Dương x Dịch 16: Anh yêu em (Kết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Thanh Dương giả vờ không chú ý tới sắc mặt của Tịch Phương Dịch, chậm rãi uống một ngụm cháo, lúc này mới thần bí nói: "Bí mật."

Sắc mặt Tịch Phương Dịch càng khó coi, giọng điệu cũng có chút trào phúng, nói: "Chẳng lẽ cậu thích người rất kém cỏi, nên không dám đưa ra ánh sáng."

"Không phải." Hứa Thanh Dương phản bác, "Trong thời kì tình yêu đang nảy sinh, tôi phải thật trân trọng nó, như vậy thì đoạn tình cảm này mới có thể lâu dài. Dù sao tôi cũng là người nổi tiếng nhiều thị phi, tôi không muốn mới vừa yêu đương đã bị người ngoài đồn đãi vớ vẩn, huỷ hoại mối quan hệ này."

Thật ra nói như vậy cũng không sai.

Show ân ái sẽ 'chết' càng nhanh, câu nói này đặc biệt rõ ràng trong giới giải trí.

Một khi các minh tinh nói chuyện yêu đương, fan của họ sẽ lập tức tan rã: Một bộ phận sẽ thoát fan, một bộ phận khác sẽ trở thành antifan.

Còn dư lại một số người sẽ mỗi ngày đều nhìn người yêu của minh tinh không vừa mắt, đủ các loại xỉa xói chỉ trích, quả thực chẳng khác gì bà mẹ chồng độc ác.

Ngoài ra, các phóng viên cũng thời thời khắc khắc chú ý đến việc yêu đương của minh tinh, bọn họ giống như cầm một chiếc kính lúp, phóng đại mọi chi tiết trong mối quan hệ của các minh tinh lên trước mắt công chúng để mọi người bàn tán.

Chỉ cần hai người yêu nhau cãi vã nho nhỏ, trên mạng đã rầm rộ tin đồn chia tay, hoặc bịa đặt rằng một trong hai đang ngoại tình.

Nếu mối quan hệ đó đang phát triển trong giai đoạn đầu, thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi dư luận bên ngoài, thậm chí còn có thể chia tay trước khi bước vào giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.

Bao nhiêu người yêu của các minh tinh trong giới giải trí đã bị hủy hoại bởi những lời bàn tán của dư luận.

Hứa Thanh Dương vẫn còn nhớ thời điểm Lâm Cẩn và Thịnh Diễn Chi công khai quan hệ, cư dân mạng đều chế giễu Lâm Cẩn không xứng với Thịnh Diễn Chi, còn so sánh Lâm Cẩn với người khác, từ gia thế, ngoại hình, bằng cấp, học vấn, v.v..., điên cuồng công kích Lâm Cẩn.

Nếu không phải Lâm Cẩn và Thịnh Diễn Chi có tình cảm sâu đậm, thì có lẽ cũng không chịu nổi mà chia tay.

Hứa Thanh Dương không chịu nói ra tên người mình thích, từ một góc độ nào đó mà nói, cũng là một cách bảo vệ đối phương.

Nhưng loại hành động này đối với Tịch Phương Dịch mà nói là vô cùng chướng mắt.

Tịch Phương Dịch kìm nén sự khó chịu trong lòng, nhàn nhạt nói: "Cậu yên tâm, tôi cũng không đến mức tiết lộ cho truyền thông. Chỉ là tò mò, dạng người nào mà có thể thu hút cậu?"

Hứa Thanh Dương cười tủm tỉm nói: "Tất nhiên là người cực kì ưu tú."

Tịch Phương Dịch nhìn chằm chằm Hứa Thanh Dương, ánh mắt có chút sắc bén: "Nam hay nữ?"

Hứa Thanh Dương nói: "Nam."

Tịch Phương Dịch cười lạnh một tiếng: "Còn nói là không phải gay."

Hứa Thanh Dương: "......"

Không hiểu sao cậu lại hơi buồn bực, nói: "Bản thân tôi vốn không phải gay, nhưng lại bị anh ấy bẻ cong, chắc là anh cũng biết tôi thích anh ấy đến mức nào rồi chứ?"

Tịch Phương Dịch không đổi sắc mặt: "Ồ?"

Hứa Thanh Dương nghẹn một cục tức trong lòng, luôn cảm thấy mình rất bị động, dứt khoát nói: "Tôi thật sự rất nóng lòng muốn ly hôn với anh, để có thể ở bên anh ấy, như vậy thì người ngoài mới không nghĩ rằng tôi ngoại tình....."

Cạch.

Tịch Phương Dịch đột nhiên đặt đũa xuống, động tĩnh không lớn không nhỏ, có vẻ hơi đột ngột.

Hứa Thanh Dương im bặt, nhìn Tịch Phương Dịch: "Làm gì?"

"Hắn ta tốt đến vậy?" Tịch Phương Dịch trầm giọng hỏi.

"Đúng rồi, cực kì tốt. Vừa cao vừa đẹp trai, còn rất dịu dàng, mỗi ngày đều dỗ tôi vui vẻ, còn giúp tôi phân tích kịch bản, cả trong cuộc sống và sự nghiệp đều giúp ích rất nhiều."

Hứa Thanh Dương không hổ là người đã từng viết fanfic, chỉ vài ba câu đã dựng lên một nhân vật, càng nói càng hăng: "Kỳ thật anh ấy là bạn học thời cấp 3 của tôi, chúng tôi quen biết cũng đã lâu. Anh cũng biết rồi đó, từ nhỏ tôi đã đến đoàn phim đóng phim, thời gian đi học cũng không nhiều, mỗi lần thi cuối kỳ, anh ấy đều cho tôi mượn vở, còn giúp tôi tô đỏ các bài trọng điểm....."

Hứa Thanh Dương nói không ngừng, đến mức bản thân cậu cũng sắp tin là thật rồi, huống chi là Tịch Phương Dịch.

Cậu nói một câu, sắc mặt Tịch Phương Dịch liền tối thêm một phần, bữa sáng ở trước mặt cũng không động.

Khi Hứa Thanh Dương nói đến việc gặp lại bạn học cấp 3, Tịch Phương Dịch cuối cùng cũng lộ ra vẻ không vui: "Nói xong chưa?"

Hứa Thanh Dương hơi khựng lại, chớp chớp mắt, sau đó lề mề nói: "Hết rồi."

Tịch Phương Dịch liếc nhìn cậu, hằn học nói: "Cậu thích hắn, nhưng chưa chắc hắn đã thích cậu."

Hứa Thanh Dương lập tức phản bác: "Anh sai rồi, anh ấy đã chính miệng nói anh ấy thích tôi. Không giống như một số người, ngay cả thích một người cũng không dám nói ra."

"Hắn nói thích cậu, cậu liền tin? Có phải cậu đóng phim đến ngớ ngẩn rồi không?"

"Anh!" Hứa Thanh Dương tức giận, thở phì phì trừng mắt nhìn Tịch Phương Dịch, hai mắt có chút đỏ.

Một nỗi uất ức vô cớ trào dâng trong lòng cậu.

Tịch Phương Dịch lại cầm đũa lên: "Lúc ăn và ngủ không được nói chuyện, cũng không được nhắc đến chuyện ly hôn nữa."

Bàn ăn nhất thời im ắng, bầu không khí có chút ngột ngạt.

Hứa Thanh Dương mím môi, cực kì không vui, ngay cả cháo cũng không muốn uống nữa: "Anh không thích tôi, còn không cho phép tôi thích người khác sao! Tôi không cần 8000 vạn nữa, lát nữa lập tức đi ly hôn!"

Nói xong, Hứa Thanh Dương đứng dậy định đi.

Chân còn chưa kịp bước đi, tay đã bị nắm lại: "Còn chưa uống cháo xong."

"Không uống." Hứa Thanh Dương cố gắng giãy dụa, nhưng không thoát ra được, quay đầu căm tức nhìn Tịch Phương Dịch: "Buông tay."

Tịch Phương Dịch dùng sức kéo mạnh một cái.

Hứa Thanh Dương không kịp đề phòng, loạng choạng lui về sau hai bước, ngã ngồi vào lòng Tịch Phương Dịch, sau đó bị ôm chặt lấy.

Hứa Thanh Dương hậm hừ nói: "Cũng không có người ngoài ở đây, anh diễn cái gì. Hôn nhân hợp đồng thì nên có dáng vẻ của hôn nhân hợp đồng, ôm ôm ấp ấp còn ra cái gì."

"Giận sao?" Tịch Phương Dịch nhìn cậu, ánh mắt sâu thẳm khó đoán.

Hứa Thanh Dương nghiêng người ngồi trên đùi hắn, bực bội nói: "Tôi muốn ly hôn với anh!"

Tịch Phương Dịch nhìn đôi mắt đỏ ửng của cậu, không tức giận nổi, dỗ dành giống như bảo bối: "Không ly hôn được không?"

Hứa Thanh Dương không chỉ không nguôi giận, ngược lại càng không vui: "Anh bớt dùng cái dáng vẻ dỗ con chó con mèo nào đó để đối phó tôi đi, tôi cũng không phải tình nhân nhỏ của anh. Không phải anh là trai thẳng sao? Anh ôm tôi làm gì? Chẳng lẽ anh thích tôi?"

Câu cuối cùng kia Hứa Thanh Dương nói ra trong lúc đang giận dỗi, nói xong cậu liền hối hận, cứ cảm thấy mình rất mất mặt.

Tịch Phương Dịch dường như cũng không nhịn được nữa, vậy mà lại "Ừ" một tiếng, nhìn vào mắt Hứa Thanh Dương: "Em nói đúng, tôi thật sự thích em, cực kì thích."

Mặt Hứa Thanh Dương lập tức đỏ bừng, hơi há miệng nhìn Tịch Phương Dịch: "Anh."

Tịch Phương Dịch nói: "Tôi vốn muốn chờ đến thời cơ chín muồi mới nói cho em biết, nhưng bây giờ xem ra, nếu còn chờ thêm nữa thì em sẽ chạy mất."

"Biết vậy thì tốt." Hứa Thanh Dương lộ ra vẻ vừa tức giận vừa uất ức, tiếp tục trách móc: "Anh đúng là một tên gay kín."

Tịch Phương Dịch khẽ nhíu mày: "Không phải, tôi chỉ có thể chấp nhận em. Nếu để tôi thân mật với người đàn ông khác, tôi thà sống cô đơn đến già còn hơn."

Hứa Thanh Dương ngẩn người, mặt càng đỏ hơn, khẽ ho một tiếng: "Thật sao?"

Tịch Phương Dịch: "Ừm."

Hứa Thanh Dương trong lòng vui vẻ, nhưng lại cố ý tỏ ra bình tĩnh, nói: "Vậy thì hoãn việc ly hôn lại trước, cho Tịch tổng anh một cơ hội theo đuổi tôi."

Tịch Phương Dịch nhìn cậu: "Xem ra anh bạn học hồi cấp 3 kia của em là giả."

"Ha ha!" Hứa Thanh Dương đắc ý cười lớn, "Ai bảo anh mạnh miệng.... Ưm!"

Còn chưa nói xong, cậu đã bị Tịch Phương Dịch nắm lấy gáy chặn miệng.

*****

Sau khi cả hai xác định được tình cảm của nhau, hai người nhanh chóng chìm đắm trong tình yêu cuồng nhiệt, ngoại trừ thời gian làm việc, họ gần như dính lấy nhau như hình với bóng mọi lúc mọi nơi.

Ngay cả trợ lý Tiểu Hòa cũng phải thốt lên: "Anh Thanh Dương, anh có biết bây giờ anh đang toả ra bong bóng màu hồng hay không? Em nghĩ toàn giới giải trí đều biết cuộc sống hôn nhân của anh và Tịch tổng ngọt ngào như thế nào."

Hứa Thanh Dương nâng cằm, ra sức nhét cơm chó: "Đó không phải sự thật sao? Tôi cho rằng mọi người đã sớm biết rồi chứ. Cậu xem, đây là nhẫn cưới do hai chúng tôi cùng thiết kế đấy."

Tiểu Hòa lặng lẽ xoay người, quay lưng lại với phông xanh của phim trường, không nói một lời.

Hai tháng sau, Hứa Thanh Dương cuối cùng cũng quay xong《Tiên giới truyền kỳ》, quyết định cho bản thân một kỳ nghỉ dài nửa tháng.

Đã ba năm liền cậu chưa nghỉ phép, ngoại trừ đóng phim thì chính là tham gia các chương trình truyền hình, còn có đủ các loại quảng cáo và đại diện thương hiệu.

Hiếm khi Hứa Thanh Dương có thời gian nghỉ ngơi, Tịch Phương Dịch đặc biệt gác lại công việc, hỏi cậu: "Muốn đi nghỉ dưỡng không em?"

Hai mắt Hứa Thanh Dương sáng lên: "Được."

Ngay ngày hôm sau, hai người đã lên máy bay bay đến một hòn đảo nghỉ dưỡng nào đó ở nước ngoài.

Trời xanh biển xanh, nhà ấm trồng hoa bằng pha lê, biệt thự nghỉ dưỡng riêng tư mang phong cách châu Âu với hồ suối nước nóng .

Không có sự truy đuổi của các phóng viên và các tay săn ảnh, không có ống kính máy quay lúc nào cũng chĩa thẳng vào mặt mọi lúc mọi nơi, hết thảy đều rất thoải mái.

Vào tối đầu tiên nghỉ dưỡng trên đảo, Hứa Thanh Dương đã gấp không chờ nổi muốn đi tắm suối nước nóng.

Vì là biệt thự riêng, nên hồ suối nước nóng đương nhiên cũng là riêng tư, chỉ có cậu và Tịch Phương Dịch.

Hồ rất sạch sẽ, cũng rất kín đáo, Hứa Thanh Dương ngâm mình bên trong nước nóng, thở phào một tiếng, thoải mái đến mức híp cả mắt.

"Tịch Phương Dịch, mau bóp vai cho em." Hứa Thanh Dương dùng chân đá đá người đàn ông bên cạnh, sau đó chỉ chỉ vai mình, "Mau lên, nhức quá."

"Em chắc chứ?" Tịch Phương Dịch nhướng mày, ngồi xuống bên cạnh Hứa Thanh Dương, vừa nói vừa duỗi tay bóp vai cho cậu.

Hứa Thanh Dương hừ nhẹ, nói: "Nhanh lên."

Nói xong cậu lật người qua, lười biếng ghé vào thành hồ.

Dưới ánh đèn đêm, tấm lưng trơn bóng mịn màng không tì vết đập vào mắt Tịch Phương Dịch, như miếng ngọc trắng sáng loáng, dụ người tới vuốt ve.

Nước trong hồ không sâu không cạn, vừa vặn đến eo Hứa Thanh Dương, nửa người cậu ẩn dưới nước, cặp mông săn chắc như ẩn như hiện.

Tịch Phương Dịch híp mắt nhìn chằm chằm một lúc, đôi chân dài sải bước đi tới, đứng ở phía sau Hứa Thanh Dương, hai tay ấn lên bả vai gầy kia.

"Ưm" Hứa Thanh Dương rên rỉ một tiếng, bả vai vừa nhức vừa sảng khoái, "Thật thoải mái, anh giỏi thật đấy. Bên trái dùng sức một chút, chính là chỗ đó.

"Thoải mái đến vậy à?" Tịch Phương Dịch bỗng nhiên cúi người ghé đến tai cậu, bộ ngực rắn chắc cường tráng dính sát vào lưng Hứa Thanh Dương.

Hai người tiếp xúc da thịt, Hứa Thanh Dương cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ cơ thể hắn, còn có giọng nói trầm thấp bên tai, tức khắc ngo ngoe rục rịch.

Cậu hơi hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng nháy mắt nhìn Tịch Phương Dịch, sau đó bắt lấy tay đối phương ấn lên mông mình: "Bóp chỗ này nữa."

"Lại phát dâm!" Tịch Phương Dịch cắn răng thở dốc.

"Thực sắc tính dã." Hứa Thanh Dương ra vẻ ngả ngớn sờ soạng tuyến nhân ngư của Tịch Phương Dịch, vẻ mặt cực kì thuần khiết vô tội.

Tịch Phương Dịch rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa, dùng sức ngậm lấy môi cậu.

Nước trong hồ lăn tăn gợn sóng, bóng người đan xen vào nhau, một mảnh xuân sắc ướt át diễm lệ.

Mãi cho đến khi đêm đã tối muộn, Hứa Thanh Dương mới được Tịch Phương Dịch ôm về phòng ngủ, cậu rúc trong lòng ngựac hắn, má và môi đều đỏ bừng, híp mắt mơ màng sắp ngủ.

Tịch Phương Dịch hôn cậu, tình yêu trong lòng khó kiềm chế được, thấp giọng nói: "Dương Dương, anh yêu em."

Hứa Thanh Dương lẩm bẩm một tiếng, vươn tay ôm lấy cổ hắn: "Em cũng yêu anh."

~~~~~~~

Vì sự lười biếng nên tui quyết định drop tại CP này nhoá. Nếu bạn nào muốn đọc CP hai bé Lâm Nặc x Kiều Tinh Lan thì chịu khó đọc bản qt trên wikidich nha. Cảm ơn mọi người đã cùng đi hết chặng đường dài của một bộ tra công x tiện thụ kén người đọc như này ('▽'ʃ♡ƪ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro