Chương 24: Thế giới hai [9]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Thể hiện chân tình, thử lễ phục đính hôn)

Đôi mắt của chú Lưu đột nhiên nhìn thấy thang máy chậm rãi đi xuống, mơ hồ có thể trông thấy hai cái đầu, chú Lưu chưa kịp nhìn rõ thì thang máy đã đi xuống tầng hầm không thấy tăm hơi.

Hẳn là thiếu gia, chú Lưu nhàn nhạt suy nghĩ, cầm đồ vật tìm được một lần nữa đi ra khỏi phòng.

A...... A ha a...... A a......

Lạc Ninh thở hổn hển, tự nhiên sinh ra cảm giác may mắn không có bị phát hiện, thân thể nhỏ không đỡ nổi chút sức lực nào, toàn bộ nhờ Tư Niên ở phía sau chống đỡ.

"Dễ chịu không bảo bối."

Tư Niên trêu chọc nâng cao eo vặn vẹo, để đại nhục bổng chậm chạp mài sâu trong huyệt dâm, Lạc Ninh bị mài một trận bủn rủn, huyệt dâm kích động phun ra một miệng lớn dâm thủy.

[ Ngươi xấu! Lần sau đừng như vậy, quá nguy hiểm.]

Lạc Ninh vừa hận vừa yêu Tư Niên, yêu hắn đối với mình cưng chiều cùng từng li từng tí, cũng buồn bực phương diện tình ái lớn mật, mỗi lần cùng Tư Niên hoan ái đều là tràng cảnh kích thích như vậy.

Tư Niên cười cúi đầu vừa hôn vừa dỗ Lạc Ninh, thật vất vả mới dỗ được Tiểu Kiều Kiều đang tức giận, Tư Niên trong lòng biết Lạc Ninh không phải là không có cảm giác với kiểu tình ái như vậy, nhưng da mặt quá mỏng.

Để Tư Niên từ bỏ là không thể nào, không nói kể sự xuất hiện của thiết bị gian lận là Tiểu Tứ, mỗi lần Lạc Ninh sinh ra phản ứng cũng làm cho hắn muốn ngừng mà không được.

"Đi thôi, chúng ta thu dọn một chút đi thử lễ phục đính hôn."

Lạc Ninh tỉnh táo lại, đầu tiên là nhu thuận gật đầu, sau đó do dự khoa tay.

[ Niên ca, chúng ta, thật sự phải đính hôn sao?]

"Hả?"

Tư Niên híp mắt, lộ ra từng tia từng tia nguy hiểm.

"Làm sao, muốn thân thể của anh mà không muốn chịu trách nhiệm sao?"

A?! Lạc Ninh luống cuống lắc đầu, đối mặt sự chất vấn của Tư Niên có chút lắp ba lắp bắp.

Tư Niên không quan tâm, lui về sau một bước, cúi thấp đầu ngữ khí u oán.

"Thiệp mời đã phát ra ngoài, thân thể của anh cũng cho em, bây giờ em lâm thời đổi ý, anh không phải cũng bị người ta chê cười."

[ Không có không có! Em rất muốn đính hôn với Niên ca......]

Lạc Ninh vội vàng đi về phía trước điên cuồng khoa tay, còn chưa nói xong đã bị Tư Niên kéo trở về, khuôn mặt nhỏ của Lạc Ninh dán trên lồng ngực của Tư Niên, lúc này không thể nhìn rõ biểu cảm của Tư Niên, chỉ có thể nghe được giọng nói Tư Niên trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Vậy chúng ta đi thử đồ nhé bảo bối?"

Lạc Ninh nào có đạo lý không đồng ý, ngoan ngoãn gật đầu, ý cười trong mắt Tư Niên cơ hồ muốn tràn ra ngoài, khóe miệng không cầm được giương lên.

"Ký chủ ngài thật gian trá."

Tiểu Tứ nhảy ra khinh bỉ Tư Niên trả đũa, rõ ràng được lợi chính là ký chủ của mình, Tư Niên từ chối cho ý kiến, nâng khuôn mặt nhỏ của Lạc Ninh lên đối diện với mình.

"Em không phải vật thay thế của Lạc Minh, người anh muốn vẫn luôn là em, lần đầu tiên nhìn thấy em đã có hảo cảm, cho nên, đừng cảm thấy sợ hãi."

Tư Niên một mặt trang nghiêm nói, để cho người ta cảm nhận được giờ phút này hắn nghiêm túc, Lạc Ninh sững sờ nhìn Tư Niên, gông xiềng trong lòng dường như đều tan biến trong lời nói của Tư Niên.

[ Nhưng mà, em không xinh đẹp.]

Lạc Ninh có chút thất lạc, khi còn bé cậu cũng là đối tượng được hàng xóm láng giềng tán dương, chỉ là kể từ khi cùng mẹ chuyển vào Lạc gia, tất cả mọi người trong Lạc gia đều nói cậu không xứng để so sánh cùng Lạc Minh, ngay cả mẹ cũng nói mình không ưu tú bằng Lạc Minh.

Dần dà Lạc Ninh cũng sinh ra suy nghĩ này, cậu không sánh bằng Lạc Minh.

"Ai nói, trong mắt của anh bảo bối là tốt nhất."

Ánh mắt Tư Niên mãnh liệt, hơi suy nghĩ một chút hắn cũng biết được mặc cảm tự ti của Lạc Ninh đến từ đâu, trong lòng càng tăng thêm bất mãn với Lạc gia, nhưng giờ phút này quan trọng nhất vẫn là tiểu nhân nhi trước mắt.

"Lạc Minh chỉ có khuôn mặt, bội bạc, tùy tiện làm bậy, trong tình huống biết rõ mình đã có hôn ước còn dây dưa với người khác, người như thế sao có thể khiến em có tâm tình như vậy."

Tư Niên thân mật dùng chóp mũi cọ Lạc Ninh, Lạc Ninh bị tin tức trong lời nói của Tư Niên làm cho kinh ngạc, Tư Niên kể lại chi tiết cho Lạc Ninh về những sự việc của Lạc Minh.

Lạc Ninh giật mình, vốn còn đang nghi hoặc vì sao Lạc Minh phải đánh thuốc mê Tư Niên, thì ra là vì người khác, bất quá thái độ của Lạc Minh hôm nay đến đây, là hối hận sao.

Lạc Ninh mím môi, yêu kiều nhào vào trong ngực Tư Niên, trong dự liệu đạt được một cái ôm ấm áp.

Lạc Ninh đắm chìm vào trong đó, trong lòng sinh ra một tia cảm xúc âm u.

Tại sao lại hối hận, Niên ca đã là của mình, ca ca đã chắp tay từ bỏ, vậy mình cũng không muốn buông tay.

Tư Niên hoàn toàn không biết gì về hoạt động tâm lý của Lạc Ninh, thấy Lạc Ninh dính trong lòng ngực của mình không chịu ra ngoài, cũng cưng chiều một lần nữa bế người lên, đi về phòng ngủ.

Chờ hai người chân chính ra khỏi cửa phòng, mặt trời đã lặn ở rìa hoàng hôn.

"Bảo bối, thử xong quần áo đi hẹn hò nhé."

Lạc Ninh hai mắt sáng lên, lập tức gật đầu, trong mắt lộ ra chờ mong, Tư Niên mỉm cười nhìn cậu, một đường thuận lợi đi đến phòng làm việc định chế lễ phục.

"Lạc tiên sinh thật là dễ nhìn, quần áo rất thích hợp với ngài."

Amy nhìn Lạc Ninh từ phòng thử áo đi ra, ánh mắt lóe lên một tia kinh diễm.

Năm ngày trước đột nhiên được thông báo cần thay đổi kích thước của lễ phục, Amy cảm thấy có chút nghi ngờ, hôm nay vừa nhìn thấy Lạc Ninh, Amy trong lòng có chút thất vọng.

Lạc Ninh tướng mạo thanh tú, nhưng kém xa Lạc Minh hoa lệ, Amy vốn còn đang cảm thán khẩu vị của người có tiền khiến cho người ta suy nghĩ không thấu, nhưng thời điểm Lạc Ninh trong trang phục lộng lẫy xuất hiện trước mắt mình, Amy mới hiểu được là mình nông cạn.

Lạc Ninh rút đi trang phục mộc mạc, trong trang phục tinh xảo cứ như tiểu vương tử cao quý, khuôn mặt thanh tú mơ hồ lộ ra cảm giác thanh lãnh.

Nhất là ánh mắt của Lạc Ninh, không phải non nớt dễ hiểu, mà là một loại sau khi trải qua mưa gió, vẫn bảo lưu tinh khiết, khiến cho cả người càng tăng thêm một cỗ mị lực, mười phần hấp dẫn.

"Thật đẹp."

Tư Niên đi lên trước, kinh diễm trong mắt thật lâu không thể rút đi, Lạc Ninh bị Tư Niên thẳng thắn tán dương làm cho có chút ngượng ngùng, cúi đầu cười yếu ớt, cảm giác lạnh lùng vừa tạo ra trong nháy mắt tiêu tan, được thay thế bằng hoa quế mật ngọt ngào.

"Ngày mai cùng anh đến công ty, để tất cả mọi người nhìn xem Tổng tài phu nhân tương lai ra sao?"

Lạc Ninh chịu đựng thẹn thùng đáp ứng Tư Niên, cậu rất vui khi mọi người có thể biết đến mình, đặc biệt là khi Tư Niên chủ động nói ra.

Tư Niên cúi người hôn Lạc Ninh nhu thuận, quay đầu phân phó cho Amy.

"Tôi sẽ để cậu định chế một bộ quần áo khác."

"A, được Tư tổng."

Amy hết sức khắc chế khóe miệng giương lên, không để cho mình lộ ra nụ cười biến thái trước mặt mọi người, cứu mạng, thật tốt, đây là CP tổng giám đốc phúc hắc và nhóc đáng thương xinh đẹp.

Lạc Ninh hoàn toàn không biết gì về xu hướng mới của Amy, ngây thơ thay bộ quần áo khác liền cùng Tư Niên rời đi.

Trước khi đi Amy nhiệt tình hoan nghênh bọn họ lần sau lại đến, Lạc Ninh bị ánh mắt quỷ dị của Amy nhìn chằm chằm không được tự nhiên, vội vội vàng vàng cùng Tư Niên bỏ chạy.

Tư Niên mỉm cười nhìn Lạc Ninh trở nên hoạt bát, trở tay nắm chặt tay nhỏ của Tư Niên, mười ngón khấu chặt.

"Đi thôi, bắt đầu hẹn hò."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro