Chương 20: Thế giới hai [5] H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Khẩu giao, chủ động nuốt côn thịt bị thao nước chảy khắp nơi)

Tư Niên giảm tốc độ xe, hơi dùng chút sức hạ thấp đầu Lạc Ninh xuống.

Lạc Ninh phối hợp cúi thấp đầu, nhìn đại nhục bổng dữ tợn cách mặt của mình mình càng lúc càng gần, ngượng ngùng đến chậm lan tràn toàn bộ trong tim, Lạc Ninh lặng lẽ meo meo đỏ mặt.

Lạc Ninh luống cuống nắm đại nhục bổng trong tay, ngẩng đầu nhìn Tư Niên, tiếp xúc ánh mắt khích lệ của Tư Niên, hơi hé đầu lưỡi, khẽ liếm quy đầu một phen.

"Ư......"

Tư Niên thở hổn hển một tiếng, Lạc Ninh nghe mà gợi cảm muốn chết, mùi lạ trong khoang miệng còn chưa tán đi, Lạc Ninh lại nổi quạo, lần nữa duỗi đầu lưỡi ra.

Nước bọt óng ánh bao phủ toàn bôn đại nhục bổng, cánh tay Tư Niên nổi gân xanh, đi đường tắt lái xe về nhà.

"Bảo bối, nuốt vào đi."

Trong lúc chờ đèn giao thông chuyển sang màu xanh, Tư Niên cúi đầu nhét ngón tay cái vào miệng nhỏ của Tư Niên, bước cho miệng nhỏ mở lớn.

Lạc Ninh nghe lời nuốt vào quy đầu, nhưng đại nhục bổng quá thô to, miệng nhỏ của La Ninh chật vật nuốt xuống, không bao lâu liền dừng lại, vô cùng đáng thương nhìn Tư Niên.

Tư Niên nhìn tiểu mỹ nhân miệng ngậm đại nhục bổng, đỏ hồng mắt nhìn mình, tính dục lại tăng thêm mấy phần.

Lạc Ninh trừng to mắt, cảm giác được đại nhục bổng trong miệng biến lớn một vòng, chậm rãi nhét vào miệng của mình, cuống quít muốn lui về sau, lại bị Tư Niên ngăn lại động tác.

"Bảo bối ngoan, dùng đầu lưỡi liếm đại nhục bổng, đúng, chính là như vậy."

Tư Niên nhìn Lạc Ninh nhu thuận, dịu dàng trong mắt càng sâu, so sánh đại nhục bổng phồng to, hình tượng trong lúc nhất thời có chút hài hòa kì lạ.

"Ách, bảo bối."

Tư Niên bị Lạc Ninh mút mạnh, không chút phòng bị bắn ra, Lạc Ninh bị tinh dịch dâng trào sặc một tiếng, được Tư Niên kéo rời khỏi đại nhục bổng.

Đại nhục bổng tách khỏi miệng nhỏ, còn đang không ngừng phun ra tinh dịch, phun rơi trên khuôn mặt nhỏ và cổ áo của Lạc Ninh, nhìn dâm loạn vô cùng.

Lạc Ninh sững sờ nhìn đại nhục bổng phun tinh, vô thức nuốt nước bọt, tinh dịch ngậm trong miệng liền bị nuốt vào trong bụng, thấy thế ánh mắt Tư Niên càng thêm thâm thúy.

"Ăn ngon không?"

Lạc Ninh thẹn thùng nhìn Tư Niên, khẽ lắc đầu.

[ Là lạ......]

Tư Niên cười nhẹ vài tiếng, lấy khăn giấy lau sạch sẽ cho Lạc Ninh, mang theo hắn xuống xe, Lạc thà lúc này mới kịp phản ứng bọn hắn đã đến.

Khẩn trương một lần nữa đánh tới, Lạc Ninh theo bản năng nắm chặt góc áo Tư Niên, thận trọng theo ở phía sau, Tư Niên trở tay nắm chặt tay nhỏ Lạc Ninh, sải bước đi vào trong biệt thự.

"Thiếu gia, tiểu thiếu gia, hoan nghênh về nhà."

Một vịlão nhân gia  khuôn mặt hòa ái xuất hiện trước mặt hai người, đôi mắt cười thành một đầu dây nhỏ, Lạc Ninh tò mò nhìn ông, lại lúc lão nhân gia sắp cùng cậu đối mặt thì cuống quít dời mắt.

"Bảo bối, đây là chú Lưu."

Lạc Ninh nhu thuận gật đầu, khoa tay nói ngôn ngữ ký hiệu.

[ Xin chào chú Lưu ~]

" A ~ Tiểu thiếu gia mau vào."

Nghe được xưng hô của Tư Niên, nụ cười của chú Lưu càng sâu, bận trước bận sau chuẩn bị, đây là lần đầu tiên ông thấy thiếu gia quan tâm một người như vậy.

Lạc Ninh nhìn chú Lưu nhiệt tình, tâm tình khẩn trương chậm rãi trầm tĩnh lại, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Tư Niên.

[ Niên ca, chú Lưu cũng biết ngôn ngữ tay!]

"Cả nhà đều biết, bảo bối muốn cùng ai trò chuyện đều có thể, qua mấy ngày nữa cha mẹ trở về, bọn họ rất dễ gần."

Tư Niên ôm eo Lạc Ninh đi lên phía trước, ánh mắt Lạc Ninh lóe lên một tia lo lắng, Tư Niên hôm qua vẫn là ca phu của mình, hôm nay liền cùng với mình, Lạc Ninh có chút lo lắng cha mẹ Tư Niên sẽ có thành kiến với mình.

Tư Niên sờ lên đầu của cậu, những này lo lắng chờ nhìn thấy chân nhân tự nhiên sẽ biến mất.

"Thiếu gia ăn cơm, đồ ăn vẫn còn nóng."

Dì Trương mời hai người Tư Niên vào bàn ăn, nhìn chú Lưu và dì Trương không ngừng phóng thích thiện ý với mình, trong mắt Lạc Ninh có chút ấm áp, ở Lạc gia, Lạc Ninh chưa từng có những cảm giác này, chỉ có ánh mắt lạnh lùng và miệt thị.

[ No quá......]

Lạc Ninh bất lực khoa tay, Tư Niên buồn cười nhìn cậu, đi qua nhu hòa xoa bóp trên bụng nhỏ của cậu.

"Quỷ nhỏ tham ăn."

Lạc Ninh không phục chu miệng nhỏ, dì Trương liên tục bảo mình ăn nhiều một chút, Lạc Ninh sợ cô phụ phần nhiệt tình này, thành công đem mình ăn quá no.

Lạc thà lẩm bẩm nắm vuốt góc áo Tư Niên, giữa lông mày mang theo một tia không phục, nhìn Lạc Ninh trở nên hoạt bát, ý cười trong mắt Tư Niên càng sâu, ôm chặt Lạc Ninh, trong tay không ngừng xoa nắn.

Xoa xoa, vị trí dần dần không đúng, Lạc Ninh ở trong ngực Tư Niên trợn to hai mắt, hô hấp dồn dập thở hổn hển mấy lần.

Đồ mặc ở nhà bị Tư Niên giật xuống, lộ ra côn thịt nhỏ tinh xảo của Lạc Ninh, Tư Niên xoa nắn mấy lần, thành công làm côn thịt của Lạc Ninh cứng lên.

Nhìn côn thịt nhỏ không có một sợi lông, Tư Niên trong lúc nhất thời có suy nghĩ khác trong đầu.

Ha ha a...... Ư ha ha a...... A A ha......

Lạc Ninh ngã xuống giường, tay nhỏ níu tóc Tư Niên, miệng bất lực mở to, thỉnh thoảng phát ra một tia giọng mũi.

Tư Niên ngậm côn thịt nhỏ vào trong miệng, tính nhẫn nại của Lạc Ninh rõ ràng không lợi hại bằng Tư Niên, sau khi nuốt một ngụm thật sâu, run rẩy mông nhỏ bắn ra trong miệng Tư Niên.

Tư Niên phun ra tinh dịch, dẫn nó vào huyệt dâm đã khôi phục như lúc ban đầu, chỉ một lúc sau, huyệt dâm liền trở nên vô cùng ướt át, ngón tay của Tư Niên không ngừng tấn công điểm mẫn cảm của huyệt dâm, kích thích Lạc Ninh không ngừng giãy dụa thân thể.

"Bảo bối có muốn hay không?"

Tư Niên quả quyết rút ngón tay ra khi Lạc Ninh sắp đạt đến đỉnh điểm, Lạc Ninh bị khoái cảm không trên không dưới kích thích khó chịu, quyến rũ nhìn Tư Niên.

Tư Niên cởi quần xuống, lộ ra côn thịt cực đại, lui ra phía sau mấy bước ngồi xuống ghế.

"Muốn thì tự mình đến lấy."

Nói rồi, bàn tay hướng đại nhục bổng của mình, ngay trước mặt Lạc Ninh lột động mấy lần.

Ánh mắt của Lạc Ninh hoàn toàn bị đại nhục bổng của Tư Niên hấp dẫn, trải qua mấy lần tình ái khai thác, Lạc Ninh chỉ cảm thấy huyệt dâm càng trở nên trống rỗng, bắt đầu tích tích đáp đáp chảy nước ra bên ngoài, cần đại nhục bổng của Tư Niên ngăn chặn huyệt dâm.

Lạc Ninh đi xuống giường, để trần nửa người dưới đi đến trước mặt Tư Niên, buồn bực nghiêng đầu một chút, ngập ngừng quay người lại, đem mông nhỏ nhắm ngay đại nhục bổng.

"Đẩy mông ra, để lộ huyệt dâm."

Tư Niên dẫn dắt Lạc Ninh từng bước một, Lạc Ninh tìm đúng vị trí, chậm chạp đem côn thịt nuốt xuống.

Ha ha a...... Thật lớn, lấp đầy.

Lạc Ninh thở hổn hển, vùi toàn bộ côn thịt vùi vào trong huyệt dâm, Tư Niên nhìn côn thịt của mình biến mất không thấy gì nữa, sau đó khoái cảm truyền đến xương cốt, tay to nắm chặt eo nhỏ của Lạc Ninh, bắt đầu điên cuồng vận động.

"Hừ...... Ưm...... Ha ha a...... Ư ha ha a a......

Huyệt dâm của Lạc Ninh không ngừng phun ra nuốt vào đại nhục bổng, hai chân bị thao như nhũn ra, nặng nề ngã vào trên người Tư Niên, nuốt đại nhục bổng vừa sâu vừa nặng.

Dâm thủy không ngừng chảy ra ngoài, làm ướt hạ thể hai người, đến ghế cũng không buông tha.

Tư Niên nhìn tiểu bảo bối dâm loạn của mình, nhịn không được kéo đầu Lạc Ninh qua, hôn xuống thật sâu.

Cốc cốc cốc ——

"Tiểu thiếu gia, cậu có ở đó không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro