Chương 1: "Cô bé" Lọ Lem 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô bé" Lọ Lem phục vụ mẹ kế ngực khủng xinh đẹp, lộ âm hộ cho con riêng nhìn

Trên thôn trang xa xôi có một gia đình kỳ quái, mẹ kế mang theo hai đứa con ruột, cùng một đứa con riêng cao lớn. Bọn họ ở trong rừng cây nhỏ hẻo lánh, ngoại trừ con riêng cao lớn ngày ngày gánh nước mua thức ăn trong làng, người mẹ kế và hai cậu con trai gần như không bao giờ bước ra khỏi nhà nửa nước.

Nam nhân cao lớn khỏe mạnh đang xách một thùng nước, quần áo trải rộng không thèm đóng, lộ ra mảng lớn cơ bụng màu mật ong, phía trên còn lấm tấm những hạt mồ hôi lớn, trên mặt cũng bôi đen như than đá, vốn là người trông đen nhánh bẩn thỉu, chỉ có một đôi mắt, sạch sẽ sáng như tuyết, khói ám cũng hun không tro.

"Nha, cô bé Lọ Lem, lại đến gánh nước rồi!" Người dân đi ngang qua biết cậu tính tính tốt, trêu chọc cùng cậu chào hỏi.

"Ai, chào thúc." Tro Dã dừng lại, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng bóng, bộ dáng đẹp trai khờ khạo.

Thôn dân thấy cậu như vậy, ngược lại không đành lòng, quở trách: "Ai nha, mẹ kế và ca ca cũng không đến giúp, ngày nào cũng ra vẻ tiểu tức phụ, bị khinh bỉ còn muốn làm tất cả."

Tro Dã nói thẳng: "A mẫu xách không nổi." Cậu không thích nghe người khác nói xấu mẹ kế của mình, vội vàng tạm biệt rồi xách nước muốn đi.

Thôn dân mắt tiễn cậu rời đi, có chút đáng tiếc cho tiểu tử tốt, chỉ to vóc dáng đầu không to, khờ không chịu được.

Tro Dã về nhà đốt lửa nấu cơm, đại ca hỗ trợ bưng đồ ăn lên bàn. Nam Á và Tây Á rửa sạch tay ngồi trên vị trí của mình chờ ăn cơm, hai vị ca ca là song bào thai, đại ca Nam Á thì hiền lành dịu dàng hơn, nhị ca tinh xảo hoạt bát, đều kế thừa tướng mạo của mẹ kế, làn da rất trắng, cũng rất xinh đẹp.

Mẹ kế An Mạn cuối cùng cũng rửa sạch tay đến muộn, tóc dài được tạo kiểu tinh xảo, cho dù là ăn cơm ở trong nhà, cũng ăn mặc chỉnh tề tinh xảo, một kiện một chữ lĩnh xếp đặt váy dài, tôn lên tỷ lệ cơ thể rất tốt.

A mẫu là người song tính, cho dù đã sinh qua hai đứa bé, dáng người vẫn không thay đổi, vòng eo tinh tế mềm mại, da trắng mỹ mạo, tựa như thiếu phụ vừa mới kết hôn. Mở rộng cổ áo lộ ra lồng ngực tuyết trắng, bầu vú đầy đặn tạo ra hãm sâu. Sau khi sinh con đặc điểm song tính hoàn toàn phát dục đến cực hạn, bộ ngực đầy đặn cực kỳ, khi di chuyển, hai bầu vú tròn trịa đều run lên. Tro Dã nhìn trừng trừng mẹ kế xinh đẹp đang đi về phía mình, chiếc khăn tay tơ lụa bóng loáng lau sạch vết nước giữa những ngón tay mảnh khảnh.

"A, trên mặt của em đều là tro!" Nhị ca sau khi nhìn thấy chỉ vào mặt của cậu cười. Tro Dã có chút xấu hổ, quên lau đã vội vàng ăn cơm, đỏ mặt cúi đầu, nhịn không được vụng trộm quan sát sắc mặt a mẫu bên cạnh, a mẫu có thể ghét bỏ mình bẩn hay không......

An Mạn sau khi ngồi xuống liền nghiêng đầu nhìn về phía tiểu nhi tử, phía trên quả thực giống như bị phủ một lớp bụi than vậy, khuôn mặt nhỏ của tiểu hỏa tử đen nhánh bị trêu chọc đến đỏ bừng, hơi có chút bộ dáng tiểu tức phụ bị khinh bỉ. Vừa nghĩ đến thôn dân đặt biệt danh này cho cậu, An Mạn cũng buồn cười, nâng mặt của cậu lên.

Mặt Tro Dã được a mẫu ôn nhu nâng lên, ngẩng đầu nhìn thấy a mẫu cũng cười theo, mặc dù nụ cười kia xinh đẹp, khiến a mẫu càng thêm mỹ lệ, nhưng cậu vẫn cảm thấy ủy khuất, thẳng tắp nhìn vào a mẫu: "A mẫu cũng chê con bẩn......"

Nghe thấy trong giọng nói của con riêng cũng mang theo nức nở, An Mạn càng thêm cảm thấy xưng hô thế này chuẩn xác, cầm lấy khăn tay của mình, ôn nhu lau sạch mặt cho Tro Dã: "A mẫu không có cảm thấy Tiểu Dã bẩn, Tiểu Dã trước khi ăn cơm có phải là đã rửa tay?"

"Rửa rồi." Chó con trả lời, khoác lên trên đầu gối ngón tay cuộn tròn cuộn tròn, suýt chút trực tiếp đưa cho a mẫu kiểm tra.

"Cho nên nha, Tiểu Dã không bẩn, a mẫu cười là cảm thấy tiểu dã đáng yêu a." Giọng nói của a mẫu thật ôn nhu, đôi mắt cún của Tro Dã sáng như tuyết nhìn hắn, làn damàu lúa mì chụp lên một tầng mỏng đỏ, nếu như sau lưng có đuôi, đoán cũng đang vẫy.

"Mẹ chỉ thương đệ đệ!" Tây Á bĩu môi.

Dưới sự ồn ào của nhị ca, Tro Dã càng thêm xấu hổ, trên mặt hốt hoảng, rủ mắt xuống không dám nhìn a mẫu. Cúi đầu liền nhìn thấy sữa thịt tuyết trắng của a mẫu, bộ ngực lớn cũng che không được, non nửa lộ ra bên ngoài, theo động tác a mẫu lau mặt cho mình mà run rẩy. Thật lớn...... Tro Dã vội vàng dời mắt, không dám liếc nhìn bầu vú to của a mẫu nữa.

Nam Á dùng đũa nhẹ nhàng gõ gõ bát: "Ăn cơm. Còn nháo thì lần sau giúp đệ đệ nấu cơm đi."

Tây Á làm mặt quỷ với ca ca, lúc này mới an tĩnh lay cơm trong chén.

Trong nhà cũng chỉ có Nam Á và Tro Dã nấu cơm, hai người thay phiên nhau nấu cơm trưa và chiều, Tây Á đầu óc chậm chạp không giỏi nấu ăn, giống mẹ, nhiều lắm cũng chỉ có thể làm chút điểm tâm ngọt không cần lửa, còn có bữa sáng.

"Được rồi." An Mạn gắp cho Tro Dã và Tây Á mỗi người một miếng thức ăn: "Ăn cơm không được nói chuyện." Tro Dã chó con ngoan ngoãn bốc lên thức ăn a mẫu gắp cho, bắt đầu ăn.

Sau bữa cơm chiều, Tro Dã như thường lệ bưng nước rửa mặt cho a mẫu. "A mẫu, con đến đưa nước nóng."

A mẫu mở cửa, đã thay đổi áo ngủ ngắn, tơ lụa màu xanh lá cây đậm dán vào thân thể, gợi cảm lộ ra chiếc cổ chữ V tuyết trắng. A mẫu khẳng định là không có mặc nội y, hai bầu vú to quá đầy đặn, khiến cho vải vóc trước ngực cũng có chút căng cứng, hai núm vú to cứng phía trên trực tiếp đẩy lên hai đầu quần áo nhỏ nhô lê. Cạu vội vàng dời mắt, nhìn nhiều sẽ mạo phạm đến mẹ kế xinh đẹp.

An Mạn cầm lấy thùng nước: "A mẫu vào đi." Trong lúc di chuyển, hai bầu vú to lọt ra khỏi khe ngực. Bộ ngực sữa có chút chói mắt, Tro Dã ngượng ngùng quay đầu đi, vẫn cố chấp nắm chặt thùng nước, thành thức ra: "Con làm cho, a mẫu mang không nổi." An Mạn cũng không tranh với cậu, buông tay ra dẫn cậu vào phòng.

Chỉ nhìn bóng lưng, a mẫu cũng là mỹ nhân tiêu tiêu chuẩn chuẩn. Áo ngủ phác hoạ ra eo thon, mông của a mẫu cũng rất đầy đặn, hình dạng giống như mật đào, sung mãn ngạo nghễ ưỡn lên, cùng eo nhỏ hình thành mông eo tươi sáng, mười phần gợi cảm. Trong lúc đi lại , nhẹ nhàng lay động, mông bự phi thường nổi bật. Đôi chân dài tinh tế thẳng tắp, đùi cũng mang theo nhục cảm.

A mẫu dẫn cậu vào phòng, mình ngồi xuống mép giường, hai bầu vú to mọng lắc lư theo động tác ngồi xuống của chủ nhân, nhả ra từng đợt sữa trắng.

"Tiểu Dã? Tiểu Dã?" Bị a mẫu gọi về, Tro Dã mới phát hiện mình thế mà nhìn chằm chằm vú của a mẫu đến xuất thần! Sau khi thanh tỉnh lập tức bắt đầu ngại ngùng, màu đỏ từ bên tai lan tràn đến trên mặt.

Nhìn thấy a mẫu hướng mình giơ tay lên, cậu thuận theo cúi đầu xuống, a mẫu khẳng định là phát hiện, mình nhìn quá trắng trợn! A mẫu khẳng định cảm thấy mình là đại sắc lang, hài tử xấu......

"Tiểu Dã không ngoan a." Không có đau đớn như trong dự đoán, a mẫu nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu. "Đưa nước cho các ca ca chưa?"

Tro Dã gật đầu với bàn tay a mẫu đặt lên đầu mình: "Đã đưa xong."

"Được rồi, vậy hôm nay a mẫu phải trừng phạt Tiểu Dã một chút" Cảm nhận được đầu chó con dưới lòng bàn tay cứng ngắc, An Mạn cố ý thừa nước đục thả câu, suy nghĩ một lát: "Hôm nay trừng phạt Tiểu Dạ phục vụ a mẫu rửa mặt có được không?"

"A." "Hả?" Tro Dã nghi hoặc ngẩng đầu lên, vụ thị a mẫu rửa mặt thì tính gì là trừng phạt.

Cậu giúp a mẫu chuẩn bị xong hết thảy. Giúp a mẫu vởi giày, chân của a mẫu vừa trắng vừa mềm, mỗi một móng chân đều cắt sạch sẽ chỉnh tề, tinh tế tinh xảo.

An Mạn bỏ chân vào trong chậu nước, thử nhiệt độ, bị nóng rụt trở về.

Tro Dã thử nhiệt độ một chút, là mình bình thường dùng, có thể là mình da dày thịt béo không cảm thấy nóng, không nghi ngờ gì, cậu thêm chút nước lạnh cho a mẫu.

An Mạn thử lại, "Tê" Một tiếng, lại bị nóng rụt về. Tro Dã nghi hoặc gãi đầu: "A mẫu còn cảm thấy nóng sao?"

"Đúng vậy, Tiểu Dã không cẩn thận a!" An Mạn yếu ớt đặt chân lên vai con riêng. Bị a mẫu giẫm lên bả vai Tro Dã cũng không có cảm giác gì xấu, dù sao a mẫu từ trên xuống dưới đều sạch sẽ tinh xảo, giẫm một chút bả vai thì có sao! Ngoan ngoãn cho thêm chút nước lạnh vào, kiểm tra nhiệt độ rồi mới ngẩng đầu: "A mẫu thử lại lần nữa, lần này......" Lời nói được một nửa, lại dừng lại, theo chân a mẫu hướng lên, có thể nhìn thấy giữa hai chân a mẫu. A mẫu không có mặc đồ lót! Nhận thức này khiến Tro Dã bị khiếp sợ.

Ánh mắt không tự chủ liếc nhìn giữa hai chân a mẫu, côn thịt giữa hai chân dang rộng được tùy ý đặt sang một bên, lộ ra búi tóc sưng phồng bên dưới, sạch sẽ, trắng hồng, mơ hồ có thể trông thấy ở giữa khe sâu ở giữa. Mập mạp như một quả đào chín mọng, cực kỳ mê người.

Con riêng nhìn chằm chằm hạ thể của mình, nơi riêng tư đều thấy hết. An Mạn cũng không khép chân lại, chân trắng nõn đạp trên vai con riêng, lòng bàn chân cọ xát. Ánh mắt của Tiểu Dã thực sự quá trực tiếp, quá cảm thấy khó xử ~ Mẹ kế xinh đẹp có chút kích động, quyến rũ mở rọng bắp đùi, đẩy đến ánh mắt nóng bỏng của con riêng, ưỡn ra cặp mông tròn trịa của mình.

Âm hộ mập trắng tách ra, lộ ra âm thần bên trong hai bên môi ướt át, khác với âm hộ, nó vẫn có màu hồng, như thể được nhuộm bằng nước, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng nhuốm nước...... Thật đẹp, giống cánh hoa hồng, cánh hoa hồng còn động lại những giọt sương sớm, ở giữa ngậm lấy nụ hoa như ẩn như hiện. Cậu từ trước tới nay chưa từng gặp qua địa phương đẹp như vậy......

Tro Dã bị mê hoặc nhìn chằm chằm chỗ kia của mẹ kế, không tự chủ rướn cổ lên, muốn xích lại gần cẩn thận ngắm nhìn, nếu a mẫu giang chân rộng ra một chút thì tốt......

An Mạn thấy con riêng xích lại gần, vội vàng khép chân lại, cười hỏi câu: "Vừa rồi muốn nói gì?"

"A?" Tro Dã nhìn trộm bị mẹ kế cắt ngang, phát hiện mình mê muội nhìn vào nơi riêng tư  của mẹ kế, mặt mũi thẹn thùng đỏ bừng, ấp úng trả lời: "Không có, không có gì."

An Mạn nhìn khuôn mặt của người đàn ông mạnh mẽ đỏ bừng, miệng nhỏ dưới thân cũng muốn ướt.

Ngâm xong chân, Tro Chào dã vẫn quỳ ở một bên, vẻn vẹn lộ ra đôi lỗ tai còn đang đỏ bừng. An Mạn nhìn mà lòng ngứa ngáy, lại muốn đùa giỡn con riêng, cố ý nói: "Tiểu Dã không xoa chân cho a mẫu sao?"

Chó con sửng sốt một lát, sau đó cầm lấy khăn để ở một bên lau cho a mẫu.

A mẫu chân nâng lên, lại lộ ra tiểu hoa viên giữa hai chân. Tro Dã lặng lẽ meo meo nhìn sang, lần hai, lần ba. Âm hộ của a mẫu vừa trắng vừa mềm, phía trên còn giống như có nước......

"Tiểu Dã" Ngay lúc Tro Dã muốn xem thêm lần nữa, An Mạn lên tiếng: "Nhìn đi đâu vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro