Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Sâu sừng

"Cậu xích lại đây." Fanta gọi cậu, "Xử lý vết thương trong lòng bàn tay."

"Chẳng phải đã xử lý rồi sao." Lâm Lạc Nhất giơ bàn tay phải đã được dán băng gạc lên, "Ổn mà."

"Tháo băng gạc ra, để lộ vết thương ra."

"Ờ." Hắn là Pháp sư, Lâm Lạc Nhất tin tưởng vào y thuật thần kỳ của hắn, vết thương ở cổ là do hắn chữa trị, mặc dù không thấy hắn làm thế nào.

Lâm Lạc Nhất di chuyển đến gần Fanta, ngồi khoanh chân đối diện với hắn rồi đưa tay phải ra.

Fanta cũng đưa tay phải của mình ra, đầu ngón tay chạm vào nhau, sau đó từng chút một áp sát lòng bàn tay vào nhau.

Từ giữa lòng bàn tay của Fanta có những sợi tơ màu xanh lục chui ra khỏi da giống như những sợi nấm mốc phát sáng, đâm vào vết thương trên lòng bàn tay Lâm Lạc Nhất.

"Hiss... Đau, đây là cái gì vậy, đáng sợ quá." Lâm Lạc Nhất theo bản năng rụt tay lại, nhưng những sợi tơ xanh đó đã chui vào dưới da cậu, kéo cũng không đứt, khâu hai bàn tay lại với nhau.

Cậu có thể cảm nhận được những sợi tơ tiết ra những hạt nhỏ như ngọc trai, từng hạt một thấm vào máu thịt của mình, nhanh chóng phục hồi và tái tạo các mô bị dao khắc cắt đứt.

Vết thương lành lại như chưa từng bị gì, những sợi tơ xanh rút trở lại cơ thể Fanta.

"Xong rồi."

Lâm Lạc Nhất sững sờ vài giây rồi mới rụt tay lại, vết sẹo trên lòng bàn tay biến mất không dấu vết.

"Giỏi thật đấy." Lâm Lạc Nhất xoa nhẹ lòng bàn tay.

Chương trình TV nói về một loại ấu trùng châu chấu, nói nó lắc râu, cả ngoại hình lẫn hành vi đều giả bộ như kiến.

"Hình như rất nhiều loài côn trùng thích đều bắt chước kiến." Lâm Lạc Nhất thích giọng nói của Fanta, luôn tìm cơ hội nói chuyện với hắn.

"Hiện tượng giả kiến." Fanta tự nhiên mở miệng, "Giả làm đồng loại của kiến, nhân cơ hội săn mồi. Hoặc giả làm kiến để tránh nhiều kẻ thù. Nhiều loài côn trùng không thích đến gần kiến, vì kiến vừa không ngon vừa không bổ dưỡng, axit formic rất cay, không ngon."

"Anh rất hiểu về côn trùng hả? Anh đã từng nghe nói về 'sâu sừng' chưa?"

"Chưa từng nghe." Trong lòng Fanta hoang mang, trên đời này còn có loại côn trùng mà mình chưa nghe nói đến à?

"Nó được nhắc tới trong quyển tiểu thuyết (The Hornworm) của Edogawa Ranpo, nói về một vị sĩ quan sống sót trong chiến tranh, nhưng tứ chi đều bị nổ buộc phải cắt bỏ, vẫn luôn được vợ chăm sóc, nhiều năm sau tự mình dùng chân tay gãy bò vào trong giếng khô tự sát. Người vợ nhìn thấy anh ta trần truồng bò bằng tay chân cụt, cảm thấy anh ta giống như một con sâu sừng nhúc nhích."

Lâm Lạc Nhất cười: "Nếu em bò trên đất chắc cũng giống con sừng lắm nhỉ."

"Thế à." Fanta trầm ngâm một lát, rồi bất ngờ túm lấy chân Lâm Lạc Nhất kéo cậu từ góc sofa lại gần mình.

Lâm Lạc Nhất bị hắn túm lại suýt nữa ngã ngửa, vội chống khuỷu tay lên thành ghế. Giờ cậu chỉ có thể ngước nhìn Fanta, ánh đèn vàng hắt lên phơi bày mọi điểm yếu của cậu trước mặt người kia. Cảm giác hoàn toàn bị động khiến Lâm Lạc Nhất thoáng lộ vẻ đề phòng.

Fanta sờ lên chỗ da bị trầy xước trên đùi Lâm Lạc Nhất. Cậu nghiến răng chịu đựng cơn đau và cả một cảm giác ngứa ngáy chưa từng có.

"Cậu đang miêu tả ấu trùng của một số loài cánh vảy, nói chung là sâu mềm không gai. Có lẽ hơi giống." Fanta buông tay: "Nhưng 'sâu sừng' chính là ấu trùng của bướm. Trước khi thoát kén thành bướm chúng bò trong bùn đất, bị kẻ thù tiêu diệt cũng là lẽ thường. Cậu còn sống thì chứng tỏ cậu chưa bị tiêu diệt."

Lâm Lạc Nhất sững sờ, những lời đó cứ văng vẳng bên tai. Cậu không dám nhìn lên, chỉ chăm chú nhìn đôi chân Fanta, nó dài và khỏe khoắn như một chiến binh của bộ lạc hoang dã. Cơ thể cường tráng đó khiến Lâm Lạc Nhất không khỏi khao khát.

"Luyện tập kiểu gì để có được vòng eo vừa thon gọn vừa mạnh mẽ như anh vậy?" Giọng cậu đột ngột thay đổi, không còn nhắc đến chuyện nặng nề lúc nãy nữa.

"Ta mà mảnh mai á?" Fanta cười khẩy, đưa tay ra trước mặt Lâm Lạc Nhất: "Không cần tập luyện gì đâu, bẩm sinh đấy. Cậu thử xem."

"Vật tay hả? Hừ, em giỏi cái này lắm đó." Lâm Lạc Nhất đứng lên xắn tay áo đến tận vai, chống khuỷu tay tìm điểm tựa rồi nắm chặt lấy tay Fanta.

Vì không có hai chân nên nhiều động tác cần dùng tay để chống đỡ, bởi vậy cánh tay của Lâm Lạc Nhất rắn chắc, mang nét cơ bắp non nớt đặc trưng của tuổi trẻ và tràn đầy sức sống.

Fanta thì có dáng người mảnh khảnh hơn, tay chân dài, thường xuyên hoạt động trên cao nguyên nên cơ thể dẻo dai và chịu áp lực tốt.

Lâm Lạc Nhất cực kỳ tự tin, trong đám bạn cùng trang lứa cậu chưa từng thua ai trò vật tay. Cả lớp không ai là đối thủ của cậu.

Một tiếng hô vang lên, Lâm Lạc Nhất dồn hết sức lực.

Thế nhưng tay Fanta vẫn không nhúc nhích tí nào, nét mặt điềm tĩnh không hề có dấu hiệu gắng sức.

"Ặc." Lâm Lạc Nhất không tin tà, cắn răng đè xuống phía dưới, dùng hết sức bú sữa mẹ, ngay cả thân thể cũng nằm úp sấp theo nhưng không làm tay Fanta nhúc nhích dù một tí.

Tiếng thuyết minh trầm ấm và quen thuộc của chương trình (Thế giới Động vật) vang lên từ trong TV, bọ ngựa là kẻ săn mồi kiên nhẫn. Khi cơn đói cồn cào nó có thể hạ gục con mồi to gấp đôi mình. Dù con mồi vùng vẫy và giãy giụa trong tuyệt vọng, bọ ngựa vẫn không buông tha, cứ thế gặm nhấm. Tất cả là nhờ cặp càng đầy gai nhọn, đó là vũ khí săn mồi đáng sợ của nó.

"Được chưa?" Fanta rốt cục cũng động đậy, chậm rãi mà đều đặn ép tay Lâm Lạc Nhất về hướng bên kia, Lâm Lạc Nhất không hề có lực đánh trả, hoàn toàn nhìn ngây người.

"Trâu bò, anh là kiềm áp suất nước thành tinh à." Lâm Lạc Nhất ngồi liệt ở trên sô pha xoa cổ tay phải đau nhức: "Không được, em đổi tay, anh cũng đổi tay."

Fanta cười, chiều theo ý cậu đổi tay khác: "Gãy xương cũng không được trừ nợ đâu nhé."

"Coi thường nhau quá đấy." Lâm Lạc Nhất ngồi thẳng dậy, trịnh trọng đưa ra bàn tay trái bằng gốm, các khớp nối hình cầu co lại nắm lấy tay Fanta.

Lần này Fanta muốn đẩy ngã cậu một lần cho xong, nhưng không thành.

Thậm chí còn cảm nhận được một lực cản.

Lực cản đến từ cánh tay giả bằng gốm của Lâm Lạc Nhất, nó như mọc liền với cánh tay cậu, cực kỳ chắc chắn, dù có dùng sức cũng không hề lung lay.

Fanta bất ngờ buông lỏng, Lâm Lạc Nhất đang nghiến răng nghiến lợi bẻ lại đột nhiên mất lực cản, cả người ngã sang một bên đè lên người Fanta.

"Cánh tay này thú vị đấy." Fanta nhấc bàn tay gốm lên xem xét, tác phẩm nghệ thuật bằng sứ trắng tinh, chắc chắn và nặng nề, bên trong chắc chắn có nhiều cơ quan phức tạp.

Lâm Lạc Nhất lại chú ý đến phần bụng lộ ra của Fanta, một lớp cơ mỏng săn chắc bao phủ, khác hẳn với vóc dáng thiếu niên chưa hoàn thiện của mình. Đường nét cơ thể trưởng thành của Fanta toát lên vẻ gợi cảm, đây là lần đầu tiên cậu được thấy.

"Bàn tay gốm này cũng là bảo vật gia truyền, vốn là một món đồ trưng bày do anh em giữ gìn. Anh ấy đã tặng nó cho em làm tay giả, rất vừa vặn với em, kích cỡ và chiều dài đều phù hợp." Lâm Lạc Nhất đáp lời, nhưng tâm trí thực sự đang lơ đãng.

Fanta nhẹ nhàng đẩy cằm cậu khép lại: "Đi nghỉ ngơi đi, đừng quên việc đã hứa sẽ giúp ta, rất gấp đó."

"Anh nói việc trừ tà à? Anh kể rõ hơn đi, mới có mấy giờ đâu, em đang nghỉ hè mà, mai không phải đi học, nói chuyện thêm chút nữa đi."

"Cậu chỉ có thể ngủ sáu tiếng, ba giờ sáng chúng ta đúng giờ xuất phát."

"Sao phải sớm thế, cửa hàng nhà em mười giờ mới mở cửa, à đúng, em đã đổi thành mười một giờ rồi."

"Ta là khách hàng của cậu, ta nói mấy giờ thì là mấy giờ."

"Cửa hàng bên em không có dịch vụ này." Lâm Lạc Nhất lắc đầu đắc ý, bị Fanta ấn xuống ghế sofa, mặt úp vào thành ghế, hắn nói, "Bây giờ có rồi, cửa hàng của cậu đã thêm dịch vụ này."

Fanta buông cậu ra:

"Để chân giả lại đây, phần tiếp xúc cần thêm một số biện pháp giảm xóc, tối nay ta sẽ cải tiến giúp cậu."

"Em ngủ sofa được rồi, anh cứ vào phòng ngủ của em đi." Lâm Lạc Nhất không muốn khách phải chịu thiệt, nhưng Fanta không thích khách sáo, cứ thế tháo chân giả của cậu, đặt cậu lên chiếc xe lăn dự phòng rồi đẩy vào phòng ngủ, đặt lên giường, tắt đèn và đóng cửa lại.

Lâm Lạc Nhất leo lên giường, nhìn ra ngoài qua khe cửa nhưng đèn phòng khách đã tắt, chỉ còn một màu đen kịt, lờ mờ thấy bóng dáng Fanta nằm trên sofa.

Thực ra vẫn còn nhiều chuyện muốn nói.

Chắc hẳn hắn đã đi rất nhiều nơi, những nơi xa xôi mà cả đời mình cũng không thể đến được.

Không còn cách nào khác, Lâm Lạc Nhất đành đặt báo thức, nhét nó dưới gối.

Lâm Lạc Nhất úp sấp trên bàn làm việc cạnh giường, bật đèn bàn vén vạt áo lên, soi mình trong gương trên cửa sổ để quan sát cơ bụng. Cảm thấy chưa hài lòng, cậu bò xuống sàn dùng gối chèn dưới chân, hì hục gập bụng một trăm cái rồi mệt lả rồi lăn ra ngủ.

Fanta ngồi trên ghế sô pha, xung quanh tối om, ánh trăng xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu vào lưng hắn.

Căn phòng yên tĩnh lạ thường, Fanta có thể nghe rõ mồn một tiếng thở đều đều phía sau cánh cửa, cùng với những tiếng động nhỏ không thể nhận ra.

Hắn đưa tay ra, một sợi dây leo vươn ra mở tung cửa sổ phòng khách. Cây hòe lớn um tùm bên ngoài xào xạc lay động, một cành cây gãy tự động tước bỏ những cành nhỏ và lá thừa ở chỗ phân nhánh rồi bay vào tay Fanta.

Fanta nắm chặt cành cây thô ráp, cắm thẳng xuống đất như nắm một cây quyền trượng.

Rắc một tiếng, từ dưới cây quyền trượng nhanh chóng lan ra vô số rễ cây cắm sâu vào các khe hở của sàn nhà. Rễ cây mọc tràn lan bao vây toàn bộ ngôi nhà, mệnh lệnh của Fanta được truyền đi khắp mọi ngóc ngách thông qua hệ thống rễ cây phát triển.

"Ka -- Sa! (Lệnh triệu tập)" Fanta phát ra những âm tiết khàn khàn từ cổ họng, tiếng khàn khàn lan tỏa khắp nơi trong ngôi nhà.

Trong những khe hở không ai chú ý, trên trần nhà, trong chậu cây cảnh trên bệ cửa sổ, tất cả những nơi ẩn khuất mà không ai để ý có những sinh vật nhỏ bé ùn ùn chui ra.

Kiến, nhện, cuốn chiếu và bướm đêm, mỗi loài một đội hình, con kiến đầu đàn thổi kèn hiệu, tất cả côn trùng xếp thành đội hình chỉnh tề trước mặt Fanta, đen kịt một vùng, trông rất hùng vĩ.

Chiếc chân giả nằm ngay giữa sàn nhà.

Fanta nói: "Làm cho mặt trong của chân giả mềm mại hơn."

Đại quân côn trùng chia nhau hành động.

Đám kiến bò vào bên trong chân giả, dùng hàm dưới khỏe mạnh gặm gỗ, khoét ra một lớp đường hầm gồ ghề nối liền nhau.

Cuốn chiếu bò trong đường hầm, đẩy mảnh gỗ vụn ra ngoài chân giả.

Nhện nhả tơ trong đường hầm, dùng tơ nhện mềm mại lấp đầy mọi khoảng trống.

Bướm đêm bay ra ngoài cửa sổ tìm những bông hoa có tác dụng gây mê, dính đầy phấn hoa rủ vào tơ nhện cùng nhau lấp đầy các khe hở.

Một số con nhện chân dài đầu trắng không biết làm gì, chỉ biết đứng ngẩn ngơ tại chỗ.

Fanta chỉ vào phòng ngủ của Lâm Lạc Nhất: "Đừng để muỗi quấy rầy cậu ấy."

Những con nhện chân dài nghe lời bò đi.

Một đám muỗi vo ve bay loạn xạ trước mặt Fanta, hỏi xem chúng có thể làm gì.

Fanta: "Cút ra ngoài, đừng vào căn nhà này nữa."

Muỗi: "..."

Trên mặt đất vẫn còn một gia đình gián xếp thành hàng, xì xào cười nhạo lũ muỗi.

Fanta: "Tụi mày cũng cút."

Hai giờ rưỡi sáng, đồng hồ báo thức đúng giờ rung lên.

Lâm Lạc Nhất dụi mắt ngồi dậy, nhắm mắt đưa tay mò mẫm dưới gối để tắt báo thức.

Bên ngoài cửa sổ trời vẫn còn tối, trăng treo cao, thỉnh thoảng có bóng quạ lướt qua.

Đèn phòng ngủ đột nhiên bật sáng, ánh sáng vàng chói lóa làm Lâm Lạc Nhất không thể mở mắt.

Fanta dựa vào cửa, hất hàm: "Thu dọn đồ đạc rồi đi với ta."

Hắn đặt chân giả xuống đất, chỗ tiếp xúc với da đã được sửa lại, không còn là gỗ cứng nữa, ấn vào thấy rất đàn hồi, bề mặt có thêm nhiều lỗ nhỏ thông khí.

Lâm Lạc Nhất ngồi trên giường, đầu tựa vào đầu giường nửa tỉnh nửa mê.

"Hừm." Fanta ngồi xổm xuống, nắm lấy chân cậu đưa chân giả vào rồi cài khóa kim loại, cuối cùng dùng chìa khóa bạc vặn dây cót để các bộ phận và bánh răng bên trong chân giả ăn khớp với nhau, gắn chặt vào chân Lâm Lạc Nhất.

Quá trình diễn ra khá thô bạo, Lâm Lạc Nhất bị đánh thức bởi cơn đau.

Cậu vịn giường đứng dậy, lần này chỗ tiếp xúc giữa phần đùi bị cắt cụt và chân giả đã mềm hơn rất nhiều, không còn đau đớn như bị cọ xát mỗi khi bước đi nữa.

"Thoải mái hơn nhiều rồi, anh không ngủ à?" Lâm Lạc Nhất thử nhảy vài bước tại chỗ, "Nói thật nhé, tay nghề của anh không tồi đâu, đến học làm rối ma với em đi, học phí mỗi tháng năm nghìn, vừa hay trừ nợ cho 3m, hai trăm bốn mươi nghìn thì anh học với em bốn năm là trả hết."

Fanta cúi xuống ấn đầu cậu: "Đi rửa mặt, chuẩn bị ra ngoài, nếu không ta sẽ bẻ gãy chân cậu."

"Vâng, vâng, đi ngay đây." Lâm Lạc Nhất vội vàng chạy đi rửa mặt, sấy tóc cho đẹp, quay lại đầu giường tìm cành trúc tối qua, tự búi tóc lên, còn thay một bộ đồ màu xanh nhạt để phối với phụ kiện tóc, đeo thêm một miếng ngọc bội hình ve sầu trắng ở eo do chính cậu tự điêu khắc, cánh ve mỏng đến mức có thể nhìn xuyên qua.

Fanta khoanh tay đứng bên cạnh đánh giá: "Cậu nên mặc đồ tối màu một chút, đừng nổi bật quá."

"Không phải anh nhờ em trừ tà sao? Em mặc thế này là vừa đẹp. Phù hợp với ấn tượng của mọi người về Pháp sư."

"Người khác mặc gì không quan trọng, là do mặt cậu quá nổi bật, trông cậu như đi đóng phim vậy."

"Không thể nào." Lâm Lạc Nhất xoa xoa mặt mình trước gương: "Em chỉ bôi mỗi chút kem dưỡng da thôi mà."

"Ôi, suýt nữa thì quên mất mời người quan trọng đi cùng." Lâm Lạc Nhất chạy vào phòng ngủ, đi vào phòng chứa đồ trong cùng rồi đóng cửa lại. Một lúc sau cậu bước ra, ôm trong tay một con rối màu vàng đen cỡ bằng búp bê bình thường.

Con rối là một bộ xương đen, mặc áo Thiên Sư đạo pháp đội mũ bát quái, trong tay xương đen cầm một cặp hạt âm dương đen trắng. Dù là bộ xương nhưng nó lại mang theo vẻ uy phong và chính trực.

"Nhanh lên, bái kiến Thanh Cốt Thiên Sư." Lâm Lạc Nhất đặt bộ xương đen vào giữa ghế sofa, cúi đầu vái chào nó. Fanta không hiểu chuyện gì cũng gật đầu coi như chào hỏi.

"Lúc trước ở Hiệp hội Tâm Linh, họ nói anh cậu là thiên tài, mười bảy tuổi đã phục chế thành công Thanh Cốt Thiên Sư trong sách cổ, chính là nó à?"

"Không phải đâu, là em làm đó, đây là thứ em tự mày mò làm ra lúc bảy tuổi, đến giờ vẫn chưa có cơ hội thu ánh sáng. Anh em giỏi làm bùa chú nhưng làm rối thì không được, mà cha lại không cho em đụng vào rối ma nên dù có làm ra cũng chỉ có thể nói là do anh em làm. Dù giúp anh em nổi tiếng nhưng cha vẫn phạt anh ấy. Sau này em làm rối ma nữa thì phải tự giấu đi, không để anh em khoe khoang thay em nữa."

"Anh xem thử, trên người đại sư có chữ gì không?" Lâm Lạc Nhất nhường chỗ cho Fanta có thể quan sát Thanh Cốt Thiên Sư từ mọi phía.

Fanta tập trung tinh thần, nhìn vào hốc mắt trống rỗng của con rối, một lúc sau đọc ra dòng chữ trên người con rối: "Trảm ác linh, chém tà quái."

"Quả nhiên, gần giống với những gì em tưởng tượng." Lâm Lạc Nhất vuốt cằm gật đầu, "Em đoán điều kiện thu ánh sáng của Thanh Cốt Thiên Sư chắc chắn liên quan đến việc trừ yêu diệt ma, nhưng em chưa thử bao giờ, lần này mang nó theo nếu có thể thu ánh sáng thành công, con rối này sẽ rất lợi hại."

"Trông nó có vẻ nặng."

"Thế thì chúng ta thay phiên nhau bế ngài. Này, đừng xách như thế, anh phải tôn kính Thiên Sư, anh phải nói mời Thiên Sư di chuyển rồi mới bế ngài lên."

"Chỗ chúng ta sắp đến có lẽ có bán túi, có thể cho nó vào trong đó." Fanta nói.

"Không được đâu, anh phải tôn kính Thiên Sư."

"Đúng vậy, hãy mời nó vào trong túi."

Mây đen dày đặc, gió thổi mạnh, lúc này đã ba giờ sáng, trong bụi cây hai bên đường, dế mèn kêu râm ran.

Hai người đi trên con đường vắng tanh, cuối cùng vẫn quyết định mang theo xe lăn rồi đặt Thanh Cốt Thiên Sư vào trong đó, Lâm Lạc Nhất cung kính đẩy xe.

Fanta tay không đi bên cạnh cậu: "Cậu như vậy trông rất đáng sợ."

Lâm Lạc Nhất không thấy có vấn đề gì với việc kính trọng người già và yêu thương trẻ nhỏ.

Fanta huýt sáo, một con quạ đêm đang lượn trên không trung đáp xuống vai hắn. Họ đi dọc theo con phố theo hướng Nam Bắc, nếu khi qua ngã tư mà quạ kêu thì rẽ trái, nếu quạ im lặng không động đậy thì rẽ phải.

Cứ như vậy rẽ vài vòng, Lâm Lạc Nhất đã bắt đầu thấy chân đau nhức, cuối cùng cũng nhìn thấy một cửa hàng âm u.

Bảng hiệu trên cửa hàng tạp hóa nhỏ ghi 'Cửa hàng tạp hóa anh Viên'.

Lâm Lạc Nhất ngây người nhìn lên bảng hiệu, cậu lớn lên ở phố Chung Lâu từ nhỏ, đến thùng rác nào con chó hoang thích lục lọi cậu cũng biết rõ, cậu chắc chắn mình chưa từng thấy cửa hàng này bao giờ. Nhìn quanh, xung quanh mù mịt không thể nhận ra đây là nơi nào.

Mặt tiền giống như một cửa hàng tạp hóa bình thường, cửa kính trượt, trên kệ hàng phía sau tường kính bày bán những chậu cây cảnh, cũng dùng để trang trí.

Vào giờ này cửa hàng tạp hóa vẫn đang mở cửa, ánh đèn ấm áp nổi bật giữa con phố u ám.

Trước cửa hàng tạp hóa có một chiếc áo choàng đen trùm đầu đứng đó, cầm một chiếc lưỡi hái dài màu đen trông rất giống Thần Chết, nhưng chỉ là một chiếc áo choàng.

Lâm Lạc Nhất dụi mắt, xác nhận đó là một chiếc áo tự đứng được và cầm vũ khí.

Fanta dẫn cậu vào cửa, chiếc áo choàng đen trước cửa vung lưỡi hái lên, Lâm Lạc Nhất theo bản năng né tránh nhưng lưỡi dao dài và cong chỉ chém vào khoảng trống giữa hai người, đóng vai trò như một rào chắn và kiểm tra an ninh.

Chiếc áo choàng đen kiểm tra chiếc xe lăn mà Lâm Lạc Nhất đang đẩy, chú ý đến Thanh Cốt Thiên Sư ngồi trên ghế, sau đó nhảy lên phát ra tiếng hét (chỉ là âm thanh của vải vóc rung lắc nhanh chóng), lùi lại khỏi Thanh Cốt Thiên Sư.

Lâm Lạc Nhất cũng ngửi thấy trong cửa hàng này tràn ngập một luồng khí chết chóc.

Nói đến đây, chiếc áo choàng và lưỡi hái biết cử động kia trông rất quen thuộc, hình như đã gặp ở đâu rồi.

Hôm qua có phải đã thấy ở Hiệp hội Tâm Linh không nhỉ? Có một vị quản sự mặc như vậy, thầy chiêu hồn Viên Minh Hạo, tiệm tạp hóa anh Viên? Chẳng lẽ là tiệm của anh ta?

Cửa kính tự động mở ra, bước vào bên trong, tiếng chuông chào khách vang lên trên đầu.

Bên trong rất mát mẻ, trái ngược hoàn toàn với cái nóng oi bức của đêm hè bên ngoài. Lâm Lạc Nhất rất nhạy cảm với kiểu mát mẻ này, là kiểu mát lạnh đặc trưng của những nơi âm khí nặng.

Trong cửa hàng thoang thoảng mùi hương trầm mộc mạc, góc phòng đặt lư hương, mỗi lư hương đều có ba nén hương đang cháy.

Tuy gọi là cửa hàng tạp hóa nhưng quy mô còn lớn hơn cả siêu thị mini, hàng hóa được phân loại rõ ràng và bày trí ngăn nắp ở các khu vực khác nhau, từ thực phẩm đến quần áo đều có đủ cả.

Đối diện cửa ra vào, trên kệ hàng nổi bật nhất có tấm biển ghi 'Kỳ nghỉ hè đặc biệt: Khu vực du lịch', Lâm Lạc Nhất đến gần kệ hàng cẩn thận xem xét các sản phẩm trên đó.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy một vật thể màu vàng cam cỡ bằng khối rubik, vì khối lập phương đó đang phát sáng.

Nó được tạo thành từ nhiều khối nhỏ hình lục giác, giống như khối xếp hình Lego hình tổ ong, màu mật ong tươi sáng khiến nó trông có vẻ ngọt ngào.

Tên sản phẩm: Tổ ong mang bên người

Tổ ong đá quý được chế tác đặc biệt, vật dụng thiết yếu cho các chuyến du lịch gia đình! Tổ ong có thể ghép nối tùy ý, đáp ứng nhu cầu của gia đình nhiều thành viên.

Hướng dẫn sử dụng: Sau khi xác định điểm cắm trại, ném tổ ong mang bên người ra, tổ ong sẽ nhanh chóng mở rộng và cố định tại điểm va chạm đầu tiên, có thể sử dụng trên vách đá, ngọn cây lớn, v.v.

Một bộ sáu cái, giá sốc mùa hè: 1 minh tệ [Rẻ]

"...?" Những món đồ hoàn toàn vượt quá nhận thức. Lâm Lạc Nhất lại xem kỹ một món đồ khác, đó là một chiếc ô.

Tên sản phẩm: Ô du lịch khẩn cấp

Một chiếc ô che nắng che mưa chắc chắn và nhẹ, che nắng hàng ngày, trong trường hợp khẩn cấp có thể sử dụng làm dù nhảy, ô có thể chứa nước, sau khi chứa nước mưa sẽ tự động làm nóng và làm sạch, đủ để tắm vòi sen nước nóng một lần.

Hướng dẫn sử dụng: Khi sử dụng làm dù nhảy chỉ cần nắm chặt tay cầm, nếu không giữ được dẫn đến rơi xuống bị thương sẽ không được đổi trả.

Giá sốc mùa hè: 299 phân tệ [Siêu rẻ]

Tên sản phẩm: Ván trượt tuyết Vượt Qua Rào Chắn

Được trang bị lõi ổn định tự động, ván trượt tuyết phù hợp nhất cho người mới bắt đầu, muốn thể hiện trước mặt người thương? Đây là lựa chọn tốt nhất.

Ngay cả khi tuyết lở ập đến, bạn vẫn có thể lướt trên tuyết!

Hướng dẫn sử dụng: Chỉ cần đặt hai chân lên. Có thể tự cài đặt khóa bằng giọng nói để chống trộm.

Giá sốc mùa hè: 3899 phân tệ [Siêu siêu siêu rẻ]

Tên sản phẩm: Cà chua nổ

Loại rau siêu tiết kiệm chi phí, dùng làm thực phẩm hoặc vũ khí, hàm lượng vitamin cực cao, ngăn ngừa hiệu quả loét miệng, không dễ bị hỏng ở nhiệt độ cao, dễ bảo quản.

Hướng dẫn sử dụng: Ăn bình thường. Nếu va đập trước khi ném ra ngoài sẽ gây ra vụ nổ dữ dội và phát ra mùi đặc biệt, có thể đe dọa và xua đuổi các loài côn trùng lớn xung quanh một cách hiệu quả.

Giá sốc mùa hè: 90 phân tệ/ giỏ [Siêu rẻ]

Chi tiêu từ 1 minh tệ trở lên sẽ được tặng một túi du lịch dung tích siêu lớn, số lượng có hạn, tặng hết sẽ ngừng lại. Mẫu quà tặng được đặt bên cạnh quảng cáo này, là một chiếc túi đeo hông nhỏ nhưng rất ngầu, nhìn từ bên ngoài có thể đựng tối đa một chiếc điện thoại.

Lâm Lạc Nhất đọc đi đọc lại phần giới thiệu sản phẩm trong đầu, lại xác nhận hai lần đơn vị tiền tệ của chúng, tiểu não hơi teo lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy