#25 : Cảnh Cáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Crazyburn hiện tại chính là nhóm nhạc mà công ty Ngôi Sao Hoàng sủng tới tận trời, hết thảy ưu ái, nói một cách bình thường đến không thể bình thường hơn, sự kiện đánh nam nhân hoàn toàn có thể tan biến không một dấu vết, nhưng bởi lúc nam nhân bị Tô Hạo Vũ đưa trở về xác thực bị thương rất nặng, gãy mất hai cái sươn xường, bụng bị thương nặng, ói máu đến nghiêm trọng lại thoi thóp không nhúc nhích

Lúc này mới khiến Tô Hạo Hiên chú ý, hơn nữa chuyện này nam nhân hoàn toàn vô tội, giờ có giải thích hiểu lầm thế nào đi chăng nữa thì cũng là bọn họ đuối lý. Vì để tránh sự tình làm lớn ảnh hướng tới hình tượng Crazyburn, nam nhân được bác sĩ tốt nhất chăm sóc, xem như là bồi thường cho nam nhân

Đối với điều này, nam nhân chỉ có thể âm thầm cười khổ, đem tất cả oan ức nuốt vào bụng, lựa chọn trầm mặc

Nam nhân nằm trên giường rồng rã mười ngày, vết thương từ cơ thể mới dần dần hồi phục trở lại, nhưng cho dù là như vậy, những chuyện trong quá khứ khiến cho nam nhân lưu lại bóng ma ám ảnh trong lòng, dằn vặt nội tâm nam nhân...

Trong lúc nam nhân dưỡng thương, Tô Hạo Hiên tự mình đến thăm nam nhân, lần thứ hai thay năm tiểu tử thúi hướng về nam nhân nói xin lỗi

(Phong Diệu Nhiễm, Y An Tuấn, Bạch Tử Khiêm oan ức : "Chúng tôi căn bản không có ra tay a!")

Không chỉ như vậy, Tô Hạo Hiên còn hy vọng nam nhân tiếp tục ở lại làm trợ lý của Crazyburn, đồng thời cũng nói rằng tiền lương sẽ tăng gấp hai lần

Nam nhân nghe xong, cũng không có nói gì, mà là đem xấp tiền hắn chưa bao giờ xài tới trả lại Tô Hạo Hiên

Đối với nam nhân mà nói, có thể kiếm nhiều tiền xác thực rất tốt, thế nhưng nam nhân có tự tôn, cũng có sự nhẫn nhịn của bản thân, mặc dù nói xấp tiền kia chính là bồi thường cho sự hiểu lầm nhất thời, nhưng nam nhân cho rằng đó chính là vũ nhục mình

Thứ hắn muốn không phải tiền, mà là muốn chính miệng tên ác ma Tô Hạo Vũ nói xin lỗi

Nhưng là, câu này nam nhân không nói ra được....

Tô Hạo Hiên rất kinh ngạc, cũng thấy rất kỳ lạ, hỏi nam nhân tại sao không cần tiền. Có điều đến cuối cùng hắn vẫn không trả lời, tôn trọng  quyết định nam nhân, sau khi an ủi vài câu, hắn liền đứng dậy rời đi

Từ hôm đó, nam nhân vẫn ở trong gian phòng dành cho trợ lý của biệt thự, mỗi ngày đều không ra khỏi cửa, ngoại trừ bác sĩ tới kiểm tra theo định kỳ và phục vụ bưng cơm nước tới. Vào thời điểm khác, nam nhân hầu như không nói câu nào, trở thành một người vô hình

Nam nhân cũng không còn thấy năm vị thiếu gia kia, chỉ thỉnh thoảng nghe phục vụ đứng ở ngoài nói, bọn họ dường như đi tới nơi nào đó quay MV, dáng vẻ xem ra rất bận, khoảng thời gian này cũng chưa từng trở về đây

Trong lúc dưỡng thương, thời gian hồi phục lại vết thương rất nhanh, nhưng nam nhân có chút không thích ứng

Từ khi bắt đầu làm việc ở Ngôi Sao Hoàng, thời gian ngủ mỗi ngày không quá 8 tiếng. Không phải cả ngày mệt nhức eo đau lưng, mà vì những công việc trọng yếu của trợ lý ép nam nhân thở không được. Thế nhưng chí ít, mười năm nay nam nhân sớm đã quen sinh hoạt bận rộn như vậy, mà bây giờ hằng ngày nằm ở trên giường không có việc gì làm, khiến cho nam nhân cảm giác không dễ chịu

Qua mấy ngày, bác sĩ tuyên bố thân thể của nam nhân đã khỏi hẳn, chỉ cần không vận động mạnh là có thể trở lại làm việc bình thường. Nam nhân không ngừng nói cảm ơn, bác sĩ chỉ gật đầu rồi mang theo vệ sĩ rời khỏi biệt thự

Nam nhân gọi điện thoại cho Cao Lệ Chí, nói bản thân đã có thể làm việc, bởi vì nghỉ nếu một ngày, liền bị trừ tiền lương ngày đó. Những năm gần đây nam nhân chịu khổ đã là chuyện như cơm bữa, thân thể thoáng có chút thoải mái, tuy nhiên nam nhân vẫn nhịn xuống

Cao Lệ Chí ở đầu điện thoại bên kia không biết là có nguyên nhân gì, thế nhưng thái độ hiền hòa quan tâm thăm hỏi thân thể nam nhân. Nam nhân có đề nghị Cao Lệ Chí hiện tại mình có thể trở lại làm việc, lúc này Cao Lệ Chí cũng đồng ý cho nam nhân trở lại làm trợ lý bên Crazyburn. Có điều bây giờ cần trở lại công ty nhận lịch trình, dù khoảng thời gian này nam nhân bỏ lỡ không ít động thái mới của Crazyburn

Cúp điện thoại, nam nhân mặc đồng phục chuyên dụng dành cho trợ ký, sau đó rời biệt thự, đi tới công ty

Thời điểm đi tới công ty, thư ký của Cao Lệ Chí đã sớm đứng ở ngoài phòng nghỉ ngơi của trợ lý chờ nam nhân, thấy dáng vẻ nam nhân khập khễnh, lại còn cúi đầu chậm rì rì tiến đến, sắc mặt hắn càng âm trầm đáng sợ, nhưng tựa hồ lại bận tâm chuyện gì đó, chỉ là hít vào một hơi thật sâu, bất mãn trách cứ : "Làm sao đến muộn như vậy?"

"A...xin lỗi, Văn thư ký. Tôi ngồi xe buýt, tôi..." Nam nhân sợ hết hồn, khom người hướng về Văn Ngạn xin lỗi, theo thói quen cắn cắn môi dưới

"Được rồi được rồi! Tôi mặc kệ làm sao anh đến được đây, lập tức đi theo tôi tới phòng tổng giám đốc. Tô tiên sinh muốn gặp anh"

Văn Ngạn chẳng muốn dài dòng với hắn, kéo ống tay áo nam nhân lôi đi, trực tiếp đi vào thang máy

Nam nhân đi đứng bất tiện, nhưng cũng thường xuyên bị đối xử thô lỗ như vậy, hắn nhanh chóng đi theo, tăng tốc đuổi theo Văn Ngạn đi vào thang máy

Nam nhân nơm nớp lo sợ núp trong góc thang máy, không dám nhìn tới Văn Ngạn cả người toàn sát khí, trực giác nói cho hắn biết có điều chẳng lành sẽ xảy ra

Ngay lúc nam nhân suy tư lý do vì mình đắc tội với Văn Ngạn, một âm thanh trào phúng lạnh lẽo đánh tan bầu không khí quỷ dị

"Bao cát, anh đúng là lợi hại! Chịu một trận đánh, liền được ông chủ lớn của Ngôi Sao Hoàng chúng ta quan tâm. Tôi thấy nha, làm trợ lý như anh, xem như là công đức viên mãn"

Nam nhân trầm mặc không nói, tóc thật dài che chắn hết thảy vẻ mặt nam nhân

"Hừ! Anh chớ đắc ý quá sớm. Tên Lý Tư tùy rằng bị Tô tiên sinh bãi xuống lệnh cấm hoạt động, không thể sống trong giới giải trí được nữa. Thế nhưng gã ta chắc chắn hận anh vô cùng, chờ khoảng thời gian này qua thì không chừng anh còn có thể giữ được cái mạng của mình"

Văn Ngạn quay đầu liếc mắt nam nhân đang cúi đầu không nói gì, tiếp tục cười trên sự đau khổ của người khác : "Chủ yếu nhất là anh, sau này ra ngoài phải cẩn thận đi! Thủ đoạn Lý Tư tôi đã gặp qua, huống hồ chi anh hại hắn ta suýt nữa vào tù, đảm bảo hắn sẽ ghi thù cái tên què chân như anh"

Nam nhân cả người run lên, hai tay giao lại thật chặt đặt phía trước, vẫn không nói một lời

"Bao cát, đừng trách tôi không cảnh báo anh, mấy thiếu gia trong Crazyburn đều là người không thể trêu chọc, sau này ở bên cạnh họ làm việc, tốt nhất là cẩn thận một chút, đừng tiếp tục phạm sai lầm!"

Văn Ngạn đối với dáng vẻ nhu nhược của nam nhân chính là không hợp mắt, dựa vào cái gì một lão nam nhân vừa già vừa xấu lại khiến cho Tô tiên sinh coi trọng, còn nhân tài như hắn ở Ngôi Sao Hoàng luôn cúc cung tận tụy lại lại sắp bị khai trừ

Văn Ngạn càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng không cam lòng, thừa cơ hội này muốn giáo huận nam nhân một trận để phát tiết lòng đố kỵ trong người

Nhưng nào ngờ, thời điểm Văn Ngạn giơ đùi phải muốn đá nam nhân một cái, một thanh âm nhỏ nhẹ bình thản ngậm lấy tia chân thành cùng cảm tạ, phút chốc để hắn ngưng lại hết thảy động tác

"Văn thư ký, cảm ơn ngài lòng tốt nhắc nhở, sau này tôi sẽ nhất định chú ý. Thật sự cảm ơn!"

Nam nhân ngẩng đầu, con ngươi sau cặp kính mang đầy cảm kích nhìn thẳng Văn Ngạn, ngữ khí vô cùng thành khẩn

"Hừ! Biết là tốt rồi!"

Văn Ngạn rất không tự nhiên vội vã thu hồi chân đang giơ giữa không trung, khinhn thường hừ nhẹ một tiếng, nghiêng đầu qua chỗ khác không nhìn nam nhân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro