Chương 40: Thế giới ba [10] H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Trần Thanh Tùng và Chiêu Văn Đế trở mặt, Chiêu Văn Đế bị vai phụ thao huyệt)

Động tác của Tư Niên hơi dừng lại, một lần nữa nghĩ đến hai người nhân vật chính bị bỏ quên ở nơi hẻo lánh, hơi xấu hổ sờ sờ mũi.

"Muốn xem một chút không?"

Tư Niên ôm Mộc Thanh Hoài không muốn buông tay, Mộc Thanh Hoài chần chờ gật đầu, Tư Niên vẫn ôm mình trở lại nơi để lại Trần Tùng Thanh và Chiêu Văn Đế.

Tư Niên không ngừng bay nhảy trên cành cây, sắc mặt thả lỏng, tựa như Mục Thanh Hoài trong ngực hắn không nặng chút nào, Mộc Thanh Hoài ngẩng đầu nhìn Tư Niên, chẳng lẽ là ảo giác của hắn sao, vũ lực của Tư Niên tựa hồ mạnh hơn.

Tư Niên vững vàng đứng ở trên cây, Mộc Thanh Hoài cúi đầu nhìn xuống, vừa đủ nhìn vào bên trong hang động mà không bị người phát hiện.

Bây giờ đã xác định được tình cảm của mình, Mục Thanh Hoài không còn sinh ra một tia dao động cảm xúc nào với Trần Tùng Thanh, nhu thuận nép trong ngực Tư Niên xem kịch.

Trần Tùng Thanh và chiêu Văn Đế đêm qua cũng là một phen kịch chiến kinh lịch, hai người toàn thân trần trụi quấn lấy nhau, lặng lẽ ngủ say trên đất.

"Ưm......"

Trần Tùng Thanh tỉnh dậy trước, hắn mờ mịt mở mắt ra, cảm nhận được mình bị một vật nặng đè ép, không khỏi giãy giụa.

"Ha ha a ~"

Trần Tùng Thanh hơi động một chút, liên lụy đến đại nhục bổng bên trong huyệt dâm, huyệt dâm sưng đỏ ma sát đại nhục bổng đang ngủ mê, trong đau đớn lại dẫn đến một tia ngứa không thể gãi, khiến hạ thân của Trần Tùng Thanh lập tức mềm nhũn.

Có lẽ động tĩnh của Trần Tùng Thanh quấy nhiễu đến trên người Chiêu Văn Đế, thân thể Chiêu Văn Đế cũng giật giật, mở mắt ra nhìn Trần Tùng Thanh.

"Tùng Thanh? Đây là?"

Chiêu Văn Đế chống tay xuống đất muốn đứng dậy, nhưng toàn thân trên dưới không còn chút sức lực nào, thân thể đỡ dậy được một nửa lại nằng nặng ngã xuống, đại nhục bổng rút ra một chút cũng đâm trở về.

"Hừ a a a a...... A ha ha a......"

Tao tâm bị hung hăng ma sát, Trần Tùng Thanh nhịn không được rên rỉ lên tiếng, rên rỉ khàn khàn mập mờ khiến Chiêu Văn Đế nghe được thân thể tê rần, đại nhục bổng một lần nữa gắng gượng.

Lúc Trần Tùng Thanh tiếp xúc thân mật mà ý loạn tình mê với Chiêu Văn Đế, đột nhiên nhớ lại những gì mình nhìn thấy đêm qua, trong nháy mắt mất hết tâm tình, đỏ hồng mắt đẩ Chiêu Văn Đế ra.

Chiêu Văn Đế không codn chút sức lực mào bị Trần Tùng Thanh đẩy, lập tức lăn sang một bên, đại nhục bổng cương cũng rút ra khỏi huyệt, đứng thẳng trong không khí.

"Tùng Thanh, ngươi làm gì vậy?"

"Ta làm gì, trở về tìm tiểu tình nhân của ngươi tháo lửa đi, tội gì đến trêu chọc ta."

Chiêu Văn Đế xấu hổ chất vấn, liền khiến Trần Tùng Thanh tức giận, lạnh lùng mặc quần áo, vứt xuống một câu liền quay người bỏ đi.

Chiêu Văn Đế không có ấn tượng gì về những ngày nay, nhưng đó không phải là ban ý của mình, vì sao Trần Tùng Thanh không thể thông cảm cho hắn, Chiêu Văn Đế nghĩ như vậy, một đôi quyến lữ lần đầu phát sinh mâu thuẫn.

Mộc Thanh Hoài vô cùng hứng thú nhìn, thấy thế quay đầu lại nhìn Tư Niên.

"Ảnh Nhất, nếu như là ngươi, ngươi sẽ làm sao."

"Ta sẽ không như vậy, gọi ta Tư Niên."

Tư Niên nhéo nhéo gương mặt Mộc Thanh Hoài, cúi đầu hôn lên một ngụm, nhận được ánh mắt chăm chú của Mộc Thanh Hoài.

"Đang nói chuyện với ngươi đấy ~ Nếu như gặp phải thì sao, còn có, vì sao lại gọi ngươi là Tư Niên?"

"Vậy liền tự cung, tóm lại không thể phụ ngươi, nếu như thế, nửa đời sau cũng chỉ có thể dùng tay thỏa mãn ngươi."

Tư Niên cười như không cười nói, về phần tên gọi, Tư Niên sớm đã có lí do thoái thác.

"Ngươi gọi ta Ảnh Nhất, ta chính là thuộc hạ của ngươi, ta lấy cho mình tên gọi Tư Niên, đây là tên tướng công tương lai của ngươi."

Mộc Thanh Hoài đỏ bừng mặt, không nói một lời vùi vào trong ngực Tư Niên, rung động trong lòng làm thế nào cũng không cầm được.

Tư Niên thấy không có động tĩnh, lập tức muốn lôi kéo bánh ngọt nhỏ xấu hổ đi thân mật, vừa đứng dậy đột nhiên cảm nhận được khí tức của một người khác, lập tức hoãn bước chân.

Công lực của Mộc Thanh Hoài mặc dù không bằng Tư Niên, nhưng cũng vượt trội hơn rất nhiều người, tự nhiên cũng đã nhận ra, ánh mắt hai người đồng loạt nhìn chằm chằm người đến.

Chính là một tên đạo tặc, trộm không phải vàng bạc châu báu, mà là nam nữ xinh đẹp, cũng tục xưng hái hoa đại đạo.

Tối hôm qua hắn coi trọng một tiểu công tử nhà giàu có, chui vào trong phủ muốn tìm chút việc không thể lộ ra ngoài, nào biết con rể của tiểu công tử đến thăm lại là một kẻ lợi hại, đạo tặc mắt thấy đánh không lại, lập tức bỏ trốn.

Dục hỏa trong ngươig không có nơi giải tỏa, trên mặt đạo tặc treo đầy dục cầu bất mãn, vừa đi vừa nghỉ lại đi đến cửa hang chỗ Chiêu Văn Đế.

Có thể làm nhân vật chính, ngoại hình của Chiêu Văn Đế có thể nói là tương đương ưu việt, dáng người tam giác ngược cộng thêm cơ bắp phân biệt thân thể, đạo tặc nhìn thấy trợn cả mắt lên.

"Lớn mật! Ngươi là người phương nào."

Chiêu Văn Đế bị Thiếu thành chủ hạ độc nhốt ở trong phòng làm bốn năm ngày, lại cùng Trần Tùng Thanh khổ chiến một đêm, lúc này toàn thân không có sức lực, vốn chỉ muốn ở nơi đây nghỉ ngơi dưỡng sức, không có nghĩ rằng ở thời điểm này đụng phải hái hoa tặc.

"Hắc hắc, mỹ nhân, gia đến yêu ngươi."

Đạo tặc mặt lộ vẻ thèm nhỏ dãi, bước nhanh đi đến trước người Chiêu Văn Đế, mập mờ trêu đùa bộ vị nhạy cảm trên người Chiêu Văn Đế.

"Cút...... Ưm...... Ha ha...... Có tin là ta giết ngươi hay không!"

"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, mỹ nhân đến hôn nào."

Đạo tặc duỗi ra đầu lưỡi của mình, không chút khách khí khuấy động trong miệng Chiêu Văn Đế, Chiêu Văn Đế liều mạng phản kháng, dùng đầu lưỡi chống đỡ tấn công của đạo tặc, lại bị đạo tặc hung hăng quấn lên, nhìn giống như là đang tán tỉnh.

Ngay lúc đó, đạo tặc tay không khách khí thò vào huyệt dâm của Chiêu Văn Đế, dùng tất cả vốn liếng trêu đùa mị thịt.

Chờ đạo tặc buông ra môi của Chiêu Văn Đế, huyệt dâm đã nuốt vào ba ngón tay, bị khuấy động chậc chậc rung động.

"Ha ha a...... Hỗn đản...... A ha ha a a...... Buông ra!"

Chiêu Văn Đế mang trên mặt nồng đậm tình dục, quy đầu không ngừng toát ra dịch nhờn trong suốt, rõ ràng thoải mái, nhưng trong mắt còn mang theo kháng cự, thoạt nhìn như tường vi có gai, cực kỳ mê người.

Quả nhiên đạo tặc đối với sắc đẹp cũng không nhịn được, rút ngón tay của mình ra đổi thành đại nhục bổng, hung hăng đâm vào.

"Ha ha a a...... Không muốn...... A ha ha a a......"

"Mỹ nhân huyệt của ngươi thật chặt...... Sướng chết ta, thao chết ngươi, thao chết ngươi."

Đạo tặc vịn đùi của Chiêu Văn Đế, thô bạo thao lộng huyệt dâm của Chiêu Văn Đế, cũng không biết là dược tính còn chưa hoàn toàn hết tác dụng, hay là Chiêu Văn Đế thiên phú dị bẩm, dưới sự thao lộng của đạo tặc, huyệt dâm bắn ra dâm thủy bốn phía, chỉ chốc lát đã làm ướt mặt đất.

Mộc Thanh Hoài trợn mắt há mồm nhìn sự tình phát triển, trong lúc nhất thời thật lâu không thể bình phục, Tư năm mắt nhìn hai người kịch chiến trong huyệt động, che mắt Mộc Thanh Hoài, mang hắn rời khỏi nơi này, người khác có gì đáng xem, không bằng mình tự làm.

Tư Niên nhanh chóng đi vào phiên chợ gần đó, quay đầu hỏi thăm Mộc Thanh Hoài.

"Đã tìm được người, bảo bối chúng ta về Thiên Thần giáo đi."

Mộc Thanh Hoài gật đầu, sổ nợ rối mù của Trần Tùng Thanh và Chiêu Văn Đế để bọn họ tự giải quyết, không liên quan gì đến hắn.

Mục Thanh Hoài vốn đang thắc mắc tại sao Tư Niên lại muốn mua xe ngựa, rất nhanh là hắn đã biết.

"Ha ha a...... Ngươi mau buông ra ~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro