Chương 2: Vì sao không có mùi Pheromone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Dzit

Beta: Eser

-----------------------------------------------------------

Chẳng biết từ lúc nào, bên ngoài trời đã bắt đầu đổ những cơn mưa nhỏ.

Tiếng mưa tí tách rơi vào bên trên cửa sổ, phát ra từng giọt âm thanh trong trẻo.

Âm thanh này đánh thức Kỷ Nhiên đang say giấc.

Cậu mở mắt ra, thẫn thờ đảo mắt, đập vào mắt cậu ngay lúc này là trần nhà phức tạp mà cũng vô cùng tinh xảo.

Khi cậu khẽ cử động thân thể, mỗi một đốt ngón tay tựa như bị nghiền nát qua rồi một lần nữa ghép lại với nhau, cơn đau thấu xương khiến hai mắt cậu đỏ bừng.

Thân là Alpha, mang trong mình gen cường đại , sức chiến đấu của Kỷ Nhiên rất mạnh mẽ. Không phải là chưa từng bị thương, chỉ là chưa từng tổn thương như ngày hôm nay. Cậu hiện tại ngay cả cử động một ngón tay đều khó khăn!

Gây ra tất cả chuyện này, dĩ nhiên là người mà cậu yêu nhất.

Kỷ Nhiên nhếch khóe môi, trong mắt giăng đầy sương mù, những ánh nước thê lương đong đầy chực chờ đổ xuống .

Vừa mới thức dậy, thể lực còn chưa khôi phục, sau khi mơ mơ màng màng một hồi, Kỷ Nhiên lại ngủ thiếp đi.

Không biết ngủ bao lâu, cậu bị từng loạt tiếng bước chân làm giật mình tỉnh giấc.

" Đã ba ngày rồi! Tại sao em ấy còn chưa tỉnh? "

Giọng nói giận dữ của Dạ Lăng Hàn truyền đến khiến lòng Kỳ Nhiên dâng lên từng đợt run sợ 

Cậu nắm chặt tay trong tiềm thức, những kí ức đau thương trong nháy mắt tái hiện lại trong đầu cậu.

" Dạ thiếu, ngài đừng gấp! Tôi nghĩ hôm nay Kỷ thiếu có thể tỉnh lại."

" Ông nghĩ cái rắm! Ngày hôm qua cũng chính ông là nói như vậy, kết quả thì sao?"

Dạ Lăng Hàn đá một cước vào người bác sĩ, mặt mũi dữ tợn cực kỳ giống ác ma ở địa ngục: " Cút! Cút hết ra ngoài cho ta!"

Bác sĩ lập tức đứng dậy, thất tha thất thểu chạy ra bên ngoài.

Kỷ Nhiên đã lâu không tỉnh lại, điều này làm cho Dạ Lăng Hàn vừa buồn bực vừa phẫn nộ.

Hắn không tin mình sẽ thất bại!

Hắn tự thuyết phục mình, Kỷ Nhiên có thể biến thành Omega, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.

Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Dạ Lăng Hàn thấy Kỷ Nhiên trên giường đã mở mắt, sự giận dữ trên nét mặt bỗng dưng biến mất.

Sải chân đi tới, cố sức đem Kỷ Nhiên ôm vào trong ngực: " Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên của tôi..."

Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng ngửi mùi bên người Kỷ Nhiên. Vùng xung quanh lông mày của Dạ Lăng Hàn bỗng dưng nhăn lại, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng.

Tại sao không có mùi Pheromone?

Omega ở kỳ động tình sẽ tản ra mùi Pheromone trên cơ thể, nhưng bình thường cũng sẽ có, chẳng qua rất nhạt, không có nồng nặc như lúc động tình để thu hút người khác.

Trên người Kỷ Nhiên một chút mùi cũng không có!

Dạ Lăng Hàn chưa từ bỏ ý định, lại dựa vào trên người cậu ngửi ngửi.

Vẫn không có!

Xé bỏ quần áo của Kỷ Nhiên, Dạ Lăng Hàn áp mũi lên da cậu ngửi thật lâu.

Hàm răng của hắn khẽ nghiến chặt, đáy mắt như đóng thành băng.

" Rất thất vọng phải không?"

Kỷ Nhiên đột nhiên nở nụ cười: " Tôi là Alpha, anh không phải đã sớm biết rồi sao? Alpha thì làm sao có thể biến thành Omega."

" Nhất định là dược hiệu của thuốc biến  còn chưa có phát huy."

Dạ Lăng Hàn hôn lên thái dương của Kỷ Nhiên: " Nhiên Nhiên, em nhất định có thể biến thành Omega."

" Dạ Lăng Hàn, anh thật sự yêu tôi sao?"

Đôi mắt đen kịt của Dạ Lăng Hàn dán chặt vào thiếu niên tuấn mỹ trước mặt.

Lúc đầu cậu hay bị gương mặt này của Dạ Lăng Hàn và lời nói thâm tình của hắn lừa gạt.

Đào tim móc phổi nhiều năm như vậy, cậu nhận được lại là những vết thương quá đau đớn.

" Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, em lại hoài nghi tình yêu của tôi đối với em."

Dạ Lăng Hàn đột nhiên kích động: " Kỷ Nhiên, em nghĩ xem, tôi muốn dạng người như thế nào mà không được? Bất kể là Alpha, Beta hay là Omega, chỉ cần tôi muốn, đám người bọn họ đều tranh giành được trèo lên giường của tôi. Nhưng tại sao tôi lại muốn em ở bên cạnh tôi? Em thật sự một chút đều không biết? Tôi làm em biến thành Omega đều là vì muốn em danh chính ngôn thuận trở thành Dạ thiếu phu nhân, mà không phải một Kỷ tiên sinh kẻ vô danh vô phận."

Xúc động trước ánh mắt nghiêm túc của Dạ Lăng Hàn, Kỷ Nhiên bật thốt lên: " Nếu như tôi không thể biến thành Omega, anh còn có thể yêu tôi sao?"

" Sẽ không thể nào không biến đổi! Em tin tưởng tôi!"

Dạ Lăng Hàn đem Kỷ Nhiên chăm chú ôm vào ngực: " Chờ em biến thành Omega, chúng ta có thể kết hôn rồi."

Mấy năm gần đây số lượng Alpha giảm dần, quốc gia ra quy định rõ ràng, không cho phép Alpha cùng Alpha kết hôn.

Đây là để bảo toàn tỉ số sinh sản, hy vọng có thể sinh ra thật nhiều Alpha có gen ưu tú.

Từ trong đáy lòng Kỷ Nhiên dao động, có lẽ Dạ Lăng Hàn yêu cậu, vì để cậu và hắn có thể ở bên nhau, hắn mới bày ra hạ sách này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro