Chương 44: Thế giới ba [14] H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Nhân vật chính trở thành hoàng đệ độc chiếm, xích đu thao huyệt, kết cục của tiểu thế giới)

Chiêu Văn Đế không lo được lấy cán bút ra khỏi huyệt dâm của mình, cuống quít nhặt lên quần áo tán loạn che đậy thân thể của mình.

Lạc Nhàn Vương cười lạnh một tiếng, dạo bước về phía trước, máu tươi trên thân kiếm tích táp chảy đầy đất, tâm Chiêu Văn Đế không ngừng chìm xuống.

"Lúc đầu muốn cho lục ca một cái chết thống khoái, bây giờ hoàng đệ đổi ý."

Thanh kiếm của Lạc Nhàn Vương dán trên cổ Chiêu Văn Đế, cảm nhận hơi lạnh thấu xương, thân thể Chiêu Văn Đế cứng ngắc không dám động đậy, nhịn xuống tính tình tìm cơ hội phá vỡ cục diện.

Lạc Nhàn Vương đưa tay vuốt ve gương mặt của Chiêu Văn Đế, liên tục nhào nặn cánh môi tái nhợt, Chiêu Văn Đế mặt lộ vẻ khuất nhục, chóp mũi trong lúc lơ đãng ngửi thấy một mùi hoa mai.

"A, lục ca tốt nhất là nên phục tùng một chút."

"Ngươi đã làm gì ta!."

Lạc Nhàn Vương dễ như trở bàn tay bắt được bàn tay của Chiêu Văn Đế, động tác trên tay càng thêm tục tĩu, nhéo mạnh núm vú của Chiêu Văn Đế.

Chiêu Văn Đế bị đau, nội tâm dâng lên một tia khủng hoảng, không ngừng điều động công lực trong cơ thể, nhưng lần nào cũng thất bại.

"Chủ tử, dư đảng đều đã dọn dẹp sạch sẽ."

Lúc này một vị tướng sĩ đi đến, nhắm mắt làm ngơ cảnh tượng trước mắt, chắp tay báo cáo cho Lạc Nhàn Vương.

"Đi xuống đi."

"Ngươi bây giờ mưu quyền soán vị, nhưng có nghĩ đến trăm năm sau làm sao đối mặt với liệt tổ liệt tông!"

Chiêu Văn Đế trừng mắt nhìn Lạc Nhàn Vương, sắc mặt của Lạc Nhàn Vương không hề thay đổi, cười to lên, kéo Chiêu Văn Đế vào trong ngực, nhanh chân đi đến sương phòng phía sau.

"Trăm năm sau có liên can gì đến ta, bây giờ ta mới là hoàng đế đương triều."

Lạc Nhàn Vương ném Chiêu Văn Đế lên giường, lấn người lên tùy tiện vuốt ve da thịt trên người Chiêu Văn Đế, Chiêu Văn Đế tuy nói luyện tập võ thuật, nhưng từ nhỏ được nuôi dưỡng trong phú quý, da thịt tinh tế trơn mềm, Lạc Nhàn Vương yêu thích không buông tay.

"Ưm a...... Ưm ha ha a...... Buông ra......"

Lạc Nhàn Vương quả thật toại nguyện buông tay ra, nội tâm Chiêu Văn Đế dâng lên một thân tiếc nuối, không đợi hắn cẩn thận thưởng thức, một giây sau cán bút trong huyệt dâm bị nhổ ra, một cây gậy thịt thô to hung hăng đâm vào.

"Ha ha a a a a......"

Chiêu Văn Đế trong nháy mắt trợn to hai mắt, huyệt dâm mẫn cảm không ngừng phun nước, Lạc Nhàn Vương bị quấy đến khí tức tăng thêm, lực đạo thao huyệt càng lúc càng nặng nề.

Trong sương phòng tràn xuân sắc, ngoài phòng lại là một cảnh tượng như địa ngục, tường thành thấm đẫm máu tươi, khắp nơi đống đổ chân tay gãy vụn, hạ nhân may mắn còn sống sót run lẩy bẩy dọn dẹp dấu vết, rất sợ một giây sau đầu của mình sẽ rơi xuống đất.

Khi Mộc Thanh Hoài nghe được tin tức, cả người đều cũng có chút hoảng hốt, không đến một tháng, toàn bộ vương triều đã một lần nữa thay đổi.

Tư Niên bước đến ôm Mộc Thanh Hoài vào lòng, vẫy tay ra hiệu cho người báo tin lui ra.

"Hiện tại không ai có thể uy hiếp được ngươi nữa."

Mộc Thanh Hoài trong lòng cảm động đến đến tột cùng, xoay người ôm chặt eo Tư Niên, vùi mặt vào trong ngực Tư Niên không chịu ngẩng đầu.

"Vận mệnh của Trần Tùng Thanh về sau không được tốt, giáo chủ sẽ lại đau lòng."

Tư Niên yếu ớt lên tiếng, trêu đến Mộc Thanh Hoài trừng hắn vài lần.

"Nghĩ gì thế, ta, ngươi mới là tướng công của ta."

Mộc Thanh Hoài biến xoay nói, trên mặt nổi lên đỏ ửng đẹp mắt, thật lâu trước đó, Mộc Thanh Hoài đã ẩn ẩn hiểu rõ Trần Tùng Thanh chỉ lợi dụng tình cảm của mình, thêm nữa Tư Niên lấy tư thái ương ngạnh đánh vào lòng của mình, lại nghĩ đến Trần Tùng Thanh, Mộc Thanh Hoài chỉ có nhàn nhạt buồn vô cớ, trong lòng không nổi lên được một tia gợn sóng.

Tư Niên con mắt lóe sáng kinh người, không kịp chờ đợi ngậm miệng nhỏ của Mộc Thanh Hoài đùa bỡn, đại nhục bổng dưới thân cứng rắn bay lên, Tư Niên đã lâu không được thân mật với Mộc Thanh Hoài.

"Ư...... A hừ......"

Cảm nhận được thái độ hung hoành của Tư Niên như muốn ăn mình, Mộc Thanh Hoài chỉ cảm thấy mềm cả người, huyệt dâm khẽ trương khẽ hợp, không qua mấy giây đã ướt đẫm.

Đầu ngón tay của Tư Niên chạm đến cảm giác ướt sũng, không khỏi nuốt ngụm nước miếng, lảo đảo đem Mộc Thanh Hoài sang một bên.

Mộc Thanh Hoài cho rằng Tư Niên muốn trở về phòng, đi theo Tư Niên, thẳng đến khi ngồi vào trên đùi Tư Niên, Mộc Thanh Hoài mới phản ứng được, Tư Niên muốn tiến hành chuyện này ở bên ngoài.

"Ư ha ha...... Đừng...... Xích đu không được......"

Tư Niên không nhìn phản kháng ít ỏi của Mộc Thanh Hoài, móc ra đại nhục bổng hung hăng thọc lên, huyệt dâm ướt đẫm không có trải qua bất luận khai thác gì, dễ như trở bàn tay nuốt vào côn thịt to đến kinh người, mị thịt trong nháy mắt chen chúc, bám vào trên cán hung hăng nhúc nhích.

"Thật chặt, tướng công thật lâu không thao, huyệt dâm lại biến chặt."

Tư Niên nói rồi động vòng eo, thao Mộc Thanh Hoài run rẩy như nhành hoa, không ngừng rên rỉ, xích đu dưới thân theo lực đạo của bọn họ chậm rãi đung đưa.

"Ha ha a...... Ưm a a A ha...... Ưm a a...... Thật là lợi hại...... Muốn đại nhục bổng......"

Mộc Thanh Hoài đã lâu không nếm được vị thịt cũng bị thao quen, lung lay mông nhỏ muốn ăn càng nhiều, chỗ kết hợp của hai người không ngừng phun ra các loại chất lỏng, nhìn xem dâm mỹ vô cùng.

"Bảo bối thật tao, huyệt dâm hút thật giỏi, ách......"

Tư Niên cũng bị hút sảng khoái không thôi, răng không ngừng run run, xích đu cũng theo lực đạo của hắn không ngừng đong đưa trong không trung.

Cảm giác trọng lượng nhẹ như không khiến khoái cảm của Mộc Thanh Hoài lên một tầm cao hơn, Mộc Thanh Hoài ách ách a a không ngừng rên rỉ, hoa cỏ chung quanh đều được giáo chủ trong lúc lơ đãng tưới nước.

"Ha ha a a a a...... Muốn đi...... Thật tê ưm a a a......"

Mộc Thanh Hoài run rẩy thân thể nhỏ nhắn, huyệt dâm siết chặt, Tư Niên gầm nhẹ một tiếng, tinh quan mở rộng, bắn vào trong huyệt dâm của Mộc Thanh Hoài.

"Thật nóng...... A ha ha...... A a a......"

Hai người dần dần dừng lại động tác, chỉ có đại nhục bổng còn đang không ngừng phun tinh, xích đu cũng không dừng lại theo động tác của bọn họ mà tiếp tục đung đưa, đại nhục bổng trong lúc đung đưa lơ đãng ma sát đến tao tâm, kích động ra một lượng lớn dâm thủy.

Tư Niên yêu thương ôm Mộc Thanh Hoài, đứng dậy ôm hắn về trong phòng, trong lúc đó đại nhục bổng từ đầu đến cuối không ra khỏi huyệt dâm, cửa phòng mở rộng lại đóng chặt, âm thanh mập mờ trong phòng dần dần phóng đại......

"Thật sự không cân nhắc đến hiệp trợ trẫm sao?"

Lạc Nhàn Vương mặc một thân quần áo màu vàng sáng, bây giờ nên gọi hắn là Lạc Minh Đế mới đúng.

Lạc Minh Đế nhìn Tư Niên trước mắt, trên mặt lộ ra một tia đáng tiếc, Tư Niên không quan tâm phất phất tay, uyển chuyển từ chối lời mời của Lạc Minh Đế.

"Hiện tại vẫn đang giúp hạ làm việc, giang hồ bây giờ quy phạm không ít, bệ hạ không cảm thấy vui mừng sao."

Thuyết phục không thành, Lạc Minh Đế cũng không nói gì thêm, phụ thân của Trần Tùng Thanh trước đó không lâu đã xuống ngựa, Tư Niên và Mộc Thanh Hoài lấy triều đình ủng hộ, rất nhẹ nhàng nắm quyền kiểm soát giang hồ, được Tư Niên chặt chẽ trông giữ, cũng coi là giải quyết tâm bệnh của Lạc Minh Đế.

"Được, vậy trẫm cũng không giữ ngươi lại, trở về đi."

Nhìn Tư Niên nóng lòng muốn quay về tìm Mộc Thanh Hoài, Lạc Minh Đế im lặng một lát, quay người tiến vào phòng riêng.

Trên giường lớn trong Trọng Tử Điện, Chiêu Văn Đế bị mọi người cho rằng đã bỏ mình, lúc này hai tay hai chân bị buộc chặt trên giường, bụng dưới hơi phồng lên, hai chân mở rộng có thể thấy rõ ràng huyệt dâm nát đỏ, huyệt dâm sưng đỏ không chịu nổi, còn đang không ngừng phún tinh ra ngoài.

"Lục ca, huyệt dâm có nhớ ta không."

Lạc Minh Đế lên giường trực tiếp hung hăng đâm đại nhục bổng vào, Chiêu Văn Đế rên một tiếng, tự phát vặn vẹo vòng eo ôm lấy đại nhục bổng trong huyệt.

"Ách, càng ngày càng biết uốn éo, cũng không biết nhân tình kia của ngươi nhìn thấy bộ dáng bây giờ sẽ nghĩ như thế nào."

Chiêu Văn Đế ánh mắt tan rã, hoàn toàn không nghe rõ Lạc Minh Đế nói gì, chỉ hung hăng ôm lấy đại nhục bổng trong huyệt dâm, núm vú kiều đĩnh trước ngực không ngừng run rẩy, cám dỗ người ta muốn tùy tiện đùa bỡn.

Lạc Minh Đế hung hăng nhéo núm vú, Chiêu Văn Đế bị đau, huyệt dâm nhịn không được co lại càng chặt, trên mặt Lạc Minh Đế lập tức hiển hiện sảng khoái.

"Chỉ sợ nhân tình kia cũng là bị tinh dịch đổ đầy trong quân doanh, sao có thể nhớ đến ngươi, vặn nhanh lên."

"Ưm ha ha...... A ha ha a......"

Tư Niên vội vàng chạy về Thiên Thần giáo, thẳng đến khi gặp được Mộc Thanh Hoài mà mình tâm tâm niệm niệm, trái tim mới hoàn toàn an ổn, lập tức tiến lên ôm hắn vào lòng.

"Bảo bối ta đã về."

"Rất lâu a, ngươi còn đi nữa hay không?"

Tư Niên hôn miệng nhỏ cong lên của Mộc Thanh Hoài.

"Không đi, vĩnh viễn cũng không đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro