Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Diệp Anh hăng cọ một chút, nhưng vẫn buông Thuỳ Trang đang nơm nớp lo sợ trong ngực ra.

Cô không muốn dọa nàng, đêm nay mới chỉ là bắt đầu, cô còn có vô số đêm, không cần sốt ruột.

Thuỳ Trang bị làm đến mức thể lực tiêu hao quá mức, nằm trên giường một hồi liền hôn mê, hoàn toàn không rảnh tự hỏi đêm nay chuyện gì đã xảy ra.

Cho đến khi trời tờ mờ sáng, cảm giác đau đớn giữa hai chân đánh thức nàng, nàng mới ý thức được rõ ràng chuyện tối hôm qua Diệp Anh đã dùng gậy thịt to lớn của cô hung hăng cắm vào hoa huyệt của nàng.

Vậy mà nàng lại thích bị Diệp Anh làm, bởi vì thân phận của cô, mà nàng còn cảm thấy kích thích.

Thuỳ Trang vừa thấy thời gian cũng không còn sớm, liền vội vàng đứng lên làm bữa sáng, nàng nghĩ, có lẽ tối hôm qua hai người đều có chút ý loạn tình mê, ngủ một giấc tỉnh lại sẽ tốt thôi.

Bữa sáng còn chưa làm xong, Diệp Anh đã tỉnh lại, mắt cô buồn ngủ mông lung, nhưng tinh thần lại rất tốt, không hề có dáng vẻ làm lụng vất vả hơn nửa đêm.

Sắc mặt Thuỳ Trang đỏ lên, vừa nhìn thấy cô đã nghĩ đến hình ảnh tối hôm qua, cả đầu cũng không dám ngẩng lên: "Sớm như vậy đã dậy rồi, không ngủ thêm một chút nữa sao? Bữa sáng phải chờ một lát nữa mới có thể ăn."

Diệp Anh đi tới phía sau Thuỳ Trang, cô không có trả lời, mà là duỗi tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, sau đó đem cằm đặt ở trên vai nàng.

Lồng ngực rắn chắc của thiếu nữ ép vào sau lưng nàng, nháy mắt cả người Thuỳ Trang cứng đờ, nàng không được tự nhiên, "Cún đừng nháo loạn, mẹ còn đang nấu cơm, đi ra ngoài chờ đi."

"Ừ..." Diệp Anh lười biếng lên tiếng, lại nâng hai tay lên, cách một lớp vải mỏng manh nắm lấy hai vú đầy đặn của nàng.

Thuỳ Trang ưm một tiếng, lúc ngủ nàng có thói quen không mặc đồ lót, buổi sáng còn chưa kịp thay, bây giờ trên người nàng chỉ có một chiếc váy ngủ mỏng manh.

Không trách Diệp Anh, chỉ trách Thuỳ Trang quá mê người, cặp vú bự no đủ đẫy đà chỉ dựa vào hai mảnh dây đeo mỏng manh, khi nàng cúi người bận rộn ở phòng bếp, hơn phân nửa cặp cú vừa bự vừa trắng liền đong đưa lộ ra bên ngoài, giống như không chịu được nàng đơn muốn thoát ra ngoài.

Đêm qua cô không thể nào ngủ ngon, lăn qua lộn lại nghĩ đến hoa huyệt chật hẹp của mẹ nuôi, còn mộng tinh, buổi sáng côn thịt lại sung huyết "chào cờ", Diệp Anh vừa cứng vừa trướng, vừa ra ngoài đã nhìn thấy dáng vẻ này của mẹ nuôi, dục vọng của cô trong nháy mắt liền dâng lên.

Thuỳ Trang cũng cảm giác được, côn thịt thẳng đứng của cô đang chống đỡ trên rãnh mông nàng, làm người ta không thể bỏ qua.

"Cún... Đừng như vậy..."

"Mẹ nuôi, mẹ ăn mặc như vậy, có phải là muốn con đem côn thịt lớn cắm vào hoa huyệt của mẹ không?"

A? Diệp Anh cử động côn thịt cọ xát hai cái ở rãnh mông của nàng, tay tăng thêm sức xoa nắn hai vú của nàng, nhéo nhẹ đầu vú mẫn cảm, chiếm lấy tất cả các điểm mẫn cảm toàn thân nàng, làm Thuỳ Trang không rảnh để suy nghĩ.

Thuỳ Trang yêu kiều hừ hừ phản bác: "Con nói bậy... Mẹ không có..."

"Không có, mẹ coi mẹ dâm đãng đến mức áo ngực cũng không mặc, làm trò trước mặt con nuôi, lộ ra cặp vú bự, còn nói không phải đang câu dẫn con?"

Môi Diệp Anh hôn lên cần cổ trắng nõn của nàng, hơi thở hơi loạn nhịp: "Mẹ nhìn xem, côn thịt lớn của con nuôi lại cứng rồi."

"A..." Thuỳ Trang thở phì phò.

Diệp Anh rút một bàn tay ra, từ vạt áo ngủ chui vào váy nàng, vốn dĩ cô muốn cách một lớp quần lót sờ lên cánh hoa kiều diễm của mẹ nuôi một chút, lại không ngờ quần lót cũng không sờ thấy, trực tiếp đụng phải hai cánh hoa đáng yêu.

Cô cười khẽ ra tiếng, "Mẹ nuôi, mẹ còn nói không câu dẫn con sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro