Chương 1 - thế giới 1: Hotboy trường bị em trai quan hệ tình dục bằng miệng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Catherine

Beta: Yue

Thời tiết mùa đông lạnh lẽo, tuyết rơi xuống khăn quàng cổ khiến người đeo nó run rẩy, từ trong miệng Dư Ổ thở ra một làn khói trắng. Đẩy cửa ra, gió tuyết lạnh lẽo men theo khe cửa thổi vào phòng học, lạnh tới mức đánh thức một đám người đang ngủ ở bên cạnh cửa.

Giọng nói tức giận vang lên, "Ai vậy? "

Sau khi nhìn thấy rõ người đẩy cửa đi vào là Dư Ổ, sắc mặt của bạn học vừa nói trong phút chốc ảo não, không đợi cậu nói chuyện, các bạn học khác thân thiết tiến đến chào hỏi, chắn gió từ ngoài khe cửa, cười đùa vây quanh Dư Ổ nói chuyện, "Dư Ổ, cậu tới rồi. "

"Giáo viên nói rằng cậu bị bệnh, cậu đã tốt hơn chưa?"

Có người gan dạ cầm tay cậu, đáy mắt đen tối kích động, "Tay cậu thật lạnh, để tôi giúp cậu ủ ấm. "

Dư Ổ cười cười, rút tay ra, kéo khăn quàng cổ xuống, giọng nói lạnh lẽo, "Không cần đâu."

Dưới khăn quàng cổ là một gương mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, đôi mắt hồ ly vừa dài vừa cong, dưới đuôi mắt là một nốt ruồi son, bình thường cũng đã cực kỳ hấp, khi cười lên thì càng khiến cho người ta choáng váng tới mềm nhũn người.

Các bạn học ở một bên sớm đã choáng váng, cho dù bây giờ Dư Ổ bảo bọn họ ra ngoài lăn một vòng trong tuyết họ cũng cam lòng.

Một tiếng "Phanh" vang lên, cửa phòng học bị đẩy mạnh ra, gió lạnh tràn vào cả phòng học, sau khi thấy rõ người tới, những người vốn dĩ còn vây quanh Dư Ổ liền trở về chỗ ngồi của mình, trong đầu vang lên tiếng [giá trị công lược 100%] rồi chậm rãi biến mất, Dư Ổ chậm rãi đi về phía chỗ ngồi của mình, ngồi xuống còn chưa được hai giây, trước bàn liền xuất hiện một bóng đen.

"Ổ Ổ, anh lại không đợi em." Giọng nói giận dỗi của cậu nam sinh vang lên, trên mặt còn mang vẻ tố cáo, thân thể cao lớn tràn đầy sức lực lại ngoan ngoãn cong xuống, mày rậm mắt to, trong mắt tràn đầy nũng nịu, ngồi xuống chỗ ngồi chậm rãi cởi áo khoác.

"Ai bảo em chậm như vậy." Dư Ổ liếc cậu ta một cái, ánh mắt học sinh nam cao lớn trong nháy mắt sáng lên, giống như một chú cún nhỏ, anh vỗ vỗ ghế bên cạnh, nhấc cằm lên, "Mau ngồi xuống đi, sắp tới giờ học rồi."

[Giá trị công lược 80% ]

Dư Ổ trả lời giọng nói trong đầu: "Biết rồi".

Trong tâm trí cậu có một hệ thống, gọi là [Hệ thống Hắc Liên Hoa], khi cậu sắp chết thì được hệ thống tìm thấy, chỉ cần đồng ý đi tới các thế giới bị Bạch Liên Hoa công lược rồi hủy diệt hệ thống Bạch Liên Hoa, thì có thể sống sót trở về thế giới của mình. Dư Ổ đối với việc trở về thế giới của mình cũng không có chút mong đợi gì thậm chí chán ghét, nhưng khi hệ thống nói cho cậu biết, thế giới của cậu chính là bị hệ thống Bạch Liên Hoa xâm chiếm, mới dẫn tới việc cậu ra đi, cậu liền tiếp nhận nhiệm vụ của hệ thống, đi tới các thế giới hủy diệt hệ thống Bạch Liên Hoa.

Mỗi thế giới đều có ít nhất ba người có số mệnh may mắn chống đỡ, hệ thống Bạch Liên Hoa chính là người hướng dẫn ký chủ công lược SSR nên họ mới có thể thích làm gì thì làm trên thế giới, việc cậu phải làm, chính là đoạt người trước Bạch Liên Hoa, công lược SSR.

"Ổ Ổ." Bàn tay đang để ở trên bàn người bị tay cầm lấy, Dư Ổ nghiêng đầu thấy vẻ mặt Dư Hàng đang chờ mong nhìn cậu, khóe môi cong lên khẽ cười: "Làm sao vậy?"

Dư Hàng: Khí vận SSR

Giá trị công lược: 80%

Cậu vào thế giới này được hơn một tuần thì mẹ kế mang theo đứa em trai Dư Hàng đến, cậu tùy tiện đối xử ngọt ngào với anh, thì đứa em trai ngây thơ này liền ngoan ngoãn nghe lời, ánh mắt lướt qua lồng ngực rộng lớn của nam sinh thấy đã có đường viền của đàn ông, tiếp tục đưa mắt xuống, dưới đồng phục học sinh là một chỗ quần tây nổi làm cho ánh mắt Dư Ổ tối sầm lại, cậu thản nhiên dời ánh mắt về hướng khác, ngón chân rút lại.

Tình yêu trong trường học luôn đơn thuần như vậy, kết giao kiểu trong sáng cũng có thể thỏa mãn không thôi, điều này làm cho Dư Ổ có chút không xuống tay được, nhưng thân thể của cậu lại kêu gào muốn bị lấp đầy.

Thật đau đầu.

"Ổ Ổ, cuối tuần này chúng ta cùng đi ngâm suối nước nóng được không." Dư Hàng từng chút từng chút kéo gần khoảng cách của bọn họ, chóp mũi toàn mùi của anh trai, độ ấm của cơ thể anh trai xuyên qua lớp áo mỏng khiến anh không ngừng muốn tới gần một chút, lại gần một chút.

Dư Ổ cười lên, khóe mắt cong cong: "suối nước nóng sao, được thôi"

Đột nhiên chủ nhiệm xuất hiện làm cuộc nói chuyện của họ phải tạm dừng

Thầy giáo tuổi trung niên đứng trên bục giảng làm mọi người im lặng: "Hôm nay lớp chúng ta có bạn học mới chuyển tới, tất cả cho một tràng vỗ tay."

Đang đến.

Dư Ổ nhìn qua cánh cửa bị đẩy ra một cậu học sinh nam gầy gò bước vào, cậu học sinh mới ngoại hình bình thường, mặc quần jean trắng bệch, áo khoác quấn quanh thân hình gầy yếu giống như chỉ cần một làn gió tuyết cũng khiến cả người lung lay sắp ngã.

Hệ thống: [ Tô Nguyên An: ký chủ của hệ thống Bạch Liên Hoa.]

Dư Ổ: [ Được rồi.]

Cậu đã từng không hiểu được tại sao một người bình thường lại có tích cách hẹp hòi vì sao lại có nhiều người yêu thích tới vậy. Thì ra có hào quang bạch liên hoa, có được cốt truyện của thế giới biết trước tương lai, từ đó là đè ép con cưng của trời cướp lấy vận may là cuộc sống không thuộc về mình.

"Trời lạnh như vậy, cậu mặc thế mà chịu được sao." Những người ngồi hàng ghế đầu bắt đầu đau lòng mà giúp y đóng cửa lại.

Một khi hào quang bạch liên hoa phát huy tác dụng sẽ lấy mình làm trung tâm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Người nào may mắn càng cao thì càng ít bị ảnh hưởng nhưng phần lớn mọi người trong lớp đều đang thấy đau lòng. Bên ngoài Tô Nguyên An nở nụ cười ngượng ngùng nhưng bên trong đang thầm chế giễu họ ngu ngốc.

Dư Ổ giơ tay: "thầy giáo"

Đợi mọi người quay lại khôi phục sự tỉnh táo, thậm chí còn có phần sôi nổi hơn mới nhún vai nói: "Em muốn đi vệ sinh"

"Bạn học Dư Ổ, bên ngoài trời đang rất lạnh để tôi đưa cậu đi". Các bạn học sinh đều chú ý tới Dư Ổ, sự đồng cảm của mọi người đối với bạn học sinh mới đã sớm bị lãng quên.

Dư Ổ mặc áo khoác vào cười cười nói: "Không cần"

Giống như Tô Nguyên An có được hào quang, Dư Ổ cũng có. Khác với hào quang bạch liên hoa của Dư Ổ là hào quang vạn người mê. Vốn dĩ ngoại hình của cậu không bình thường lại thêm hào quang càng thêm hấp dẫn người khác. Một khi cố tình hấp dẫn ai sẽ là mũi tên trí mạng khiến người ta không thể rời mắt.

Tô Nguyên An cứng đờ đứng trên bục giảng, y nhìn cậu được mọi người để í nâng niu thêm dung mạo xinh đẹp đến khiến người ta hoảng hốt. Trong mắt y tràn ngập sự hắn ghen tị.

m thanh của hệ thống trong đầu hắn vang lên [ Chú ý ánh mắt, phải ngây thơ, không nham hiểm.]

Dư Ổ đã sắp chạy qua người Tô Nguyên An, đi cùng cậu ra ngoài còn có Dư Hàng.

Nhìn thấy Dư Hàng, ánh mắt Tô Nguyên An lập tức thay đổi, ánh mắt ngây thơ, rút rè nhìn thiếu niên to lớn phía trước, khiến người nhìn cảm thấy sung sướng đôi mắt.

Dư Ổ buồn cười đứng lại chỗ y một chút, mới cùng Dư Hàng ra cửa.

Càng gần ngoại hình của cậu càng khiến Tô Nguyên An ghen tị, y rũ mi che dấu sự căm ghét dưới đáy mắt, hỏi hệ thống: [Tôi cần đổi đồ gì để có thể nâng cao vẻ đẹp của bản thân.]

Hệ thống lạnh lùng: [Vẻ bên ngoài với dáng người vốn hoà hợp với linh hồn, không thể dùng biện pháp cứng rắn thay đổi, chỉ có thể từ từ tốt hơn.]

[Vậy thì hãy cho ta cải thiện thật nhanh đi!]. Sự ghen tị điên cuồng ở trong mắt y, các bạn học lại một lần nữa bị hào quang của bạch liên hoa hấp dẫn nhưng lại không mang lại cảm giác yếu đuối

Dư Ổ nghe báo cáo của hệ thống: [Hào quang bạch liên quan giảm 1%.]

"Ổ Ổ." Dư Hàng nắm chặt tay áo cậu, nhíu mày không vui nói: "Tại sao anh cứ nhìn học sinh chuyển trường. "

"Cậu ta có cái gì đẹp."

[Sự ghét bỏ của những người có số mệnh SSR sẽ làm giảm khả năng hào quang.]

"Anh không có nhìn": Dư Ổ vui vẻ nhéo ngón tay Dư Hàng, em trai thật tốt

Dư Hàng bị nụ cười của cậu làm hoa mắt, đến nhà vệ sinh mới nhận ra cuộc trò chuyện đã bị cậu bỏ qua.

[Ký chủ phải tăng tốc độ công lược, hệ thống Bạch Liên Hoa đã xuất hiện, bọn họ có được nhiều tư liệu về thế giới này hơn chúng ta, tuy rằng ngoại hình ký chủ khớp 100% với hào quang vạn người mê, có thể từ hào quang chiếm lợi thế hơn hào quang bạch liên hoa, nhưng một khi bạch liên hoa chinh phục được SSR, hào quang của ký chủ sẽ giảm xuống thậm chí có thể biến mất, người cũng sẽ ở lại lại thế giới này vĩnh viễn, mặc cho Bạch Liên Hoa đùa giỡn.]

Điều này khá khó khăn.

Ở cùng hệ thống nhiều ngày như vậy, quả thật cậu cảm nhận được sự hiểu biết của hệ thống với thế giới này không nhiều, cái biết cái không, chỉ biết ký chủ của hệ thống Bạch Liên Hoa không biết người cần công lược là ai, chỉ có ở khoảng cách trong vòng 2m, mới có thể tìm ra người có số mệnh SSR.

[Phá hủy hệ thống Bạch Liên Hoa đồng thời chúng ta có thể hấp thu năng lượng của hắn, còn có thể lấy được nhiều tư liệu về thế giới hơn. ]

[Được rồi.]

"Ổ Ổ đang nói chuyện với ai vậy?" Âm thanh của Dư Hàng từ bên ngoài vang lên.

Khóa kéo nửa hở, Dư Ổ mở cửa, không biết làm sao chớp chớp mắt, "Khóa kéo không kéo được."

Dư Hàng dựa người ở cửa, tầm mắt không dám nhìn xuống lại nhịn không được mà nhìn xuống, quần tây đồng phục màu xám nửa hở, quần lót màu trắng bên trong quần nhìn mềm mềm sạch sẽ, yết hầu trượt lên xuống, nuốt nước miếng, Dư Hàng nửa ngồi xổm xuống, ngón tay to lớn cầm khóa kéo, run tay kéo lên.

Khóa kéo đã sớm bị hệ thống làm hỏng, hiện tại kéo không được, nhìn động tác kéo khóa của Dư Hàng nuốt nước miếng, Dư Ổ cảm thấy trẻ con còn được dạy, chả lẽ đồ đưa đến bên miệng còn không biết ăn.

Nhìn em trai ngồi xổm dưới háng mình làm cho cây gậy thịt của Dư Ổ dần dần nâng lên, thân thiện chọc vào khóe mắt Dư Hàng một cái.

Dư Hàng ngẩn ngơ cả người, thân thể cứng đờ, cũng không dám động đậy.

Dư Ổ: "..." Ngu chết đi được.

Côn thịt chĩa thẳng về phía trước, chất lỏng sền sệt trên đỉnh dính vào mặt Dư Hàng, Dư Ổ ra vẻ kinh ngạc vội vàng lui về phía sau, "Anh xin lỗi, Dư Hàng còn không nhanh chóng đứng lên. "

Dư Hàng không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Dư Ổ, mặt đã động tình hồng hết lên, nốt ruồi đỏ ở đuôi mắt tà mị đến mức quyến rũ người khác, đầu óc Dư Hàng nóng lên, nửa trên người nghiêng về phía trước, mạnh mẽ ngậm gậy thịt vào.

"A." Côn thịt đã lâu không được nếm qua cảm giác được bao bọc trong khoang miệng ấm áp, mặc dù kỹ thuật của Dư Hàng rất kém, nhưng vẫn khiến Dư Ổ sảng khoái đến da đầu tê dại.

Để duy trì thiết lập của mình, ngón tay thon dài của cậu xuyên qua tóc của nam sinh trước háng, trông giống như kéo ra ngoài nhưng thực chất lại nhấn vào bên trong, thở hổn hển khó chịu nói: "Hàng Hàng, không cần." "

"Anh, anh." Dư Hàng quỳ một gối xuống đất, nhẹ nhàng liếm côn thịt trong miệng lấy lòng anh trai hắn.

[Giá trị công lược 85%]

Thật, thật tốt.

Đằng trước bị ngậm vẫn chưa đủ để thoả mãn Dư Ổ, một khi dục vọng bị đánh thức, phía sau không nhịn được có rụt lại, dâm dịch sền sệt bắt đầu từ từ chảy ra. Cậu còn đang suy nghĩ không biết nên tranh thủ lúc này thỏa mãn một lần hay không. Đột nhiên trong đầu vang lên lên tiếng nhắc nhở của hệ thống: [ Lục Kỳ Thâm: giá trị số mệnh SSR.]

"A~" Vầng sáng hiện lên trước mắt, kích thích khiến Dư Ổ giữ chặt đầu Dư Hàng lại, bắn vào trong miệng.

Mệt mỏi nhấc mí mắt lên, tầm nhìn được mở rộng ra. Dư Ổ đối mắt với khuôn mặt lạnh lùng của nam sinh đối diện. Đôi mắt của nam sinh đen nhánh như giếng cổ, toàn thân là khí lạnh cảnh cáo người sống cấm đến gần. Anh mặc bộ đồng phục Nhất Trung, chân dài vai rộng thân hình rắn chắc. Đứng đối diện mặt không biểu cảm nhìn Dư Ổ, cũng ở trước mắt Dư Ổ kéo khoá quần xuống tay móc ra một côn thịt to dài nặng trĩu. Chất lỏng màu vàng tiết niệu đạo bắn ra, tí tách tí tách rơi xuống bồn vệ sinh.

Mắt hắn vẫn còn đang nhìn Dư Ổ.

[Lời nhắn của tác giả]

Truyện mới gửi đi, mong được chỉ giáo nhiều hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro