Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"An An, gần đây em có phải hay không gầy đi?" Trầm Thần đứng dậy rót nước không nhịn được hỏi.

Lúc trước Túc Duy An trên mặt còn có chút da thịt, nhưng bây giờ nhìn từ góc độ này mặt giống như hạt dưa, mấu chốt là ... Trên cổ còn hiện rõ mấy quả dâu nhỏ.

Túc Duy An vô thức liếc nhìn cánh tay của mình, "Có sao?"

Trầm Thần đột nhiên nghĩ tới cái gì, sau khi ngồi xuống dựa vào bên cạnh Túc Duy An, nhỏ giọng nói: "Em gần đây có bị đau lưng không?"

Túc Duy An ngồi thẳng lưng lại tiếp tục câu chuyện: "...có"

Trầm Thần nói bằng giọng chắc chắn: "Em có thể bị thận yếu rồi."

"..."

Tối hôm đó, Đàm Tự nhìn đống đồ ăn mua bên ngoài phía trước mặt, mặt bày ra biểu cảm "thật là vi diệu!".

Rau hẹ, cá, cua, món điểm tâm ngọt là chè vừng đen. ( bổ thận tráng dương ^^)

Túc Duy An không hề phát giác ra biểu cảm của anh, dọn hết đồ ăn ra đĩa sứ, bữa ăn này, cậu ăn nhiều hơn bình thường.

Đàm Tự nhìn dáng vẻ đang nỗ lực xới cơm của cậu, mỉm cười bỏ thêm vào bát cậu mấy miếng cá.

Sau khi tắm xong, Túc Duy An khoanh chân ngồi trên ghế sô pha lớn, dùng điện thoại di động đang cẩn thận xem cái gì đó.

Đàm Tự quấn khăn tắm ra ngoài: "Đang xem cái gì vậy?"

"Không có" Túc Duy An sợ tới mức nhanh chóng khóa máy, nhìn thấy dáng vẻ của Đàm Tự lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt. "Tự ca, trời lạnh, đừng lúc nào cũng mặc như thế này ra ngoài..."

"Tại sao," Đàm Tự cười trêu chọc, "Còn thẹn thùng?"

Đàm Tự thuận tiện khoác chiếc áo dài tay, ngồi bên cạnh Túc Duy An, vừa định chuẩn bị sắp xếp cùng Túc Duy An đến gặp ba mẹ nói chuyện.

Còn chưa kịp mở miệng, điện thoại của Thích Như Dịch gọi đến, Thích Như Dịch rất hiểu tình hình hiện tại, tan làm nếu không phải việc khẩn cấp sẽ không gọi điện thoại.

Quả nhiên, cô ấy mở miệng liền điềm đạm nói: "Boss, Trần Huyền xảy ra bê bối."

Trần Huyền là một trong những hình mẫu ngôi sao trong 《Hoạt động tuyệt mật》

Đàm Tự hỏi: "Tính chất như thế nào?"

"Bạo lực gia đình, nghiện rượu, gây sự bỏ trốn."

"Huỷ bỏ hợp đồng." Đàm Tự nói ngắn gọn.

"Vậy những bức vẽ hình mẫu ban đầu đều cần làm lại..."

Đàm Tự: "Đổi một cái bức tranh gốc và bối cảnh thì được, những thứ khác làm việc trực tiếp với Trần Huyền."

Trần Huyền là ngôi sao nam do Túc Duy An vẽ, nghe đến tên, cậu ngẩng đầu nhìn Đàm Tự.

"Đã sắp xếp luật sư, kêu bồi thường." Đàm Tự vươn tay xoa xoa đầu cậu, "Chỉnh chết hắn ta."

Thích Như Dịch: "Vâng sếp"

Sau khi ngắt điện, anh còn như muốn chứng tỏ điều gì đó: "Cái loại bạo lực gia đình này mà cũng có thể tìm được bạn gái."

"Anh còn không nỡ hôn em mạnh."

Mở mắt ra là nói điều vô nghĩa.

Thế mà lại gặp được Túc Duy An, tốt tính đến nỗi còn gật gật đầu hai cái, miệng ừm ừm đồng ý.

Sau đó liền bị ai kia hôn một trận tối mặt tối mũi.

"Hai ngày này em có thể phải tăng ca," Thích Như Dịch gửi cho anh một bảng danh sách, là những hoạ sĩ có thể lấp đầy chỗ trống của Trần Huyền, anh thích thú lựa chọn, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, liền hỏi: "Muốn tiếp tục vẽ truyện tranh không?"

Đề tài nhảy quá nhanh, Túc Duy An đỏ mặt, hồi lâu mới đáp lại anh: "Không vẽ nữa."

"Không phải loại truyện tranh đó," Đàm Tự cười, "chỉ là truyện tranh bình thường."

"..." Túc Ngụy An có chút ngượng ngùng, "Hợp đồng không cho phép vẽ tranh."

Đàm Tự nói: "Anh là bên A, quên rồi?"

Túc Duy An cẩn thận suy nghĩ: "Gần đây phải bận phác hoạ các nguyện mẫu mới, không có thời gian."

"Vậy thì nói sau vậy" Đàm Tự nói xong đứng dậy, "Tối nay có chút việc bận, em ngủ trước, ngày mai cùng anh tăng ca."

Túc Duy An trước khi đi ngủ, dựa theo bức tranh trên điện thoại, trên eo làm mấy động tác mát xa.

Đang đến bước thứ ba, cạch một tiếng, cửa mở ra.

Đại hôi lang Đàm đứng ở cửa, nhướn mày: "Đây là đang cởi quần trước sao? Bảo bối thật là nhiệt tình nha!"

Túc Duy An nhanh chóng kéo kéo quần lên: "Có phải đang cởi quần..."

Nhân lúc Túc Duy An chỉnh quần, Đàm Tự bước tới, nhìn thấy trên điện thoại có mấy chữ lớn.

"Xoa bóp năm huyệt này tương đương với uống thuốc bổ - Người muốn tăng cường sinh lực cho thận nhất định phải xem!"

Đàm Tự cười nhẹ một tiếng ngắn ngủi, vững vàng ôm người trên giường, "Thận của em rất tốt, cái gì mà bổ thận, muốn vắt khô anh?"

Túc Duy An: "...Trầm Thần nói gần đây sắc mặt của em có chút không tốt."

Đàm Tự kéo quần của cậu, trên miệng còn nói: "Vậy là huyệt nào, lão công giúp ngươi ấn ấn."

Cái câu lão công trực tiếp làm Túc Duy An kêu nhẹ một tiếng, nhưng cậu vẫn kiên quyết kéo cạp quần, nhăn nhó: "Không được, ngày mai em còn phải đi làm."

Đàm Tự vỗn dĩ chỉ muốn trêu cậu, dừng động tác nói: "Không tới cũng được, hôn anh một cái."

Túc Duy An ngoan ngoãn hôn xuống.

Ngày hôm sau, Đàm Tự sáng sớm nói với cậu cả ngày hôm nay sẽ bận rộn, không thể cùng nhau ăn cơm, cho nên cậu buổi trưa liền chuẩn bị cùng Trầm Thần đi nhà ăn.

Kết quả, Trầm Thần lấy ra một hộp cơm lớn, mỉm cười: "Bạn trai của chị đã làm bữa trưa tình yêu cho chị, vậy nên không cùng em đi ăn được rồi."

Túc Duy An gật đầu, cầm thẻ ăn bước ra ngoài, đúng lúc Thích Như Dịch đang đi tới.

Trên tay cô cầm một hộp cách nhiệt, nhìn thấy Túc Duy An thì đưa qua: "Boss cho cậu."

Thích Như Dịch chưa bao giờ nghĩ, bản thân mình cũng có một ngày lại đi làm cái tình tiết máu chó trong phim truyền hình này, dựa theo tính tình của Boss, đừng nói canh tình yêu, không để cô mang trái bom cho người ta là tốt rồi.

Túc Duy An nhanh chóng nhận lấy: "Cảm ơn, làm phiền cô rồi."

"Không phiền, ăn khi còn nóng, Boss nói buổi tôi vẫn có." Thích Như Dịch đơn giản vất lại một câu, xoay người giẫm giày cao gót rời đi.

Túc Duy An quay lại bàn làm việc, vừa mở nắp hộp, hơi nóng phả đến trước mặt.

"An An, em không đi ăn cơm sao?" Trầm Thần liếc nhìn, "Gà hầm hạt rẻ và đỗ trọng, được đó, siêu bổ thận," Sau đó, cô còn giơ ngón tay cái lên.

Túc Duy An: "..."

Trong phòng làm việc, Đàm Tự đang trả lời điện thoại.

Một minh tinh nam nào đi gọi đến, cũng không biết làm sao lấy được số điện thoại của anh, nói là muốn cùng anh bàn chuyện về nhân vật《Hoạt động tuyệt mật》, còn biểu thị địa điệm gặp mặt có thể chọn tại khách sạn.

Trong cuộc đời thẳng nam hơn 20 năm của Đàm Tự, những loại chuyện này gặp rất nhiều, đặt biệt là ở nước ngoài, nơi mà phong cách nam nam thịnh hành.

"Làm sao cậu biết số điện thoại của tôi," Giọng Đàm Tự bình thản, trên tay tiếp tục sửa đổi bảng kế hoạch lịch trình ngày chạy thử của 《Hoạt động tuyệt mật》

Nam minh tinh trả lời: "Chuyện này không quan trọng đúng không phó chủ tịch Đàm"

Đàm Tự cúp máy, gạch tên sao nam khỏi danh sách.

"BoSS, sắp tới giờ họp rồi." Thích Như Dịch bước vào.

"Đã biết."

Anh đứng dậy và định ra ngoài thì chuông điện thoại reo.

Mẹ Đàm giọng nghiêm trọng: "Con còn không đưa người về nhà, sau này cũng đừng mang về nữa."
Đàm Tự: "Mấy ngày này cậu ấy tăng ca, bận, qua mấy hôm nữa sẽ dẫn về."

Bên này, mẹ Đàm nghe tiếng âm báo bận của điện thoại, càng nghĩ càng tức giận.

Tên ranh con này đột nhiên comeout thì thôi đi, lại còn bắt bà xếp hàng để để gặp cậu trai đó?

Đang suy nghĩ miên man, bà đột nhiên dùng lòng bàn tay vỗ mạnh vào đùi người bên cạnh.

Ba Đàm xem tài liệu một cách nghiêm túc, bị doạ một cái giật mình: "Làm sao vậy vợ?"

"Bảo lão Lý lái xe ra cửa đón em." Mẹ Đàm nói xong đứng dậy thay quần áo.

Ba Đàm: "Đi đâu?"

Mẹ Đàm: "Bắt người."

Ba Đàm nghĩ một lúc lâu, mới hiểu ra: "Em biết người ở đâu mà đi bắt?"

"Có lẽ là trong công ty" Mẹ Đàm quay đầu cực nhanh, "Nói là phải tăng ca, con trai của anh là một người cuồng công việc, trừ người trong công ty, ai có thể câu được nó?"

Hai mươi phút sau, ba Đàm nhìn thấy vợ mình ngồi trên Bentley phóng đi, bà chê lão Lý lái xe chậm, liền đuổi người ta đi, ngồi ghế lái phóng đi.

Quả nhiên là người phụ nữ mình nhìn trúng, từng đấy năm tính cách không hề thay đổi.

Ba Đàm trong lòng cảm khái, tiếp tục cúi đầu xem tài liệu.

Mẹ Đàm mặc dù đã lâu không đến công ty, nhưng một số nhân viên vẫn biết bà, lập tức cung kính chào đón, đưa người lên thang máy.

Nhân viên lễ tân nhẹ nhàng mỉm cười: "Đàm phu nhân, Phó chủ tịch Đàm hiện đang họp, còn chưa có thời gian. Tôi đưa bà đến phòng làm việc của Phó chủ tịch chờ."

"Không cần," Mẹ Đàm vẫy vẫy tay. "Văn phòng của Đặng Văn Thuỵ ở đâu?"

Đàm Tự và Đặng Văn Thuỵ bởi vì nguyên nhân công việc thường xuyên gặp nhau, về mặt cá nhân có thể xem là huynh đệ, sau khi Đàm Tự comeout vời bà xong, người đầu tiên bà nghi hoặc là Đặng Văn Thuỵ.

Mặc dù quầy lễ tân cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không hỏi quá nhiều, nhanh chóng dẫn người đến phòng làm việc của giám đốc Đặng: "Ở bên trong, phu nhân vào trước đi, tôi rót cho bà một tách trà."

"Không cần, cô cứ đi làm việc, vất vả rồi."

Lễ tân rời đi, mẹ Đàm cũng không vội vàng đi vào, phòng làm việc của Đặng Văn Thuỵ kéo rèm cửa, nhưng rèm cửa không được kéo chặt, lộ ra một khe nhỏ ở giữa.

Sau khi nhìn xung quanh, bà bước đến cửa sổ và cẩn thận nhìn vào bên trong.

Điều này thật đáng ngạc nhiên, có một người đàn ông ngồi trên bàn làm việc, ôm cổ Đặng Văn Thuỵ, và hai người đang hôn nhau.

Quả nhiên!

Ở công ty còn như thế này, thành ra thể thống gì!? Mẹ Đàm chuẩn bị đi vào, vẫn còn chưa kịp động thân, người trên bàn buông Đặng Văn Thuỵ ra.

Mẹ Đàm dừng bước chân.

Đặng Văn Thuỵ vừa rồi che gần hết, bà không nhìn rõ, lúc này ngẩng đầu lên liền nhận ra.

Người đàn ông ngồi trên bàn không phải là Đàm Tự.

Nhưng bà nhận ra__là con trai của em gái mình, Lăng Nguyên.

Bà cuối cùng cũng không vào, cảm thấy lần này bản thân đến đây có chút lỗ mãng, bà đến với tâm lý muốn tìm Đặng Văn Thuỵ, cuối cùng không thu nhặt được gì, lại còn vô ý phát hiện cái gì, hiện tại không thể hình dung được.

Nhưng đến cũng đã đến, không đến gặp con trai là không được, ừa định đi đến văn phòng của Đàm Tự thì có một người đàn ông đến chào hỏi.

Lưu Dân Nhiễm không ngờ lại gặp mẹ Đàm trong công ty, công ty nhà ngoại của mẹ Đàm cũng làm ăn rất phát đạt, để tránh hiềm nghi, bà rất ít khi xuất hiện ở công ty.

Lưu Dân Nhiễm nhanh chóng dừng lại và cúi đầu: "Đàm phu nhân, buổi trưa tốt lành."

"Ân" Mẹ Đàm có chút lơ đễnh, nhàn nhạt trả lời liền muốn rời đi.

Nhìn thấy biểu cảm của mẹ Đàm, Lưu Dân Nhiễm trông đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, buột miệng đoán già đoán non: "Đàm phu nhân, bà tới đây tìm Túc Duy An sao?"

Mẹ Đàm hơi ngạc nhiên quay đầu lại.

Quả nhiên, trên mặt Lưu Dân Nhiễm cười gượng: "Xem ra là tôi đã sai."

Người trước mặt diễn xuất không kém, nhưng mẹ Đàm là ai, bà đã nhìn thấu, chán ngấy.

Bà không nói thêm lời nào, quay người rời đi mà không cho Lưu Dân Nhiễm chút mặt mũi nào.

Người tên Túc Duy An phải đi xem, nhưng bà vốn không có dự định để Lưu Dân Nhiễm dẫn đi.

Bất kể "con dâu" có hay không hợp ý bà, tốt xấu gì cũng là người mà con trai bà thích, để Lưu Dân Nhiễm dẫn đi, tính chất không giống nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro