Chương 14: Thế giới một [14]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Sáng sớm ôn nhu, Lưu Kỳ Hiện gánh chịu hậu quả)

Thu Xuyên Bạch xoay người nhào vào trong ngực Tư Niên, nỗi sợ hãi trong lòng thật lâu không chịu rời đi, Tư Niệm cảm nhận được cảm xúc của Thu Xuyên Bạch, cũng không ba hoa, mạnh mẽ đem Thu Xuyên Bạch ôm vào trong ngực.

"Không sao, lão công ở đây."

Tư Niên dỗ dành tiểu tâm can trong ngực, mãi đến khi cảm xúc của Thu Xuyên Bạch hoàn toàn bình tĩnh lại, hơi đỏ mặt rời khỏi vòng tay Tư Niên.

"Còn đau sao?"

Tư Niên vươn tay to vòng qua eo Thu Xuyên Bạch nhẹ nhàng xoa bóp.

"Ưm...... Đau, mông cũng đau."

Thu Xuyên Bạch nũng nịu với Tư Niên, hôm qua liên tục hai trận tình ái kịch liệt đã ép khô thể lực của Thu Xuyên Bạch, huyệt dâm đến bây giờ còn sưng không chịu nổi, hơi uốn éo động eo, một cảm giác tê dại đánh tới.

Tư Niên thấy vậy, kiên nhẫn giúp Thu Xuyên Bạch xoa bóp, mãi cho đến khi lông mày của Thu Xuyên Bạch dần dần thả lỏng mới dừng lại

Hai người trên giường lề mề trong chốc lát, đến giữa trưa mới chậm rãi bò dậy, trở lại trong biệt thự.

Vừa vào cửa, một người không ngờ tới đã xuất hiện trước mặt bọn họ, Tư Ái Lâm đỏ hai mắt nhìn qua, nhìn thấy hai người một trước một sau tiến vào trong lòng thoáng qua một tia cảm xúc quái dị.

Nhưng Tư Ái Lâm đắm chìm trong bi thương của mình, cũng không truy đến cùng, tiếp tục quay đầu hướng Tư Mục khóc lóc kể lể.

"Lưu Kỳ Hiện tên hỗn đản kia tại sao có thể đối xử với tôi như vậy ô ô ô, tôi tân tân khổ khổ lo liệu trong nhà, hắn ở bên ngoài làm loạn, tôi muốn ly hôn với hắn!"

Khoảnh khắc Thu Xuyên Bạch nhìn thấy Tư Ái Lâm thân thể hơi cứng đờ, trong lòng chột dạ lo lắng Tư Ái Lâm nhìn ra gì, nhưng ngay sau đó Thu Xuyên Bạch liền nghe được Tư Ái Lâm khóc lóc kể lể.

Người hôm qua hạ dược mình, Thu Xuyên Bạch loáng thoáng rõ ngọn nguồn, nghiêng mặt qua nhìn về phía Tư Niên, Tư Niên chột dạ sờ lên mũi.

Thu Xuyên Bạch trong lòng hiểu được, trên mặt bất động thanh sắc, cùng Tư Niên ngồi trên ghế sa lon.

Từ những lời lên án đứt quãng của Tư Ái Lâm, hai người Tư Niên biết được, hôm qua sau khi Tư Niên đưa Thu Xuyên Bạch đi, Tư Niên rót dược tính phát tác.

Bởi vì ác thú của Tiểu Tứ, thuốc kia là đặc biệt chuẩn bị cho tiểu thụ, lúc ấy Tư Niên ném bình vốn là muốn Lưu Kỳ Hiện sẽ làm ra chén máy bay, ai có thể nghĩ Lưu Kỳ Hiện trực tiếp cầm miệng bình nhét vào hoa cúc của mình.

Cặp mông của Thu Xuyên Bạch co rụt lại, giống như rõ ràng cảm nhận được cỗ đau nhức này, nổi da gà.

Khi người bị phát hiện, mông của Lưu Kỳ Hiện đã máu thịt be bét, người vẫn đang cầm đồ vật ra vào giống như không có trực giác, âm thanh thuần hậu lộ ra một cỗ hương vị dâm đãng.

Hiện tại Lưu Kỳ Hiện đang nằm trong bệnh viện hôn mê bất tỉnh, nhưng việc của hắn đã lan truyền khắp giới, Tư Ái Lâm làm vợ của hắn, ngắn ngủi một buổi tối, mặt cũng đã mất hết.

Bây giờ Tư Ái Lâm khóc nháo muốn ly hôn, trên mặt Tư Mục hoàn toàn không lộ vẻ gì như trước đây, nhưng người sáng suốt đều biết, tâm tình của hắn bây giờ rất không tốt.

Một lễ đính hôn liên tiếp xuất hiện yêu thiêu thân, thân thể thơm thơm mềm mềm của lão bà còn chưa được ôm, ngồi ở đây nghe oán trách một buổi sáng, cho dù tâm tính Tư Mục có tốt đến đâu, lúc này cũng có chút không kềm được.

"Được rồi, cô cô về trước đi, con sẽ an bài luật sư đến gặp người."

Tư Mục nhéo nhéo lông mày, nhàn nhạt ngắt lời Tư Ái Lâm, Tư Ái Lâm cẩn thận xem xét Tư Niên đang có vẻ thiếu kiên nhẫn, biết mình tiếp tục kể khổ ngược lại không tốt, rất có ánh mắt ngừng khóc.

"Tiểu Mục con nhất định phải giúp đỡ cô cô, cô cô bây giờ chỉ có ngươi."

Nói xong cũng một mặt mảnh mai đứng lên, rời khỏi biệt thự, từ đầu đến đuôi cũng không cho Tư Niên và Thu Xuyên Bạch một ánh mắt, không quan tâm đến sự tồn tại của hai người.

Thu Xuyên Bạch không quan tâm, Tư Niên càng không quan trọng, Tư Mục được giải thoát, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, không kịp chờ đợi đứng người lên muốn trở về tìm lão bà.

Lúc rời đi Tư Mục quét qua hai người một chút, nhàn nhạt phun ra một câu.

"Xong việc nhớ che đậy dấu vết một chút."

Nhìn bóng lưng rời đi của Tư Mục, Thu Xuyên Bạch trong lúc nhất thời có chút mờ mịt, Tư Niên nghĩ đến gì đó, hậu tri hậu giác mắt nhìn cổ của Thu Xuyên Bạch.

"Khục, dấu vết đã lộ rồi."

Thu Xuyên Bạch nghe vậy, nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của Tư Niên, con ngươi phóng đại trong nháy mắt, cầm điện thoại di động lên chiếu chiếu cổ của mình, quả nhiên, một dấu hôn đỏ tươi in ở phía trên.

"Không phải đã nói không nên để lại dấu vết ở chỗ này sao!"

Thu Xuyên Bạch xấu hổ đập cánh tay của hắn, Tư Niên trở tay ôm Thu Xuyên Bạch, dỗ dành cậu.

"Thật xin lỗi bảo bối, hôm qua quá hưng phấn."

Hai người náo loạn một lúc lâu mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, Thu Xuyên Bạch nép vào trong ngực Tư Niên, trong lòng hơi nghi hoặc và lo lắng.

Tư Niên biết Thu Xuyên Bạch đang suy nghĩ gì, vượt lên trước một bước nói ra miệng.

"Hôm qua lúc mang em đi đụng phải đại ca."

"Hắn không có tức giận sao?"

Thu Xuyên Bạch lo lắng, Tư Mục phản ứng quá bình thản khiến cậu có chút bất an.

"Tức giận ngược lại không đến nỗi, anh cùng hắn cũng không phải cùng một mẹ sinh ra, từ nhỏ đã không thân cận, chỉ là cùng đại ca làm một khoản giao dịch, kéo hắn đến trận doanh của chúng ta."

"Giao dịch gì?"

Thu Xuyên Bạch tiếp tục truy vấn, nhưng Tư Niên muốn thừa nước đục thả câu, chính là không nói, Thu Xuyên Bạch vì lời nói khách sáo hứa hẹn không ít chỗ tốt, còn kéo cả chính mình vào, kết quả nửa điểm tin tức cũng không có được.

Nếu Tư Niên đã không chịu nói, Thu Xuyên Bạch cũng không hỏi thêm nữa, yên tĩnh chờ đợi đáp án được công bố, nhưng Thu Xuyên Bạch không ngờ ngày này đến nhanh như vậy.

Cách ngày đó hai tháng trôi qua, trong lúc này Tư Ái Lâm và Lưu Kỳ Hiện ly hôn, hai người náo rất không thoải mái, để cho cả vòng tròn nhìn hết trò cười.

Tư Ái Lâm sau khi ly hôn mặt dày mày dạn chuyển về Tư gia, Tư Mục không quan tâm, Tư Niên và Thu Xuyên Bạch không còn cách nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn thế giới hai người bị phá hư.

"Hồ ly tinh, giúp tôi rửa ô mai."

Hôn nhân đột biến cũng không thay đổi được tính cách của Tư Ái Lâm, sau khi trải qua thời gian ngắn ngủi sa sút tinh thần, Tư Ái Lâm lại khôi phục bộ dáng ngang ngược càn rỡ ngày xưa.

Thu Xuyên Bạch liếc nhìn bà ta, trực tiếp đi đến sofa ngồi xuống, không quan tâm đến Tư Ái Lâm.

"Này! Không nghe thấy sao, quả nhiên là tiểu môn tiểu hộ nuôi ra, một chút giáo dưỡng cũng không có."

Tư Ái Lâm trừng mắt nhìn Thu Xuyên Bạch, biểu cảm trở nên có chút dữ tợn, hôm nay khó được Tư Niên không ở nhà, Tư Ái Lâm phải hảo hảo tra tấn Thu Xuyên Bạch một phen.

Thu Xuyên Bạch thiếu kiên nhẫn nhíu mày, nữ nhân này thật sự là ngực to mà không có não, thô bỉ khiến cho người ta chán ghét, còn chưa mở miệng trả lời, một đoạn nội dung trên điện thoại đã thu hút sự chú ý của cậu.

[ Hôm nay tập đoàn Xuyên Niên chính thức đạt thành hợp tác với tập đoàn Tư thị, căn cứ theo số liệu, người sáng lập của tập đoàn Xuyên Niên là Tư Niên nhị thiếu gia của Tư gia, lần này cùng Tư thị tập đoàn đạt thành hợp tác phải chăng còn tồn tại nhân tố khác, còn cần tiến một bước suy tính......]

Thu Xuyên Bạch sững sờ nhìn tin tức, rõ ràng đều là chữ tiếng Trung, chung vào một chỗ làm sao lại để cho người ta xem không hiểu.

"Đồ khốn, sao dám cậu không nhìn tôi!"

Tư Ái Lâm bị Thu Xuyên Bạch làm cho tức giận, giơ tay định đánh vào mặt Thu Xuyên Bạch, Thu Xuyên Bạch vẫn còn đắm chìm trong kinh ngạc, căn bản không kịp tránh né.

"A! Đau quá!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro