận được không, nó muốn địt anh đó."

"Không~" Cố Khuynh Châu vẫn lắc đầu, nhưng Chu Uý Kì làm sao có thể dừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro