Chương 6 Ăn một nửa giữ một nửa (Thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lưu Ly Túy
Edit: Đồng Đồng

"Tiện nô hầu hạ tiểu chủ tử thay quần áo!"

Thịt béo đã đưa tới cửa, loại này đúng là khẩu vị của hắn, nếu không ăn quả thực là không được.

Tuy nhiên, Lâm Mộ Ngôn cũng không phải là người có tính gấp gáp, hắn thưởng thức luôn luôn tao nhã mà phong cách.

"Vì cái gì mà mẫu thân ta không cho ngươi bỏ thân phận nô lệ?" Đợi Minh Khải Sơn quỳ thay quần áo cho hắn, Lâm Mộ Ngôn hỏi ra những nghi hoặc trước đó.

Lâm Mộ Ngôn không nghĩ tới là, nam nhân thành thục ổn trọng như Minh Khải Sơn lại run rẩy ngửa người ra sau đem hai chân y tách ra, nâng dương vật lên, lộ ra bộ phận riêng tư nhất.

"Bởi vì tiện nô là người của dâm tộc, luật pháp Đại Ung quy định người của dâm tộc từ khi sinh ra đều là nô lệ, trừ phi vì chủ nhân sinh con đẻ cái, chủ nhân có thể trả một khoản tiền chuộc lớn cho hắn thoát thân phận, để dâm tộc nhân làm tiện thiếp."

Chỗ xương chậu Minh Khải Sơn vốn phải bằng phẳng nhưng lại mọc ra một hoa huyệt phấn nộn màu mỡ thịt trai. Bởi vì tầm mắt quá nóng bỏng của Lâm Mộ Ngôn đã khiến nó tràn ra một chút dâm thủy trong suốt.

Làm thế nào mà một nam nhân mạnh mẽ nam tính như vậy lại là người song tính?*
*雙性人 (Intersex): là liên giới tính, trong trường hợp này là người đàn ông có hai bộ phận sinh dục của nam và nữ. Các bạn đọc chương 3 của Bao Bei, mình đã có giải thích. Từ trước tới nay thể loại này luôn được gắn tag là song tính, nhưng nếu các bạn tìm hiểu kĩ sẽ thấy cách dùng từ này rất sai luôn.
Trong này tác giả dùng từ phồn thể, còn từ giản thể là 双性人 nhé.

Như biết Lâm Mộ Ngôn trong lòng suy nghĩ gì. Minh Khải Sơn tiếp tục giải thích thanh âm có chút run rẩy.

"Dâm tộc nhân sống trong Đại Ung rất thưa thớt. Mặc dù đều là người dâm tộc, nhưng cũng chia thành hai nhánh khác nhau, một nhánh có thân hình cao lớn cường tráng tướng mạo nam tính, một nhánh dáng người nhỏ bé tướng mạo ôn nhu như nữ nhân. Bất quá vô luận là nhánh nào thì thân thể đều mẫn cảm dâm đãng, là trời sinh để nam nhân đặt dưới thân."

Nhưng lúc này điều mà Lâm Mộ Ngôn muốn biết là, vì sao thân dưới của Minh Khải Sơn không có một cọng lông.

"Tự mình cạo?"

"Dâm tộc nhân đều là trời sinh Bạch hổ*..." Thân thể của Minh Khải Sơn dần dần đỏ lên, thanh âm trầm thấp khiến tâm của Lâm Mộ Ngôn có chút ngứa.
*Bạch hổ: không có lông.

"Vậy Minh Phong cùng Minh Diệp đều là ngươi sinh?" Câu nói của Lâm Mộ Ngôn khiến Minh Khải Sơn sợ tới mức vội vàng quỳ xuống dập đầu.

"Tiện nô tuyệt đối không dám phản bội chủ nhân, thân thể dâm loạn của tiện nô là thuộc về tiểu chủ tử, tiện nô càng không dám dùng thân thể không sạch sẽ khinh nhờn tiểu chủ tử. Minh Phong là được tiện nô nhận nuôi, Minh Diệp là tiện nô không dám vi phạm nguyện vọng của chủ tử, đem tinh dịch của chính mình dùng dụng cụ rót vào cơ thể của hầu gái mà sinh hạ."

Vậy Minh Khải Sơn vẫn là xử nam? Lâm Mộ Ngôn tuy rằng không cần trinh tiết xử nữ, nhưng mà có nam nhân nào lại không hy vọng tài sản của mình không nhiễm một hạt bụi chờ đợi hắn đến khai bao đâu. Đây quả thực là một kinh hỉ từ trên trời rơi xuống.

Nếu là người song tính, ăn lại có tư vị khác. Lâm Mộ Ngôn quyết định cẩn thận thưởng thức một chút, phải nếm đủ hương vị. Cũng không thể như Trư Bát Giới ăn nhân sâm mà như phí phạm của trời.

"Đứng lên đi! Ta tin ngươi! Đã học quy củ của thị tẩm rồi chứ? Cần ta giáo huấn ngươi?"

"Tiện nô Minh Khải Sơn, 35 tuổi, là người của dâm tộc, dâm... hoa huyệt dâm cùng thí... lỗ đít... đều chờ tiểu chủ tử khai bao. Nơi dâm đãng nhất của tiện nô là vú, âm đế cùng mông... vú của tiện nô... cặp vú rất to và mềm... tiện nô đã từng làm bảo mẫu, từng làm bà vú của tiểu chủ nhân. Tiểu chủ tử chơi đùa vú của tiện nô, tiện nô sẽ càng trở nên dâm đãng, tiểu chủ tử hung hăng đánh hoa huyệt của tiện nô, véo âm đế của tiện nô, lỗ huyệt của tiện nô sẽ phun nước..."

Nói xong lời này, Minh Khải Sơn run rẩy toàn thân như vớt ra từ trong nước, cặp mắt kia vốn dĩ khiến hắn cảm thấy uy nghiêm cùng kiên nghị, giờ phút này lại xuất hiện ánh nước, làm người si mê điên cuồng.

Màn biểu diễn của Minh Khải Sơn lại chọc Lâm Mộ Ngôn có chút yêu thương, tuy rằng đã trưởng thành, nhưng vẫn là chưa bị khai bao bao giờ, ngây ngô lại xấu hổ.

Nhưng theo những gì Minh Khải Sơn nói với hắn thì đều là tưởng tượng đi, Mộ Ngôn có chút hoài nghi Minh Khải Sơn có phải là trời sinh cuồng ngược, có thể dễ dàng đem đau đớn chuyển hóa thành sung sướng. Nếu là thật, thì coi như vưu vật này là vì hắn mà sinh ra.

"Trước bò lên đây, làm ấm chân ta!"

Minh Khải Sơn đem hai chân Lâm Mộ Ngôn ấn vào bộ ngực nóng bỏng của mình, chân đạp lên vú, nơi đó không giống với cơ ngực đầy đặn của nam nhân rèn luyện bắp thịt, mà là vô cùng mềm mại. Núm vú so với nam nhân bình thường lớn hơn rất nhiều, đều theo kịp núm vú của nữ nhân. Lâm Mộ Ngôn dùng ngón chân kẹp núm vú lôi kéo.

Liền nghe thấy nam nhân cao lớn nam tính rên rỉ động tình phát ra.

Lâm Mộ Ngôn một chân duỗi đến hạ thân Minh Khải Sơn, bàn chân dẫm lên dương vật nóng bỏng.

"Dương vật lại rất lớn!"

"Dương vật tiện nô dù có lớn đến mấy, cũng không thể thao nữ nhân, chỉ có thể để tiểu chủ tử dẫm chơi." Dương vật Minh Khải Sơn sớm đã cương cứng từ lúc đi vào, sau đó lại nói nhiều lời làm nhục bản thân, hiện tại lại bị Lâm Mộ Ngôn dẫm chơi, dâm thủy sớm đã tràn ra bừa bãi, dính lên chân Lâm Mộ Ngôn.

Minh Khải Sơn không chỉ hiểu quy củ mà còn thức thời hiểu tình thú, mỗi lần hỏi câu trả lời có thể làm Lâm Mộ Ngôn cảm thấy sảng khoái.

Lâm Mộ Ngôn quơ quơ chân, tay Minh Khải Sơn lập tức ôm trụ chân Lâm Mộ Ngôn, cẩn thận liếm dâm thủy trên chân Lâm Mộ Ngôn bằng đầu lưỡi mềm mại của mình. Lâm Mộ Ngôn nhìn vị trang chủ đại danh đỉnh đỉnh này đem ngón chân của hắn lần lượt ngậm vào trong miệng, khe hở của ngón chân cũng tỉ mỉ liếm, không lưu lại một góc chết nào. Cảm giác muốn chinh phục trong lòng gần như bùng nổ. Dương vật như một khẩu đại bác lớn, có chút chịu không nổi sự câu dẫn của lão dâm đãng này.

"Mang lồn dâm bò lại đây, để ta xem mông của ngươi có thực sự như lời ngươi nói không, nếu không đủ dâm đãng, hôm nay ta phải đánh nát cái mông mập của ngươi."

Vài câu quát mắng của Lâm Mộ Ngôn lại làm hô hấp của Minh Khải Sơn trở nên dồn dập, cánh mũi không ngừng run rẩy, mà ngay cả hai mắt đều đều ươn ướt, điều này càng làm cho Lâm Mộ Ngôn chắc chắn Minh Khải Sơn là thích chịu ngược.

Minh Khải Sơn quỳ trên đùi Lâm Mộ Ngôn, Lâm Mộ Ngôn chỉ tùy tiện hung hãn tát hai cái, cặp mông trắng như tuyết nhanh chóng sưng đỏ, Minh Khải Sơn cả người run lên gắt gao cắn chặt răng, khe hở của mông cùng huyệt dâm tràn đầy dâm thủy.

Chỉ có hai cái tát, liền đau như bị tra tấn, vậy mà lại nhạy cảm như vậy, Lâm Mộ Ngôn hoài nghi nếu hắn lại tát vài cái nữa chỉ sợ Minh Khải Sơn sẽ đem bắn ra.

"Ngươi dùng thuốc?"

"Hồi tiểu chủ tử... trời sinh... tiện nô.... chính là trời sinh để tiểu chủ tử chơi đùa, từ khi sinh ra liền vì tiểu chủ tử mà nuốt dương vật... khai bao."

Minh Khải Sơn dùng hết toàn bộ ý chí chống lại khoái cảm, cắn chặt răng kiềm chế tiếng rên rỉ dâm đãng tràn ra khỏi miệng, bởi vì Minh Khải Sơn không biết sở thích của Lâm Mộ Ngôn, thân thể của y dâm đãng, nếu chủ tử thích chơi nhẹ nhàng y lại như ăn xuân dược biến thành chó mẹ, chỉ sợ sẽ chọc chủ tử chán ghét.

Lâm Mộ Ngôn cũng sẽ không hảo tâm nói cho y biết, chính hắn quả thực đã yêu chết bộ dạng hiện tại này. Lúc là chủ nhân gia đình, lại có lúc là thân thể dâm loạn, rõ ràng đâm đãng tới cực điểm, lại lộ ra bộ dạng chịu đựng giữ gìn trinh tiết.

Lâm Mộ Ngôn không chịu nổi nữa, túm lấy tóc của Minh Khải Sơn, côn thịt hướng ngay miệng y đâm vào.

Miệng Minh Khải Sơn còn rất non nớt, nhưng vì lòng trung thành, tận lực mở lớn miệng, cố nén cảm giác muốn nôn mửa, chủ động đem côn thịt của Lâm Mộ Ngôn ngậm càng sâu hơn.

Nhìn một nam nhân cường tráng thành thục cam tâm tình nguyện nuốt côn thịt của hắn vào miệng, vì lấy lòng hắn để hắn đạt được khoái cảm, hơn nữa nước mắt đã tràn ra, hô hấp cũng khó khăn.

Khẩu giao có thể dạy dỗ sau, Lâm Mộ Ngôn cũng không định bắn vào trong miệng Minh Khải Sơn, sau khi hưởng thụ một lát liền rút ra. Nếu một phát đút hết vào miệng của nam nhân này, côn thịt của hắn kích cỡ đại bác sẽ rất lâu ra, thế nào cũng đem Minh Khải Sơn đụ hỏng.

Thật vất vả mới có người có bộ dáng hợp với sở thích của hắn, hơn nữa còn là người hiểu quy củ, cũng không thể để lần đầu tiên liền đụ hỏng, sau này liền không thể chơi nữa.

"Miệng dâm của tiện nô vô dụng, không thể hầu hạ tiểu chủ tử xuất tinh, xin tiểu chủ tử hung hăng trừng phạt tiện nô."

"Tiểu chủ tử, chủ tử của ngươi chỗ nào nhỏ? Cái miệng lớn dâm đãng của ngươi lại ngậm không ngừng." Lâm Mộ Ngôn đem khẩu đại bác của mình đánh lên mặt Minh Khải Sơn, khiến nam nhân kiên nghị thở dốc, toàn thân đều đỏ.

"Vâng! Chủ tử rất lớn, tiện nô miệng vô dụng, ngậm không được."

"Bò tới cạnh ta nằm xuống, tự mình bẻ mông dâm ra, ta phải dùng đại côn thịt phá trinh lỗ đít của ngươi!"

——————————————————
Ta có dựa trên bản gốc tiếng trung mà trans, không nhiều vì ta vẫn đang thuộc dạng gà mờ thôi. Nhưng chủ yếu vẫn dựa trên hai bản convert của hai bạn kia mà edit.
Xưng hô thì ta sẽ để hắn - y từ chương này, mấy chương trước đó sẽ sửa sau.
@dongdong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro