Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: @phomaivasuamilo

Tiểu Vương cẩn thận quan sát mặt Tô Bạch một phen, phát hiện hắn lớn lên thật sự thực tuyệt, nếu là đem tóc mái một phần buông xuống phối hợp với ngũ quan vốn có thì lực mị hoặc rất lớn, cực kỳ giống yêu tinh trong bóng tối .

Nếu là đem tóc mái vuốt về phía sau thì lộ ra cái trán lán bóng cùng chân mày xinh đẹp, ngũ quan sẽ thêm mấy phần anh khí, giống như các vương tử ưu nhã .

Tiểu Vương nghĩ nghĩ quyết định vẫn là đem tóc mái vuốt về phía sau, đồng thời miệng nhịn không được cảm thán một câu "Tô ca ,làn da anh thật tốt a!"

Loại lời nói này Tô Bạch đều nghe thành thói quen, nghe vậy cười không nói chuyện.

Nhưng mà một cái nụ cười này lại làm thầy tạo hình ngây người, ngơ ngác nhìn hắn một lúc lâu.

Tô Bạch cúi đầu chơi di động, bạn học thời cao trung Hạ Tuấn Sinh đang ở WeChat điên cuồng oanh tạc hắn.

【 Tiểu Bạch Bạch cậu có ở đó không? 】

【 tiểu tử cậu cư nhiên tham gia tam kim thưởng lần này! Cậu cư nhiên muốn tận mắt nhìn nam thần của tớ ! Tớ muốn chữ ký của Lộ Thần! Nhất định nhất định phải giúp tớ lấy a! 】

Tô Bạch hồi đáp【 Lộ Thần? Là Lục Văn Tông sao? 】

Tha thứ cho hắn có điểm kiến thức hạn hẹp, hắn trước kia thật sự không chú ý tới giới giải trí.

Sở dĩ biết Lục Văn Tông vẫn là bởi vì vị này là nam thần toàn dân, mỗi ngày có đủ người ở bên tai hắn nhắc mãi, nói cái gì Lục Văn Tông cực kì đẹp trai đã vậy diễn xuất của hắn xuất quỷ nhập thần nên càng nổi tiếng, cho nên fans thích kêu Lục Văn Tông là Lộ Thần, như vậy hắn mới nhớ kỹ.

Tuy là như thế, ở trong ấn tượng của hắn tên của Lục Văn Tông cùng mắt hắn thật không khớp.

【 Nhất định giúp tớ! Phải viết là chúc mừng Tuấn Sinh một đêm phất nhanh, đi lên đỉnh cao nhân sinh là được! 】

Tô Bạch khóe miệng kéo xuống【 Cậu yên tâm, nếu không có tớ cũng sẽ tự mình làm một cái kinh hỉ cho cậu, bảo đảm thật sự giống nhau như đúc. 】

Buông di động, Tô Bạch đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

Nếu hắn nhớ không lầm nói, người trong sách hắn tự mình lái xe đâm chết tên là Lục Văn Tông......

Ngọa tào!

Trong lòng Tô Bạch tức khắc trào ra một cổ phẩn nộ khó có thể miêu tả.

Đó là một mạng người sống sờ sờ mạng a! Còn là nam thần của bằng hữu, chỉ vì nguyên nhân buồn cười như vậy lại bị "hắn" đâm chết? Tuyệt đối không thể dựa theo cốt truyện !

Hắn nhanh chóng lên mạng tìm kiếm hình ảnh của Chiêu Hi, trước tiên muốn xem nhiều ảnh chụp của nữ chủ để tránh đột nhiên nhìn người thật lại xuất thần.

Mang theo tâm tình khẩn trương Tô Bạch tìm tòi về Chiêu Hi, tốt nghiệp trường sân khấu điện ảnh hàng đầu nước .

Chiêu Hi này trong ảnh xác rất có khí chất, nhưng cũng chỉ có thể xem như tiểu mỹ nữ, so với cái minh tinh cùng độ tuổi thì không bằng.

Mặc dù lý trí cảm thấy cô ta không xuất chúng nhưng phản ứng đầu tiên của Tô Bạch vẫn là cảm thấy cô ta thực đẹp, thẳng đến khi hắn bỗng nhiên hoàn hồn lý trí chiếm thượng phong, lúc này mới chân chính thấy rõ nữ chủ trông như thế nào.

Tóc của Chiêu Hi buột cao, lộ ra khuôn mặt trắng nõn, dáng người cô ta tinh tế ,cổ thon dài, ngũ quan dễ coi.

Tô Bạch nhìn một hồi nhiêu này bức ảnh, càng xem càng cảm thấy bình ổn.

Hô, hắn nhẹ nhàng thở ra, xem ra hắn đánh cuộc chính xác, nhìn nhiều ảnh chụp xác thật có thể miễn dịch.

Chờ đến chính thức buổi tiệc, nhìn thấy người thật, nếu khi đó có rơi vào mị hoặc của nữ chủ hắn cũng sẽ chậm rãi hoàn hồn.

Tiểu Vương đang làm tạo hình, cúi đầu vừa lúc thấy bức ảnh này, nhịn không được cảm thán "Chiêu Hi thật là đẹp mắt a, tôi làm tạo hình cho nhiều minh tinh như vậy vẫn là cảm thấy bàn về giá trị nhan sắc, khí chất ở các nữ minh tinh cô nàng này hẳng là đứng đầu .

Vừa nghe lời này, Trương Nhiêu bên cạnh tức khắc như tìm được tri kĩ "Đúng không! Đừng nhìn ngũ quan cô ấy không tính thật đẹp nhưng ghép vào cùng nhau chính là vừa vặn tốt."

"Theo tôi thấy mặt cô ấy hẳn là vô luận nam nữ già trẻ đều cảm thấy đẹp."

Lời này của Tiểu Vương vừa nói ra liền thấy Trương Nhiêu dùng ánh mắt cổ quái liếc mắt nhìn Tô Bạch một cái.

Thấy hai người đồng thời nhìn qua, Tô Bạch quyết định vì chính mình đánh vỡ cốt truyện gia tăng bộ phận lợi thế.

Vì thế hắn bĩu môi, "Không khoa trương như vậy"

Tiểu Vương cùng Trương Nhiêu đồng thời chậc một tiếng, ngay cả trợ lý tiểu Triệu bên cạnh cũng lại đây vỗ vỗ bả vai Tô Bạch, vẻ mặt lời nói thấm thía "Tô ca không phải em nói anh không có mắt nhưng anh nên đi đến bệnh viên khám mắt đi à "

Thấy những người khác đều tán đồng, Tô Bạch cũng không ngại, trong tay quay tròn bàn hạt châu.

Xung quanh người yêu thích nữ chủ rất nhiều bọn họ đều muốn lôi kéo cho càng nhiều người kể cả hắn cũng thích nữ chủ, có thể phát huy được bao nhiêu tác dụng liền xem ý trời .

Đêm đó, mỗi năm một lần tam kim thưởng chính thức bắt đầu.

Chổ hội trường này tương đối lớn, bố trí hết sức hoa lệ phi thường náo nhiệt. Người chủ trì an bài vị trí cho Tô Bạch thực không tồi, trước mặt là bục trao giải cũng là vị trí trung tâm ,chung quanh đều là các minh tinh hạng nhất.

Tô Bạch tây trang giày da ngồi chỗ ngồi của mình, nhất cử nhất động đều quý khí ưu nhã, mặc dù ở giữa một đám minh tinh nhưng giá trị nhan sắc cũng là hạc trong bầy gà, ngay cả người quay phim cũng dị thường thiên vị hắn thường xuyên cho hắn lên màn ảnh.

Mà mỗi khi màn hình lớn xuất hiện mặt Tô Bạch, hiện trường người xem đều nhịn không được kinh ngạc cảm thán ra tiếng, ngay sau đó chính là dời non lấp biển vỗ tay, ngay cả phát sóng trực tiếp đều bị điên cuồng spam.

Cái loại nghĩ thức trao giải dài dòng trôi qua một lúc, bây giờ sắp ban phát giải thưởng người mới có sức ảnh hưởng nhất .

Tô Bạch ngoài mặt duy trì vẻ mặt bình ổn, nội tâm bắt đầu tính toán.

Kỹ thuật diễn lần này của hắn không lấy được giải thưởng, nếu hắn nhớ không lầm năm nay giải thưởng là vào trong tay nữ chủ .

Mà nữ chủ ngồi ở sau hắn cách đó không xa, từ nãy đến giờ Tô Bạch luôn mạnh mẽ nhịn xuống tầm mắt chính mình, chính là sợ bị màn ảnh phát sóng trực tiếp bắt được, hắn hiện tại một chút liên quan đều không muốn cùng nữ chủ dính đến .

Một hồi chờ nữ chủ lên đài nhận thưởng lúc đó hắn sẽ nhìn cô ta một cái, có hay không một phen đánh vỡ định luật nhất kiến chung tình.

Thực mau, thanh âm kích động của hai vị khách quý trên đài được mời đến trao giải vang lên khắp cả khán phòng.

"Người mới đạt được giải chính là...... Chiêu Hi!"

Hai chữ Chiêu Hi phát ra , toàn trường trong nháy mắt vang lên tiếng vỗ tay như sấm, đủ để thấy độ nổi tiếng ngời ngời của Chiêu Hi .

Tô Bạch cũng lễ phép vỗ tay giống như bao minh tinh khác xung quanh, quay đầu lại quang minh chính đại đem ánh mắt nhìn về phía Chiêu Hi, trái tim chậm rãi buộc chặt.

Thành công hay thất bại quyết định ở đây !

Đêm nay Chiêu Hi ăn mặc một bộ váy dài màu đỏ thấp ngực, tóc màu đen sóng cuộn , xoăn rũ xuống đầu vai trắng như tuyết của cô nàng ,cô nàng giơ tay nhấc chân đều có mị lực phát ra , ở trước tiếng hoan hô của toàn hội trường tự tin hướng đi lên trên đài.

Tô Bạch nhìn đến một khắc kia của Chiêu Hi đột nhiên hoảng hốt, mơ hồ cảm thấy người trước mắt quả thực giống như tiên nữ hạ phàm, đẹp đến không gì sánh được.

Trông thấy nữ chủ từng bước từng bước càng đi gần về phía hắn, trái tim Tô Bạch khẩn trương, bùm bùm kinh hoàng, ánh mắt gắt gao dính ở trên mặt nàng như thế nào cũng dời không ra.

Thời điểm Chiêu Hi đi ngang qua bên cạnh hắn, đột nhiên quay đầu đem ánh mắt dời về phía Tô Bạch, đối với hắn nở rộ một nụ cười vô cùng vũ mị .

Vốn nên là hình ảnh kinh diễm, Tô Bạch lại bỗng nhiên sửng sốt, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác không thích hợp ,đại não tiềm thức nói cho hắn trước mắt mặt không đẹp như vậy .

Đầu hắn giống như bị một chậu nước lạnh xối xuống , suy nghĩ nháy mắt hoàn hồn.

Giây tiếp theo,trong mắt Tô Bạch mị hoặc của Chiêu Hi dần yếu ớt, thực mau liền hoàn toàn biến mất không thấy.

Hai người đối diện nhìn nhau trong nháy mắt đã bị vô số màn ảnh chụp được, Tô Bạch quay lại đầu tránh đi tầm mắt, yên lặng vỗ tay, kìm nén không được nội tâm kích động.

Hắn thành công! Đoạn cốt truyện này quả nhiên bị hoàn toàn suy yếu!

Tô Bạch tâm tình khẩn trương cả ngày rốt cuộc cũng thả lỏng lại.

Nhưng mà một màn đối diện mỉm cười vừa nãy đã bị vô số phát sóng trực tiếp bắt được, Weibo đã muốn hoàn toàn sụp đổ .

【 Tô Bạch Chiêu Hi đối diện thế kỷ 】 này Weibo hoả tốc bò lên trên hot search, nhiệt độ thậm chí áp đảo lễ trao giải lần này, điều này khiến cho vô số fan cp cuồn cuộn xuất hiện .

Chiêu Hi và Tô Bạch chính là hai minh tinh mới nổi trong khoảng thời gian gần đây cả hai đều có giá trị nhan sắc cao vốn dĩ hai người không hề quen biết đột nhiên đối diện thậm chí mỉm cười với nhau, không thể nghi ngờ đó chính là thả một quả bom xuống đầu fan của cả hai bên, thực mau liền lan rộng ra khắp nơi, ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng bị rất nhiều fans cùng người qua đường điên cuồng spam.

"Ngọa tào đây là cái giá trị nhan sắc thần tiên gì đây !!"

"Chiêu Hi cũng quá xinh đẹp! Rốt cuộc có thể tìm được nữ minh tinh có thể xứng đôi với Tô Bạch ! Gần đây các người mới giá trị nhan sắc cũng quá cao."

"Rõ ràng ca ca nhà tôi cùng nữ nghệ sĩ mắt đi mày lại, tôi một chút ghen ghét cự nhiên đều không có , chỉ muốn hô to hai người hãy bên nhau!"

Mượn cơ hội này cp " Thục Tất " chính thức ra đời, siêu thoại một khi xuất hiện liền ồn ào huyên náo được cả vạn fans, trường hợp này chấn động fan toàn bộ giới.

Trên đài Chiêu Hi đang phát biểu cảm nghĩ đoạt giải , ánh mắt thường xuyên đảo qua khu vực Tô Bạch , Tô Bạch vừa rồi không thất thố, khẽ nâng cằm mặt biểu tình vô cảm nhìn nàng.

Tô Bạch ngũ quan vốn là lạnh lùng , thời điểm mặt lạnh càng làm người khác không dám tiếp cận.

Thấy thần sắc hắn thanh lãnh, chút nào cũng không giống bộ dạng bị nàng mê hoặc , Chiêu Hi thần sắc không đổi, ánh mắt lại rất có hứng thú.

Gọi Tô Bạch phải không? Lớn lên cũng thật soái a, có thể ở dưới mị lực của cô lại bảo trì bình tĩnh cùng đám đàn ông ngoài kia một chút cũng không giống nhau, lại nghe nói gia thế cũng thật không tồi.

Nếu là hắn chủ động tới đến gần chính mình cũng không phải không thể cho hắn một cơ hội.

Kế tiếp hết thảy cứ theo lẽ thường, tạm thời không cần lo lắng bị cốt truyện chi phối ,cơ thể Tô Bạch căng chặt dần dần thả lỏng, cơn buồn ngủ kéo đến .

Bất quá hắn cũng không có khả năng trước mặt phát sóng trực tiếp mà ngủ được , cố gắng khiến tinh thần tỉnh táo mà nhìn chằm chằm trên đài, suy nghĩ lại không biết bay tới nơi nào.

Lễ trao giải hậu kỳ, rốt cuộc cũng đến phần công bố giải thưởng quan trọng nhất đêm nay, niên độ ảnh hưởng lớn nhất nền điện ảnh .

Tô Bạch còn có chút thất thần, đột nhiên cảm giác toàn hội trường trở nên yên tĩnh.

Hắn theo bản năng ngẩng đầu, ánh đèn chuyển tối trên đài truyền đến thanh âm giày da đạp trên mặt đất gạch , thanh âm kia dị thường rõ ràng, một chút một chút phảng phất dường như tiến vào trong lòng người , làm toàn trường đều nhịn không được an tĩnh lại.

Thân hình người đàn ông cao lớn từ bóng tối đi ra, tây trang giày da không chút cẩu thả, trời sinh tự phụ đến tận xương cốt, nửa khuôn mặt hắn bao phủ ở trong bóng tối , sáng tối đan xen càng trông thấy hình dáng sắc bén, ánh đèn rọi xuống rốt cuộc Tô Bạch cũng thấy rõ mặt của người đó .

Ý nghĩa của giá trị nhan sắc tuyệt đối bị nghiền áp, lộ ra gương mặt thần ma đan xen ,đôi mắt giống như biển sao đặc sệt , hình dáng sạch sẽ lưu loát, đuôi mắt hẹp dài, vốn diện mạo nên là quá mức yêu diễm tinh xảo lại nhìn xuống nửa khuôn mặt, môi mỏng sắc bén khiến cho khuôn mặt trở nên trung hòa làn da tái nhợt làm hắn thoạt nhìn tương đương lương bạc(?)

Trong nháy mắt người xem tại hội trường bộc phát vang lên tiếng đinh tai nhức óc ,tiếng vỗ tay khoa trương vang lên khắp nơi, toàn bộ hội trường thiếu chút nữa nổ tung nồi, hình thành âm thanh này thật lớn so với những nghệ sĩ tiền bối lâu năm có hơn chứ không kém .

Không riêng gì người xem, ngay cả không ít minh tinh mặt lộ ra vẻ sùng kính, đứng lên vì hắn mà vỗ tay.

Không biết ai trước khởi đầu trước, toàn trường người xem tê tâm liệt phế cùng kêu lên hô lớn: "Lộ Thần! Lộ Thần!"

Lỗ tai Tô Bạch thiếu chút nữa bị chấn điếc, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm lên trên đài, nhìn người đàn ông kia công bố người nhận giải thưởng ,giọng trầm thấp thấm đến trong xương cốt.

Hắn chính là Lục Văn Tông? Không hổ là nam thần toàn dân, mặt cũng quá nghịch thiên đi!

Nói thật Tô Bạch xem như nhan cẩu(?), chẳng qua bởi vì chính mình lớn lên đẹp nên những người hắn để vào mắt không nhiều, cho nên ngày thường cũng không có cảm giác gì

Giờ phút này nhìn Lục Văn Tông, lần đầu tiên hắn hoàn toàn chịu phục trước giá trị nhan sắc của người khác, cái danh đại soái ca này thật không thể bàn cãi ,cũng khó trách trong sách nữ chủ lại trước mặt nam chủ khen Lục Văn Tông lớn lên soái, chính hắn cũng muốn khen kia là.

Cũng vì lý do buồn cười này nam chủ cư nhiên lại lái xe đem người đâm chết, Tô Bạch quả thực muốn mắng người.

Càng khoa trương chính là, vị đại soái ca này chết cũng chỉ là do tình cảm của nam nữ chủ xúc tác, hai người bởi vì chuyện này tương ái tương sát, sau đó không bao lâu liền ở bên nhau.

Tô Bạch nhịn không được líu lưỡi, hắn thật không biết vì cái gì chính mình rõ như ban ngày đâm chết người nhưng lại sống yên yên ổn ổn không hề có bất cứ chuyện gì ? Cái tình tiết tiểu thuyết này cũng quả thực không có logic.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro