Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Bá tổng chủ động cầu xin được chơi lỗ dâm, trước mặt đối thủ một mất một còn tự banh mông ăn cặc, bị bắn tinh xong còn bị bịt lỗ đít để tinh dịch không được chảy ra.

"Hư ưm...ha...a a~" Cả người Cố Khuynh Châu căng chặt, hai chân tách ra ngồi trên đùi Chu Uý Kì, mông thì hơi nâng lên cao để tiện cho tay của Chu Uý Kì nắm đuôi thỏ ra ra vào vào trong lỗ đít y.

Bởi vì từng đợt khoái cảm của lỗ đít, hai chân Cố Khuynh Châu đều hơi run rẩy.

Một tay Chu Uý Kì phủ ở trên cánh mông vểnh của y, một cái tay khác thì cắm vào từng chút, rất không nghiêm túc chơi đùa sủng nhi của hắn.

"Hư a..." Cố Khuynh Châu cắn răng, nhưng y nhục nhã không phải vì ở trước mặt nhiều người như vậy bị chơi đùa, mà là từng đợt trống rỗng, loại dục vọng mãnh liệt muốn bị địt đó khiến y hoang mang, khiến y bất an, cũng khiến y căm tức.

Nhưng đáng hận là, y không thể không nghe theo lời của tên đầu sỏ gây tội biến y thành thế này, thậm chí tiếp tục bị hắn chơi đùa.

Xung quanh khắp nơi đều là dâm ngôn lãng ngữ, đại khái là môi trường tác động, hoặc là Chu Uý Kì đã làm gì với cơ thể y, Cố Khuynh Châu bất chấp dứt khoát tất cả, dù sao y đã đeo mặt nạ nên sẽ không ai nhận ra y được.

Cho nên y xấu hổ thấp giọng nói: "Cho tôi, khốn nạn~"

"Cho anh cái gì?" Chu Uý Kì tiếp tục trêu đùa.

"Địt vào" Cố Khuynh Châu tức muốn hộc máu: "Địt tôi đi."

Chu Uý Kì cuối cùng cũng cười ra tiếng: "Chỉ mới có hai ngày mà Cố tổng đã chủ động cầu địt rồi?"

"Chắc chắn là cậu đã làm gì với tôi."

Chu Uý Kì phì cười: "Nếu như nghĩ như vậy có thể khiến trong lòng anh thoải mái hơn một chút, thì tôi không ngại bị chụp cái nồi này đâu."

Chu Uý Kì nói xong vỗ một cái trên mông y: "Muốn thì tự đến." Chu Uý Kì nói xong thì ánh mắt nhìn xuống dưới tỏ rõ ý của hắn, lúc này dưới háng Chu Uý Kì đã căng phồng rất lâu, nhất là Cố Khuynh Châu còn cọ xát không ngừng.

Trong mắt Cố Khuynh Châu có hơi do dự, trùng hợp vào lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên ở bên tai.

"Giống quá." Một người đàn ông trung niên bụng phệ hơn năm mươi tuổi đứng ở bên cạnh bọn họ, lúc này đôi mắt ghê tởm của ông ta đang chăm chú nhìn trên người Cố Khuynh Châu, mà hai tay ông ta còn ôm hai người, một nam một nữ giống như là sinh đôi, hình ảnh này càng gia tăng thêm sự buồn nôn của ông ta.

Quan trọng nhất là, Cố Khuynh Châu biết người này, đây là công ty đối đầu của y, tổng tài của Tập đoàn XX, một người làm ăn khó chơi còn không từ thủ đoạn, có thể nói là đối thủ lớn nhất của Cố Khuynh Châu.

Khiến Cố Khuynh Châu tức giận nhất là, nghe đồn người này không kiêng nam nữ, hơn nữa ông ta từng ở một nơi nào đó dõng dạc tuyên bố có hứng thú với Cố Khuynh Châu, chuyện này vẫn luôn khiến Cố Khuynh Châu canh cánh trong lòng, hơn nữa nhìn thấy ông ta liền buồn nôn.

Cố Khuynh Châu không thể ngờ rằng sẽ gặp phải ông ta ở đây, nếu như để ông ta nhận ra, y còn có mặt mũi gì mà sống trên đời này?

"Quen biết?" Chu Uý Kì thấy y co rút lại trong lòng mình, cho nên sát đến bên tai thấp giọng hỏi, không có ý lo lắng, giống như là nhận ra chuyện vui gì vậy.

Cố Khuynh Châu run rẩy, còn chưa trả lời đã nghe thấy tiếng của tổng tài Tập đoàn XX: "Vị tiên sinh này, bé thỏ của cậu rất giống một người tôi quen, dáng người này, còn có góc mặt này, kiểu tóc...quá giống rồi, nhưng không thể nào là cậu ấy, người đó là một nhân vật lớn."

"Chậc chậc, nếu như có thể chơi một bé thỏ giống với cậu ấy cũng coi như là thoả mãn tâm nguyện của tôi rồi."

Mỗi một chữ ông ta nói ra thì cơ thể của Cố Khuynh Châu lại co chặt hơn, mặt cũng bất giác vùi vào trong lòng Chu Uý Kì, một mặt là tức giận, mặt khác là thật sự lo lắng.

Chu Uý Kì cười khẽ, sắc mặt lại không tốt gì: "Ồ, vậy sao?"

"Hay là như này, tôi dùng cặp sinh đôi này đổi cho cậu, bọn họ rất hiểu chuyện, bảo đảm khiến cậu vừa lòng."

"Không cần" Chu Uý Kì còn chưa mở miệng, Cố Khuynh Châu liền ở trong lòng anh thấp giọng nói: "Đừng đồng ý ông ta."

Chu Uý Kì sát đến bên tai y: "Vậy thì phải nghe lời, tôi nói rồi, tôi thích sủng vật nghe lời."

"Được." Cố Khuynh Châu cắn răng nói.

"Lúc nãy tôi nói thế nào?" Chu Uý Kì tiếp tục hỏi.

Người Cố Khuynh Châu cứng đờ, cuối cùng y buông hai tay xuống, giống như dấy lên dũng khí rất lớn, kéo khoá quần của Chu Uý Kì ra, cự vật địt y đến chết đi sống lại lúc trước được thả ra ngoài rồi.

Trong nháy mắt hai tay cầm lên phảng phất như bị bỏng, Cố Khuynh Châu thiếu chút nữa rụt lại, ặc bự vừa thô vừa dài, cứng ngắc lại nóng rực như cây sắt nung đỏ, chính là thứ này đã địt y đến ngất đi.

"Mau lên đi" Chu Uý Kì sát lại tai y thấp giọng nói: "Nếu không đổi cặp sinh đôi kia đến?"

Cố Khuynh Châu hung hăng trừng hắn một cái, cuối cùng vẫn run run rẩy rẩy nâng mông lên, sau đó đỡ cây cặc bự có thể địt chết người kia chậm rãi chuyển đến đằng sau nhắm chuẩn lỗ nhỏ vừa mới bị Chu Uý Kì chơi đùa rất lâu.

Lúc này miệng lỗ đít đã ướt át, sau khi bị chơi đùa cả nửa ngày vừa ướt vừa mềm, lúc quy đầu lớn vừa mới chống ở miệng lỗ dâm, Cố Khuynh Châu bất giác run rẩy, cảm giác trống rỗng trong đít lập tức lên đến cực điểm, cảm giác vui sướng cực hạn thứ này mang đến giống như đã khắc ghi ở trong xương cốt y, chỉ vừa đụng vào như vậy đã bị gợi ra ngoài, cho nên Cố Khuynh Châu không nhịn nổi mà run rẩy.

Cảm nhận được tổng tài XX không cần mặt mũi lại ghê tởm bên cạnh, Cố Khuynh Châu cắn răng, nhắm chuẩn miệng lỗ đít ngồi xuống.

"Hư~" Vách thịt bị căng ra mức độ lớn nhất, loại cảm giác tràn đầy cực hạn này không phải cây cặc bự đuôi thỏ kia có thể so được.

Bởi vì Cố Khuynh Châu ngồi rất gấp, mà góc độ này, Chu Uý Kì dường như là tiến vào cả cây, cắm rất sâu.

Mấy người bên cạnh đều nhìn thẳng qua đây.

Chu Uý Kì cuối cùng cũng ngẩng đầu đối diện với người đàn ông bụng phệ kia: "Còn không cút?"

"Cậu!" Người đó tốt xấu gì cũng là tổng tài XX, cũng tính là người đàn ông đứng ở trên đỉnh thế giới, không ngờ rằng lại bị một người trẻ tuổi như vậy quát mắng.

Nhưng giây tiếp theo, Chu Uý Kì liếc mắt qua, XX cuối cùng chỉ có thể căm phẫn rời khỏi, nhưng người này ông ta nhớ kỹ rồi, xuống thuyền liền xử lý.

Đến khi người đó rời đi, Cố Khuynh Châu vẫn ngồi trên cặc bự của Chu Uý Kì không động, cặc bự của Chu Uý Kì thật sự là quá to quá dài rồi, căng y đến toát mồ hôi, hơn nữa còn không dám nhúc nhích.

"Tự mình động." Chu Uý Kì thản nhiên nói.

Cố Khuynh Châu lại trừng Chu Uý Kì một cái, cuối cùng y chậm rãi nhấc mông lên, y có thể cảm nhận rõ ràng cặc bự lớn từ trong lỗ đít của y từ từ trượt ra ngoài, sau đó lại bởi vì y ngồi xuống mà căng mở lỗ đít của y ra từng chút rồi cắm sâu vào.

"Hư ha...a~" Giọng của Cố Khuynh Châu vốn dĩ không kìm lại được, không thể kiểm soát mà tuôn ra ngoài.

Chu Uý Kì tỏ vẻ hài lòng, mà Cố Khuynh Châu cũng rất mau đã nắm giữ được điểm quan trọng, bắt đầu nâng lên lại hạ xuống, cặc bự phụt phụt cắm vào lại rút ra, khoái cảm của lỗ đít cũng càng ngày càng mãnh liệt, từng đợt khoái cảm tê dại truyền đến từ lỗ đít.

"A ha...a a...a a a ưm..."

"Cố tổng rất hưởng thụ nha." Chu Uý Kì cười nói.

"Không có a ưm~tôi không có...hư ưm..." Cố Khuynh Châu không muốn thừa nhận, nhưng cơ thể lại giống như không chịu kiểm soát nâng lên lại hạ xuống, lỗ đít tham lam từng lần từng lần phun ra nuốt vào cặc bự thô lớn, từng lần từng lần địt lỗ đít của mình.

Khoái cảm cực hạn này khiến người ta điên cuồng, cũng khiến người ta lạc hướng, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy mình còn tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ không bình thường, trở nên không phải là mình.

Ở bên cạnh bọn họ, một thiếu niên khác cũng vặn vẹo eo ở trên đùi chủ nhân, tai hồ ly trên đầu theo động tác của cậu mà lắc lư.

Nhưng so với Cố Khuynh Châu nhẫn nhịn, thiếu niên kêu rất phóng đãng: "A a a chủ nhân to quá...a không chịu được nữa, sắp bị chủ nhân địt chết rồi a...a"

"Chủ nhân a a a...a địt hồ ly nhỏ thoải mái quá a a a quá sâu rồi...hư a sướng... sướng quá a..."

Dưới ảnh hưởng của cậu, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy xấu hổ chết mất, giống như những tiếng đó là y kêu vậy.

"A a ưm..."

"Xem ra Cố tổng rất thích ở đây."

"Không a a a hư...không, không thích a ưm..."

"Vậy sao?" Cố Khuynh Châu khẽ cười, cuối cùng hắn không kiên nhẫn đợi động tác chậm rãi của Cố Khuynh Châu, hai tay phủ trên cặp mông vểnh của Cố Khuynh Châu nâng lên, sau đó hung hăng ấn xuống.

"A ha~" Cố Khuynh Châu lập tức bị địt đến cả người run rẩy.

Chu Uý Kì đỉnh eo bắt đầu tăng tốc địt: "Cố tổng thật là khẩu thị tâm phi, rõ ràng rất thích bị địt."

"Câm mồm a a a không...chậm chút a không phải...a a a chậm chút...chậm chút, dừng lại...ha a dừng!"

Cố Khuynh Châu đột nhiên co chặt thân thể, giống như đến đỉnh điểm rồi, nhưng Chu Uý Kì không chỉ không chậm lại, ngược lại ôm mông y địt rất nhanh.

"A!" Cố Khuynh Châu cuối cùng dưới tốc độ va chạm của Chu Uý Kì đạt đến cao trào: "Sắp đến rồi...hô bắn rồi a a a"

Nhưng vào lúc này, sau khi Chu Uý Kì đỉnh eo địt vào thì không động nữa, tay lại chuyển đến đằng trước Cố Khuynh Châu.

Cặc bự của Cố Khuynh Châu không biết từ lúc nào đã sớm đứng lên, sau đó trực tiếp chui ra ngoài từ miếng vải dệt đơn giản kia, nhưng đúng vào lúc y muốn bắn, Chu Uý Kì lại nắm lấy đằng trước của y, ngón cái liền bịt chỗ đó lại.

"Bắn bẩn quần áo của chủ nhân thì phải làm sao? Đây không phải điều sủng vật ngoan nên làm."

"Hư không..." Cố Khuynh Châu khó nhịn nằm sấp ở trong lòng hắn: "Buông ra, để tôi...ư a để tôi ra a~"

"Gọi chủ nhân." Chu Uý Kì ác liệt nói.

"Hư không...không thể nào."

Chu Uý Kì đỉnh eo một cái, hung hăng địt một lần nữa, nhưng không buông đằng trước ra, Cố Khuynh Châu bị cao trào giày vò đến khó nhịn đau đớn, nhưng chính là không muốn gọi.

"A a a không...dừng lại ưm a...không chịu được nữa a a a để tôi...để tôi ra a a a~"

"Gọi chủ nhân, gọi chủ nhân liền để anh bắn." Chu Uý Kì sát đến bên tai y cười khẽ.

Đồng thời thúc dưới háng, một bàn tay cũng nâng mông của Cố Khuynh Châu lên không ngừng lên lên xuống xuống.

Cuối cùng, Cố Khuynh Châu không chịu nổi nữa: "Chủ nhân a a a a~ Xin ngài hô...xin ngài để tôi bắn a a a a chủ nhân...a a a a!"

Chu Uý Kì hài lòng buông y ra, Cố Khuynh Châu cuối cùng cũng bắn toàn bộ ra ngoài, khoái cảm cao trào khiến ngón chân y cuộn tròn mềm mại ngã vào trong lòng Chu Uý Kì.

Chu Uý Kì cũng bắn ở trong cơ thể y, tinh dịch nóng rực bắn vào lỗ nhỏ, kích thích khiến Cố Khuynh Châu cao trào lần nữa bắn ra tí tách tí tách một chút, cơ thể cũng không chịu kiểm soát mà run rẩy, đó là vui sướng cực hạn, khoái cảm cực hạn.

"Quần áo vẫn bị anh làm bẩn rồi." Chu Uý Kì nhíu mày nói.

Đúng lúc về phòng thay quần áo, thuận tiện địt một trận, nói thật, Chu Uý Kì ở đây cũng cảm thấy ồn chết mất.

Chu Uý Kì bế Cố Khuynh Châu lên rút cặc bự ra, sau đó lúc tinh dịch sắp chảy ra ngoài liền nhét cái đuôi thỏ kia vào, tinh dịch trắng đục sắp chảy ra lập tức bị chặn lại trong lỗ nhỏ.

"Không được chảy ra ngoài."

Cố Khuynh Châu bị Chu Uý Kì kéo lên, áo sơ mi bên cạnh che một nửa mông y nhưng nửa người dưới trần truồng vẫn rất xấu hổ, hơn nữa bây giờ y mềm nhũn vô lực.

"Theo tôi lên lầu." Chu Uý Kì nói xong quay người liền đi.

Hai chân Cố Khuynh Châu phát run, đặc biệt là đoạn đường này, thứ trong lỗ đít y bắt đầu khuấy động, Cố Khuynh Châu chỉ cảm thấy từng đợt tê dại khiến y đi đứng cũng khó khăn.

Nhưng cũng không dám dừng lại, ánh mắt như lang như hổ xung quanh đang nhìn chằm chằm y, cho nên y chỉ có thể khó nhọc bước theo Chu Uý Kì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro