Chương 7: Hệ thống mặc skin thỏ con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: "Ansel không tự chủ ôm chặt Thiệu Ninh trong lòng ngực hơn, đây là của tôi. Chỉ thuộc về một mình tôi."

"Còn có hai thứ nữa." Ansel cởi bỏ quần áo rách nát của mình, bên trong là một bộ trang phục chiến đấu màu trắng bạc, được thêu lên những hoa văn mà Thiệu Ninh nhìn không hiểu, tiếp theo, Ansel lại sờ soạng cổ tay của hắn, có một đốm sáng đỏ hiện bên trên, trong tay Ansel tức thì xuất hiện một chiến thương màu đỏ!

Đôi mắt Thiệu Ninh trừng to, tía má ơi! Thì ra kí chủ đại nhân làm cả 3 lựa chọn!

Cậu nhanh chóng mở ra màn hình điều khiển mà mình mới ẩn đi, đối với số liệu của hệ thống, nếu là Thanh Bình, anh tuyệt đối sẽ không ẩn đi màn hình điều khiển, trời biết liệu xảy ra tình huống đặc thù gì không, nhưng đối với Thiệu Ninh vốn trong quá khứ là một người hay tung tăng, nhảy nhót, nếu trong tầm mắt của cậu luôn nổi lơ lửng một cái màn hình điều khiển thì nhìn thế nào cũng không được tự nhiên, nếu không có việc gì cần thiết, Thiệu Ninh có thể ẩn liền ẩn đi! Vậy mà giờ bạn xem đi, ngay cả việc kí chủ đại nhân lấy được cả hai món đồ: trang phục chiến đấu ánh tuyết và chiến thương kỳ lân cậu cũng không biết =.=

—— cái này mà là hệ thống tương lai xịn hả? Không được! Vì kí chủ nhỏ, không thể lại ẩn đi màn hình điều khiển này!

Nhìn trên màn hình xuất hiện một đống thông báo, Thiệu Ninh càng xem càng phấn khích. Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ kỹ năng, chẳng những thu thập được quả nguyên tố, trang phục chiến đấu ánh tuyết cùng chiến thương kỳ lân, còn kiếm được 1000 điểm. Hệ thống cậu đây không kiếm được nhiều điểm số lắm, nhưng 300 điểm cũng đủ cho cậu đi mua một bộ skin! Chẹp! Ờ mây zing gút chóp kí chủ!

"An, em thật là siêu, rất giỏi." Thiệu Ninh vây quanh Ansel, phấn khích không thôi.

Ansel sửng sốt một chút, từ khi bắt đầu có ký ức đến bây giờ, đây vẫn là lần đầu tiên có người khen hắn đó. Môi Ansel hơi cong một chút, duỗi tay một phát bắt được Thiệu Ninh còn đang vui vẻ xoay vòng vòng không ngừng ở giữa không trung, ôm lấy rồi cúi đầu hỏi, "Anh có bao nhiêu điểm?"

"300!" Thiệu Ninh giơ ngón tay hình chữ V thắng lợi, ngón tay của đám mây nhỏ là có thể gập tới gập lui. Cơ thể, cơ thể, cơ thể, một cơ thể cao lớn đĩnh đạt, tuấn mỹ, lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở a a a...... Cậu tới đây!!

Cúi đầu nhìn đôi mắt đang sáng lấp lánh của Thiệu Ninh, Ansel xoa xoa đầu đám mây của cậu, nói, "Không tệ, tôi có mua sẵn rồi."

Giề?

Thiệu Ninh dại ra, ngẩng đầu nhìn Ansel, hắn sờ đầu cậu, giơ tay vẽ một đường trong hư không, bộp! Một viên thuốc liền rơi xuống trên đầu Thiệu Ninh.

Hả? Đó là cái gì?

Thiệu Ninh còn chưa kịp phản ứng, thân thể hình đám mây cũng đã tự động hấp thu viên thuốc kia, chời đậu! Không phải là không nên ăn đồ bậy bạ, đồ không rõ nguồn gốc sao?! Đám mây kiaaaa, vậy mà mày cứ thế lủm luôn rồi?! Đột nhiên trước mắt tối sầm xuống, cậu chỉ cảm thấy thân thể mây trắng của chính mình vặn vẹo một trận, lại mở mắt, Thiệu Ninh chớp chớp mắt, ey, như thế nào lại cảm thấy kỳ kỳ? Cúi đầu, Thiệu Ninh trừng mắt, điu! Đây là tay! Chân! Kéo quần áo, bóp bụng, mềm mại?? Có độ ấm??

Tuy rằng rõ ràng tay chân này thật nhỏ, nhưng, nhưng mà, cái này, đây là thân thể đó! Thân thể con người, một thân thể còn sống nhăn răng!

Cậu đã biến trở lại thành người sao?! QAQ quá hạnh phúc!

Là viên thuốc, chắc chắn là do viên thuốc kia! Viên thuốc mà Ansel cho cậu!

"300 điểm cũng chỉ có thể đổi được một thân thể hình bông hoa, không bằng giữ lại đi, đây là skin thỏ nhỏ, có thể y như ý muốn của anh, biến ra thân thể mà anh muốn, cũng sẽ to ra theo anh, chỉ là không có năng lực công kích hay phòng ngự gì, thuộc tính cũng không cao ——" Ansel nói, đang muốn nói tiếp, hắn đột nhiên dừng lại, có chút hoang mang kéo Thiệu Ninh vào trong lòng ngực, ôm chặt, "Anh làm sao vậy?" Là do phải mặc skin con thỏ nên cậu cảm thấy không thoải mái sao? Tại sao biểu cảm khuôn mặt của cậu lại biến hóa nhanh đến vậy? Đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo là cảm động ứa nước mắt, giây tiếp theo lại là rối rắm, kiên nghị...... Biểu cảm của cậu lúc còn ở trạng thái đám mây cũng đã rất nhiều, mà hiện tại biến thành thỏ, biểu cảm ngay lập tức càng phong phú hơn.

—— kỳ quái, chẳng lẽ hệ thống đều là sinh vật có biểu cảm đa dạng như thế?

Ansel nhíu mi, nghĩ có khi nào đồ vật mua từ cửa hàng kia không thể cho hệ thống dùng?

Thiệu Ninh xuýt xoa, nắm tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Ansel, "An, anh nhất định sẽ giúp em. Mặc kệ em muốn làm cái gì, anh đều nhất định sẽ giúp em!"

——800 điểm có thể giúp Ansel đổi được rất nhiều thứ, nhưng em ấy dùng nó để đổi thân thể cho mình đầu tiên......

Thiệu Ninh nắm chặt nắm tay, cậu nhất định sẽ làm cho Ansel trở thành chàng trai người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, oai hùng, dũng mãnh nhất trong toàn vũ trụ!

Ansel thở phào nhẹ nhõm, không biết có phải vì đang mang skin thỏ con hay không mà trên đầu Thiệu Ninh có hai cái tai thỏ, người cũng nhỏ hơn so với hắn nên khi hắn vòng tay ôm mang lại cảm giác rất thoải mái, ôm cậu khiến hắn cảm thấy thật thư giản, Ansel đem cằm gác trên vai Thiệu Ninh, hơi rũ xuống đôi mắt, hệ thống chuyên trách của hắn quả nhiên thật ngốc, thật ngây thơ, chỉ với 800 điểm nho nhỏ mà đã làm cho cậu cảm động như vậy sao?

—— Gãi đúng chỗ ngứa, khiến cho cậu đối với hắn càng thêm trung thành và tận tâm, xem ra cũng không phải rất khó.

Ansel không tự chủ ôm chặt Thiệu Ninh trong lòng ngực hơn, đây là của tôi. Chỉ thuộc về một mình tôi.

*****

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ kỹ năng, Thiệu Ninh không cho Ansel tiếp tục làm loại nhiệm vụ này, tuy rằng thật dễ dàng kiếm được điểm số từ nó để đổi lấy đồ vật trong cửa hàng, dù thế tính bất ổn của nhiệm vụ quá lớn, nếu không may vớ phải một nhiệm vụ nguy hiểm thì làm sao bây giờ? Tuy rằng Ansel nói không thành vấn đề. Nhưng sau khi Thiệu Ninh xem video chiến đấu của kí chủ trong hồ sơ hệ thống, cậu liền cảm thấy cả người không khoẻ.

Trong video chiến đấu, kí chủ nhỏ của cậu, kí chủ chỉ mới mười tuổi vậy mà, vậy mà dám một người một mình đấu với bốn con quái thú biến dị!! -口-

Kí chủ! Em lợi hại như vậy mà hệ thống nhà em không biết đó!

Cuối cùng tuy rằng kí chủ nhỏ thắng, nhưng mà, cách chiến đấu liều mạng của bé cũng dọa sợ Thiệu Ninh, đối mặt với công kích của hai con quái thú biến dị, kí chủ nhỏ thế nhưng còn có thể kịp xoay người điều khiển nguyên tố, thao túng nguyên tố kim giết chết con quái thú thứ ba, vào lúc hai con quái thú còn lại cách bé chỉ có mấy centimet mới chậm rì rì xoay người, điều khiển nguyên tố đất ném hai con quái thú kia đi!

Vài centimet, chỉ kém VÀI CENTIMET nữa thôi là đầu của kí chủ nhỏ liền bị quái thú dẫm bẹp!

Loại phong cách chiến đấu liều mạng này, Thiệu Ninh bày tỏ, trước kia cậu chỉ là một công dân lương thiện nên chưa từng nhìn qua cảnh đổ máu! Kích thích cỡ này thì vẫn là thôi, chê!

Đương nhiên, là một hệ thống tận chức tận trách, Thiệu Ninh quyết tâm, cậu nhất định sẽ khắc phục chứng sợ máu, nhưng đó là sau khi kí chủ nhỏ trưởng thành, ít nhất cũng phải đợi đến khi ua tuổi pháp định của Tinh tế – mười sáu tuổi!

Hiện tại? Kí chủ nhỏ, trước tiên nhóc phải từ trong cái rừng rậm Chuck này tìm được một nơi ở cố định đã rồi tính tiếp!

"An, tuy rằng huấn luyện lực điều khiển nguyên tố cùng lực tinh thần rất quan trọng, nhưng cũng không nhất thiết phải đi làm nhiệm vụ, phòng huấn luyện kỹ năng có thể giúp em huấn luyện chuyên sâu, hơn nữa khu rừng này cũng có đối thủ thích hợp cho em mà, không nhất thiết phải đi làm nhiệm vụ đúng không? Còn nữa An, em nghe anh nè, không phải cứ đánh đấm thì sẽ trở nên lợi hại, cao thủ đáng gờm chân chính là không đánh mà thắng, là có thể giải quyết ba quân!...... Cái nhiệm vụ sinh hoạt này em cũng có thể đi làm đó. Làm nhiều cũng có rất nhiều điểm số...... Em hiện tại vẫn chỉ là một đứa trẻ, điều quan trọng nhất chính là cơ thể khoẻ mạnh, tiếp theo là làm cho bản thân càng thêm thông minh! Đọc sách thật nhiều! Đúng, còn có chính là...... Kết bạn!......"

Ở nơi rừng Chuck mà không ai dám lại gần, có một đứa trẻ mặc quần áo đen đang chậm rãi đi tới phía trước, mái tóc màu tím đen của bé rất dài, che lấp hơn phân nửa khuôn mặt của bé, còn có một con thỏ có đôi tai lớn, nó chỉ nhỏ bằng bàn tay, đang ngồi xổm trên đỉnh đầu bé, ríu rít nói chuyện, nước miếng bay tứ tung, "...... An, lời nói của anh em có nghe hay không hả? Tóc của em quá dài, cần phải cắt bớt! Êyy, đừng đi về hướng bên kia! Đừng đi bên kia!"

Đứa nhỏ dừng lại bước chân, đem thỏ con đang ngồi trên đỉnh đầu xuống, cúi đầu nhìn, "Làm sao vậy?"

"Hướng bên kia không thể đi!" Thỏ con mặt nghiêm túc.

Bé chỉ nhìn chằm chằm thỏ con, không có cảm xúc gì, nhưng nhìn nhau trong chốc lát, thỏ con lại rụt chân, ho nhẹ một tiếng, không được tự nhiên quay đầu đi, vì sao hiện tại kí chủ nhỏ lại mang đến sức ép lớn như vậy hả, rõ ràng cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, có lẽ nói, đây không hổ danh là BOSS lớn tương lai sẽ hủy diệt thế giới sao?

"Anh không thể nói cho em. Nhưng thật sự là em không thể đi hướng bên kia." Thỏ con lại quay đầu, vẻ mặt nghiêm túc x2 + thành khẩn.

Lão Thực Nhân cứu kí chủ nhỏ rồi lại điên cuồng muốn giải phẫu em ấy đang ở chỗ đó, nếu tiếp tục đi qua đó thì nhất định sẽ gặp ngay tức khắc, lúc này màn hình điều khiển của cậu đang còn đang hiện nhắc nhở kia kìa. Nhưng mà nếu tránh đi thì chắc chắn sẽ không gặp lại. Đúng, nếu trong cuộc đời của kí chủ nhỏ không có lần rẽ sai thứ hai, thì em ấy sẽ không gặp phải phản bội cùng đả kích, em ấy nhất định sẽ rời xa con đường hắc hóa! Hehe. Hơn nữa hiện tại ở lối rẽ đầu tiên, kí chủ nhỏ đã bị cậu dẫn đi hướng khác.

Ansel nhìn thỏ con trong lòng bàn tay, rõ ràng cậu làm ra biểu cảm nghiêm túc như vậy nhưng  một chút nghiêm túc cũng không cảm nhận được, chỉ cảm thấy buồn cười, chậm rãi gật đầu, "Được, tôi đã biết, đi bên này?"

Thiệu Ninh chớp mắt, tuy rằng cậu cảm thấy kỳ quái đối với việc kí chủ nhỏ không tiếp tục truy hỏi, nhưng Thiệu Ninh cũng nhẹ nhàng thở ra, việc em ấy không hỏi kỹ càng thật sự quá tốt.

Thiệu Ninh đang bị đặt ở trong túi thật cẩn thận ghé vào túi bên cạnh, nhìn phía trước, rốt cuộc màn hình điều khiển trước mắt cũng đem nhắc nhở về nhiệm vụ "Thảo dược của Lão Thực Nhân" xoá đi. Tuy rằng nhiệm vụ này có 2000 điểm thưởng, nhưng điểm số có nhiều cũng không quan trọng đối với quá trình trưởng thành của kí chủ nhỏ.

Thiệu Ninh không biết là lúc này, kí chủ Ansel nhà cậu, người đang thật cẩn thận che chở cái túi, đang có tâm trạng rất tốt.

Mà nguyên nhân làm tâm trạng của Ansel tốt rất đơn giản —— Thiệu Ninh không có lừa hắn.

Thật tốt.

Tuy không có nói cho hắn biết suy nghĩ của cậu, nhưng mà cũng không có lừa hắn.

Vậy là đủ rồi.

Sau khi mặc skin của động vật ăn cỏ, Thiệu Ninh dùng móng vuốt nhỏ gãi đầu, hình thái của skin thỏ thật là hố cha, thế mà nửa điểm năng lực công kích cũng không có, còn chưa kể thể chất. Ở nơi rừng rậm nguy cơ bốn phía, nơi nơi đều là thực vật sẽ ăn thịt người, quái thú sẽ gặm người, nếu cậu không biến thành con thỏ liền một bước cũng không thể đi.

—— cậu cực kì nhớ Trái Đất!

"Chờ tôi làm xong nhiệm vụ lại đổi cho anh thứ tốt." Ansel cúi người nói, xoa đầu Thiệu Ninh, tùy ý phất tay, thao túng nguyên tố thành hình rồng lửa đốt sạch cây cổ thụ đang giương nanh múa vuốt trước mắt.

"Không có việc gì." Thiệu Ninh phất tay, tuy không có thân thể khiến cậu chán nản, thân thể vô dụng hiện tại cũng khiến cậu cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng quan trọng nhất vẫn là Ansel.

"Không nên tùy tiện dùng loạn điểm số, tốt nhất là nên tích cóp. Hiểu không?" Thiệu Ninh a.k.a ông cụ non giáo huấn. Căn cứ theo luật hệ thống, trong tương lai nơi phải dùng đến điểm số còn nhiều lắm, nên họ phải dùng nó một cách tỉnh táo. Ông bà xưa nói rất đúng, cần kiệm làm giàu!

Ansel không đáp lời, một bàn tay tiếp tục xoa Thiệu Ninh, bàn tay còn lại thao túng nguyên tố lửa đốt sạch cây cối chắn đường bốn phía.

Nơi này không tồi, có một cái hồ nước, cách đó không xa còn có cây cỏ như bấc đèn đang toả ra mùi hương kỳ dị, đây là một lá chắn thiên nhiên, nếu lợi dụng tốt thì có thể làm phòng ngự.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro