Chương 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Anh ánh mắt cứng đờ, âm thanh nhẹ nhàng này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm, như thể nàng sẽ đáp ứng hết mọi ý muốn của cô, nàng rõ ràng quan tâm đến cô, đêm nay cô không nên suy nghĩ quá nhiều.

Thuỳ Trang nhìn má cô, trước khi Diệp Anh hôn lên môi, nàng đã chủ động tiến lại gần.

Diệp Anh ngậm môi nàng trong miệng cười ngọt ngào, sự nhiệt tình tích cực từ hai phía là điều ngọt ngào và ấm áp nhất.

Nói có thể "bắt nạt", Diệp Anh lại càng bồn chồn hơn bình thường, hôn mấy cái, liền mỉm cười đè Thuỳ Trang trên đệm ôm thật chặt.

Thuỳ Trang cười nhạo sự hấp tấp của cô.

Sau khi nhìn nhau một lúc, đôi môi cong cong của họ lại quấn lấy nhau.

Hôn nhau một cách cẩn thận, lòng bàn tay của Thuỳ Trang dần dần di chuyển đến eo Diệp Anh, nàng ôm chặt hơn.

Vòng eo của cô rất nhạy cảm, cho nên Diệp Anh "ừm" một tiếng, có thể cảm nhận được mong muốn của cô ấy ngày càng rõ ràng hơn. Cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp Thuỳ Trang, ấn tượng đầu tiên của cô là nàng có trái tim thuần khiết và quả dục* không ăn pháo hoa trên đời**. Nàng không có liên quan gì đến "tình yêu/ham muốn".

*quả dục: giữ cho tâm hồn trong sạch, đầu óc trong sáng và tĩnh lặng, những ham muốn được duy trì ở mức thấp

**Không ăn pháo hoa trên đời: thành ngữ có ám chỉ các vị thần tiên của Đạo giáo hoặc những người tu khổ hạnh không ăn thức ăn nấu chín (theo Baidu), dùng để chỉ người có khát khao vượt lên trên thế giới, hoặc người có chí hướng cao đẹp.

Cho đến khi họ vô tình đi ngủ với nhau lần đầu tiên...

Lòng bàn tay Thuỳ Trang ấn lên eo và bụng Diệp Anh, không chút kiềm chế, hoàn toàn thả lỏng. Nàng vừa cởi váy ngủ của Diệp Anh vừa hôn cô, sự nóng bỏng yêu thích khi hai người quấn lấy nhau.

Diệp Anh hợp tác một cách tự nhiên. Cô vẫn còn nhớ rõ đêm hôm đó, lần đầu tiên Thuỳ Trang chạm vào cô, cô hưng phấn đến phát điên.

Áo ngủ bị cởi trong nụ hôn, nằm rải rác. Khi hai người ôm nhau, đêm đông cũng nóng như đêm hè.

"Em chuẩn bị một số quà mừng năm mới." Diệp Anh thần bí nói.

Sắc mặt Thuỳ Trang nóng lên. Vào lúc này, nàng có thể đoán được Diệp Anh sắp nghĩ ra chiêu mới. Hoặc là đã mua đồ lót mới, hoặc...

Diệp Anh cười, vẻ mặt vô hại: "Chị đã nói sẽ để em bắt nạt tối nay."

Thuỳ Trang: "..."

Đêm tối như mực.

Thuỳ Trang hối hận khi đồng ý, Diệp Anh càng ngày càng nhiệt tình, không biết tất cả những chiêu trò thú vị này đến từ đâu.

Diệp Anh thích nhìn khuôn mặt ửng hồng của nàng, bình thường rất lý trí và tỉ mỉ, nhưng lại dễ dàng chìm đắm vào hành động của cô.

Làm gần hai tiếng đồng hồ, hai người họ hoà vào nhau, tiếng thở dốc đọng lại bên giường, dần dần vượt khỏi tầm kiểm soát.

"Em muốn nghe thanh âm của chị, chị có thể lớn tiếng hơn một chút được không?" Diệp Anh thở hổn hển.

Thuỳ Trang nhắm mắt lại, muốn đá cô nàng vô liêm sỉ này ra khỏi giường.

Trong căn phòng được sưởi ấm tốt, hai người lại đổ mồ hôi. Thuỳ Trang kiệt sức ngã vào trong chăn. Diệp Anh liền sà vào lòng nàng, ôm mặt đối mặt.

Diệp Anh hôn xương quai xanh của nàng, "Tối nay đã làm rất nhiều lần, chị đặc biệt thích sao?"

Thuỳ Trang liếc nhìn và muốn phớt lờ cô.

Diệp Anh biết rõ cho dù có thích, nàng cũng sẽ không thừa nhận, giả vờ ủy khuất: "Sao chị lại không để ý đến em?"

Thuỳ Trang vẫn phớt lờ cô.

Diệp Anh nhìn lông mày nàng, nhẹ giọng ngọt ngào gọi: "Chị."

Còn dám gọi, Thuỳ Trang nhẹ nhàng vỗ vào eo Diệp Anh, sau đó nhắm mắt lại, lặng lẽ ôm lấy cô, cảm thấy kiệt sức.

Diệp Anh mỉm cười có chút trẻ con. Ngắm nhìn đôi mắt đang nhắm lại, dùng đầu ngón tay cẩn thận vuốt ve lông mày và sống mũi của nàng, lặng lẽ chăm chú nhìn.

Trước đây cô không nghĩ nhiều về cuộc sống tương lai của mình, nhưng hiện tại cô cảm thấy tương lai đang dần trở nên rõ ràng hơn, ít nhất có bóng dáng của một người.

Diệp Anh đang lim dim ngủ.

Thuỳ Trang gọi cô: "Đi tắm trước rồi hẵng ngủ."

Diệp Anh áp má mình vào cổ nàng, mơ màng ngâm nga điều gì đó: "Chị chỉ có thể cưới em..."

Thuỳ Trang mơ hồ nghe thấy, mỉm cười và hôn nhẹ lên tóc cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro