Sơn Ca Trong Lồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thụ tự mình hẹn với câu lạc bộ BDSM, hi vọng có được một đêm vui sướng.

Cậu là tiểu minh tinh đang hot, xuất thân từ nhóm nhạc nam, hiện tại các phương diện ca hát, khiêu vũ, diễn kịch đều phát triển, fan hâm mộ mấy ngàn vạn, không có ai biết khuynh hướng đặc thù của cậu.

Cậu cải trang giống như trộm tự mình lặng lẽ lái xe vào cửa sau câu lạc bộ, biết được Dom mình đã hẹn đang chờ ở phòng điều giáo.

Cậu cầm khế ước của câu lạc bộ đánh dấu hạng mục mình chấp nhận cũng như hạng mục không chấp nhận, lúc tắm rửa nhìn thấy mấy dụng cụ chói lóa có phần đỏ mặt, lúc chưa nổi thì cậu cũng có đối tác, sau khi nổi tiếng một chút thì cậu lại sợ, mấy cái tình dục này nọ nhiều năm rồi không làm, gần như nghẹn đến cực hạn.

Dom mà cậu hẹn trước nghe nói là người đẹp trai và kỹ thuật tốt nhất, khó khăn lắm mới hẹn được, trong lòng thụ có hơi kích động.

Tắm rửa ra, cậu nhìn thấy Dom của mình, trợn mắt cả lên, dáng dấp mặc áo vest và áo sơ mi giống như người mẫu nam, đứng thẳng, giày da màu đen không nhiễm bụi trần, khí thế hơn người, khiến người ta hận không thể lập tức quỳ xuống, đáng tiếc trên mặt được che lại bằng mặt nạ màu đen, chỉ có thể nhìn thấy bờ môi người đàn ông.

Công rất hiền hòa buộc lại dây áo tắm cho thụ, giống như một người phục vụ dẫn cậu đi đến phòng điều giáo ở cuối hành lang, dùng âm thanh trầm trầm giới thiệu về mình, nói mình hoạt động ở câu lạc bộ vì hứng thú, hy vọng có thể phục vụ thụ hơn cả một đêm tốt đẹp. Thụ bị mê hoặc đến mơ mơ màng màng đi theo hắn bước vào phòng điều giáo, không có chút trở ngại tâm lý nào quỳ gối trên mặt thảm mềm mại, sau khi công cởi áo choàng tắm của thụ xuống thì nhìn chằm chằm cơ thể cậu mấy chục giây, nhìn đến mức thụ cương cứng.

"Cơ thể của em quả nhiên là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ." Các ngón tay đeo găng tay trắng của công lướt qua làn da thụ, thụ cũng biết cơ thể mình đẹp, mỗi ngày đều chuyên nghiệp quản lý vóc dáng, tẩy lông dưỡng da, vì luyện nhảy nên đường cong mềm mại, thời buổi này làm thần tượng cũng không dễ, cậu cũng rất cố gắng, không nghỉ ngơi ngày nào.

Công cầm một cái choker bằng da: "Tôi đeo cho em có được không?" Thụ gật gật đầu.

Công một bên điều chỉnh lại, một bên nói: "Thật ra tôi là fan hâm mộ của em, có mua tạp chí và goods, cũng có theo dõi các buổi concert." Thụ có hơi ngượng ngùng, mấy cái này còn có thể gặp trúng fan hâm mộ, mà dom công này cũng dịu dàng quá rồi, không biết có thể làm mình thoải mái hay không.

"Lúc trước thấy tạo hình đeo choker của em, khi đó tôi nghĩ nếu có một ngày tôi có thể tự tay đeo lên cho em thì tốt." Công nói

Sau khi các loại dây thắt lưng được đeo vào dưới sự cho phép của thụ, nhét butt plug vào mông, thụ phát hiện mặc dù giọng nói của công rất dịu dàng, nhưng ra tay không lưu tình.

Công chỉ vào lồng sắt ở giữa phòng điều giáo nói: "Có muốn vào trong hay không? Đó là lồng chim sơn ca, sau khi bước vào thì em sẽ thành sủng vật của tôi."

Thụ nghĩ nếu bây giờ Houchi Play[1] thì hạng mục điều giáo cũng quá nhẹ nhàng, nhưng vẫn gật đầu bước vào chiếc lồng, bờ môi mỏng của công mỉm cười, đưa tay khóa cửa lại.

Đột nhiên mặt đất rung động, hóa ra bên dưới chiếc lồng có bàn nâng, hạ chiếc lồng xuống phía dưới, thụ nhìn thấy mặt công dần dần biến mất trong lòng có chút hoảng loạn. Chiếc lồng ngừng lại, bên dưới là một căn phòng rộng hơn phòng điều giáo phía trên, giống như là tầng hầm, bốn phía không có cửa sổ, cách loại dụng cụ tra tấn treo trên tường xi măng, thoạt nhìn vô cùng khủng bố.

Nơi xa xa truyền đến tiếng bước chân, công đi đến, đột nhiên thụ cảm thấy rất sợ hãi, công gần như trở nên khác lạ, vô cùng có cảm giác áp bức.

"Bây giờ em là sủng vật của tôi, tôi vĩnh viễn nuôi dưỡng em ở đây."

"...... Anh có ý gì?" Thụ luống cuống.

"Vì hôm nay nên tôi đã chuẩn bị rất lâu, không nghĩ rằng sẽ thành công dễ dàng như vậy."

"Anh...... Anh muốn bắt cóc tôi?" Thụ không thể tin nổi hỏi lại.

Công gật đầu: "Tôi biết nhất định em lén lút đến đây, không nói cho ai biết hành tung của mình, bé ngoan, nhưng cho dù có bị phát hiện, tôi cũng có biện pháp xử lý." Công cầm lấy điều khiển từ xa, mấy cái màn hình LCD xuất hiện trên bức tường, trên màn hình hiện ra video giám sát bên ngoài. Thụ nhìn thấy một người ăn mặc giống mình như đúc sau khi cải trang từ ngoài cửa bước đến bãi đỗ xe, mở cửa xe của mình ra.

"Đây là trợ thủ của tôi, cậu ta sẽ lái xe đến một nơi rất khó tìm kiếm. Em sẽ mất tích ở đó, fan hâm mộ của em, công ty, người nhà của em sẽ không tìm thấy em nữa. Thêm nữa tôi là chủ tịch câu lạc bộ này, ngoài tôi ra không ai biết đến sự tồn tại của tầng hầm này."

Công lại nhấn một lần nữa lên điều khiển từ xa, hình ảnh trên màn hình LCD thay đổi, thụ đang hát, thụ đang nhảy, thụ đang mỉm cười, thụ vuốt tóc đầy mồ hôi, thậm chí còn có video biểu diễn ở trường học trước khi thụ debut.

"Tôi có nói rồi, tôi là fan của em."

Hơi lạnh từ cột sống của thụ tràn ra.

"Mày đang phạm pháp!! Thằng khốn! Mau thả tao ra."

Thụ chửi ầm lên, công mở cửa lồng ra,  siết chặt lấy thụ, dùng môi ngăn chặn tiếng chửi bới ầm ĩ của thụ, công hôn rất hung hăng, cắn nát đầu lưỡi và môi dưới của thụ.

"Nhục mạ chủ nhân của mình, em biết sẽ có hậu quả gì không?"

Thụ lập tức sợ hãi, toát mồ hôi lạnh: "Bây giờ anh thả tôi ra, tôi đồng ý sẽ không truy cứu......"

Công lắc đầu, không biết nhấn vào đâu, butt plug được nhét vào mông bắt đầu chuyển động. butt plug được đặc chế, vừa vặn chạm đến tuyến tiền liệt, thụ lập tức cương lên. Công nói em lúc vừa mới đến chỉ nhìn một chút cũng có thể cương, bây giờ biết mình bị nhốt cũng có thể cương nhanh như vậy, thật sự đĩ. Công nắm lấy bộ phận sinh dục đang cương lên của thụ, gắn que niệu đạo và vòng đeo ∂ươиɢ νậт.

Công đưa thụ lên trên dụng cụ tra tấn ngựa gỗ, dùng dây thắt lưng trói thật chặt, nói muốn trừng phạt cậu lúc trước nhục mạ chủ nhân.

Thụ bị trói lại không thể nhìn ra sau lưng, cậu nghe thấy âm thanh roi mây đập vào găng tay, sau đó roi mây như gió kéo đến, mạnh mẽ đánh vào mông cậu.

Đau, thật sự vô cùng vô cùng đau, đau đớn tràn ngập toàn thân thậm chí chui vào trong trí óc, khiến thụ đau đến suy sụp, một roi vụt xuống, vết thương trên bờ mông trắng nõn của thụ dần dần đỏ lên, sau đó chuyển sang đỏ thẫm, công biết sáng mai vết thương này sẽ trở nên bầm tím, mức độ trừng phạt này là năm roi, thụ hoàn toàn bị đánh đến quy phục, nức nở cầu xin tha thứ, về sau lực đánh nhẹ nhàng hơn, công còn đè roi mây ma sát miệng vết thương và khe mông của cậu, động tác trêu chọc khiến thụ lại cương lên.

Công cởi trói cho thụ, lấy ra đoạn dây xích to bằng ngón tay chốt lên vòng choker của thụ, dắt thụ bò trên mặt đất, mông thụ rất đau, bò chậm hoặc tư thế không đúng sẽ bị quất roi vào lưng, chỉ chốc lát lưng đã biến thành một màu hồng phấn, vừa bò vừa nghe công dạy dỗ:

"Em là ai?"

"Em là...... sủng vật của chủ nhân."

"Hôm nay em phạm phải lỗi lầm gì?"

"Em không nên nhục mạ chủ nhân......"

"Sau này em phải như thế nào?"

"Phải phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của chủ nhân."

Thụ một bên vừa bò một bên không nhịn được khóc, cậu nghĩ đến khả năng mình thật sự không thoát ra được, sẽ từng bước bị người này dạy dỗ thành sủng vật. Thủ đoạn của người này cậu nhìn ra được, khả năng không cần quá lâu cậu sẽ đánh mất bản thân mình, đắm chìm vào sự dạy dỗ của công.

Công nắm dây xích kéo thụ dậy, dùng đầu lưỡi liếm sạch nước mắt của thụ "Vẫn biết nghe lời, khen thưởng cho em." Công ôm thụ lên trên giường tra tấn giống như bàn sanh, tứ chi bị cột cố định, mông thụ rất đau, thỉnh thoảng di chuyển trên đệm da. Cậu nhìn thấy dụng cụ trong tay công, lại bị dọa đến phát run.

Công muốn đeo khuyên núm νú cậu.

"Bây giờ em thuộc về tôi, tôi muốn để lại ký hiệu của mình cho em."

"Không...... Không được......" Thụ khủng hoảng lắc đầu, mặc dù về sau lỗ xỏ núm νú lành lại không quá rõ ràng, nhưng cậu vẫn rất sợ dấu vết sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp nghệ sĩ của mình.

Công mắt điếc tai ngơ, dứt khoát ngoan độc, xỏ vào. Thụ tuyệt vọng hét lên nhìn vòng xích sắt trên đầu νú mình. Vật này càng nhắc nhở cậu công thật sự không có ý định bỏ qua cho cậu.

"Em lại lần nữa chống đối chủ nhân rồi." Công thấp giọng nói bên tai thụ.

Thụ nghẹn ngào cầu xin tha thứ: "Van xin anh thả tôi đi...... Bắt cóc giam cầm một khi bị phát hiện, anh sẽ thành tội phạm......"

Công chiếm hữu hôn lấy cậu, từ đôi mắt đến bờ môi, trên mặt thụ ướt đẫm mồ hôi và nước mắt vẫn như cũ đẹp đến mức kinh người, công đem tất cả cảm xúc của mình giấu dưới lớp mặt nạ, thở dài nói: "Tôi sẽ không để em đi."

Công tháo găng tay ra, bắt đầu ve vuốt từ trán xuống cơ thể thụ như châu báu quý giá.

"Tôi yêu em. Tôi có chiếm hữu mạnh mẽ với em. Tôi muốn nhốt em vào trong lồng. Ngàn ngàn vạn vạn fan hâm mộ của em cũng không tìm được em. Chỉ có tôi có thể nhìn em."

Thụ không ghét mà run, dưới đáy lòng lại có chút đau buồn, ngón tay công ấm áp, lời nói nhu hòa, đôi mắt bên dưới lớp mặt nạ giống người chứa đựng tình cảm khác.

"Thế nhưng...... Tôi......"

Công che miệng thụ không cho cậu nói ra lời từ chối, trực tiếp đeo bóng khóa miệng cho thụ, còn đeo bịt mắt che lại đôi mắt khẩn cầu của thụ. Thụ tựa như một con cá nằm trên thớt, bị cột vào ghế không thể phản kháng.

Công rút putt plug ra, thụ cảm thấy đằng sau một trận trống rỗng, tiếp đến công dùng ngón tay tiến vào, kỹ thuật công cao siêu, không cần sờ lần hai đã khiến thụ hưng phấn đến mức bắp thịt toàn thân bị kéo căng, muốn cong eo lên lại bị dây trói kiềm chế, ngón tay công ở bên trong linh hoạt thăm dò, thoải mái hơn bất cứ kinh nghiệm nào thụ từng trải, thoải mái hơn bất cứ đồ chơi tìภђ ๔ụς nào, bộ phận sinh dục bị giam cầm không thể bắn тιин, thụ khổ sở đến lắc đầu, dây xích trên cổ phát ra âm thanh lạch cạch.

"Ngoại trừ tuyến tiền liệt, từ phía sau có thể sờ đến bàng quang với túi тιин, về sau tôi sẽ khai phát thật tốt chỗ này của em. Mỗi ngày sẽ rót cho em đầy ruột, lại dùng đồ chơi mát xa tuyến tiền liệt cho em. Cũng rót đầy bàng quan của em. Trước sau chèn ép một chỗ, không cần trói buộc cũng không thể bắn тιин được, cuối cùng chỗ bài tiết trước sau không kiềm chế được phun ra khắp nơi."

Thụ phảng phất tưởng tượng đến cảnh tượng này, cộng thêm khoái cảm mãnh liệt từ ℓỗ нậυ, phía trước bị trướng đến đau, dần dần thụ không có cách nào chịu nổi, hai hàng nước mắt từ khăn bịt mắt chảy xuống.

Công đưa tay tháo bóng khóa miệng của thụ xuống, hỏi thụ: "Hiện tại em nên nói gì?"

"Chủ nhân...... Chủ nhân...... Cầu xin ngài...... Để sủng vật của ngài xuất tinh...... Cầu xin ngài......"

Thụ khóc rất dữ dội, tiếng яêи яỉ vỡ vụn, công tháo que niệu đạo và vòng đeo ∂ươиɢ νậт xuống, тιин ∂ị¢н từ mắt ngựa chảy xuống, ngón tay công vẫn như cũ ở trong lối đi tàn phá, xen lẫn cảm giác đau đớn, thụ cảm thấy cao trào kéo dài, thậm chí khoái cảm ở ℓỗ нậυ phía sau còn lớn hơn nhiều so với lúc ∂ươиɢ νậт được giải phóng.

"Sau này tôi muốn đưa tay, thậm chí toàn bộ cánh tay tôi luồn vào."

Thụ co giật sau cơn ¢ự¢ кнσáι, nghe công nói nói như vậy, cậu vừa sợ hãi lại vừa chờ mong.

Trong đầu là âm thanh của công, tôi yêu em, tôi có chiếm hữu mạnh mẽ với em......

"Chủ nhân......" Thụ ngập ngừng nói.

"Thế nào?"

"Sau này ngài...... Sẽ có sủng vật khác sao?"

"Không." Nghe được đáp án của công, thụ có cảm giác an tâm kỳ dị.

"Bất kể là sủng vật, nô lệ, người yêu, bạn tình...... Sau này cũng chỉ có một mình em."

Thụ vô cùng bất ngờ: "Vậy anh nói cho tôi biết anh là ai?...... Tôi còn chưa biết tên của anh."

Kẻ bắt cóc thụ tháo mặt nạ xuống. Đó là một gương mặt quen mắt, thụ kinh ngạc phát hiện mình từng gặp qua công, cậu từng bắt chuyện với công trong buổi tiệc rượu của nhà tài trợ trước khi khởi quay bộ phim, khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú này đôi lúc cũng xuất hiện trên tạp chí kinh tế tài chính.

"Anh...... Bằng thân phận và địa vị của anh có thể dùng các phương pháp khác để tôi khuất phục, vì sao lại lựa chọn bắt cóc giam cầm......?"

"Bởi vì đây không phải giao dịch, không cần em dùng đồ vật trao đổi, chỉ tôi là người có tội."

Sau khi tháo mặt nạ xuống công không có cách nào che giấu nét mặt của mình, thụ từ trong mắt của hắn nhìn ra thâm tình và bi thương, ngay lập tức mềm lòng, trong lòng oán thán bề ngoài đẹp đẽ thật sự hại nước hại dân. Coi như cậu được cứu ra, hẳn là công cũng có biện pháp để mình thoát tội, thậm chí ngay cả cậu cũng không nhẫn tâm tố cáo công.

"Anh...... Cam đoan...... Sẽ chăm sóc tốt cho tôi."

"Tôi cam đoan sẽ chăm sóc tốt cho em, sủng vật nhỏ bé của tôi."

Công hôn thụ, vuốt ve cơ thể của cậu, nhẹ nhàng xoa nắn hai bên mông đầy vết thương của cậu. Đau đớn mang theo tê dại.

"Tôi cam đoan sẽ chăm sóc em cả một đời. Hằng năm tôi sẽ cho em tảo mộ cha mẹ, gia đình chú em tôi sẽ giúp em phụng dưỡng. Công ty quản lý của em tôi sẽ giúp em hủy hợp đồng, tôi sẽ nói em đi ra nước ngoài đào tạo thêm, thuyết phục fan hâm mộ chờ đợi em...... Mặc dù mãi mãi bọn họ cũng không chờ đợi được em, đợi đến khi có thần tượng mới, bọn họ sẽ quên em."

Thụ nằm trong lòng ngực công, thụ cảm giác yên lòng như biển sâu, cha mẹ cậu mất sớm, bắt đầu cấp hai cậu sống cùng với chú thím. Mặc dù gia đình chú đối xử với cậu rất tốt, nhưng dù sao cậu vẫn là một người ngoài, vừa lên cao trung đã bị người chiêu mộ ngôi sao phát hiện, vì để độc lập nên bước vào giới giải trí, đây là cái vòng vỏ ngoài chói lòa nhưng bên trong thì thối nát, cậu từ lúc bắt đầu còn ngây dại đến lúc có thể tự nhiên đối phó thật sự đã chịu không ít thiệt thòi, thủ đoạn cũng không tính là sạch sẽ, cuộc sống của cậu không còn thuộc về cậu, cậu thuộc về truyền thông, thuộc về fan hâm mộ, nhất cử nhất động của đều bị chó săn và sasaeng fan nhìn chằm chằm, cậu sống trong thế giới rộng lớn nhưng cũng chẳng khác gì lồng giam.

Hiện tại, cậu có thể thoát khỏi tất cả, trong vòng tay của chủ nhân chi phối mình, chủ yếu chỉ cần nghĩ đến người này, không cần nghĩ đến việc gì khác nữa. Cao trào đã qua, mang theo một chút tổn thương cơ thể thỏa mãn lười biếng chính là trạng thái cậu thích nhất.

Cậu bị tay công trêu chọc cứng lên, đồng thời cảm thấy được công cũng cương cứng.

Thụ dưới ánh mắt động viên của công, kéo khóa quần công xuống khẩu giao cho công. Kỹ thuật của thụ rất kém cỏi, cố gắng dựa theo chỉ dẫn của công làm đến mức sặc sụa nước mắt, liếm láp thứ to lớn trong miệng, cảm thấy đằng sau ngứa ngáy, mông nhỏ uốn éo qua lại.

Công thở dài: "Lúc đầu còn nghĩ muốn huấn luyện em một thời gian mới sử dụng em, nhưng thèm muốn em lâu quá, tôi không nhịn được."

Khoảnh khắc công tiến vào, thụ sướng đến run rẩy, cơ thể phù hợp đến đáng sợ, lần đầu trong đời cậu cảm thấy hóa ra giao hợp lại thoải mái như vậy, hai người làm chuyện ấy rất lâu, công còn dùng dụng cụ nhỏ như khuyên đầu νú và trứnġ rünġ vân vân, chơi đùa thụ đến khi thụ xuất tinh hai lần mới bắn sâu vào trong cơ thể thụ.

Thụ hoàn toàn bị làm đến mê dại, dang hai chân nằm trên mặt đất, trên thân dính đầy chất lỏng. Bên trong ℓỗ нậυ bị làm đến sưng đỏ của thụ chảy ra chất lỏng trắng đục.

Công đem dây xích vòng choker từng chút từng chút nhét vào ℓỗ нậυ của cậu.

"Em là của tôi, bất kể là thể xác lẫn tinh thần, tất cả đều thuộc về tôi."

"Em là của ngài......"

Thụ yếu ớt nói, ý thức dần trở nên mơ hồ, trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu thấy mình đứng trên sân khấu hát bài hát mình thích, dưới khán đài tiếng vỗ tay vang lên như sấm, ánh đèn từ từ mờ đi cho đến lúc hoàn toàn tắt ngấm.

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim hót.

Thụ mê man mở to mắt, có thể đau đớn đến rã rời, nhưng cũng sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, có người xử lý giúp cậu, còn bôi thuốc cho vết thương. Khuyên vú cũng không thấy, trên đầu νú không có lỗ, khả năng tối hôm qua thứ đồ chơi kia chỉ là kẹp lên.

Ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ soi sáng toàn bộ căn phòng...... Cái này, không phải ở tầng hầm sao?

Công đeo mặt nạ đẩy xe thức ăn tới. "Em tỉnh rồi sao? Đây là điểm tâm, sau khi ăn xong có thể liên hệ với lễ tân trả phòng ra về."

"Từ từ......" mặt mũi thụ tràn ngập nghi hoặc: "Không phải tôi...... Bị anh nhốt sao?"

"Đó là hạng mục phục vụ, trải nghiệm nhập vai." Công trả lời. Bây giờ hắn lại trở về dáng vẻ nhân viên phục vụ bình thường, nho nhã lễ phép, không vượt qua khuôn khổ.

Trong nháy mắt thụ cảm thấy tất cả chỉ là giấc mộng của mình. Cậu đưa tay lấy mặt nạ công xuống.

Dưới lớp mặt nạ vẫn là gương mặt quen thuộc, mang theo biểu cảm thụ quen thuộc.

"Chủ nhân......" Thụ không khỏi thốt lên: "Ngài không cần em nữa sao?"

Công vô cùng bất ngờ, lại cười lần nữa: "Lần sau em tới vẫn có thể hẹn trước tôi, tôi đáp ứng em sẽ không phục vụ người khác, chỉ chờ đợi em."

"Tại sao......"

"Tôi biết em thích sân khấu, tôi không thể hủy giấc mộng của em...... Thế nhưng từng lời tôi nói là thật."

Công không nhịn được ôm thụ vào lòng.

"Tôi yêu em, tôi chiếm hữu mạnh mẽ với em, nhẫn nại chịu đựng không dùng quyền thế cưỡng ép em, nhẫn nhịn dục vọng muốn nhốt em lại không để cho bất kỳ ai nhìn em, đêm qua không chỉ có em được phóng thích, còn có tôi, cũng xem như tôi thỏa mãn được ước mơ của mình. Em đi nhanh đi, bằng không tôi thật sự không để em đi."

Câu cuối cùng công dùng giọng điệu trêu chọc nói ra, nhưng thụ cảm thấy hắn thực sự suy nghĩ như vậy.

Một tháng sau, công nhìn thấy thụ ở tiết mục trên tivi, cậu trên sân khấu rực rỡ ánh hào quang, nét đẹp phi giới tính, làm hàng vạn người vì cậu thần hồn điên đảo.

"Lại đeo choker...... Thật không muốn để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của em ấy, có tên tạo áp lực cho stylist của em ấy không......" Công cắn ngón tay cái, lại đè xuống suy nghĩ muốn cậy thế ỷ quyền.

Thụ ra mắt ca khúc mới do mình sáng tác, lời bài hát cuối ca khúc như thế này.

Trước lúc bình minh

Dâng lên tất cả lông vũ cùng lòng thành của em

Em nguyện làm sơn ca trong lồng.

[...]

Toàn Văn Hoàn.

[...]

[1]: Mình tìm thì thấy page Touken Ranbu - Kiếm và lời thoại giải thích Houchi Play nghĩa là trò bỏ mặc, ngó lơ, là một cách để S hành hạ tinh thần của M.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro