Chương 23: Đứa trẻ hư 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dựa vào thư từ để suy đoán viện phúc lợi có ma, thì chưa đủ chứng cứ.

Diêm Tục mới chỉ hỏi Người cá một câu, hai câu còn lại có thể hỏi Người cá và nghiệm chứng suy luận viện phúc lợi có ma.

Nhưng nếu Người cá chứng thực suy đoán, rất có thể ma quỷ sẽ được cụ thể hóa.

Thông tin trước mắt bọn bọ có được còn quá ít. Nếu ngày đầu tiên đã cụ thể hóa quỷ, mấy ngày sau càng khó.

Phó trưởng Trần thấy mọi người muốn nói lại thôi: "Ban quản lý chưa bao giờ bán hàng hai giá, mọi người muốn nói gì cứ nói thẳng, có ý tưởng gì thì thảo luận cùng nhau. Nơi này không phải thế giới đáy biển, mọi chuyện không cần đợi ban quản lý chỉ huy."

Nếu phó trưởng Trần đã nói vậy, một người cũ khoảng 40 tuổi phát biểu ý kiến, chắc là đội trưởng đoàn đội nào đó. Tiếu Dao từng giới thiệu qua với Lâm Gia, người này có biệt danh là Trương khoai tây, từng có va chạm với đoàn đội đao nhọn.

Trương khoai tây suy đoán viện phúc lợi Nghi Nhạc giở trò quỷ: "Nếu viện phúc lợi thật sự có quỷ, mà nước mì là 'Nó là bé gái hư, nó không được ngủ', liệu 'bé gái hư' có phải là quỷ tại viện phúc lợi Nghi Nhạc?"

Hắn bổ sung: "Nước mì không nói bé gái hư còn sống, chỉ nói bé gái hư không thể ngủ. Quỷ thì ngủ sao được? Nếu bé gái hư chính là quỷ, trực tiếp hỏi chẳng khác nào sẽ cụ thể hóa Boss cuối. Tôi cảm thấy nên chờ một chút xem sao, ít nhất là tìm thêm được một số manh mối khác rồi hẵng quyết định có nên cụ thể hóa bé gái hư hay không."

Tuy rằng Tiếu Dao nhìn Trương khoai tây không vừa mắt, nhưng mà hắn và Trương khoai tây suy nghĩ giống nhau. Đa số người ở đây đều nghĩ như vậy.

Nước mì chỉ có 'bé gái hư'. Quá rõ ràng, 'bé gái hư' chính là mấu chốt của nước súp, mà mấu chốt đồng nghĩa với khó khăn. Nếu hỏi Người cá viện phúc lợi có quỷ hay không, cụ thể hóa Boss cuối ngay giai đoạn đầu, chỉ làm tăng độ khó tìm kiếm nước súp.

Trương khoai tây nói xong thì liếc Diêm Tục một cái, phát hiện Diêm Tục không hé răng, hắn như được khẳng định, tiếp tục nói: "Không bằng chúng ta xác minh gián tiếp từ ngách khác."

Người mới lắp bắp hỏi: "Như thế nào... Như thế nào là xác minh gián tiếp?"

Trương khoai tây liếc người mới, không muốn giải đáp, hắn tiếp tục phân tích: "Tuy rằng nước mì chỉ đề cập 'bé gái hư', nhưng nơi này là viện phúc lợi, viện phúc lợi nhắc đến ma quỷ, khả năng cao nước súp liên quan đến việc bé gái hư gặp chuyện gì đó tại viện phúc lợi."

Nếu hỏi người cá về việc bé gái hư đã gặp chuyện gì ở viện phúc lợi, nếu nhận được đáp án khẳng định, là có thể gián tiếp xác minh, bé gái hư chính là ma ở viện phúc lợi.

Đoàn đội Trương khoai tây cúi đầu cân nhắc một chút: "Gặp chuyện... Có thể ngược đãi không nhỉ?"

Viện phúc lợi ngược đãi trẻ em không phải là tin tức mới mẻ.

Trương khoai tây nói: "Có thể hỏi cái này."

Nói xong hắn nhìn về phía những người khác: "Mọi người cảm thấy thế nào?"

Các người cũ khác không có ý kiến, các người mới còn đang ngơ ngác. Diêm Tục cười khẽ, giải thích: "Hỏi Người cá viện phúc lợi có hành vi ngược đã hay không. Nếu Người cá đáp có, không phải là gián tiếp xác minh, bé gái hư từng gặp chuyện không tốt? Từng bị ngược đãi, thêm đống thư này, gián tiếp chứng minh bé gái hư bị ngược đãi đến chết, biến thành ma ám khiến viện phúc lợi không thể không tìm sự giúp đỡ từ bên ngoài."

Người mới bừng tỉnh đại ngộ, "Cảm... Cảm ơn đội trưởng Diêm."

So với những người khác, không ngờ Diêm Tục càn rỡ không kiềm chế viết hết lên mặt, lại là người duy nhất giữa đám người ở đây chịu giải thích cho người mới hiểu.

Trương khoai tây nói: "Nếu đội trưởng Diêm đã nói như vậy, kế tiếp sẽ hỏi Người cá viện phúc lợi có hành vi ngược đãi hay không nhé."

Hắn nhìn lướt qua mọi người, cơ bản không có ai ý kiến.

Trừ... Lâm Gia.

Lâm Gia không nói gì, tiếp tục tìm kiếm tư liệu, cũng không tham dự cuộc thảo luận. Điều này làm Trương khoai tây hơi khó chịu. Hắn vốn kết thù với đao nhọn, mà Lâm Gia và Tiếu Dao vẫn luôn đi bên nhau, hắn tự động mặc định Lâm Gia là người đao nhọn.

Hắn bất mãn hỏi: "Cậu còn vấn đề gì hả?"

Lâm Gia lườm Trương khoai tây. Trương khoai tây bị Lâm Gia nhìn chằm chằm đến mức hoảng hốt, vội vàng lôi danh tiếng hai quản lý ra bảo kê cho mình: "Đội trưởng Diêm và phó trưởng Trần nói rồi. Nếu có vấn đề gì thì nói thẳng, mọi người cùng nhau bàn bạc."

"Không có." Lâm Gia nói.

"Thế thì thất thần gì nữa." Trương khoai tây nói, "Đi hỏi Người cá đi."

Đoàn người ùa vào phòng hồ sơ như thủy triều, rồi lại rời đi như thuỷ triều.

Tiếu Dao đi đến bên Lâm Gia: "Anh Gia."

Hắn tốt xấu từng cùng Lâm Gia vượt qua một Bụng cá, chính mắt hắn đã thấy biểu hiện của Lâm Gia. Hắn không yên tâm hỏi: "Anh ý tưởng khác?"

"Không có." Lâm Gia thật sự không có ý tưởng nào khác.

"Vậy vừa nãy..." Tiếu Dao dừng một chút, "Để làm gì?"

Lâm Gia nhàn nhạt: "Tìm liên hệ."

Tiếu Dao: "Cái gì liên hệ?"

Lâm Gia không dừng chân, đi theo mọi người đến chỗ Người cá: "Kể cả viện phúc lợi có hành vi ngược đãi, kể cả viện phúc lợi có ma quỷ, tại sao người bị ngược đãi hóa thành quỷ báo thù bắt buộc phải là bé gái hư."

Lâm Gia chất vấn cực kỳ giống cấp trên chất vấn cấp dưới, Tiếu Dao ngẩn người nói: "Bởi vì nước mì..."

Nói được một nửa, Tiếu Dao im miệng.

Có liên hệ gì đâu? Bởi vì nước mì có bé gái hư?

Đáp án của Người cá căn bản không thể gián tiếp xác minh. Mọi người hỏi thế cũng bằng không, thậm chí vô cùng có khả năng đoán lệch nước súp chính xác.

Tiếu Dao hạ giọng: "Anh Gia, anh cảm thấy ma và bé gái hư không liên quan với nhau."

"Tôi không nói như vậy."

Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đi tới chỗ Người cá. Lâm Gia không đối thoại tiếp cùng Tiếu Dao. Lâm Gia không có ý kiến gì với phân tích của Trương khoai tây. Khi không có manh động khác, Trương khoai tây hỏi như vậy không sai. Chỉ là cậu không thích mắc lỗi, càng không thích người đi lối rẽ mà mắc sai lầm.

Người cá ở dưới bóng cây, bóng đổ trên người nó chia cắt ánh nắng rõ ràng.

Nó nhếch miệng nhìn mọi người, chờ đợi mọi người đặt câu hỏi.

Đây là câu hỏi thứ hai hôm nay, thuộc câu hỏi an toàn. Trương khoai tây lớn gan trực tiếp hỏi: "Viện phúc lợi có hành vi ngược đãi không?"

Vấn đề này không có chủ thể, tránh cho cụ thể hóa.

Cái này làm Người cá rất là khó chịu, biểu tình âm trầm: "Không."

"Không có..."

Trương khoai tây ngây ngẩn nhìn Người cá, những người khác cũng ngây ngẩn nhìn Người cá.

Bọn họ đi đặt câu hỏi với tâm thế sẽ nhận được đáp án khẳng định. Ai ngờ nhận được đáp án phủ định, hoàn toàn thoát khỏi dự liệu của bọn họ.

Suy đoán bị cắt ngang, mọi người đần người tại chỗ, nhất thời không biết nên làm gì. Viện phúc lợi không ngược đãi, thế viện phúc lợi có ma là như thế nào.

Thật sự có ma à?

Nhưng vấn đề này không thể tùy tiện hỏi, vạn nhất đang không quỷ cụ thể hóa ra ma, mất nhiều hơn được.

Tiếu Dao trầm mặt: "Không hổ là tầng mây ba sao, đúng là không đơn giản như vậy."

Lâm Gia xoay người định đi, Tiếu Dao đoán là Lâm Gia muốn đi tìm đầu mối mới. Đúng lúc này, giọng Diêm Tục vang lên.

Hắn hỏi câu hỏi an toàn cuối cùng của ngày hôm nay: "Thư xin giúp đỡ là viện trưởng viết đúng không?"

Lâm Gia dừng bước, Tiếu Dao dừng theo.

Mọi người hít một hơi, không ngờ Diêm Tục trực tiếp hỏi, đã thế câu hỏi còn có chủ thể. Một viện phúc lợi nghi ngờ có quỷ, viện trưởng viện phúc lợi bị cụ thể hóa, ngẫm lại cũng là một npc khó có thể chống lại.

Tiếu Dao chậc một tiếng.

Nếu người đặt câu hỏi không phải Diêm Tục, Tiếu Dao chắc cú phải chửi cái thằng dám tự tiện hỏi. Nhưng người này là Diêm Tục.

Hắn có một khẩu súng.

Tiếu Dao bắt nạt kẻ yếu – im re.

Trên mặt hầu hết người cũ đều tỏ ý không tán đồng, người mới hoảng sợ. Chỉ có phó trưởng Trần và Lâm Gia biểu tình đạm nhiên, chờ Người cá trả lời.

Người cá đáp: "Đúng."

Lâm Gia nhìn từ xa. Hình như Diêm Tục muốn hỏi thêm, bị phó trưởng Trần quát một câu mới nhún nhún vai.

Nếu đã hết ba câu hỏi, mọi người liền tránh xa Người cá, miễn cho đối thoại vô ý trở thành câu hỏi cho Người cá trả lời.

Ngoài trời nắng to, mọi người dứt khoát đi vào đại sảnh chính diện lầu một chờ viện trưởng xuất hiện.

Lâm Gia luôn đứng sau đám người. Tiếu Dao cũng đi theo đứng cuối cùng, hắn nói thầm: "Diêm Tục còn muốn hỏi cái gì?"

Hiển nhiên Tiếu Dao cũng thấy Diêm Tục muốn hỏi tiếp.

Lâm Gia nhàn nhạt nói: "Đầu óc viện trưởng có bình thường hay không."

Tiếu Dao vỗ trán: "Ừ ha."

Tất cả phỏng vấn của bọn họ cần thành lập trên cơ sở tinh thần viện trưởng bình thường, nhưng số lần đặt câu hỏi an toàn hôm nay đã dùng hết, không ai sẽ mạo hiểm mạng sống hỏi thêm một vấn đề.

Vậy thì, viện trưởng bị cụ thể hóa sắp xuất hiện có bình thường hay không?

Tiếu Dao hơi hoảng trong lòng, cứ cảm thấy viện trưởng sẽ không làm mọi người sống yên ổn.

Mặt trời nắng chói chang, mặt đất bị nướng đến nóng hổi, mèo chịu không nổi, chạy vào đại sảnh trước một bước. Người trong đại sảnh đều đang chờ viện trưởng, lúc nó đi vào, mọi người đều nhìn nó.

Mèo chột dạ không dám vào, mắt trông mong mà chờ Lâm Gia đi tới.

Mong ngôi sao mong ánh trăng, cuối cùng cũng mong được Lâm Gia tới. Trần nhà bỗng truyền đến âm thanh 'cộc cộc cộc'.

Mèo sợ tới mức nhảy phắt tới bên chân Lâm Gia. Biểu cảm mọi người cực kỳ căng thẳng. Tiếu Dao nhìn Lâm Gia, rồi ngửa đầu nhìn trần nhà.

Hắn nghĩ đến một vấn đề. Vô luận đầu óc viện trưởng có bệnh hay không, đối với mọi người mà nói đều là trí mạng.

Nếu viện trưởng có bệnh tâm thần, cụ thể hóa ra một bệnh nhân tâm thần, mọi người sẽ gặp nguy hiểm.

Mà nếu viện trưởng không có bệnh tâm thần, như vậy chứng minh những bức thư đó được gửi đi thật. Viện phúc lợi có quỷ.

Tiếu Dao chửi thầm một tiếng, oán trách Diêm Tục cụ thể hóa viện trưởng.

Nhưng hắn quên mất rằng, cụ thể hóa viện trưởng là kết quả hiển nhiên.

Cộc, cộc, cộc.

Âm thanh âm trên trần nhà càng ngày càng nhỏ, vài giây sau ngừng lại.

Đang lúc mọi người hồ nghi vì sao âm thanh âm biến mất, cộc cộc cộc.

Thanh âm vang lên ở phía trước mọi người.

Cùng với đó là một giọng nói nghiêm khắc răn dạy: "Đứng hết ở đây làm cái gì!"

Mọi người theo tiếng nhìn lại. Một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người. Bà ta có một chân tàn tật, tay chống gậy... Âm thanh cộc cộc cộc vừa rồi là tiếng gậy vỗ lên mặt đất.

Khuôn mặt nghiêm khắc nhưng ngũ quan đoan chính, không có thái độ vừa tới liền ra oai phủ đầu.

Mọi người không lập tức tiếp lời viện trưởng. Npc Bụng cá nguy hiểm, tùy tiện nói chuyện không chừng sẽ đạp trúng điều kiện npc giết người.

Bọn họ nhẩm lời đáp viện trưởng, ý đồ loại trừ tất cả yếu tố nguy hiểm rồi mới trả lời.

Nhưng mà viện trưởng không cho mọi người thời gian. Bà ta dùng sức gõ gõ gậy chống, nơi gậy dừng lại tạo tiếng vang rất lớn.

Bà ta thật sự tức giận, trừng mắt nhìn mọi người: "Sắp đến ngày nhận nuôi rồi đấy, mấy đứa chuẩn bị ca khúc hết chưa? Về phòng ngay, lát nữa tôi đến kiểm tra, mấy đứa hát cho tôi nghe."

Mọi người sửng sốt. Lâm Gia hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng thì Diêm Tục hỏi trước: "Hát cái gì?"

Viện trưởng nhìn Diêm Tục: "Ca hát. Nếu hát không hay, mấy đứa chờ bị phạt đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro