Chương 25 - Cửa sổ sát đất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên tập: Nao/Trần

Tiểu Sở bỏ đi. Cậu ta ôm theo mộng tình ái tan vỡ, rời khỏi thành phố S xa hoa trụy lạc, về miền trung bắt đầu lại việc học.

Còn Uông Minh thì bắt đầu đời sống tình dục thác loạn của chim trong lồng son.

Mấy tháng trước, Lục Vĩnh Phong bận theo đuổi cậu minh tinh họ Bàng nọ, Uông Minh lại đang cảm thấy gã đại gia này khó ưa đủ đường. Mặc dù đôi bên đã xác lập quan hệ bao nuôi từ đời nào, nhưng số lần lên giường chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Từ sau cái đêm bọn họ thừa dịp Tiểu Sở say mèm để quất nhau trong nhà vệ sinh, chuyện giường chiếu của cả hai khởi sắc hẳn lên, cảm giác cũng hòa hợp khắng khít ra trò.

Lục Vĩnh Phong cứ cách vài bữa sẽ đến qua đêm ở "chiếc lồng son" của Uông Minh. Gã thích đè Uông Minh lên tường phòng ngủ để hôn. Mà hôn môi lại là điểm mù trong sự nghiệp trai bao của tên nhãi Uông Minh này, vì hắn luôn tỏ ra mình rất rẻ tiền, vậy nên trước giờ chẳng có mấy khách làng chơi chịu hôn hắn.

Những lúc được hôn, Uông Minh luôn ngoan ngoãn há miệng cho Lục Vĩnh Phong mặc sức chiếm đoạt, đầu lưỡi khéo léo hùa theo sự xâm nhập của gã. Đôi lúc hắn còn học đòi bắt chước, chủ động dùng lưỡi miết nhẹ lên răng Lục Vĩnh Phong, để rồi môi lưỡi quyện lại, phát ra tiếng nước ướt át. Hắn như thể một học trò bạo dạn muốn lấy le với giáo viên, hễ học được trò gì mới mẻ từ nụ hôn của Lục Vĩnh Phong là lại lật đật muốn thể hiện cho gã thấy trình học một biết mười của mình. Đôi bên cứ thế có qua có lại, hôn đến quên trời quên đất.

Lục Vĩnh Phong phát hiện Uông Minh thích được hôn. Cũng có thể nói rằng Uông Minh rất khó cưỡng lại những màn dạo đầu nhẹ nhàng.

Uông Minh chưa từng được đối xử ân cần như vậy bao giờ, và điều đó khiến hắn trở nên lóng ngóng, nhưng mà cơ thể thì lại vô cùng thành thật. Mỗi lần bị vày vò gặm cắn, hành xác thô bạo, Uông Minh đều biết phối hợp theo một cách hết sức điêu luyện, đến cả rên rỉ nịnh nọt cũng vô cùng chuyên nghiệp. Song, nếu Lục Vĩnh Phong nhẹ hôn lên trán hắn kèm những nụ hôn mơn trớn trải dài sau gáy, dịu dàng ôm hắn vào lòng cưng nựng vuốt ve, cơ thể Uông Minh sẽ khẽ run lên vì hoang mang xen lẫn bối rối, ngượng nghịu đến độ toàn thân ửng đỏ, cứ như thể đang bị ức hiếp rất chi là thê thảm vậy.

Đợi khi nhóc trai bao của gã bị chơi đùa hôn hít đến xây xẩm mặt mày rồi, Lục Vĩnh Phong sẽ đè người Uông Minh lên cửa sổ sát đất, chịch hắn từ đằng sau. Bên ngoài cửa sổ là khung cảnh đại dương bao la xanh thẳm, sóng gợn lăn tăn đánh ướt bãi cuội ven bờ.

Những áng mây tựa như kẹo bông gòn lững lờ trôi trên nền trời, cát vàng lấp lánh dưới nắng, tất cả mọi thứ đều rất mềm mại, hệt như cơ thể người tình bé nhỏ của gã.

Uông Minh eo thắt mông vểnh, có thể thoải mái làm đủ mọi tư thế quyến rũ, phô bày đường cong hoàn mỹ cùng hõm Vệ Nữ sâu hút sau lưng. Cửa mình ngoan ngoãn để dương vật nhét căng chặt, không chừa kẽ hở, cứ thế mặc cho Lục Vĩnh Phong thỏa sức lộng hành. Khi cây hàng khủng long của gã đâm trúng chỗ nhạy cảm, lỗ nhỏ sẽ siết lại một cách hết sức dâm đãng, còn người đang bị đè kia thì bật ra tiếng thở dốc thỏa mãn ngọt ngào.

Cơ thể Uông Minh xinh đẹp tuyệt vời, bền bỉ dẻo dai. Kỹ thuật giường chiếu của hắn vô cùng điêu luyện, lại bạo dạn phóng túng, chẳng ngán điều chi. Không biết Uông Minh đã phải dạng chân cày cuốc hết bao nhiêu bận mới gọt giũa ra được dáng vẻ như bây giờ.

Nhưng trước nay Lục Vĩnh Phong nào có buồn để ý đến những chuyện không đâu đó. Người ta thường bảo đắt ra quế ế ra củi, nhưng bất kể là loại còn trinh chưa nếm mùi đời hay phường bán phấn buôn hương dạn dày sương gió, gã đều chẳng thiếu. Bởi vậy, đối với gã, chẳng bên nào đẹp xấu sang hèn hơn bên nào.

Quan trọng nhất là, người đang bị gã chịch lúc này thật sự chịch đã lắm.

Muốn thấy bộ dạng thành thật của hắn lại càng dễ như ăn bánh.

Lục Vĩnh Phong thúc dương vật vào sâu lút cán, sau đó giữ nguyên tư thế dính chặt lấy nhau, cúi người dùng đầu lưỡi ướt át liếm láp tấm lưng trần của Uông Minh. Động tác mơn trớn ấy khiến cơ thể Uông Minh run rẩy không ngừng như thể đang đối đầu với kẻ địch. Dương vật vốn đã nhầy nhụa nhớp nháp dưới háng lại tiếp tục yếu ớt rỉ ra chất dịch trong suốt tựa nước mắt.

Uông Minh nhoài người lên cửa kính, loáng thoáng trông thấy ảnh phản chiếu mờ mờ ảo ảo của bản thân và người phía sau. Lục Vĩnh Phong một tay bóp mông hắn, một tay xoa mái tóc xoăn của hắn, đủng đỉnh nhấp hông ra vào cơ thể Uông Minh, thong dong nhàn nhã.

Ai cũng bảo nết xỉn nết người, song trên thực tế, cái nết chịch xoạc mới phản ánh đúng bản chất nhất. Uông Minh đã từng tiếp không ít tay khách vẻ ngoài tri thức đạo mạo, quần là áo lượt, rõ ràng tiền tiêu thừa mứa bạn tình bạt ngàn, ấy thế mà cứ hễ lên giường là lại hùng hục như trâu húc mả, đầu óc chỉ rặt toàn dục vọng giao cấu, bộ dạng cứ phải gọi là khó coi hết cỡ. Lục Vĩnh Phong tuy trăng hoa ong bướm, nhưng gã khác xa những tên hoang dâm đói khát mà hắn từng phục vụ.

Gã đang thư thả tận hưởng việc làm tình.

Ngay đến cả Uông Minh kinh nghiệm đầy mình, từ lâu đã chai sạn với chuyện giường chiếu, cũng phải thừa nhận rằng bản thân đã bị gã thâu tóm, đùa bỡn đến đê mê.

Gió biển xô từng lớp bọt sóng cuộn trào, hắn cũng bị Lục Vĩnh Phong đưa đẩy nhấp nhô, khoái cảm dâng trào dồn dập tựa thủy triều. Gió biển thổi vào từ bên ngoài cửa sổ mở toang, phớt lên gò má, mang theo vị mằn mặn và cảm giác ấm áp mơn man của hơi thở mùa xuân.

Biển xanh trải dài vô tận, chẳng thấy nổi bến bờ, hướng đâu cũng có đường chèo lái. Khung cảnh bao la nhường ấy khiến cõi lòng chợt khoan khoái, như thể muộn phiền chất chứa bấy lâu đều có thể gỡ bỏ.

Giữa cảnh màu trời sắc nước hòa quyện thênh thang óng ánh, đắm chìm trong sóng tình cuồn cuộn, Uông Minh quả thật tạm rũ bỏ được rất nhiều ký ức không vui, chỉ lo hùa theo nhịp điệu của Lục Vĩnh Phong, lên đỉnh không biết mệt mỏi, suốt cả ngày dài đêm thâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro