Chương 12 : Thẻ gốc thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng Chúc ngồi xổm canh trừng ở quầy hàng ông chủ Trương, nãy giờ không thấy người bán thẻ Đại Ngọc đâu, mấy thám tử cô phái đi lùng sục ở chợ đen về hồi báo: “Chị Hồng Chúc, phát hiện năm tấm thẻ Đại Ngọc!” “Chị Hồng Chúc, chổ em phát hiện thêm ba tấm thẻ!” Hồng Chúc lập tức trả lời: “Lập tức mua hết! Với lại đừng lộ thân phận, nói là mua về để sưu tầm.”

Hai người tỏ vẻ hiểu rõ, nhanh chóng mua lại tám thẻ Đại Ngọc giao cho hội trưởng.

Hồng Chúc trốn ở sau quầy hàng lòng nóng như lửa đốt, cơ hồ nhìn chằm chằm con đường ở chợ đen như muốn nuốt sống.

Thời gian trôi qua lâu lắc, người mà cô đang tìm còn chưa xuất hiện.

Chị Tiết nói, trước mắt có mười tấm Đại Ngọc lưu lạc ở thị trường khác, cô phái người lục soát khắp chợ đen chỉ mua được tám tấm, còn hai tấm thẻ kia ở đâu? Bị người khác mua vì muốn sưu tầm không sao, nhưng ngàn vạn lần đừng bị câu lạc bộ nào mua! Nghĩ đến đây, Hồng Chúc cảm thấy bất an trong lòng. Ánh mắt cô sắc bén nhìn chằm chằm đám người lui tới trong chợ đen, hận không thể bắt được tên đầu sỏ gây tội trong đám người kia một phen.

Nhưng mà, cô không chờ được tên đầu sỏ gây tội, lại chờ tới một đối thủ không đội trời chung——Phó hội trưởng hiệp hội Tài Quyết, Tàn Dương.

Hai câu lạc bộ Phong Hoa và Tài Quyết đều là câu lạc bài lớn của liên minh thẻ bài, tuyển thủ cũng đều là đại thần có danh tiếng siêu sao, hai nhà hiệp hội ở trong game không ngừng xích mích với nhau, quan hệ dĩ nhiên cũng không tốt đẹp cho mấy.

Hồng Chúc xoay người muốn đi, Tàn Dương ngăn cô lại, ngoài cười nhưng trong không cười: “Chị Hồng, đã lâu gặp, gần đây có việc bận sao?”

“Tôi tới chợ đen mua một chút thẻ bài với vật liệu.” Hồng Chúc lạnh lùng nói.

“Đây là chuẩn bị cho mùa giải mới sao?”

“Ừ.” Hồng Chúc vô cùng lo lắng mà xoay người rời đi.

Tàn Dương cũng không cản cô lại, nhàn nhã đi dạo chợ đen.

Việc thu mua thẻ bài cao cấp của hiệp hội đều sẽ giao cho thương nhân trong hội tới các cửa hàng ở khu buôn bán thu mua, cửa hàng thẻ bài có rất nhiều thẻ cao cấp, mua xong có thể trực tiếp thử. Còn ở chợ đen xuất hiện thẻ cao cấp xác suất vô cùng thấp, đại đa số đều là thẻ cấp từ 1 đến 4 sao, không có nhiều giá trị chiến đấu. Nhưng một khi xuất hiện thẻ cao cấp, thường thường tìm hiểu nguồn gốc rồi phát hiện người mới có thiên phú chế tạo thẻ.

Tuyển thủ Đường Mục Châu của câu lạc bộ Phong Hoa, lúc trước cũng xuất hiện ở chợ đen.

Thời điểm thẻ bài thực vật của Đường Mục Châu càn quét ngang chợ đen đã qua nhiều năm, nhưng những người chơi lâu năm nhớ lại vẫn cảm thấy chấn động. Lúc ấy, tân nhân Đường Mục Châu lấy tự “Đường” làm logo, làm ra rất nhiều thẻ bài thực vật bán ở chợ đen, trong nháy mắt đã bị tranh mua không còn. Về sau, Đường Mục Châu kiềm tiền đầy túi, dựa vào thiên phú xuất sắc chế tạo thẻ, vực dậy một người set thẻ hệ mộc đã gần như biến mất.

Người đại diện vương bài Tiết Lâm Hương, hội trưởng Phong Hoa Hồng Chúc, tất cả đều là nhân vật lợi hại hắn tìm thấy trong game.

Sự xuất hiện của Đường Mục Châu ở mùa giải thứ 5 Liên Minh Thẻ Bài tạo thành làn sóng mãnh liệt, tạo ra quy mô đào thải không ít tuyển thủ lâu năm, cũng làm cho tân nhân có cơ hội khởi dậy. Từ đó về sau, không còn xuất hiện một nhà độc quyền năm hệ thẻ bài, các loại thẻ dần dần được cân bằng, các tuyển thủ đều có hệ đặt sắc riêng mình, trăm hoa đua nở, thi đấu cũng càng thêm độc đáo.

Có lẽ là ảnh hưởng của Đường Mục Châu, với lại chị Hồng Chúc vẫn luôn thích đi dạo chợ đen, vì thế, chợ đen này trở thành nơi các hiệp hội lớn tìm kiếm nhân tài, các quản lý hiệp hội cũng hình thành thói quen “Nhàn rỗi nhàm chán dạo chợ đen”.

Đáng tiếc, sau khi Đường thần xuất hiện, suốt 5 năm, không còn một tuyển thủ chuyên nghiệp nào lập nghiệp bán thẻ bài ở chợ đen.

Tàn Dương vừa nhớ lại chuyện cũ, vừa dạo chợ đen.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhân được nhắn tin riêng, là nắm vùng phái vào hiệp hội Phong Hoa gửi tin: “Lão đại, Hồng Chúc đột nhiên gọi người thu mua thẻ nhân vật Mỹ nữ, nói muốn sưu tầm, còn mở quầy hàng ở chợ đen ra giá cao mua thẻ nhân vật.”

Tàn Dương ngơ ngẩn: “ Cô ta mua thẻ nhân vật làm cái gì?”

Nằm vùng nói: “Nói là gần đây thích thẻ nhật vật, muốn mua một ít trưng bày.”

Tàn Dương không biết Hồng Chúc đang muốn làm cái gì, liền dặn dò nằm vùng: “Tiếp tục theo dõi, có tin tức gì trước tiên nói cho tôi.”

Kỳ thật Hồng Chúc cũng là bất đắc dĩ, ngồi xổm thật lâu vẫn như cũ không thấy người bán thẻ kia, cô quyết định “Dẫn rắn ra khỏi hang” —— trực tiếp mở quầy hàng ở chợ đen, đặt tên “Thu mua thẻ nhân vật Mỹ nữ với giá cao ”, liền trực tiếp viết bốn chữ “Đại Ngọc chôn hoa”.

Các gia hiệp hội lẫn nhau phái nằm vùng, mọi người đều là trong lòng biết rõ ràng, cho nên Hồng Chúc tận lực điệu thấp, không dám nói ra Đại Ngọc tạp sự. Nàng này nhất cử động cũng làm trong trò chơi các đại hiệp hội đều không thể hiểu được, sôi nổi suy đoán nguyên nhân.

Làm Hồng Chúc dở khóc dở cười chính là, thu mua quầy hàng một khai, các loại lung tung rối loạn chế tạp sư đều đem mỹ nữ nhân vật tạp lấy tới cấp nàng bán, ngắn ngủn nửa giờ, nàng liền nhìn đến các loại phong cách mỹ nữ tạp.

Bị mỹ nữ vờn quanh Hồng Chúc có nỗi khổ khó nói nên lời, chỉ có thể ngóng trông tên gia hỏa “Nguyệt Bán” nhanh xuất hiện!

***

Tạ Minh Triết chắc chắn sẽ không xuất hiện ở quầy hàng này, bởi vì cậu đã không còn vẽ Lâm Đại Ngọc.

Đây là do cậu kết luận sau khi đi dạo hai  vòng chợ đen—— Game hoạt động mười năm, các loại họa sĩ phong cách ùn ùn không dứt, thẻ soái ca, mỹ nữ nhiều như lông trâu, thẻ nhân vật ế hàng nghiêm trọng.

Game này, trừ những người chơi phật hệ nhàn nhã thích sưu tầm ra thì đại đa số đều thích chơi chiến đấu. Từ hội đấu giá có thể nhìn ra, thẻ thú cưng đáng yêu bán giá nhất mấy ngàn vàng, thẻ chiến đấu cao cấp “Dạ Lai Hương” lại bán giá trên trời 660 ngàn vàng, người chơi đối với thẻ bài yêu cầu thuộc tính cao hơn rất nhiều so với hình ảnh thẻ.

Cho nên, vẽ nhân vật đẹp hay không đẹp là thứ yếu, sức chiến đấu mạnh mới là mấu chốt.

Tạ Minh Triết nghĩ thông suốt điểm này, tạm thời bỏ qua ý tưởng vẽ người đẹp Hồng Lâu Mộng [1], đưa ánh mắt chuyển tới truyện Thủy Hử.

Nhân vật có sức chiến đấu mạnh trong Thủy Hử, cậu liền nghĩ đến Võ Tòng [2].

Cậu từ nhỏ thích đọc tiểu thuyết, truyện tranh, đọc hết truyện tuyển tập Thủy Hử khi mới 6 tuổi, những thứ đó đều do một nhà từ thiện quyên góp cho cô nhi viện, cậu mỗi ngày đều đọc truyện đến say sưa, cảm thấy Võ Tòng mấy quyền đã chém chết một con hổ còn sống sờ sờ, thật là khí phách ngất trời—— đàn ông đích thực, thật hảo hán! Chỉ tiếc, cậu không nhớ rõ hình tượng Võ Tòng trên phim truyền hình, nhưng lại nhớ rõ tranh minh họa đen trắng trong tuyển tập Thủy Hử.

Tạ Minh Triết trước tiên trong đầu miêu tả cảnh tượng Võ Tòng đánh hổ, xác định lúc sau cậu liền lấy giấy Tinh Vân ra, thử chế tạo thẻ bài mới.

Bởi vì trong trí nhớ chỉ có tranh đen trắng, lần này kết cấu so với Đại Ngọc chôn hoa ngắn gọn hơn rất nhiều.

Tinh thần lực thong thả truyền vào, trên giấy Tinh Vân dần dần xuất hiện một bức tranh thủy đen trắng—— chỉ thấy dáng người nam nhân cường tráng đang nắm chặt nắm đấm, trên nắm tay hiện lên gân xanh, hắn một quyền đi xuống, vững chắc đấm thẳng vào đầu con hổ lớn, con hổ bị hắn đánh đến nát cả óc, đi đời nhà ma!

Hệ thống: “Thẻ bài chế tạo thành công, hãy kết nối với kho dữ liệu tiến hành xét duyệt!”

Có kinh nghiệm từ xét duyệt Lâm Đại Ngọc, lần này Tạ Minh Triết kiên nhẫn chờ đợi. Vài phút sau, bên tai vang lên nhắc nhở “thông qua xét duyệt”, cậu thuần thục khắc logo “Nguyệt Bán”  lên mặt bài.

Thẻ mới bắt đầu cấp thấp như cũ, Tạ Minh Triết cầm lấy thẻ bài, cẩn thận xem xét số liệu tấm thẻ này.

Võ Tòng ( hệ hỏa )

Cấp bậc: cấp 1

Cấp sao: ★

Số lần dùng: 11

Thuộc tính: HP 300, phòng ngự 300, công kích 300, tốc độ 10, tỉ lệ bạo kích 20.

Kỹ năng phụ: Võ Tòng đánh hổ ( Vươn nắm đấm hướng về phía đầu mãnh hổ, tạo thành xác thương cao, 15℅ xác suất kích phát chết tức thì)

Thuộc tính tấm thẻ bài so với ban đầu làm thẻ Đại Ngọc tốt hơn rất nhiều. Đại Ngọc HP là 100, phòng ngự 15, công kích 0. Võ Tòng HP 300, phòng ngự 300, công kích 300, tăng gấp mười lần. Kỹ năng chỉ có hiệu lực đối với hổ dữ, sử dụng kỹ năng không rộng, nhưng cơ sở thuộc tính cao, hơn nữa cậu vẽ Võ Tòng nhìn qua đặc biệt soái. Đại Ngọc bán 30, Võ Tòng hẳn là có thể bán giá cao hơn?

Tạ Minh Triết quyết định cầm thẻ bài đến chợ đen hỏi giá chút, nếu bán được, liền trở về vẽ thêm vài mấy tấm.

Khi đi vào chợ đen, cậu phát hiện lối vào có một quầy hàng “Thu mua thẻ nhân vật mỹ nữ với giá cao”, không ít người vây quanh nơi đó bán thẻ, thu mua từ 50 vàng trở lên. Thẻ Đại Ngọc của Tạ Minh Triết đều bán hết, tạm thời không để ý tới, lập tức đi sâu vào chợ đen.

Chợ đen này là tàng long ngọa hổ, rất nhiều thương nhân nhìn qua thường thường không chừng lại là các nhà hiệp hội lớn duy trì. Đặc biệt là những quầy hàng thu mua thẻ, không khác gì mấy các quầy hàng trong khu buôn bán ở quảng đường trung tâm.

Tạ Minh Triết trước rảo bước khắp nơi,  quan sát thuộc tính thẻ Võ Tòng tính táo giá tiền, sau khi nắm chắc trong lòng, cậu liền đi vào một quầy hàng“Thu mua cao thẻ thuộc tính chiến đấu”, đưa thẻ Võ Tòng mới vừa làm cho chủ tiệm: “Chủ quán xem thử tấm thẻ này của tôi có thể bán nhiêu tiền?”

Chủ tiệm nhìn nhìn tấm thẻ, nói: “Thẻ của cậu công kích, phòng ngự cân đối, kỹ năng cũng giống nhau, nhưng thực dụng không lớn. Thẻ này giá cả không quá cao, thẻ 1 sao tôi mua khoản 50 vàng đi.”

Tạ Minh Triết cười lấy thẻ về: “Ngài xem tôi cấp thấp, là người mới, liền lừa gạt tôi sao? Thôi, tôi qua quầy hàng khác xem sao.”

Cậu không muốn giao tiếp với mấy thương nhân cáo già xảo quyệt này. 100 vàng, mua lại khoảng 70 vàng còn được, trực tiếp ra giá 50 vàng, nghĩ cậu là đồ ngốc sao? Cậu thấy mấy tấm thẻ gần đó số liệu cùng Võ Tòng không khác lắm đều bán 100 vàng.

Tạ Minh Triết thu thẻ về, không quan tâm tiếng gọi lại của chủ tiệm, xoay người tìm quầy hàng khác.

Chủ của quầy hàng này là một cô nàng đáng yêu, mặc váy công chúa, giọng nói ngọt ngào: “Chú Béo, muốn bán thẻ gốc sao?”

“Ừm, bà chủ cô nhìn xem.” Tạ Minh Triết đưa thẻ bài cho cô. Cô nàng nói: “Số liệu thẻ bài này cân đối, một tấm 100 vàng, tôi mua.”

“Giá hơn thấp? Thẻ 1 sao của tôi công kích 300, bồi dưỡng đến 7 sao lực công kích mấy ngàn lận đấy, có hiệu quả đối với hổ dữ.” Tạ Minh Triết nỗ lực chào hàng nâng giá thẻ "Cô xem đi, 140 vàng thế nào?”

“……” Người này tài ăn nói không tồi, nói chuyện cực kì có lý. Cô suy nghĩ, đành phải gật đầu, “Chốt, 140 vàng!”

Giấy Tinh Vân phí tổn giới chỉ cần 7 cái đồng vàng, bán 140, lần này tử phiên 20 lần, đã phát đã phát!

Tạ Minh Triết mừng như điên, mặt ngoài lại ra vẻ bình tỉnh, đưa thẻ bài bán cho đối phương, cười hỏi: “Tôi là tác giả gốc, có thể tiếp tục làm thẻ này, cô còn cần không? Có thể hợp tác lâu dài, thu mua số lượng lớn, giá cả sẽ được ưu đãi?”

Cô nàng đau đầu mà xua xua tay: “Cậu nói nhiều quá, tôi không muốn mua số lượng lớn, cảm ơn.”

Tạ Minh Triết tiếc nuối xoay người đi.

Tàn Dương ở chợ đen đi dạo, tưởng đào một ít thẻ bài đặc sắc, đáng tiếc cả ngày cũng không thu hoạch được gì. Đi đến quầy hàng thu mua của cô nàng Song Song, hắn liền dừng lại hỏi một câu: “Gần đây buôn bán thế nào?”

Song Song hôm nay tạm thời thay sư phụ ở chợ đen bày quán mua thẻ bài, đối với thẻ bài cũng không hiểu biết nhiều, chỉ cảm thấy thẻ Võ Tòng thật sự đặc biệt, liền mua một tấm. Cô thấy phó hội trưởng tự mình lại đây, lập tức cung kính nói: “Buôn bán ổn. Hội phó, em vừa mới mua được một tấm thẻ bài rất đặc biệt, anh xem thử đi.” Cô vừa lấy thẻ Võ Tòng ra đưa cho hội phó.

Tàn Dương nhìn kỹ mặt thẻ, công kích, phòng ngự, HP cân bằng, loại thẻ này chỉ có thể được xem là ba đường cân bằng. Kĩ năng phụ…… Võ Tòng đánh hổ: Vươn nắm đấm hướng về phía đầu mãnh hổ, tạo thành xác thương cao, 15℅ xác suất kích phát chết tức thì.

Tàn Dương đồng tử đột nhiên co chặt, ngón tay cũng dùng sức mà nắm lấy ——

Kỹ năng chết tức thì nhằm vào hổ dữ!! Gặp phải thẻ bài này, Bạch hổ của Nhiếp thần chẳng phải cũng quỳ lạy sao?!!

Tàn Dương hô hấp lập tức trở nên dồn dập , hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện xung quanh không có người quen, nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới hạ giọng ở Song Song bên tai hỏi: “Ai bán thẻ này cho em vậy?”

Song Song nói: “Một tay mới cấp 15, tên chú Béo, cậu ta nói này thẻ này do cậu ta làm.”

Tàn Dương giọng nói khẩn trương đến phát run: “Em biết cậu ta đúng không? Mau đi tìm, bắt cậu ta cho anh!”

Song Song vẻ mặt mờ mịt: “Phó hội trưởng  tìm cậu ta làm gì?”

Tàn Dương nói: “Em cứ nói anh muốn thu mua số lượng lớn thẻ, dẫn cậu ta tới hiệp hội gặp anh!”

Song song nhận thấy được tình thế nghiêm trọng, vội vàng đem sạp giao cho đồng bọn, cất bước chạy đi.

Cô ở chợ đen đuổi theo một đường, thấy phía trước có bóng dáng quen thuộc, lập tức kêu lên: “Chú Béo, chờ một chút……”

Kết quả lời nói còn chưa nói xong, liền thấy người nọ mở không gian dịch chuyển, trực tiếp trở về nhà.

Nhà ở sao Song Tử nhiều đếm không xuể, đây là nơi ở riêng tư người chơi, trừ phi đối phương chủ động báo mã số nhà, bằng không như mò kim đáy bể không một chút hy vọng. Vì tránh cho người chơi bị quấy rầy, trong game chỉ có người chơi ở gần hoặc là đã kết bạn mới có thể trò chuyện riêng. Nếu không ở gần, chỉ có thể gửi thư mà thôi.

Song Song nhớ kỹ tên cậu, lập tức gửi thư, chuyển lời phó hội trưởng nói cho cậu.

Nhưng mà, thư vừa gửi tới chú Béo trong game đã offline.

Bởi vì ông chủ phòng cày thuê Trần ca, tự mình đích thân gọi Tạ Minh Triết đi ăn cơm.

_________________________________________

[1] Hồng lâu mộng: Hồng lâu mộng (giản thể: 红楼梦; phồn thể: 紅樓夢; bính âm: Hónglóu mèng) hay tên gốc Thạch đầu ký (giản thể: 石头记; phồn thể: 石頭記; bính âm: Shítóu jì) là một trong Tứ đại danh tác của Trung Quốc. Với hơn 100 triệu bản được xuất bản, tiểu thuyết này trở thành một trong những sách bán chạy nhất của mọi thời đại.

[2] Võ Tùng hay Vũ Tùng[1] (chữ Hán: 武松; bính âm: Wǔ Sōng), thường được biết đến với tên gọi Võ Tòng, ngoại hiệu Hành giả (chữ Hán: 行者; tiếng Anh: Pilgrim), là một nhân vật trong tiểu thuyết Thủy hử. Võ Tòng cũng xuất hiện trong Kim Bình Mai – một tác phẩm dựa trên câu chuyện của Thủy hử, và một số tác phẩm khác. Võ Tòng nguyên là thủ lĩnh núi Nhị Long và sau này tụ nghĩa ở Lương Sơn Bạc. Khi ở Lương Sơn, Võ Tòng là đầu lĩnh thứ 14, được sao Thiên Thương Tinh (chữ Hán: 天傷星) chiếu mệnh. Do ảnh hưởng của Thủy hử, trong một thời gian dài nhân vật Võ Tòng được xem là một nhân vật hư cấu. Tuy nhiên, về sau, dựa trên một số bằng chứng, các nhà nghiên cứu đã cho rằng Võ Tòng là một nhân vật có thật trong lịch sử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro