Chương 1:Bắt cóc/lột sạch/ thô khẩu/ hưng phấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Minh Đình một lần tụ hội gặp Yến Văn Tâm, mỹ nhân cao ngạo , lãnh đạm bộ dáng hung hăng gợi lên cho Khương Minh Đình dục vọng chinh phục .Trải qua quá trình đưa hoa , thổ lộ thất bại , Khương Minh Đình càng thương tâm khi nghe tin Yến Văn Tâm muốn kết hôn.

Không thành người yêu, vẫn là bạn bè , chủ yếu là Khương Minh Đình da mặt dày, hắn mặt dày đi tham gia hôn lễ của Yến Văn Tâm. Sau đó phát hiện, người mỹ nhân thích cũng là dạng tổng tài, giống hắn loại cơ bắp cuồn cuộn nhưng có điều người ta có được nàng còn hắn không chiếm được mỹ nhân.

Khương Minh Đình càng nghĩ càng khó chịu, uống càng ngày càng nhiều, Yến Văn Tâm trong lúc vô tình chú ý tới Khương Minh Đình , có chút lo lắng, sợ đối phương uống nhiều quá nháo sự, vội vàng tìm được ca ca của mình-Yến Văn Uyên, hy vọng anh có thể chăm sóc Khương Minh Đình .

Yến Văn Uyên ở trong bữa tiệc câu được câu không uống rượu, ánh mắt lưu luyến nhìn Khương Minh Đình hồng mặt, chuyển qua nhìn em gái mình một cái , tươi cười: "Ta sẽ chiếu cố hắn."

Không biết vì cái gì, nhìn sắc mặt ca ca của mình,Yến Văn Tâm cả người run rẩy, hẳn là điều hòa bật quá thấp đi, bất quá như thế nào cũng cảm thấy ca ca muốn làm bộ dáng của một người anh, hôn lễ quan trọng hơn, không nghĩ này đó.

Yến Văn Uyên xác định Khương Minh Đình đã uống đến say không còn biết gì mới đi đến trước mặt hắn, hắn cùng Yến Văn Tâm lớn lên rất giống, duy nhất khác biệt bất quá là một cái tính anh khí, một cái tính nhu mỹ.

Khương Minh Đình đã uống không biết hôm nay hôm nào, hắn nhìn người giống Yến Văn Tâm hướng tới hắn , vui vẻ cực kỳ, theo bản năng đứng lên nghênh đón, chân mềm nhũn trực tiếp ngã vào lòng ngực của anh "Văn Tâm...... Ngươi cắt tóc ." Khương Minh Đình nằm nửa thân mình ở trong lòng Yến Văn Uyên , ngưỡng mặt nhìn Yến Văn Uyên.

Yến Văn Uyên cười đến thâm tình chân thành: "Khó coi sao?"

Khương Minh Đình nhìn một lúc lâu , chỉ có thể khô cằn khen : "Đẹp."

Yến Văn Uyên cười tiếp : "Ngươi uống quá nhiều, ta đỡ ngươi đi nghỉ ngơi đi."

Khương Minh Đình đột nhiên chớp hai hạ mắt: "Không! Không uống nhiều, muốn nghỉ ngơi! Muốn nghỉ ngơi, ngươi đỡ ta, ợ."

Bị ôm , Khương Minh Đình mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, 'Yến Văn Tâm" như thế nào sức lực lại lớn như vậy, cùng hắn không sai biệt lắm , nhưng vừa mới có chút manh mối, đã bị Yến Văn Uyên tiếng nói ôn nhu mê hoặc, hoàn toàn thả lỏng cảnh giác.

Khương Minh Đình mơ mơ màng màng bị người ôm rồi lên trên xe. Trên xe điều hòa độ ấm bật vừa vặn, Khương Minh Đình vô tri vô giác đã ngủ, chờ hắn khôi phục một ít ý thức , phát hiện mình nằm ở trên giường, trên người quần áo đều bị lột sạch.Cả người đều không có sức lực, chỉ có thể nhìn trước mắt có một người, tưởng Yến Văn Tâm : "Văn Tâm, ngươi làm gì vậy ?"

Yến Văn Uyên thân mật vuốt ve mặt Khương Minh Đình : "Đương nhiên là cùng ngươi ở bên nhau ."

Khương Minh Đình nỗ lực đứng dậy, lắc lắc đầu làm chính mình thanh tỉnh một chút: "Văn Tâm sẽ không đối với ta ôn nhu như vậy , ngươi rốt cuộc là ai?" Khương Minh Đình muốn chạy trốn, lại phát hiện mình bị còng tay ở trên giường.

Khương Minh Đình rượu hoàn toàn tỉnh: "Ta cảnh cáo ngươi , ta là chủ tịch tập đoàn Huy Thịnh, nếu ta sảy ra chuyện gì, sẽ không bỏ qua cho ngươi. Còn có, ta báo cho ngươi biết , nhà của ta ở Cục Cảnh Sát chính là có người, ngươi dám làm gì ta , ta bảo đảm ngươi kiếp sau ở trong tù đều không ra được!"

"Huy Thịnh? Ta sợ quá . Khương Minh Đình, ngươi cùng người trong nhà không có quan hệ gì , mấy tháng không liên hệ, cũng sẽ không có người phát hiện . Cảnh sát, ngươi cảm thấy ngươi hiện tại, có bản lĩnh báo nguy sao?" Yến Văn Uyên lên đi, dán mặt vào Khương Minh Đình , nhìn hắn hoảng sợ thần sắc thu hết trong mắt.

Hắn nghiêng đầu nhìn Khương Minh Đình ,tiếp đến hôn lên trán hắn : "Cùng ta làm tình đi, Khương Minh Đình."

Khương Minh Đình thần sắc phẫn nộ : " biến thái !" Khương Minh Đình liều mạng muốn giãy giụa, lại phát hiện căn bản không có sức lực, gia hỏa này cho hắn dùng dược. "Đồ lưu manh , biến thái , con cáo già đê tiện !" Khương Minh Đình không ngừng mắng, kết quả lăn qua lộn lại đều làm cho Yến Văn Uyên hưng phấn.

"Mắng nhiều lên , ta thích nghe." Vừa nói, Yến Văn Uyên một bên vuốt ve thân thể Khương Minh Đình , cởi bỏ quần của mình, đem 'người anh em' của mình đặt trước lỗ hậu của Khương Minh Đình.
Tác giả: lần đầu edit truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro